Tiểu cô nương thật đáng yêu!
Nguyệt Nguyệt lập tức mắt bốc lên hồng tinh, thò tay liền hướng tiểu nha đầu ôm qua đi, nhưng tiểu nha đầu lại ở đâu chịu cho nàng thực hiện được, thân hình lóe lên đã trốn đến trên lưng Lâm Lạc.
- Người quái dị, ngươi là ai?
Sư Ánh Tuyết chống eo quát mắng.
- Thật muốn sinh một nữ nhi xinh đẹp như vậy!
Nguyệt Nguyệt hai tay ôm ở trước ngực, mắt thì nhìn chằm chằm tiểu nha đầu, nào còn có một tia uy nghiêm của Cửu Tinh Thần Vương.
- Này, ngươi tựa hồ lạc đề rồi đó!
Lâm Lạc nhắc nhở.
- Đúng vậy, chỉ có một người tỷ tỷ là không sinh ra nữ nhi xinh đẹp như vậy!
Nguyệt Nguyệt hướng Lâm Lạc vứt mị nhãn.
- Tiểu đệ đệ, có muốn lấy nữ nhân xinh đẹp như tỷ tỷ không?
Sắc mặt Lâm Lạc không khỏi tối sầm, rõ ràng bị người xích lõa đùa giỡn!
- Người quái dị, ngươi lớn lên xấu như vậy cũng không biết xấu hổ bảo đại phôi đản lấy ngươi! Hừ, đại phôi đản là của sư tỷ ta!
Án tượng của Sư Ánh Tuyết đối với Lâm Lạc vẫn là không tệ, mà ở trong suy nghĩ của nàng, nếu như Lâm Lạc lấy Liễu Bán Yên mà nói, cái kia mọi người thực sự là người một nhà, Lâm Lạc ôm sư tỷ nàng, mà nàng thì ôm tỷ tỷ đại nhân, mọi người tất cả đều vui vẻ?
Bởi vậy, thấy đến kẻ hủy đi góc tường này, tiểu nha đầu tự nhiên là trước tiên nhảy ra phản đối.
- Nữu Nữu!
Liễu Bán Yên mặt ngọc biến hồng, không nghĩ tới Tiểu sư muội thân nhất rõ ràng đem nàng bán đi.
- Chậc chậc chậc, nguyên lai là ý trung nhân của Liễu muội muội!
Nguyệt Nguyệt vặn vẹo cặp mông đầy đặn, hướng về Lâm Lạc cho một cái hôn gió.
- Tiểu đệ đệ, nữ nhân lạnh như băng này có cái gì tốt, ngươi nhìn tỷ tỷ xem, cái khuôn mặt này, cái dáng người này, cái nào không mạnh hơn nàng gấp trăm lần!
Lâm Lạc hừ lạnh một tiếng, cau mày nói:
- Nếu như ngươi chỉ là đến hồ đồ mà nói, có thể đi rồi!
- Ai, soái đệ đệ thật đúng là tuyệt tình!
Sắc mặt Nguyệt Nguyệt thay đổi bất thường, lập tức lộ ra biểu lộ thương tâm gần chết, nhưng lập tức "Ah" một tiếng, cười nói.
- Mới vừa rồi nói đến đến chỗ nào rồi?
Lâm Lạc cùng Liễu Bán Yên đều không tự chủ được có loại cảm giác da mặt co lại mãnh liệt, nếu như nói có người có thể làm người sống tức chết mà nói, như vậy Nguyệt Nguyệt tuyệt đối có thể tính một cái.
- Ah, đúng, tỷ tỷ muốn!
Nguyệt Nguyệt vũ mị cười cười, không keo kiệt lộ ra một loạt răng ngọc tuyết trắng.
- Lần này Hỏa gia thiệt thòi lớn, Hỏa gia lão tổ tự mình ra mặt hướng Sư tôn khóc lóc kể lể, nói là bị Loạn Không nhất mạch khi dễ! Chậc chậc chậc, các ngươi không có chứng kiến, lão gia hỏa kia một đống niên kỷ thật đúng là sống không uổng, khóc đến bi thiên dậy đất, cũng sắp hóa thành Trường Giang biển cả! Chậc chậc chậc, thật sự là kỳ quái, hắn rõ ràng là Thần Vương hỏa tu, tại sao có thể có nhiều nước mắt như vậy!
Ba người Lâm Lạc hai mặt nhìn nhau, trong nội tâm đều xem thường, nữ nhân này đến tột cùng có tính là người Hỏa gia không, như thế nào Hỏa gia như thế lại nhìn có chút hả hê.
- Dù nói thế nào, lão gia hỏa kia cũng là phụ thân của sư tôn, sư tôn đẩy cũng không được, liền lệnh Nguyệt Nguyệt đến điều tra, nếu như Lâm Lạc gì kia thực là người coi trời bằng vung, vậy thì một tay trấn áp! Nếu như là Hỏa gia đuối lý trước, cái kia tự nhiên là cứ như vậy chấm dứt!
Nguyệt Nguyệt nói ra.
Như thế xem ra, vị Hỏa gia Chí Tôn kia vẫn là người rất giảng đạo lý, nếu không dùng thực lực của Chí Tôn, không cần phiền toái như thế, trực tiếp trấn áp là được, dưới đời này ai có thể phản kháng?
