Bỉ Bỉ Đông có chút không dám tin vào mắt mình, ba ngày nay, bất luận là nàng hay là Thiên Nhận Tuyết, bằng vào thần lực cường đại của mình, thực lực của các nàng cũng đã hoàn toàn khôi phục lại. Nhưng mà, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, trong chiến trường, lại có thể gặp lại Đường Tam. Hắn không phải là đã hồn phi phách tán, hồn vía lên mây rồi sao?
- Ta đã biết, hắn sẽ không chết dễ dàng như vậy mà!
Không biết vì sao, khi gặp lại Đường Tam, trong lòng Thiên Nhận Tuyết ngược lại có cảm giá như trút được gánh nặng.
Mà ở trước đại doanh của Võ Hồn Đế Quốc, Hồ Liệt Na vốn như đã mất hết linh hồn, khi nhìn thấy thân ảnh màu lam kia, cả người đều kích động đến mức run rẩy. Hắn, hắn cũng không có chết, hắn đã trở lại rồi.
- Bất ngờ lắm phải không?
Đường Tam cười lạnh nhạt, hắn tựa hồ đã quên mất kết cuộc ba ngày trước chính mình đã chết thảm trong tay Bỉ Bỉ Đông rồi. Hiện tại cả Bỉ Bỉ Đông cùng với Thiên Nhận Tuyết cũng không có ai mặc Thần trang của bọn họ, bởi vì các nàng đều không nghĩ đến phía bên Thiên Đấu Đế Quốc còn có lực lượng gì có thể chống cự lại.
Bỉ Bỉ Đông hừ lạnh một tiếng:
- Bất ngờ thì như thế nào? Chúng ta có thể giết chết ngươi một lần, sẽ có thể giết chết lần thứ hai. Xem ra, ta còn quá sơ suất. Lúc ấy, ta nên đem thân thể của ngươi hoàn toàn hủy diệt trên thế giới này mới đúng. Chỉ là không nghĩ đến, thần hồn của ngươi bị phá nát, lại còn có cơ hội phục hồi lại. Ta vẫn nghĩ là ngươi rất thông minh, nhưng hiện tại xem ra, ta đã lầm rồi. Nếu ta là ngươi, nhất định sẽ không xuất hiện lại trên chiến trường!
Bộ dáng Đường Tam vẫn rất tao nhã, giống như nhớ lại bộ dáng sảng khoái khi hắn vừa mới bước ra khỏi Nguyệt Hiên vậy:
- Đáng tiếc, ngươi cũng không phải là ta. Cho nên, ta cũng sẽ không làm ra sự lựa chọn giống như ngươi vậy. Ngươi không phải là muốn hỏi ta, vì sao ta lại không lén núp trong Gia Lăng Quan, đợi đến khi các ngươi xâm nhập rồi đánh lén các ngươi, có đúng hay không?
Bỉ Bỉ Đông biến sắc:
- Ngươi có thể đọc được suy nghĩ của ta?
Đường Tam lắc đầu:
- Không đâu, ta cũng không thể nào nhìn thấu được tâm của Thần, tuy rằng hơi thở tà ác trên người của ngươi bộc phát ra rõ ràng. Ta chỉ là hiểu được ý tưởng tăm tối của ngươi mà thôi. Ta sở dĩ không có đánh lén các ngươi, bởi vì ta không muốn làm cho Thần hồn của ta bị việc đó làm cho vấy bẩn. Nếu nói như vậy, chỉ sợ ta cũng không thể nào chiến thắng được bất kỳ kẻ nào trong các ngươi. Nhưng hiện tại cũng không giống như vậy, đối mặt với các ngươi, chính là một Hải Thần đã đạt đến đỉnh phong. Có lẽ ta sẽ chết, nhưng mà, ta cũng nhất định sẽ lôi kéo các ngươi cùng rời khỏi thế giới này!
Bỉ Bỉ Đông nở nụ cười, chỉ là bộ dáng diện mạo hiện tại của nàng ta nói thế nào cũng khiến người ta không dám khen tặng:
- Đường Tam, ngươi nghĩ rằng muốn đả kích lòng tin của ta hay sao? Cho dù ngươi đạt đến đỉnh phong thì sao chứ? Ngươi cho là, ngươi như vậy có thể đủ khả năng đối kháng ta hay sao? Một khi đã như vậy, ngươi hãy nhìn cho rõ, cái gì mới là thực lực chân chính của La Sát Thần!
