Lâm Lạc cười hắc hắc, một cái Sói phốc, Tô Mị lập tức bị hắn đặt ở dưới thân, ba đến hai lần xuống đã bị lột tinh quang, ở trong mị nhãn mê ly, bị Lâm Lạc cường thế xâm lấn, để cho nàng phát ra rên rỉ sung sướng.
Sau khi đem Tô Mị dọn dẹp, "việc ác" của Lâm Lạc tạm thời đã nhận được giữ bí mật, sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Cái này lại để cho Lâm Lạc rất tổn thương, lúc nào nhân phẩm của hắn rõ ràng không chiếm được tín nhiệm như vậy rồi hả? Tiểu nha đầu y hệt Ma Vương này, đừng nói hiện tại còn không có lớn lên, coi như là trưởng thành, lại thành Thần Vương vị hắn cũng sẽ không đi thu ah!
Bất quá, sau khi tiểu nha đầu lớn lên, tuyệt đối là mỹ nữ cùng cấp số như Phong Sở Liên a!
Ý nghĩ này vừa mới hiện lên, đã bị Lâm Lạc vô tình bóp tắt rồi! Tiểu ma nữ đẹp cũng vô dụng, gia cùng mọi sự hưng, gia có một ma, còn có thể có sinh hoạt an bình đáng nói sao?
Nói đến tiểu ma nữ, cái khác lúc nào có thể xuất quan đây?
Cho dù Lâm Lạc đối với Đường Điềm là cực không chào đón, nhưng thời gian dài như vậy không có nàng ở bên người quấy rối, rõ ràng có loại cảm giác tưởng niệm, để cho hắn lập tức đối với đầu của mình đập vài cái.
- Oa ha ha ha ha, bổn cô nương đột phá!
Đúng lúc này, chỉ nghe một chuỗi tiếng cười hung hăng càn quấy vang lên, một đạo nhân ảnh cũng bay đến trên không nội bộ không gian của Dưỡng Tâm hũ.
Đường Điềm! Tiểu ma nữ rốt cục xuất quan!
Lâm Lạc vốn là vui vẻ, nhưng lập tức nhảy ra, chỉ thấy ở giữa không trung, tiểu ma nữ đang hai tay chống eo, quanh người tràn đi ra khí tức cường đại nhưng cực không ổn định, sau lưng bốn hồ vĩ dương động, như có thể che trời che địa!
- Trước không nên đi ra ngoài!
Lâm Lạc vôi nói:
- Ta trước mang ngươi ly khai, đừng ở trong thành độ kiếp!
Thần kiếp uy lực quá lớn, nếu ở trong thành thị độ kiếp mà nói, vậy thực sẽ là huyết nhuộm vạn dặm. Mà làm ra chuyện lớn như vậy, Lâm Lạc cũng chỉ có lập tức mang theo mọi người lần nữa trốn chết, toàn bộ Thần Quốc đều sẽ xem hắn là ngôi sao tai họa.
Dưỡng Tâm hũ ngăn cách Thiên Địa cảm ứng, nhưng cũng chỉ có thể đến Trung Nguyên Thần cảnh, khi tiến vào Thượng Thiên thần, Dưỡng Tâm hũ cũng không đủ tư cách che dấu khí tức của hắn rồi.
Phá vỡ mà vào trong tinh không của Phi Vũ thành, Lâm Lạc triệu Đường Điềm đi ra, còn mình thì tiến nhập ở bên trong Dưỡng Tâm hũ, miễn cho không công bị sét đánh.
- Oa, đại phôi đản đừng chạy, lấy cái phá đỉnh kia ra hộ giá cho bổn cô nương ah!
Đường Điềm oa oa kêu to, lấy nàng lười biếng, tự nhiên là có thể trộm như thế nào sẽ trộm như thế đó. Có Tử Đỉnh ngăn cản thiên kiếp, ai sẽ nguyện ý cầm thân thể đi cứng ngạnh ngăn cản.
Lâm Lạc bất vi sở động, dưới đáy có Thượng Thiên thần tọa trấn, hắn có thể tế Tử Đỉnh đi ra sao? Cho dù Sư Ánh Tuyết có thể đuổi Phi Vũ Thiên Sương đi. Nhưng sự tình một khi truyền ra ngoài, cái kia chính là vĩnh viễn không ngày yên tĩnh rồi!
Đường Điềm một bên kêu to, một bên chống đỡ thần kiếp lập tức tạo ra, đem Lâm Lạc mắng chó huyết xối đầu. Lúc Tiểu ma nữ mới xuất hiện ngay cả tiếng người cũng không biết nói, nhưng bây giờ đấu võ miệng thì nhân loại cũng phải cam bái hạ phong, lật qua lật lại mắng rõ ràng không mang theo một từ lặp lại, để cho Lâm Lạc không khỏi sắc mặt tối đen, dứt khoát đem Dưỡng Tâm hũ che đậy sóng âm, tai không nghe tâm không phiền.
