Lúc còn ở Đường Môn, Đường Tam vốn phụ trách chế tạo ám khí, cũng đạt tới cấp bậc ngoại môn chủ quản, việc chế tạo ám khí đối với hắn mà nói là rất tinh tường. Tinh túy của Đường Môn chủ yếu là dựa vào độc dược cùng ám khí. Sau một lúc suy tính, hắn quyết định mang phương pháp chế tạo đó đến đại lục này. Hiển nhiên là sẽ có chút khó khắn, nhưng những bước tiến hành đơn giản là không có vấn đề.
Bởi vậy, hắn quyết định nhân lúc hôm nay nhàn rỗi, vào trấn tìm một xưởng rèn để hợp tác.
Tiến vào hồn tôn cảnh giới, chỉ cần cuối tháng này đến Vũ hồn điện nhận trợ cấp, đồng thời làm thêm một việc là kiểm tra cấp bậc, Đường Tam đã có thể mỗi tháng thu vào trăm kim hồn tệ. Việc làm thêm tại lò rèn cũng thật hữu ích, hàng tháng đều có thể kiếm thêm chút thu nhập, đồng thời còn tranh thủ chế tạo được chút ám khí. Sở dĩ lần này muốn hợp tác với người khác, chẳng qua là hắn muốn chế tạo vài loại ám khí có lực công kích mạnh mẽ một chút. Cái thế giới này so với cái thế giới trước kia dù sao bất đồng. Tất cả các nguyên liệu để chế tạo, hắn điều phải tự tìm kiếm lấy. Chế tạo ám khí càng mạnh, hiển nhiên là tốn càng nhiều thời gian cùng tâm lực.
Công nghệ chế tạo ám khí, hắn đương nhiên sẽ không tiết lộ ra. Lần hợp tác này, giao cho xưởng rèn bất quá chỉ là các loại linh kiện. Đích thân Đường Tam sẽ tổ hợp lại. Đừng nói đám thợ rèn có thể biết được phương pháp chế tạo, chỉ sợ rằng bọn họ ngay cả đang chế tạo cái gì, cũng sẽ không biết.
Sau khi hỏi đường vài vị khách bộ hành, Đường Tam rốt cuộc cũng tìm được đến lò rèn lớn nhất của Tác Thác Thành. Cái xưởng rèn này tên cũng rất đơn giản, "Xưởng rèn", cũng không dùng thêm từ ngữ hoa mỹ nào.
Còn chưa đi tiến vào xưởng đã nghe được âm thanh nện búa cùng với tiếng nước xèo xèo, hiển nhiên là đang có nhiều thợ làm việc trong đó.
Từ bề ngoài mà xem, quy mô của cái xưởng này so với cái xưởng mà hắn làm thuê lúc còn tại Nặc Đinh thành thì lớn hơn rất nhiều. Gian phòng để rèn phôi sắt cũng đã lớn hơn năm sáu lần. Đại sảnh tiếp khách rộng rãi, bên trong còn treo nhiều loại sản phẩm được xưởng chế tác, được chia làm ba phân khu gồm dụng cụ sinh hoạt, vũ khí và phòng cụ. Trong đó, các dụng cụ sinh hoạt hằng ngày đã chiếm hơn nữa diện tích trưng bày. Còn lại mới là vũ khí, phòng cụ các loại. Trong xưởng, từ gian trưng bày sản phẩm ở phía trước đến các gian chế tác đằng sau, cứ mỗi ba thước lại được dựng một tấm bảng thiết đường kính chừng một mét, trên có khắc chữ. Nhìn qua rất có khí thế.
Đại sảnh của xưởng được dùng để tiếp đón khách hàng, đang tập trung sáu bảy nhân viên, được phân công rất rõ ràng. Có nhân viên phụ trách tiếp nhận sinh ý, có người phụ trách đem thành phẩm giao cho khách nhân, còn có một gã trung niên, vóc người khôi ngô, ngồi sau quầy, chuyên phụ trách tính tiền.
Đường Tam vừa vào trong cửa hàng, trực tiếp tiến đến cái quầy đó.
Một gã nhân viên lập tức tiến đến, ngăn lại Đường Tam, "Tiểu tiên sinh, ngài cần mua gì chăng?". Đường Tam trong lòng buồn cười. Tiên sinh thì cứ gọi là tiên sinh, cứ gì phải thêm một chử tiểu vào. Tên nhân viên này dáng người tuy có cao to nhưng khuôn mặt vẫn còn khá ngây thơ, nhìn qua cũng biết đó là một gã thiếu niên.
"Ta muốn cùng các ngươi bàn chút sinh ý." Đường Tam mỉm cười nói.
Tên nhân viên nhìn Đường Tam vài lượt. Đường Tam lúc này ăn mặc cũng rất đơn giản, áo bằng vải bố, cũng không có gì nổi bậc. Tướng mạo thì bình thường. Nhìn qua có thể nghĩ ngay hắn là bình dân.
"Khách nhân muốn chế tạo gì? Trực tiếp nói cùng ta là được. "
Đường Tam nói: "Sợ rằng ngươi không làm chủ được." Vừa nói Đường Tam từ trong lòng lấy một mảnh giấy, "Cái này ngươi xem có nhận ra được không? "
Đó là bản thiết kế của một số linh kiện ám khí được Đường Tam vẽ ra trước đó. Hắn cũng không có khả năng nhớ tất cả các linh kiện để miêu tả lại cho đám thợ rèn, vì vậy việc vẽ ra là cần thiết.