Luồng khí màu tím đen trong nháy mắt nhoáng lên trên thân thể của Bỉ Bỉ Đông. Trong luồng tử quang lóng lánh, giữa không trung đã xuất hiện hai cái nhân ảnh đồng dạng. La Sát Thần Trang trong nháy mắt đã xuất hiện, thần lực màu tím đen khủng bố trong nháy mắt phát tán ra, che hết toàn bộ ánh sáng của mặt trời, làm cho cả bầu trời trong nháy mắt tối sầm lại.
Bộ Thiên Sứ Thần Trang phát ra ánh sáng ngọc lóng lánh cũng trong nháy mắt xuất hiện trên người Thiên Nhận Tuyết. Ánh mắt nàng đã trở lên lạnh tanh:
- Lần trước nàng ta đã giết ngươi một lần, lần này, giết ngươi chỉ có thể là ta!
Đối mặt với hai vị Thần cùng lúc phóng thích ra Thần Trang, dưới áp lực mạnh mẽ, từng luồng khí lưu màu lam từ trên cơ thể Đường Tam dâng lên. Chung quanh thân thể hắn xuất hiện nhiều điểm tinh quang màu lam bám lên. Hải Thần Thần Trang lặng yên xuất hiện. Chẳng qua, lúc này Hải Thần Thần Trang xuất hiện lại trực tiếp có màu vàng kim, mà không cần Hoàng Kim Tam Xoa Kích tiến hành chuyển hóa mới có thể đổi sắc. Đường Tam dùng hành động thực tế để chứng minh cho hai mẹ con song thần này, tất cả những lời nói khi nãy của hắn cũng không phải là hư ngôn.
La Sát Ma Liêm, Thiên Sứ Thánh Kiếm đồng thời chỉ về phía Đường Tam, mà thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam cũng đã chậm rãi giơ lên quá đỉnh đầu.
Ánh mắt của hắn lúc này tràn ngập sự thành kính, nhìn chăm chú vào thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay, thần niệm trong nháy mắt khuếch tán ra, giống như là đại hải vô biên vô hạn vậy.
Từ trên người của Đường Tam, Bỉ Bỉ Đông cùng với Thiên Nhận Tuyết đều cảm nhận được một tia hơi thở hư vô. Hắn rõ ràng đang đứng đây, nhưng thậm chí cũng không có thông qua Hải Thần Thần Lực gây cho nàng một tia áp lực nào cả. Nhưng chính vì như vậy, thần hồn La Sát Thần cùng với Thiên Sứ Chi Thần giống như là bị ngăn cản lại vậy, làm cho thần niệm của các nàng không thể nào dung hợp với thần lực của bản thân vậy.
Bỉ Bỉ Đông hiểu rõ, Đường Tam cũng không có nói quá, hắn hiện tại, đã đạt đến một cảnh giới cao hơn mình và Thiên Nhận Tuyết rồi.
Ngay lúc này, Hải Thần tám cánh sau lưng Đường Tam cũng dưới tình huống này mà xuất hiện biến hóa, bốn cánh chim hai bên lúc này lại hoàn toàn dung hợp lại với nhau, nguyên bản tám cánh lúc này đã dung hợp lại, biến thành hai mảnh cánh chim màu vàng thật lớn, cơ hồ bao trùm toàn bộ thân thể phía sau của Đường Tam. Ngay khi cặp cánh lớn kia mở rộng ra, trong nháy mắt, bầu trời vốn bị luồng năng lượng tím đen của La Sát Thần bao phủ đã khôi phục lại màu lam nhạt. Lam quang vô tận tựa hồ che kín toàn bộ bầu trời. Ngay khi Đường Tam thành kính nhìn về phía Hoàng Kim Tam Xoa Kích, hắn cũng đã phát ra lời kêu gọi, kêu gọi lực lượng của biển rộng. Quang mang màu lam kia, chính là lực lượng đến từ Hải Dương.
Bầu trời vẫn như trước là màu lam, nhưng mà, cũng không có ánh mặt trời. Hải Thần Thần Lực không lồ, đã mạnh mẽ hoàn toàn ngăn cản ánh sáng mặt trời. Chính vì như thế, bộ Thiên Sứ Thần Trang trên người Thiên Nhận Tuyết rõ ràng ảm đạm đi vài phần.