Sau nửa canh giờ, Đường Điềm mang theo một thân vết cháy trở lại trong Dưỡng Tâm hũ. Tránh không được đối với Lâm Lạc lại là một phen mắng to, sau đó mới bằng lòng đi ngưng luyện Thần hạch.
- Oa, vị tỷ tỷ này cũng rất tuấn tú!
Sư Ánh Tuyết hai mắt hiện quang, đối với tiểu ma nữ tựa hồ tràn đầy hảo cảm.
Lâm Lạc kéo răng, trở lại Phi Vũ trong thành, đi tới phòng bán đấu giá.
Tuy thành thần rất khó, nhưng ai bảo nhân khẩu Thần giới kinh khủng, lại có linh khí nồng đậm, hàng năm người tiến vào Thần Cảnh tương đối nhiều, bởi vậy, trên Phi Vũ thành có người độ kiếp cũng không có khiến cho chú ý gì. Điều này thật sự là chuyện rất bình thường.
Lâm Lạc rất nhanh đi tới phòng bán đấu giá trong thành, cũng là dùng danh tự thành thị, vị Thượng Thiên thần đại nhân kia mệnh danh… phòng đấu giá Phi Vũ.
Bảy vị Trung Nguyên Thần cường thế khống chế bảy đổ thạch phường siêu cấp kiếm tiền trong thành, mà phòng bán đấu giá đồng dạng kiếm món lợi kếch sù thì nắm giữ ở trong tay Phi Vũ Thiên Sương, bởi vì là một nhà duy nhất, thu lợi có thể so sánh với toàn bộ ngành sản xuất đổ thạch, tự nhiên cũng hơn những Trung Nguyên Thần, hoàn toàn xứng đáng với công cụ vơ vét của cải đệ nhất.
Lâm Lạc gửi bán một khối cực phẩm Thần tinh, tuy trong tay hắn tổng cộng có bốn khối, lại căn bản không dám một hơi lấy ra, hơn nữa hắn còn ngụy trang chính mình, dùng Tử Đỉnh che đậy khí tức, như vậy tiếp theo hắn chỉ cần đổi lại bộ dáng, cho dù người khác hoài nghi cả hai cùng là một người cũng tra không được thân phận chân thật của hắn.
Danh dự của phòng bán đấu giá Phi Vũ vẫn có thể cam đoan, tuyệt sẽ không vì hơn hai ngàn khối thượng phẩm Thần tinh mà nuốt riêng đồ vật của Lâm Lạc, tuy 15% thủ tục phí không thể so sánh với 100% lợi nhuận, nhưng tế thủy trường lưu (*sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu), chỉ có nguồn cung cấp ổn định, khách hàng mới có thể tài nguyên cuồn cuộn, chỉ thấy lợi trước mắt là sự tình của người ngu tỏ vẻ.
Tuy cực phẩm tinh thạch phải thông qua bán đấu giá mới có thể "thực hiện", nhưng trên tay Lâm Lạc vẫn có một đống lớn thượng phẩm, trung phẩm Thần tinh, hắn mấy ngày nay ở đổ thạch phường khác trong thành đi lòng vòng, mỗi lần đều mua chút ít Thần Thạch, sau đó mang về tự mình mở ra.
Đã có đầy đủ tiền vốn, Lâm Lạc tự nhiên không cần phải gấp gáp đem cực phẩm Thần tinh ra, bất quá hàng năm phòng bán đấu giá Phi Vũ sẽ tiến hành một lần đấu giá hội khá lớn, đến lúc đó sẽ có rất nhiều thứ tốt mang lên, vận khí tốt mà nó, sẽ có thần liệu, thậm chí thần khí bán ra!
Tuy Lâm Lạc có thể sờ thấu Thần Thạch, nhưng Thần Thạch chính thức bao hàm thần dược, thần liệu lại có bao nhiêu? Trước kia có thể đạt được một cây Cửu Biến Thiên Long chi cũng đã là vận khí bạo phát, nào còn có thể liên tiếp mà nhiều lần đắc thủ?
Bất quá, hắn cũng thăm dò được đổ thạch phường trong thành mỗi trăm năm sẽ tiến hàng một lần, trong một đám đã không có khả năng gặp đến thần dược thần liệu rồi, mà kỳ nhập hàng kế tiếp cũng chỉ còn hơn một năm mà thôi.
Không đến hai ngày thời gian, Đường Điềm ngưng luyện Thần hạch hoàn tất, lại bắt đầu hết ăn lại uống, khắp nơi quấy rối.
Nàng cùng Sư Ánh Tuyết quả nhiên ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, không đến nửa ngày thời gian một lớn một nhỏ lăn lộn đến cực kỳ quen thuộc, liên thủ quấy rối, đem Lâm Lạc chọc giận gần chết, hắn liền bắt hai nữ lại đau nhức đánh đòn, lúc này mới khiến các nàng thoáng thu liễm chút ít.