Tên tiểu nhị cầm bản thiết kế, nhìn một cái tựu choáng váng. Trên bảng thiết kế vẽ rất nhiều chi tiết, đừng nói xem hiểu, hắn ngay cả cái này là đồ vật gì cũng nhìn không ra.
"Cái này..." Tiểu nhị lại nhìn Đường Tam một cái, lúc này mới nói: "Phiền toái quý khách chờ một chút. Ta vào thỉnh giáo chưởng quỹ một chút. Xem chúng ta có thể làm hay không." Nói xong, lập tức chạy hướng về phía quầy.
Gã trung niên ngồi tại quầy nhanh chóng cầm bảng thiết kế của tên nhân viên kia lên xem. Với kinh nghiệm của hắn, trên mặt cũng toát lên vẻ kinh ngạc. Cùng tiểu nhị nói vài câu, liền từ phía sau quầy đi ra, đến trước mặt Đường Tam.
"Tiểu tử, đây là thiết kế ngươi mang đến? Vật ngươi muốn chế tác là gì, có thể giản lược cho ta một chút không? Ta nhìn không ra. "
Đường Tam nói: "Các vị không cần biết cái này là vật gì, ta chỉ là muốn hỏi các vị có thể làm được hay không. Nên nhớ là dùng tinh thiết tốt nhất để chế tác. "
Trung niên nhíu nhíu mày, "Ta là lão bản của xưởng này. Ta gọi là Thiết Tâm. Tiểu tử, ngươi có biết tinh thiết thượng hạng giá là bao nhiêu tiền không? Hơn nữa thêm vào chi phí chế tác cũng không phải là con số nhỏ. Ngươi tốt nhất là nên mời vị đại nhân nào đó đến để bàn chuyện."
Đường Tam trong lòng đột nhiên rung động. Từ trên người gã trung niên trước mặt, hắn cảm nhận được hồn lực ba động. Lão bản này thực là một vị hồn sư?
"Giá của tinh thiết ta đương nhiên biết, không dối ngài, ta cũng là một gã thợ rèn. Chỉ là ta thế đơn lực bạc, không có khả năng chế tạo nhiều vật như vậy, cho nên mới tìm tới nơi này. Tinh thiết cách tính là dựa theo sức nặng, một cân tinh thiết là mười kim hồn tệ. Lấy quy mô nơi này, ta nghĩ, hẳn là có thể luyện ra được tinh thiết. "
Trung niên nhân gật đầu, nói: "Giá quả như là ngươi nói. Nhưng ngươi hẳn là cũng biết, độ cứng cỏi của tinh thiết là hơn hẳn sắt thép bình thường, chế tác hẳn nhiên là khó khăn hơn nhiều. Để chế tạo những thứ theo thiết kế của ngươi mang đến, chi phí gia công so với giá của tinh thiết là gần như nhau. Nói cách khác, để chế tạo những thứ này, tổng chi phí sẽ là mười kim hồn tệ cộng với giá của số lượng tinh thiết sử dụng. Nếu muốn chế tạo số lượng nhiều, ta có thể xem xét giảm vài phân kim hồn tệ cho ngươi. "
Nếu người bình thường ở chỗ này, nghe được giá của vài món đồ vật đã lên hơn mười kim hồn tệ, nhất định sẽ giật mình. Nhưng Đường Tam lại biết, vị trung niên trước mặt đã tính cho hắn cái giá hợp lý nhất, trong lòng cũng cảm thấy có chút cảm kích.
"Đại thúc, ngài vừa nói là không thành vấn đề. Nếu ta yêu cầu chế tạo số lượng lớn, ngài có thể bớt được bao nhiêu? " Đường Tam mặc dù không rành mặc cả, nhưng hắn cũng tranh thủ tiết kiệm chút ít kim tệ.
Thiết Tâm trầm ngâm nói: "Đây là hiển nhiên, nếu ngươi muốn chế tác những món này với số lượng lớn, phí vật tư là không thể giảm bớt, ta chỉ có thể giảm tiền công cho ngươi. Nếu số tinh thiết vượt quá một cân, ta có thể tính chi phí chế tác cho ngươi là chin phần. vượt quá mười cân, vậy, là tám phần. Đây cũng là giá thấp nhất, cho dù ngươi có dùng nhiều tinh thiết hơn nữa thì cũng vậy. "
Đường Tam sảng khoái gật đầu, nói: "Quyết dịnh vậy đi. Phiền toái ngài dựa theo bản thiết kế này chế cho ta thành mười bộ. Ta cũng đã tính sơ qua. Mỗi bộ sẽ tốn khoảng hai cân tinh thiết. Mười bộ sẽ là trên dưới hai mươi cân. "
Thiết Tâm giật mình nhìn Đường Tam, "ngươi muốn làm nhiều như vậy? Đây chính là hai mươi cân tinh thiết, hơn nữa công phí là năm trăm kim hồn tệ. Cho dù công phí ta giảm tám phần, cũng phải bốn trăm bốn mươi kim hồn tệ. "
Xem bộ dáng của Thiết Tâm, Đường Tam biết là hắn sợ mình không có nhiều tiền như vậy.