Bỉ Bỉ Đông công kích đầu tiên, hai đạo thân ảnh do nàng hóa ra trong nháy mắt hóa thành hai đạo thân ảnh màu tím đen, bày ra hơi thở tà ác phô thiên cái địa, hướng về phía trước phóng thẳng đến, muốn bao phủ hoàn toàn thân thể Đường Tam. Hơi thở tà ác không lồ, giống như là muốn hoàn toàn thôn phệ Đường Tam cùng với quang mang màu lam trên bầu trời vậy.
Thiên Nhận Tuyết tuy rằng không ưa Bỉ Bỉ Đông, nhưng nàng cũng biết, không có mình tham chiến, Bỉ Bỉ Đông rất khó có thể chiến thắng được Đường Tam. Thống nhất đại lục, cũng không phải là tham vọng của một mình Bỉ Bỉ Đông, mà đó cũng là nguyện vọng cuối cùng mà ông nội nàng để lại cho nàng, nàng tuyệt đối không thể từ bỏ.
Nhân kiếm hợp nhất, cả người Thiên Nhận Tuyết cùng với thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay nàng hòa hợp thành một thể, hóa thành một thanh trường kiếm màu vàng kim thật lớn chỉ thẳng vào mặt Đường Tam. Hai mẹ con song thần vô hình trung phối hợp, trong nháy mắt làm thành một thế công kích ba mặt. Rất rõ ràng, trải qua hơn một lần thất bại, Thiên Nhận Tuyết đối với sự không chế Thiên Sứ Thần Lực cũng có sự thấu hiểu hơn.
Đối mặt với sự công kích của các nàng, Đường Tam không chút nào lo lắng, so với ba ngày trước, hắn rõ ràng càng trầm ổn hơn nhiều. Ánh mắt lạnh lùng khẽ động, thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay lặng yên vung lên, một vòng quang hoàn màu vàng kim nhẹ nhàng bay ra, thẳng đến đón nhận công kích của Thiên Nhận Tuyết. Cùng lúc đó, thân thể của Đường Tam trong không trung cũng nhoáng lên một cái, đã huyễn hóa ra hai đạo thân ảnh, căn bản không cần xem hiệu quả của vòng quang hoàn kia ra sao, hai đạo thân ảnh hắn huyễn hóa ra, phân biệt đón đầu công kích hai bên của Bỉ Bỉ Đông.
Ông—, Thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay Thiên Nhận Tuyết chấn động kịch liệt, một cỗ cảm giác đặc thù không thể nói rõ trong nháy mắt lan truyền khắp toàn thân. Thiên Nhận Tuyết phát hiện, thân thể của mình đã mất đi năng lực hành động, cũng chỉ có thể duy trì bộ dáng công kích, ngừng lại trên không trung.
Nếu là tình huống bình thường, nàng có thể mượn dùng năng lượng Thái Dương Chân Hỏa để phá tan sự trói buộc này, nhưng mà lúc này, nàng căn bản không thể tiếp cận được ánh sáng mặt trời. Mà năng lượng tự thân của nàng, muốn phá tan sự trói buộc, cũng không thể trong nháy mắt hoàn thành được.
Vô Định Phong Ba, Đường Tam lần đầu tiên dùng thức thứ nhất của Hoàng Kim Thập Tam Kích hoàn toàn vây khốn một vị thần. Khi cảnh giới cùng với thần lực của hắn hoàn toàn siêu việt hơn Thiên Nhận Tuyết, bản thân hắn sẽ có được thực lực như vậy. Nếu không có Bỉ Bỉ Đông, hắn có thể dùng toàn bộ tinh thần để đối phó với Thiên Nhận Tuyết, như vậy, thậm chí không cần che lại ánh sáng mặt trời, cũng có thể thành công được. Cho dù Vô Định Phong Ba không có khả năng chế trụ Thiên Nhận Tuyết đến tám giây như bình thường, mà nhiều nhất chỉ có một lần hô hấp thôi, với Đường Tam mà nói, vậy cũng đủ rồi.
Hải Thần Tam Xoa Kích đón nhận La Sát Ma Liêm, một tiếng keng thật lớn bùng nổ, lưỡi kích hoàn toàn khóa chặt thanh Ma Liêm lại, bốn đạo thân ảnh do Đường Tam và Bỉ Bỉ Đông phân ra đồng thời giằng co lẫn nhau. Kim quang cùng với quang mang tím đen cơ hồ đồng thời va chạm với nhau.
