Thực lực của chủng tộc này tuyệt đối đứng đầu!
Giống như Bành Tiểu Kỳ là cảnh giới thấp nhất, bởi vậy chỉ cao hơn người bình thường một cái đầu, nhưng bắt đầu từ Phạm Trác Hy thì đã đại tăng, đến Dịch Hưng Ba đã hoàn toàn thoát ly phạm trù người bình thường!
Cũng khó trách Dịch Hưng Ba bình thường muốn thu hồi trạng thái dị dạng như vậy, với thân thể cao tới hai trượng chạy ra ngoài thì người khác không đem hắn làm hung thú mới là lạ!
Nhưng muốn phát huy ra chiến lực tối cường, Dịch Hưng Ba nhất định phải tiến vào trạng thái bình thường, nếu không hắn nhất định phải hao phí thêm lực lượng đi kiềm chế hình thể, nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra một nửa lực lượng.
Người này cực đoan tự phụ, giờ bị Lâm Lạc đánh mặt, nhất thời tức giận, liều lĩnh bạo lộ trước mặt mọi người!
Phải biết rằng đây chính là vũ khí bí mật của hắn, xem qua bộ dáng này của hắn thì dù là Dịch gia trưởng bối cũng kinh hãi gần chết!
Dịch Hưng Ba vừa lật ra con bài này thì khí thế cả người thế lập tức bạo tăng lên một cấp bậc! Hắn nổi giận gầm lên một tiếng với Lâm Lạc, hai tay đấm mạnh vào ngực, trừ ra kiện bì giáp pháp khí còn bám chặt lấy thân thể thì hắn gần như cởi truồng!
Bất quá hiện tại cơ thể bạo đột của hắn giống như một khối khối nham thạch, cho dù ngẫu nhiên tiết một chút “Cảnh xuân” thì chỉ sợ cũng không ai nhận được đó là cái gì.
Oành! Oành! Oành!
Dịch Hưng Ba đi nhanh về phía trước, mỗi một chân giẫm xuống mặt sàn đều gây nên một trận run rẩy. Hắn giống như đại ma thần hàng thế trong thần thoại, thân thể đen bóng tiến về hướng Lâm Lạc.
“Quá khủng bố rồi!”
“Không thể tưởng được Dịch Hưng Ba lại cũng giống như gia hỏa của Phạm gia, cũng là Cự Nhân!”
“Bất quá người có thiên phú dị bẩm như thế sẽ có man lực vô song, với tu vi vốn có của hắn Thiên Hợp cảnh đỉnh phong thì chỉ sợ có thể bộc phát ra chiến lực thích biến nhất trọng thiên!”
“Hắc hắc, lần này thì hay rồi!”
Dịch Hưng Ba hai chân giẫm mạnh một cái khiến mặt lôi đài lõm xuống rồi lập tức nhào vào Lâm Lạc. Tốc độ không nhanh nhưng đến dưới chân Lâm Lạc thì một lực lượng từ dưới đất bắn lên, giống như một quái thú chấn bay Lâm Lạc khỏi mặt đất.
“Sát!” Dịch Hưng Ba kêu to một tiếng, thân thể bay lên không, vọt về hướng Lâm Lạc.
Đừng nhìn hiện tại thân thể hắn lớn như một ngọn núi đá nhưng tốc độ hiện giờ còn nhanh hơn trước, như một như Thiểm Điện bắn về Lâm Lạc, hữu quyền giơ lên, lớn như cái bát lớn!
Oành!
Quyền đầu hai người va chạm giữa không gian, một đạo sóng xung kích mắt thường có thể thấy được lập tức đẩy ra, bắn về bốn phương tám hướng! May mắn chung quanh đấu trường có thiết lập cấm chế nên ngăn trở được sóng xung kích này. Bằng không người có tu vi yếu ớt tuyệt đối sẽ bị chấn động thổ máu!
Đánh xong một quyền, hai người đều bắn ra hai phía rơi xuống đất, nhưng chân mới chạm đất thì lập tức lại nhảy lên đánh về đối phương.
Oành! Oành! Oành!
Hai người vứt bỏ hết thảy kỹ xảo, chính là ngươi một quyền ta một quyền đối chiến, xem ai không chống đỡ được trước!
Đánh nhau như vậy tuy rằng không đủ hoa lệ, nhưng tuyệt đối càng làm cho người xem sôi máu. Nhìn máu tươi tuôn trào, sóng xung kích không ngừng chấn ra đủ để khiến mỗi người đều cuồng nhiệt.
“Liệt thiên quyền!” Sau khi đối chiến đến hơn trăm quyền, quyền đầu song phương đều rướm máu, lộ ra xương cốt trắng ởn. Ý chí của Dịch Hưng Ba kém xa Lâm Lạc, lúc này đành buông bỏ phương thức chiến đấu không có hàm lượng kỹ thuật như vậy, đánh ra một đạo quyền kình uy lực càng mạnh mẽ!