"Đại thúc, ngài cũng là hồn sư sao? " Đường Tam đột nhiên hỏi.
Thiết tâm trong lòng rùng mình, nhíu mày nhìn Đường Tam.
Đường Tam nói: "Ta muốn một mình cùng ngài nói chuyện, không biết có được không?"
Sinh ý hơn bốn trăm kim hồn tệ, cho dù đây là xưởng rèn lớn nhất Tác Thác Thành cũng tuyệt đối là đại sinh ý. Phải biết rằng, cả năm bọn họ cũng chỉ thu vào không quá ba ngàn kim hồn tệ.
Thiết Tâm gật đầu, nói: "Vậy thì mời ngươi đi theo ta." Lập tức, hắn mang theo Đường Tam, hướng phía sau đi đến.
Xuyên qua các dãy phòng, Đường Tam nhất thời thấy kinh ngạc. Gian đón khách phía trước đã rất lớn, phía sau các gian để chế tác lại càng lớn hơn. Tại một lò rèn, ngọn lửa đang bùng cháy, có it nhất năm mươi tên thợ đang làm việc.
Đường Tam bằng vào Tử Cực Ma Công, ánh mắt đơn giản đảo qua một lượt, trong lòng âm thầm gật đầu. Cánh thợ rèn ở đây mặc dù không cường tráng, nhưng ánh mắt hay cánh tay điều cực kỳ trầm ổn. Hiển nhiên đều là thợ rèn có kinh nghiệm. Có thể duy trì một cái xưởng lớn như vậy, quả nhiên là có nhiều thợ rèn kinh nghiệm.
Đột nhiên, Đường Tam trong miệng phát ra một tiếng hô nhẹ, lầm bầm nói: "Bọn họ như thế nào lại ở chỗ này?"
Thiết Tâm dừng lại cước bộ, nghi hoặc nhìn về phía Đường Tam, "Tiểu tử, có vấn đề gì? " Trong nội tâm, Thiết Tâm đối với Đường Tam không thế nào tín nhiệm, dù sao nhìn qua hắn tuổi quá nhỏ. Nhưng Đường Tam khi xuất ra cái bảng thiết kế cũng không giống như đang nói giỡn. Hơn nữa, đây dù sao cũng là hơn bốn trăm kim hồn tệ. Thiết Tâm không muốn bởi vì chính hắn đa nghi mà buông tha cho cái đại sinh ý này. Bọn họ tại Thất Thành, mặc dù là xưởng rèn lớn nhất nhưng không phải là duy nhất.
Theo ánh mắt Đường Tam nhìn lại, Đường Tam chú ý tới chính là hai gã thợ rèn tuổi còn trẻ. Bọn họ nhìn qua là mười tám mười chín tuổi, tướng mạo cực kỳ giống nhau, vóc người hùng tráng., da ngăm đen, cơ thể giống như núi nhỏ với những cơ nổi bật. Mặc dù trong tay đang là cây chùy lớn nhất của giớ thợ rèn nhưng sử dụng lại cực kỳ trầm ổn. Thậm chí so với một ít trung niên chung quanh hiệu suất còn muốn cao hơn.
Thiết Tâm thấy Đường Tam chú ý đến bọn họ, không khỏi có chút đắc ý cười, nói: "Hai tên tiểu tử kia ngày càng tiến bộ. Thế nào, cái xưởng này của ta tốt nhất không sai chứ. Hai người bọn họ là anh em sinh đôi và cũng là con ta. Một người tên là Thiết Long, một người tên là Thiết Hổ. Mặc dù tuổi không lớn nhưng được ta chân truyền, điều là những thợ rèn giỏi nhất."
Đúng vậy, Đường Tam chứng kiến hai người kia, chính là Thiết Thị huynh đệ hay còn gọi là Thiết Huyết đội mà lần trước trên đài bị hắn và Tiểu Vũ đánh bại. Một cái kỹ năng ném kia, lúc đó đã làm Đường Tam bị thương.
Nghe Thiết Tâm nói như vậy, Đường Tam nhất thời rõ ràng tại sao Thiết Tâm trên người có hồn lực ba động. Dựa trên hồn lực ba động mà đoán, thực lực của Thiết Tâm không phải rất mạnh, thậm chí còn không bằng hai người con của hắn. Mặc dù Thiết Long cùng Thiết Hổ vũ hồn bên trong có thể có chút biến dị. Lấy bọn họ tuổi, hồn lực đã đạt được hơn hai mươi cấp. Cho dù tại cao cấp hồn sư học viện, bọn họ cũng tương đương với các đệ tử khác.
"Nếu chúng ta bàn bạc thành công, ta muốn mời bọn họ chế tác những vật này." Đường Tam bản thân là thợ rèn cũng là hồn sư, hắn đương nhiên rõ ràng, có hồn lực làm hậu thuẫn việc chế tác so với thợ rèn bình thường là tốt hơn rất nhiều. Cho dù là dùng lực hay khống chế, người bình thường cũng không cách nào so sánh được.
Thiết Tâm nhìn thật sâu Đường Tam, lạnh nhạt cười, nói: "Nếu thật sự hợp tác thành công, chuyện này không thành vấn đề." Hắn mang theo Đường Tam đi đến một gian phòng khác nằm sau các gian chế tác. Bên trong là bộ bàn ghế với khoảng bảy tám cái ghế, còn có một cái giường gỗ bên trong với kiểu dáng cũng bình thường. Hiển nhiên đây là phòng làm việc của vị lão bản này, bình thường có thể dùng để nghỉ ngơi. Từ cửa sổ trực tiếp có thể chứng kiến tình huống các gian chế tác bên ngoài.