- Người ngươi đã xem qua, có thể đi trở về!
Liễu Bán Yên lạnh lùng nói ra.
- Chậc chậc chậc, Liễu muội muội vội vả đuổi tỷ tỷ ly khai như vậy, là sợ tỷ tỷ đoạt nam nhân với ngươi sao?
Nguyệt Nguyệt che miệng cười, nàng quét mắt nhìn Lâm Lạc.
- Liễu muội muội đã nhìn trúng nam nhân này, cái kia tỷ tỷ tự nhiên là… muốn cướp một chút!
- Nguyệt Nguyệt, ngươi không nên nói bậy nói bạ!
Sắc mặt Liễu Bán Yên đại hàn.
- Liễu muội muội thật đúng là dễ dàng sinh khí, chậc chậc chậc, sẽ không phải thật sự là như thế chứ?
Nguyệt Nguyệt nhõng nhẽo cười không dứt.
- Hừ!
Liễu Bán Yên tay phải run lên, pháp tắc hóa kiếm, nàng cầm kiếm nơi tay liền hướng về đối phương quét ngang qua.
- YAA. A. A.., còn muốn giết người diệt khẩu!
Nguyệt Nguyệt hóa thân hỏa diễm không ngừng bay múa.
- Soái đệ đệ, nhanh quản nữ nhân của ngươi, như thế nào đang êm đẹp lại đi đánh người!
Đừng nói Liễu Bán Yên muốn giết người, Lâm Lạc cũng rất muốn bắt yêu nữ này xuống đến hung hăng đánh một chầu, đây không phải làm người tức chết sao?
- Thú vị! Thú vị!
Sư Ánh Tuyết thì là hai mắt tỏa sáng, nàng thích nhất là nghịch ngợm gây sự, phong cách xử sự của Nguyệt Nguyệt có thể nói là phi thường hợp khẩu vị của nàng, lập tức có cảm giác thân thuộc.
- Chậc chậc chậc, Liễu muội muội ngươi thật đúng là nhẫn tâm, đối với tỷ tỷ dùng hết toàn lực, xem ra tỷ tỷ cũng phải dùng chút lực!
Nguyệt Nguyệt kinh hô một tiếng, váy dài màu đỏ trên người bị pháp tắc chi kiếm của Liễu Bán Yên vạch phá một lỗ lớn, phần lưng lập tức lộ ra mảng lớn da thịt tuyết trắng nõn nà, thẳng đến bên hông, thậm chí mông đẹp cũng có một tia xuân quang chợt tiết.
- Soái đệ đệ, không nên xem nhiều, nếu không tỷ tỷ sẽ móc ánh mắt của ngươi ra!
Thanh âm Nguyệt Nguyệt lạnh lẽo, oanh, hỏa diễm trên người đốt đằng, bốn cánh chim do hỏa diễm tạo thành từ trên lưng nàng dài ra, như là Hồ Điệp, nhưng mỗi một mảnh đều có chiều dài vạn dặm!
- Ồ, Mê Hỏa Điệp!
Trong ánh mắt Sư Ánh Tuyết hiện ra quang mang, sau đó kinh hô một tiếng.
- Cái gì Mê Hỏa Điệp?
Lâm Lạc theo miệng hỏi.
- Nữ nhân này là yêu tu, bản thể nàng là Mê Hỏa Điệp, Thiên Địa sinh dưỡng, độc nhất vô nhị!
Sư Ánh Tuyết dùng sức gật đầu nói ra.
- Mê Hỏa Điệp rất lợi hại sao?
- Đó là tự nhiên, Mê Hỏa Điệp trời sinh am hiểu dịch hỏa, chỉ cần trưởng thành là Cửu Tinh Thần Vương! Mà nàng lại được Hỏa gia Chí Tôn truyền thụ rất nhiều đạo Hỏa hệ Thần Vương pháp tắc, một, hai, ba, bốn... hai mươi ba đạo, chỉ hai mươi ba đạo Hỏa hệ Thần Vương pháp tắc là có thể cùng sư tỷ chống lại!
Sư Ánh Tuyết tràn ngập ngạc nhiên.
Tuy Liễu Bán Yên nắm giữ sáu đạo Không Gian Hệ pháp tắc, nhưng không gian bổn nguyên tổng cộng chỉ có 100 chi đại đạo, sáu đạo Không Gian Hệ Thần Vương pháp tắc có thể so sánh ba mươi đạo Thần Vương pháp tắc hệ Ngũ Hành!
Nguyệt Nguyệt gần kề nắm giữ hai mươi ba đạo Hỏa hệ Thần Vương pháp tắc là có thể cùng Liễu Bán Yên chiến đấu đến khó hoà giải, cái này tự nhiên phải quy về bản thể nàng trời sinh am hiểu dịch hỏa.
Hai nữ đều là thế hệ dung nhan tuyệt diễm, nếu như các nàng là một nam một nữ, có thể sẽ vừa thấy đã yêu, củi khô bốc cháy. Nhưng mấu chốt các nàng đều là nữ nhân, hơn nữa đều là nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, đồng dạng đều là vô cùng cường đại, có thể coi là đệ nhất nhân dưới Chí Tôn, cái này làm cho các nàng lẫn nhau hoàn toàn không thể dung nạp đối phương!