Loại vũ khí Tam Xoa Kích, bản thân đối với đại đa số các loại vũ khí đều có tác dụng khắc chế nhất định. Liêm đao tự nhiên cũng không ngoại lệ, nó có thể kềm chế được vũ khí của đối thủ. Lúc này, hai đạo thân ảnh mà Đường Tam và Bỉ Bỉ Đông phân ra, một cái là bản thể của bọn họ, một đạo là do vũ hồn thần cấp của bọn họ mà ngưng tụ thành. Chỉ có bọn họ do có song sinh vũ hồn nên mới có thể làm được như vậy.
Nhưng mà tình huống thực tế lại vượt ra ngoài tất cả những dự đoán, mắt thấy thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích đang khóa thanh La Sát Ma Liêm lại, nhưng chỉ một khắc sau, tình huống lại hoàn toàn nghịch chuyển.
Hai đạo kim quang phóng lên cao, Hoàng Kim Tam Xoa Kích thế nhưng lại trực tiếp bị hất bay lên trời cao, giống như hai con Kim long bay thẳng lên trời, từ từ bay ra xa.
Bỉ Bỉ Đông trong lòng cười lạnh, Đường Tam a Đường Tam, đúng vậy, thần hồn của ngươi quả thật là cường đại hơn ta rất nhiều, nhưng mà, ta mãi đến chín mươi chín cấp mới tiếp nhận La Sát Thần truyền thừa, thần lực tất nhiên sẽ hùng hậu hơn ngươi rất nhiều. Hiện tại ta xem ngươi làm cách nào chống lại ta đây.
Thanh Ma liêm màu tím đen lại một lần nữa phóng thẳng về phía ngực của Đường Tam, có kinh nghiệm của ba ngày trước, không cần phải nói, Hải Thần Thần Trang căn bản là không ngăn cản được lực công kích khủng bố của Thần khí La Sát Thần.
Ngay trong nháy mắt thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích bị đánh bay, thân thể Đường Tam giống như là bị lực quán tính, xoay tròn kịch liệt lên. Hai cái thân ảnh đều làm ra động tác giống nhau như đúc, trong lúc xoay tròn kịch liệt kia, đã tránh né được một kích đâm tới của Bỉ Bỉ Đông.
Bỉ Bỉ Đông phản ứng cực nhanh, thanh Ma liêm không có đâm trúng Đường Tam, đã lập tức chuyển thành quét ngang, chém tới thân thể Đường Tam. Cũng chính ngay lúc đó, từ trên hai thân thể đang xoay tròn kịch liệt của Đường Tam, đột nhiên văng ra hai giọt kim quang rất nhỏ. Hai giọt này nhìn qua giống như một giọt nước mưa vậy, phân biệt hướng tới hai thân thể của Bỉ Bỉ Đông bay đến.
Bỉ Bỉ Đông cơ hồ là theo bản năng giơ một tay lên đón lấy giọt kim quang nhỏ kia. Thanh ma liêm trong tay còn lại cũng không có ngừng lại, tiếp tục chém về phía Đường Tam.
- Cẩn thận, không được bắt lấy!
Thiên Nhận Tuyết rốt cuộc cũng khôi phục được hành động. Mắt thấy hai điểm kim quang kia đang bay về phía Bỉ Bỉ Đông, nàng cơ hồ là theo bản năng hét lên điên cuồng. Thân thể nàng trong nháy mắt đã bay vọt đến bên cạnh một trong hai Bỉ Bỉ Đông, mạnh mẽ dùng bả vai mình đâm mạnh vào thân thể Bỉ Bỉ Đông, hất nàng bay chỗ khác. Cái mà nàng lựa chọn, chính là bản thể của Bỉ Bỉ Đông, chứ không phải là cái do võ hồn ngưng tụ thành.
Ngay cả Thiên Nhận Tuyết cũng không hiểu vì sao mình lại làm như vậy, trong nháy mắt đó, trong đầu nàng lóe lên tình cảnh thân ảnh Bỉ Bỉ Đông xuất hiện trong quá trình mình tiếp nhận truyền thừa Thiên Sứ Chi Thần. Tất cả động tác của nàng, đều xuất phát từ bản năng cả.
Xích một tiếng vang lên, thân ảnh Bỉ Bỉ Đông do vũ hồn biến thành đã lập tức ngưng đọng lại trong không trung. Trên lòng bàn tay của nàng, xuất hiện một cái lỗ nhỏ, mà giọt kim quang nhỏ kia, cũng đã từ trên mi tâm giữa trán của nàng lặng yên chui vào. Phân thân của Bỉ Bỉ Đông trong nháy mắt đã biến thành màu vàng kim. Ngay sau đó, một tiếng nổ ấm vang, phân thân đã hoàn toàn vỡ tan.