Thiết Tâm tự đi tới cái bàn phía sau ngồi xuống, đồng thời hướng Đường Tam làm một cái động tác mời ngồi. Từ lúc gặp cái thiếu niên này, ấn tượng đầu tiên là Đường Tam này thật chất phác, không giống là đang đùa giỡn, nhưng nếu để bàn chuyện hợp tác làm ăn, hắn cảm thấy có chút buồn cười. Nếu không phải hy vọng có thể làm một chút sinh ý, hắn cũng không mời Đường Tam vào đến đây.
Một gã thiếu niên nhìn qua còn chưa đến mười lăm tuổi, có thể mang đến bao nhiêu sinh ý đây? Hơn nữa hắn còn muốn phải là tinh thiết.
"Tiểu tử. Ngươi nói ngươi cũng từng là thợ rèn? " Thiết Tâm hỏi.
Đường Tam trong lòng âm thầm cười khổ, đối với tâm tính Thiết Tâm hắn đã rõ ràng một ít. Dù sao chính mình tuổi quá nhỏ, lúc này không giống là bàn chuyện làm ăn, ngược lại càng giống với việc đang bị chất vấn.
"Đúng vậy. Ta trước kia là thợ rèn. Phụ thân ta cũng là một thợ rèn. Kỹ thuật của ta là học từ phụ thân. "
Vừa nghe gia đình Đường Tam có truyền thống là thợ rèn, Thiết Tâm không khỏi gia tăng thêm vài phần hảo cảm, "Nguyên lai là như vậy. Nghe khẩu âm ngươi, hẳn là không phải người nơi này. Ngươi là đi theo người nhà đến đây? "
Đường Tam lắc đầu, "Không. Ta đến đây để nhập học. "
"Nhập học? Chẳng lẻ ngươi là hồn sư?" Thiết Tâm nhìn Đường Tam có chút kì vọng. Mặc dù đại lục có các loại học viện khác nhau nhưng không thể nghi ngờ, hồn sư học viện là được mọi người quan tâm hơn hết. Nơi này, thành thị lớn, hữu duyên là đang tồn tại một cái cao cấp hồn sư học viện.
Hơn nữa, Thiết Tâm nhận thấy tuy quần áo bình thường nhưng khẩu khí của Đường Tam cơ hồ vượt qua số tuổi của hắn. Hắn đương nhiên hy vọng Đường Tam là đệ tử của một cái hồn sư học viện nào đó. Nhìn bộ dáng Đường Tam mà đoán, hắn có lẻ là vừa nhập học, mặc dù vậy thân phận hồn sư so với người thường vốn bất đồng. Tại vũ hồn điện đều có ghi chép lại nên việc buôn bán chỉ cần chứng thực danh phận của hồn sư, cũng không sợ có gì bất trách.
Đường Tam gật đầu, nói: "Ta vừa mới vào học viện không lâu. Ngài còn có vấn đề gì cần hỏi? "
Thiết Tâm đặt bảng thiết kế lên bàn, vừa cẩn thận đích nhìn một chút, mới nói: "Từ bản thiết kế này, có thể thấy món đồ chế tác là thập phần tinh xảo. Làm sẽ không dễ dàng, hơn nữa, giá trị cũng không nhỏ. Chúng ta tuy là xưởng lớn nhất ở đây nhưng bốn trăm bốn mươi kim tệ đối với chúng ta mà nói vẫn là con số rất lớn. Ngươi là chuẩn bị hợp tác với chúng ta nhưng thế nào đây? "
Đường Tam trên đường cũng đã nghĩ qua, bèn trả lời: "Thiết đại thúc, như vậy tốt lắm. Ta... trước để lại ít kim tệ, phiền toái các ngươi đem này vật chế tác thành một bộ. Nếu chất lượng không thành vấn đề, thì cứ như vậy mà làm. Ta lần đầu có thể chi ra khoảng hơn trăm kim hồn tệ mà thôi. "
Thiết Tâm nhíu mày, nói: "Tiểu tử, ngươi nếu từng là thợ rèn, nên biết, đồ càng tinh xảo thì việc chế tạo lại khuôn mẫu hay dụng cụ là không tránh khỏi. Những thứ này tốn cũng không ít. Nếu chỉ là làm một bộ, đừng nói ta không cách nào cho ngươi chiết khấu, thậm chí tiền còn có thể cao hơn. Trăm kim hồn tệ kia dù là đủ nhưng ta hy vọng có thể gia tăng thêm một phần bảo đảm. Nếu ngươi là hồn sư, vậy có thể đem Hồn Sư Trát của ngươi cho ta xem một chút. Chỉ cần xác định không có vấn đề, chúng ta lập tức bắt đầu."
Nghe Đường Tam nói... trước chi ra trăm kim hồn tệ, Thiết Tâm đã có chút tin tưởng thiếu niên trước mắt này. Bất quá hắn kinh doanh không phải một vài năm, vật chế tác lại càng không nhận ra, nếu bất thành có lẻ cũng chẳng bán lại được cho ai. Bởi vậy, để mọi việc ổn thỏa, hắn đương nhiên hy vọng có thể... trước thăm dò một ít chi tiết từ Đường Tam. Chỉ cần thân phận hồn sư của Đường Tam không có vấn đề gì, chuyện làm ăn này hắn có thể tiếp nhận.