Một quyền này vừa đánh ra thì chung quanh quyền đầu hình thành ba trường kích màu trắng bắn về Lâm Lạc!
Ánh mắt Lâm Lạc phát lạnh, phát động thiểm điện công pháp, băng phách hàn thứ theo một quyền của hắn đánh ra không chút nào yếu thế.
Tuy rằng không ai nói chuyện, nhưng tất cả mọi người đang xem cuộc chiến tựa hồ hiểu được lúc này chính là một quyền cuối cùng quyết định thắng bại của hai người!
Oành!
Hai người lại va chạm đến cùng nhau, một mảnh băng vụ đột nhiên chụp lên cả hai. Cũng cũng chỉ có cường giả đạt tới ngoài Thích Biến mới có thể miễn cưỡng xuyên thấu qua băng vụ nhìn đến tình hình chiến đấu của hai người!
Ba đạo trường kích va chạm với ba cây băng phách hàn thứ, hình thành băng vụ đầy trời, uy lực của cấm tự trực tiếp đánh gãy ba cây trường kích còn chưa biết có tác dụng gì! Sau đó hai người quyền đầu mới va chạm đến cùng nhau!
Sóng xung kích khủng bố trào ra, lập tức đem băng vụ đầy trời đánh xơ xác. Một quyền vừa rồi của Dịch Hưng Ba cũng coi như lợi hại, đánh cho xương cốt của cánh tay phải Lâm Lạc tan nát! Nhưng đồng dạng, thiểm điện lực của Lâm Lạc cũng đánh cho thân thể của Dịch Hưng Ba cháy đen, không ngừng run rẩy!
Nếu chỉ là như thế thì hai người coi như là đánh ngang tay, thậm chí vẫn là Dịch Hưng Ba hơi chiếm thượng phong! Nhưng hai đạo băng phách hàn thứ cuối cùng cũng xuất ra tác dụng nghịch chuyển càn khôn, đánh vào thân thể Dịch Hưng Ba.
Ba ba hai tiếng, băng thứ nháy mắt đem Dịch Hưng Ba đóng băng, sau đó cấm tự nổ tung, tạo thành hủy diệt mang tính đả kích với Dịch Hưng Ba!
Nhưng khủng bố là cho dù bị thương tổn đến như vậy nhưng Dịch Hưng Ba vẫn còn không có vỡ vụn đương trường dù gần nửa thân thế bị đánh cháy thì khí lực mạnh mẽ vẫn còn vượt xa hung thú, làm cho người ta trông mà phát lạnh!
Dịch Hưng Ba oán hận nhìn trừng trừng vào Lâm Lạc một chút rồi lập tức hôn mê. Còn thiên ma giải thể của Lâm Lạc cũng theo đó mất đi công hiệu, bắt đầu đã bị từng đợt phản phệ!
Tuy rằng song phương đều trọng thương tiến vào trạng thái tử vong nhưng cuối cùng vẫn là Lâm Lạc thắng được!
Bất quá trong lòng Lâm Lạc cũng không có bao nhiêu vui sướng. Dịch Hưng Ba có thể có được danh hiệu đệ nhất thiên tài sau năm trăm năm quả thật có có chút tài năng, hắn trước kia thật sự là coi thường người này!
Hắn là hậu duệ Thiểm Điện tộc thượng cổ, nhưng đối phương cũng cực có thể khả năng là hậu đại của Cự Nhân tộc, nhưng huyết mạch tương đối thuần khiết, chưa đến trăm tuổi đã đạt tới Thiên Hợp cảnh đỉnh phong. Tuy rằng lò luyện Hỗn Độn thần kỳ, lại phải phối hợp tử đỉnh mới được, trên đời này còn có thể có thứ hai kiện thần vật như vậy sao?
Với suy nghĩ của Lâm Lạc, cho dù hắn không có lò luyện Hỗn Độn, nhưng chỉ cần kích hoạt huyết mạch Thiểm Điện tộc thì cái bớt chỗ mắt cá chân đủ để cho hắn ở trong vòng trăm năm tăng lên tới Thích Biến cảnh. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể không nhìn lĩnh ngộ cảnh giới.
Chiếu theo như vậy thì nói không chừng Lăng Kinh Hồng cũng là có được huyết mạch của người thượng cổ mới có thể hơn hai mươi tuổi liền tiến nhập Địa nguyên cảnh.
Thời kì thượng cổ trăm tộc tranh diễm, sau đó lại đứt gãy khiến tất cả điêu linh, nhưng ngẫu nhiên vẫn sẽ có người được di truyền huyết mạch thượng cổ xuất hiện, kinh diễm nhất thế, truyền lưu trăm đại! Nếu những gì trong bích họa ở thương khung đỉnh đều là chân thật, thì vào thời thượng cổ cường giả như mây, hậu đại của bọn họ chính là huyết mạch phản cổ đã có biểu hiện cường đại như vậy. Từ đó có thể thấy được thời kì kia phồn thịnh cỡ nào!