Mà phía bên kia, bản thể Bỉ Bỉ Đông sau khi bị Thiên Nhận Tuyết va chạm, giọt kim quang kia tựa hồ như là lướt trên mặt nàng mà bay qua, vượt qua khỏi đầu nàng, hóa thành một đường kim quang dài biến mất trong không trung. Mà Thiên Nhận Tuyết cũng rất may, trong khoảnh khắc hung hiểm, giọt kim quang cũng chỉ lướt ngang đỉnh đầu nàng, cách có một phân mà thôi, nhưng cũng không có bị bắn trúng.
Cảm giác lạnh như băng từ tay Bỉ Bỉ Đông lan truyền khắp toàn thân, bàn tay Bỉ Bỉ Đông đột nhiên ôm lấy Thiên Nhận Tuyết, mang theo thân thể nàng ta lui ra sau cả ngàn thước.
Nàng như thế nào cũng không dám tin tưởng đây là sự thật, ngay khoảnh khắc khi nãy, nàng rõ ràng cảm nhận được uy hiếp tử vong. Phải biết rằng, phân thân của nàng là do Vũ Hồn biến hóa ra, thân thể mặc dù là do thần lực cùng với thần hồn ngưng tụ mà thành, nhưng cùng với bản thể của nàng cũng không có gì khác biệt, lực công kích, lực phòng ngự đều hoàn toàn giống nhau. Nếu trong nháy mắt vừa rồi, Thiên Nhận Tuyết đến trễ một bước, hay là nàng ta không có đẩy nàng ra, không thể nghi ngờ rằng, kết quả bản thể của nàng cũng sẽ giống như cái phân thân kia, tan biến trong không trung.
Hai thân ảnh Đường Tam phát ra kim quang lóng lánh, hai người hợp lại làm một. Phía trên bộ khải giáp Hải Thần Thần Trang chỗ thắt lưng đã xuất hiện một đạo vết thương thật lớn. Tuy rằng làn da bên trong cũng chưa có bị cắt đứt, nhưng mà, một luồng khí màu tím đen đang phiêu phù trong đó, hiển nhiên chính là tà lực thôn phệ của La Sát Thần.
Nhìn Bỉ Bỉ Đông đang kinh nghi bất định ở xa xa, Đường Tam thở dài một tiếng:
- Máu mủ tình thâm, xem ra ta vẫn còn xem nhẹ tình thân a. Nàng dù sao cũng là con gái của ngươi. Nguyên vốn ta nghĩ rằng, nàng sẽ lợi dụng cơ hội này mà phóng lên giết ta. Chỉ cần ngươi chết, ta chết, thế giới này sẽ là của nàng. Thiên Nhận Tuyết, ngươi làm cho phán đoán của ta sai lệch mất rồi!
Đường Tam nhìn qua là hết sức thong thả, nhưng tất cả các tình huống khi nãy, đều là do hắn tính toán hoàn toàn chuẩn xác. Cho dù là một kích cuối cùng của Thiên Nhận Tuyết hắn cũng đã dự đoán trước. Thời gian mà Vô Định Phong Ba chế trụ Thiên Nhận Tuyết, hắn đã sắp xếp không một chút sai lầm. Hắn biết rõ, quan hệ của Thiên Nhận Tuyết và Bỉ Bỉ Đông là hoàn toàn ác liệt, thậm chí đến tình trạng sinh tử đối đầu. Thân thể hắn lúc kịch liệt xoay tròn, không thể nghi ngờ là có thể tránh được tổn thương do La Sát Ma Liêm gây ra. Đồng thời, hắn chính là lấy thần lực của mình ngưng tụ thành hai giọt Quan Âm Hữu Lệ. Hải Thần, cái không thiếu nhất chính là nước, mà hai giọt Quan Âm Hữu Lệ của Đường Tam chính là tinh hoa của nước, bản thân lại ngưng tụ thần lực toàn thân, sao lại có thể dễ dàng ngăn cản cơ chứ? Lúc trước Thiên Nhận Tuyết đã từng nếm trái đắng dưới loại ám khí này, tự nhiên chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra được.