Về phần Hồn Sư Thủ Trát sẽ được nhận khi lần đầu đến vũ hồn điện nhận trợ cấp. Có thể nói Thủ Trát tượng trưng cho thân phận của hồn sư. Mặt trước có ghi một số thông tin quan trọng về hồn sư đó đồng thời cũng có số hiệu chuyên môn do vũ hồn điện cấp. Chỉ cần bằng vào cái số hiệu này, có thể thông qua vũ hồn điện để điều tra thân phận của hồn sư.
Đường Tam không do dự, tay phải tại Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy ra Hồn Sư Thủ Trát của chính mình. Hắn là muốn hợp tác lâu dài với vị lão bản này, tự nhiên là muốn làm đối phương tính nhiệm.
Hồn Sư Thủ Trát cũng không phải là trang giấy hay bằng vải, mà là một khối kim loại bằng cái bàn tay. Nghe nói cái khối kim lọai này chỉ vũ hồn điện mới có, rất khó bắt chước. Hồn Sư Thủ Trát lựa chọn loại kim chúc này để chế tạo, cũng là để phòng ngừa tình huống giả mạo. Dù sao, dưới tình huống bình thường, cái Thủ Trát này là đi theo hồn sư cả đời.
Tại phía trên cùng của Thủ Trát, khắc họa thời điểm mỗi lần hồn sư lên cấp. Tổng cộng có mười cột. Đầu tiên là ghi chú thời gian cùng địa điểm cùng với vũ hồn của hồn sư. Kế đến là thời gian thăng cấp cùng với cấp bậc của hồn sư lúc đó. Tại mặt còn lại của Thủ Trát có khắc dấu hiệu của vũ hồn điện, một thanh trường kiếm. Mọi Thủ Trát của các hồn sư là giống nhau, chỉ có nhân tài của vũ hồn địa là có chút khác biệt.
Mắt thấy Đường Tam lấy ra Hồn Sư Thủ Trát đưa tới, Thiết Tâm vội vàng đứng lên, từ cái bàn phía sau đi ra, trịnh trọng dùng hai tay tiếp nhận. Hồn Sư Thủ Trát là tượng trưng thân phận của hồn sư cùng với tấn giai ghi chép, bình thường sẽ không dễ dàng mang ra. Quan trọng tựa như tôn nghiêm của hồn sư. Mặc dù Đường Tam nhìn qua tuổi không lớn, nhưng Thiết Tâm vẫn không dám chậm trễ.
Cầm lấy miếng kim loại lạnh lẽo, Thiết Tâm cẩn thận hướng mặt trên nhìn lại, đầu tiên đập vào mắt là một dãy chữ nhỏ. Chỉ thấy mặt trên viết: Tính danh: Đường Tam, giới tính: Nam, Đấu La lịch 2637, cấp bởi Nặc Đinh thành vũ hồn phân điện, vũ hồn Lam Ngân Thảo.
Nhìn qua một lượt, Thiết Tâm không khỏi có chút thất vọng. Hắn bản thân mặc dù thiên phú không cao, đến giờ bất quá hai mươi mấy cấp, thuộc về dạng cả đời không cách nào đột phá ba mươi cấp; nhưng hắn vẫn biết, Lam Ngân Thảo là tiêu chuẩn cho phế vũ hồn… Chẳng lẻ sỡ hữu vũ hồn Lam Ngân Thảo còn có thể trở thành hồn sư sao?
Mang theo nghi hoặc trong lòng, Thiết Tâm hướng mặt sau của Hồn Sư Thủ Trát nhìn một lượt.
Thập cấp hồn sư, thời gian: Đấu La lịch 2637. Được ghi chú bởi Nặc Đinh Thành vũ hồn phân điện.
Thiết Tâm nheo lại hai mắt của mình, không nhìn lầm chứ, như thế nào vẫn là 2637, Lam Ngân Thảo vũ hồn thật sự có thể tu luyện đến cảnh giới hồn sư hay sao? Cái này có ghi sai hay không?
Ngẩng đầu nhìn Đường Tam, mang theo nghi hoặc ánh mắt, "Tiểu tử, cái Thủ Trát của ngươi có phải hay không là có chuyện? Tại sao lại ghi chú thời gian ngươi thành hồn sỹ cùng hồn sư là như nhau? "
Đường Tam mỉm cười, "Không, nó không có ghi sai, bởi vì ta là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực."
Tiên Thiên Mãn Hồn Lực? Thiết Tâm thất kinh, nhìn Đường Tam, ánh mắt nhất thời thay đổi. Trước, bất kể hắn là cái dạng gì vũ hồn, nhưng Tiên Thiên Mãn Hồn Lực là đã đủ gây cho Thiết Tâm một trận trấn động. Ít nhất dựa theo kinh nghiệm cùng hiểu biết của hắn, vẫn chưa gặp hay nghe qua người nào có Tiên Thiên Mãnh Hồn Lực. Khó trách Đường Tam ở cùng năm trở thành hồn sư. Chính mình như thế nào không nghĩ tới tình huống Tiên Thiên Mãnh Hồn Lực a. Một hồn sư với vũ hồn Lam Ngân Thảo nhưng có Tiên Thiên Mãnh Hồn Lực, khó trách Thiết Tâm không nghĩ ra.
Có chút vội vàng, hắn nhìn về cột thứ ba của Thủ Trát. Trước mắt hắn là ba hàng chữ viết, đề:
Hai mươi cấp đại hồn sư, thời gian: Đấu La lịch 2639. Ghi chú bởi Nặc Đinh Thành vũ hồn phân điện.
Trên Thủ Trát hỉển nhiên sẽ không ghi lại chính xác cấp bậc cùng với hồn hoàn thu được hoặc hồn kỹ. Cái đó dù sao cũng là bí mật của hồn sư. Cho dù là Vũ hồn điện chính mình ghi lại, nhiều nhất cũng chỉ là thêm phần hồn hoàn cấp bậc. Về phần hồn kỹ tuyệt đối sẽ không lộ ra.
37, 38, 39.
Thời gian gần ba năm, hắn đã trở thành đại hồn sư? đại hồn sư đã ngoài hai mươi cấp? Nhìn qua hắn bây giờ, cũng không vượt qua mười lăm tuổi. Bây giờ là năm 2643, nói cách khác, hắn tại bốn năm trước đã đột phá hai mươi cấp.
Cái này……
Thiết Tâm là hoàn toàn khiếp sợ. Trừ trước mắt đứa nhỏ này sỡ hữu phế vũ hồn Lam Ngân Thảo, chỉ xét về hồn lực, hắn tuyệt đối là thiên tài. So với hai người con mình của mình càng thêm xuất sắc.
"Thiết thúc thúc, ngài xem xong chưa? " Đường Tam khách khí hỏi.
Thiết Tâm yên lặng đem Hồn Sư Thủ Trát trả lại cho Đường Tam, hắn đã nhớ kỹ biên hiệu ở mặt trên, tùy thời có thể tiến hành kiểm tra.
"Đường Tam đại hồn sư, ta trước đã mạo muội xin ngươi thứ lỗi." Thiết Tâm trịnh trọng nói.
Đường Tam mỉm cười lắc đầu, "Không có gì, ta biết việc buôn bán cũng không phải dễ dàng. Có thể ngài còn không yên tâm, dù sao tuổi ta vẫn còn nhỏ một chút."
Thiết Tâm nhịn không được hỏi, "Có thể hay không nói cho ta biết, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
Đường Tam cũng không giấu diếm, "thêm mấy tháng nữa ta là mười ba tuổi".
Thiết Tâm đảo hấp một ngụm không khí. Không được mười ba tuổi, nói cách khác, hắn mới chỉ có mười hai tuổi, hơn nữa là bốn năm trước, lúc hắn tám tuổi đã trở thành đại hồn sư, đây là sự thật sao? Có thể là sự thật sao?
"Đường Tam đại hồn sư, ta còn có một cái thỉnh cầu cuối cùng. Có thể hay không cho ta xem hồn hoàn của ngươi." Mười hai tuổi làm đại hồn sư, đối với Thiết Tâm, quả thật không biết phải nói gì. Dù sao, quái vật trong Sử Lai Khắc cũng chỉ có bảy người, chuyện này cũng không phải người bình thường có thể giải thích.
Thiết Tâm nói ra những lời này, cũng hiểu được chính mình có chút quá phận, tựa hồ là đã quá đa nghi, trên mặt đã lộ ra chút khó xử.
Đường Tam cũng không thèm để ý, hắn cần chính là một địa phương có thể hợp tác lâu dài nên việc làm cho mọi người tin tưởng lẫn nhau là rất cần thiết. Thiết Tâm ngôn ngữ, cử chỉ làm cho người ta cảm giác hắn là người trầm ổn, hơn nữa quy mô của xưởng rèn làm Đường Tam thập phần hài lòng.
"Hảo." Đường Tam chậm rãi giơ lên tay trái của mình, quang mang màu lam lặng lẽ bắt đầu khởi động.
Thiết Tâm trấn tĩnh tinh thần nhìn Đường Tam, cùng đợi hồn hoàn nương theo vũ hồn đồng thời xuất hiện.
Hồn Sư Thủ Trát bằng cách nào đó có thể làm giả, nhưng hồn hoàn tuyệt đối không giả được. Đó mới là tượng trưng chính xác cho cấp bậc của hồn sư.
Mang theo ánh sáng màu xanh lam phát ra từ Lam Ngân Thảo, lúc này đang trên tay của Đường Tam. Trong nháy mắt phát sáng, trên mặt đất đã xuất hiện một lớp Ngân Thảo phủ gần hết ba mặt của căn phòng. Cùng lúc đó, ba cái hồn hoàn tinh lệ đồng thời từ dưới chân hắn dâng lên. Lưỡng hoàng nhất tử, ba cái hồn hoàn cực kỳ rõ ràng, quanh thân thể hắn phát động.
Ngay giờ khắc này, không khí phảng phất đã đọng lại, phòng bên trong hết thảy điều trở nên có chút kỳ huyễn.
Thiết Tâm há to miệng, nhìn ba cái hồn hòan trên người Đường Tam, hai tay không tự giác run rẩy một chút.
"ngươi. ngươi..."