Nếu lúc đó, Thiên Nhận Tuyết công kích Đường Tam, Đường Tam chẳng những có thể hoàn mỹ đánh chết Bỉ Bỉ Đông, đồng thời, hắn cũng còn một chiêu chuẩn bị phía sau, phân thân của hắn cùng với bản thể có thể hoán chuyển lẫn nhau, điều này ngay cả Bỉ Bỉ Đông cũng không cách nào làm được. Vô Định Phong Ba của Đường Tam cũng chỉ có thể chế trụ Thiên Nhận Tuyết trong vòng một lần hô hấp mà thôi, chỉ cần Thiên Nhận Tuyết không đi cứu viện Bỉ Bỉ Đông mà là đánh chết bản thể của hắn. Như vậy, kết quả sẽ là Bỉ Bỉ Đông chết, Vũ hồn Đường Tam bị đánh nát, tuy rằng thực lực sẽ bị giảm mạnh, nhưng mà bản thân Thiên Nhận Tuyết rõ ràng yếu hơn Bỉ Bỉ Đông rất nhiều, hơn nữa trong lòng nàng còn có một mầm móng thất bại mà mình đã lưu lại, đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, hắn có cơ hội chiến thắng rất lớn, ít nhất đồng quy ư tận cũng không thành vấn đề.
Nhưng mà tất cả mọi chuyện, lại bị phản ứng bản năng của Thiên Nhận Tuyết hoàn toàn phá hủy. Bỉ Bỉ Đông bởi vì vũ hồn phân thân phá hủy, tổn thương nguyên khí. Nhưng Đường Tam sau khi phóng ra hai giọt thần cấp Quan Âm Hữu Lệ, thần lực cũng bị tiêu hao không nhỏ, thương thế bên hông hắn cũng làm ảnh hưởng đến thần lực của hắn. Không thể nghi ngờ, song phương không ai chiếm được lợi thế quá lớn. Mà bản thân Đường Tam lấy một địch hai, bản thân lại bị thương, không thể nghi ngờ là bất lợi rất lớn.
Hai đạo thân ảnh dung hợp lại làm một, Đường Tam đem Hải Thần Tam Xoa Kích chuyển sang tay trái, tay phải lướt ngang qua miệng vết thương bên hông, hủy diệt La Sát Thần lực ở đó. Cặp cánh lớn sau lưng mở rộng, đem một bộ phận lam quang dầy đặc trong không trung nhất thời từ cặp cánh sau lưng dung nhập vào cơ thể.
Quang mang màu tím đen trên người Bỉ Bỉ Đông rõ ràng trở nên ảm đạm vài phần, nhìn sang Thiên Nhận Tuyết bên cạnh, ánh mắt không khỏi phát ra quang mang nghi hoặc.
- Ngươi...
Thiên Nhận Tuyết cũng không có đón nhận ánh mắt của Bỉ Bỉ Đông, nhìn về phía Đường Tam:
- Không thể cấp cho hắn cơ hội nào, hắn rất giảo hoạt. Chỉ có thể dùng năng lượng công kích thuần túy mới có thể tận khả năng tránh được bẫy rập của hắn!
- Ừ!
Kỳ lạ chính là, lúc này đây Bỉ Bỉ Đông đối với lời nói của Thiên Nhận Tuyết cũng không có phản bác gì. Nàng đương nhiên không phải bởi vì vừa rồi Thiên Nhận Tuyết cứu sống nàng mà sinh ra biến hóa trong tâm tình. Chỉ là nhìn đứa con gái tuyệt mỹ, lúc trước là hoàn toàn không có yêu thương gì mà sinh ra, lúc này đứng trước mặt nàng, tâm hồn lạnh như băng ngàn năm từ nhiều năm nay bất chợt giống như có một tia nước ấm chảy tràn vào.
Oanh—, quang mang màu tím đen cùng với quang mang màu hồng kim cơ hồ là đồng thời dâng lên. Bỉ Bỉ Đông cùng Thiên Nhận Tuyết sóng vai mà đứng, các nàng cũng không có nóng lòng phát động công kích, mà là đem thần niệm cường đại của bản thân hoàn toàn phóng thích ra. Áp lực thật lớn phóng thích ra, áp bách đám quân sĩ dưới Gia Lăng Quan có cảm giác không thở nổi.
Đường Tam rõ ràng chứng kiến, từ bốn phương tám hướng có vô số luồng khí màu tím đen đang không ngừng ngưng tụ lại trên thân thể Bỉ Bỉ Đông, hiển nhiên là nàng đang khôi phục năng lượng của mình. Mà luồng khí màu tím đen từ bốn phương tám hướng đó, chính là tất cả các oán khí trên