Đường Tam nói: "Ta mới vừa thu được cái hồn hoàn thứ ba. Còn chưa kịp tới Vũ hồn điện ghi chú, cho nên, trên Hồn Sư Thủ Trát vẫn chưa ghi chép ta trở thành Hồn tôn. "
Ba cái hồn hoàn, thực sự là ba cái hồn hoàn? Thiết Tâm trong lòng đang run rẩy. Mười hai tuổi, Hồn tôn, vượt qua ba mươi cấp, Lam Ngân Thảo, những từ này, xoay quanh không ngừng trong đầu Thiết Tâm. Đại não của hắn lúc này đã trống rỗng, một cảm giác không thể nói lên lời tràn ngập trong ngực hắn.
Từ Đường Tam, Thiết Tâm cảm nhận được áp lực, áp lực đặc thù giữa cao cấp hồn sư đối hồn sư có cấp bậc thấp hơn.
"Ngươi thật sự chỉ có mười hai tuổi?" Trong lòng hắn có chút điều khó lý giải, hỏi.
Đang ở lúc này, đột nhiên, cửa phòng mở ra, một cái thân ảnh cao lớn từ ngòai tiến vào.
"Phụ thân, ta nghe phía trước tiểu nhị báo lại, chúng ta có đại sinh ý? A, đây là..."
Cao lớn thân ảnh chợt đọng lại, tại áp lực do Lam Ngân Thảo mang đến, hắn trước tiên phóng thích ra vũ hồn, hai cái màu vàng trăm năm hồn hoàn từ dưới chân dâng lên.
"Là ngươi."
Người vào là Thiết Long, khi hắn nhìn thấy Đường Tam, nhất thời kinh hô lên tiếng. Nhìn thấy đệ tam hồn hoàn màu tím trên người Đường Tam, sắc mặt hắn nhất thời thay đổi.
Thiết Tâm dù sao cũng từng trải, lúc này đã từ khiếp sợ khôi phục lại bộ dáng thường ngày, "A long, ngươi biết Đường Tam hồn tôn?"
Thiết Long trừng lớn con mắt, nhìn vào đệ tam hồn hoàn của Đường Tam, có chút chán nản nói: "Phụ thân, người còn nhớ lần trước, huynh đệ bọn con, tại đấu hồn trận, bại trong tay hai người thiếu niên chứ? Chính là Đường Tam cùng vị nữ hài tử kia tạo thành Tam Ngũ đội. Lúc ấy Đường Tam vì ngăn trở Tiểu Vũ nên bị bọn con đả thương."
Ngừng một chút, hắn lại hỏi tiếp: "Đường Tam, ngươi đã đột phá ba mươi cấp?"
Đường Tam thu hồi vũ hồn bản thân, Lam Ngân Thảo cùng hồn hoàn đồng thời biến mất, hướng Thiết Long mỉm cười, gật đầu, "Thiết đại ca, người vẫn khỏe. Lần trước, tại đấu hồn trận, ta cũng đã hai mươi chín cấp, mấy ngày hôm trước cơ duyên xảo hợp, nên đột phá ba mươi cấp. "
Thiết Long cười khổ nói: "Cùng ngươi so sánh, huynh đệ chúng ta quả thực là phế vật. Tiểu nhị nói có người mang đại sinh ý đến, không phải là ngươi chứ."
Đường Tam a a cười, nói: "Như thế nào không phải ta. Lần này, ta là cố ý phiền toái các ngươi. Chỉ là không nghĩ tới cư nhiên là đến xưởng rèn của gia đình ngươi. "
Thiết Tâm trong lòng thầm than một tiếng, nhìn Đường Tam ánh mắt đã hoàn toàn xảy ra biến hóa, mười hai tuổi đã là hồn tôn đại biểu cho cái gì, hắn có lẽ không rõ lắm. Nhưng hắn có thể biết chắc, tương lai của Đường Tam là vô cùng sáng lạng. Cùng một vị hồn sư như vậy hợp tác, còn có cái gì phải suy nghĩ nữa đây?
"Đường Tam hồn tôn, ta lúc trước đối với ngươi là hoài nghi, ta xin lỗi. Chuyện hợp tác là không thành vấn đề. Cứ dựa theo những lời ngươi nói trước mà làm đi. "
Đường Tam âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, rốt cục việc hợp tác đã thành công. Cứ như vậy, bản thân mình thì có nhiều thời gian để tu luyện cùng chế tạo thêm các loại ám khí cường đại khác.
"Thiết đại thúc, ta còn muốn nhờ ngài làm dùm ta một bộ dụng cụ thợ rèn, chất lượng phải tốt nhất. Phiền toái ngài, nhờ người đưa đến học viện giúp ta. Ta sẽ nói cho ngài địa chỉ. "
Thiết Tâm nhanh chóng trả lời: "Không thành vấn đề. Sau này ngươi có cái gì cần, chúng ta có thể làm, cứ mặc nhiên tới tìm chúng ta. Để ngươi yên tâm, linh kiện ngươi cần sẽ do hai huynh đệ Thiết Long và Thiết Hổ này phụ trách. Chất lượng khẳng định không có vấn đề. "
Đường Tam nói: "Vậy phiền toái hai vị Thiết đại ca rồi."
Lưu lại địa chỉ của Sử Lai Khắc học viện, thanh toán một trăm kim hồn tệ xong, Đường Tam được Thiết Thị phụ tử ba người trực tiếp tiễn ra cửa.
"Thiết đại thúc, hai vị Thiết đại ca, các vị không cần tiễn. Vật kia đã phiền toái các ngươi rồi. Sau khi làm xong, cho người đến học viện báo ta biết một chút, ta tới lấy. Bộ dụng cụ kia thì phiền các vị làm nhanh một chút. Về giá cả tài liệu cho bộ dụng cụ kia..."
"Yên tâm đi, ngày mai ta sẽ cho người đưa bộ dụng cụ ấy đến học viện cho ngươi. Nhân tiện hỏi, Đường Tam hồn tôn, học viện các ngươi vẫn thu đệ tử chứ? Hai người con này của ta nếu có thể đến quý học viện tu luyện, ta nghĩ, thực lực nhất định nhanh chóng gia tăng."
Thiết Tâm thấy qua thực lực của Đường Tam, có thể bồi dưỡng Đường Tam thành hồn sư như vậy, tuyệt đối làm kẻ khác tâm động.
Đường Tam nói: "Sợ rằng không được, học viện yêu cầu tương đối nghiêm khắc, chỉ lấy đệ tử không quá mười hai tuổi. Hai vị Thiết đại ca tuổi đã vượt qua khỏi."
Thiết Long liền nói: "Quên đi, Phụ thân. Chúng con tại cao cấp hồn sư học viện của Tác Thác Thành cũng giống nhau. Chúng con sẽ cố gắng, tranh thủ sớm ngày đạt tới ba mươi cấp. "
Mã Hồng Tuấn đã nói qua với Đường Tam không cần chờ hắn cùng về. Vì vậy sau khi rời khỏi xưởng rèn, Đường Tam cũng không lưu lại, trực tiếp trở về học viện. Đối với hắn mà nói, thời gian mấy ngày kế tiếp này cần cố gắng tu luyện củng cố thêm. Hắn chưa bao giờ cho rằng bản thân là thiên tài. Đi đến thế giới này, hành trang của hắn là Đường Môn tuyệt học trong đó có Huyền Thiên Bảo Lục. Cho dù Tiên Thiên Mãn Hồn Lực trợ giúp hồn lực của hắn sau này tăng lên nhanh chóng, kỳ thật, đều là kết quả của việc tu luyện Huyền Thiên Bảo Lục.
Sáng sớm ngày hôm sau, Đường Tam theo thói quen rời khỏi phòng từ sớm, tu luyện Tử Cực Ma Đồng, hấp thu đông phương tử khí do ánh sáng mặt trời mang đến.
Khung cảnh rất đẹp, nhìn mặt trời từng từng dâng lên như đang trôi nổi giữa bầu trời, còn có từng mảng mây bị nhuộm vàng đang ở chân trời xa xa, Đường Tam chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, ánh mắt sáng lên. Tinh, khí, thần cơ hồ đạt tới trạng thái tỉnh táo nhất. Hắn biết, bản thân lại có tiến bộ. Từ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm trở về, cho tới bây giờ, hắn mới hoàn toàn khôi phục lại thực lực.
Mặc dù mỗi ngày đều dậy sớm tu luyện, nhưng trên thực tế mỗi lần tu luyện thời gian cũng không dài. Ánh sáng tím xuất hiện cùng với mặt trời ở phương Đông chỉ tồn lại trong khỏang thời gian rất ngắn.
Đến giờ dùng điểm tâm, Đường Tam xoay người rời khỏi, trực tiếp đi tới thực đường.
Còn chưa đi vào thực đường, Đường Tam cảm thấy một cỗ mùi hương khác thường, mùi thịt đậm đà đến mê người, trong đó tựa hồ vẫn hỗn tạp một ít mùi từ cơ thể hắn.
Đi vào thực đường, Đường Tam nhất thời trước mắt là một trận màn rung động, hắn luôn là đệ tử tới đây sớm nhất, nhưng lúc này, ở đó cũng đã có một cái thân ảnh đang vội vội vàng vàng qua lại.
Cái thân ảnh đó không ngừng thêm củi vào lò, nêm nếm các món ăn, hơn nữa vội vàng chuẩn bị các lọai rau quả. Trên đầu đội một cái mũ làm bến, bộ dáng cứng ngắc, trán đang đầy mồ hôi, cũng chẳng phải ai xa lạ mà là Đại Sư. Hiển nhiên là Đại Sư đích thân xuống bến để chuẩn bị bữa sáng.
"Sư phụ." Đường Tam từng bước, bước vào thực đường.
Đại Sư ngẩng đầu nhìn thấy người đi vào quả nhiên là Đường Tam, trên mặt nhất thời ôn hòa mỉm cười, "Ngươi vẫn luôn dậy sớm như vậy. "
Đường Tam bước nhanh đi tới một bên, trước, rửa sạch tay của mình, trở lại bên cạnh Đại Sư, "Để đệ tử giúp người một tay." Hắn biết, chuyện sư phụ muốn làm, hiển nhiên không ai có thể ngăn cản. Vì vậy hắn cũng không hỏi Đại Sư vì sao tự thân xuống bếp để chuẩn bị bữa sáng.
Đại Sư mỉm cười lắc đầu, "Không cần, mình ta làm đã tốt lắm rồi. Lại đây, xem thử tay nghề của ta thế nào. "