Đây là lực lượng tuyệt đối!
Nghiêm Phi Dương quay đầu phát ra dáng tươi cười lạnh lùng, không hề phát động công kích đối với Lâm Lạc mà tiếp tục dùng Cửu Túc Quái làm mục tiêu.
Giết gà dọa khỉ? Không, đây là uy hiếp Lâm Lạc, ý nói cho hắn biết mạnh mẽ như Cửu Túc Quái cũng khó trốn khỏi kết cục bị hắn chà đạp, huống chi là Lâm Lạc đây?
Oanh! Oanh! Oanh!
Cửu Túc Quái liên tục bị đánh trúng, đau đến mức nó không ngừng rú lên bi thảm. Tuy rằng nó cũng đạt tới tiếp cận Tinh Hoàng, nhưng Nghiêm Phi Dương có tới bốn môn công pháp đồng loạt đột phá, tuy rằng không thể chồng lên lực lượng, nhưng dù sao vẫn mạnh hơn Cửu Túc Quái vài lần không thể nghi ngờ!
Sinh vật nơi này chỉ biết cậy mạnh, một khi trong lực lượng hòa nhau không khả năng là đối thủ của võ giả, huống chi hiện tại lực lượng còn kém biệt nhau!
Một mặt hành hạ tới chết!
Cửu Túc Quái rất nhanh biến thành bát túc, thất túc, lục túc, khi một chân cuối cùng bị chém đứt, quái vật trước đó còn uy phong bát diện chỉ có thể thê thảm nằm trên mặt đất, mặc cho dòng máu màu xanh biếc chảy tràn đầy, sinh mệnh lực Tinh Vực cấp khiến nó nhất thời còn chưa chết được, phải nhận hết thống khổ bị tra tấn mà chết!
- Kế tiếp, chính là ngươi!
Nghiêm Phi Dương chỉ vào Lâm Lạc, ánh mắt lạnh lẽo, không hề che giấu sát ý kinh người chút nào.
- Chưa chắc!
Lâm Lạc không hề có chút yếu thế, ngay cả Tinh Đế mà hắn cũng không sợ, huống chi chỉ là một ngụy Tinh Hoàng còn chưa vượt lôi kiếp?
- Chết!
Thân hình Nghiêm Phi Dương xuất ra, hướng Lâm Lạc phát khởi công kích.
Hưu!
Lâm Lạc phát động công pháp không gian, thân hình nháy mắt biến mất, Nghiêm Phi Dương đánh một chưởng trúng tàn ảnh của hắn lưu lại. Nhưng Lâm Lạc vừa hiện thân, Nghiêm Phi Dương đã bổ nhào tới, song chưởng mở ra, biến thành một ma bàn màu xanh hướng đầu Lâm Lạc nện xuống.
Sau khi lực lượng tăng lên thật nhiều, tốc độ Nghiêm Phi Dương cấp tốc tăng lên, thậm chí có thể phân cao thấp đối với không gian bí pháp của Lâm Lạc! Dù sao hắn chiếm cứ thật nhiều ưu thế trong lực lượng.
Lâm Lạc khẽ quát một tiếng, hai đấm bay ra, vận chuyển Chiến Thiên bí quyết, cả người hắn đắm chìm trong một mảnh kim quang.
Oanh!
Quyền chưởng va nhau, mặc dù Lâm Lạc có Chiến Thiên bí quyết khiến tăng trưởng, nhưng vẫn có hại trong cảnh giới. Lôi hệ công pháp của hắn chỉ mới tiến nhập Tinh Vương nhị trọng thiên, ngũ hành công pháp còn dừng lại ở Tinh Vương nhất trọng thiên đỉnh phong, tuy rằng Tinh Hải cực lớn nhưng hiện tại chỉ có thể áp chế Tinh Vương nhị trọng thiên, dựa vào Chiến Thiên bí quyết mới có thể đối chiến với Tinh Vương tam trọng thiên.
Mà Nghiêm Phi Dương đã nhảy ra khỏi phạm trù Tinh Vương tam trọng thiên, hắn đã tiếp cận Tinh Hoàng, tương đương Tinh Vương tam trọng thiên sử dụng Chiến Thiên bí quyết, ít nhất đã áp chế Lâm Lạc trong một tiểu cảnh giới thực tế!
Quyền ảnh màu vàng lập tức băng tán, mà ma bàn màu xanh cơ hồ không chút ảnh hưởng rơi xuống, không khoan nhượng đập trúng Lâm Lạc khiến cả sơn động đều lung lay dữ dội.
Thân hình Lâm Lạc chợt lóe đã xuất hiện ngoài trăm trượng, khóe miệng có tia máu tươi.
Dưới sự trợ giúp của không gian bí pháp, Nghiêm Phi Dương vốn không khả năng tạo thành uy hiếp thực chất gì với hắn, nhưng không đánh mà lui cũng không phải phong cách của Lâm Lạc, dưới tình huống nào hắn cũng chưa từng bỏ qua sự theo đuổi thắng lợi.
- Chuột chạy qua đường!
Nghiêm Phi Dương hừ nhẹ, song chưởng tiếp tục vung ra, lại một lần hóa thành đại ma bàn hướng Lâm Lạc trấn áp tới.
- Cút!
Lâm Lạc khẽ quát một tiếng, không gian bí pháp triển khai, Nghiêm Phi Dương nhất thời bị hắn phóng trục ném vào trong hư vô không gian. Hắn thuấn di tới trước người Trần Nguyệt, cưỡng đoạt bốn viên bảo châu còn lại của đối phương.
Trần Nguyệt làm sao nghĩ tới vừa rồi Nghiêm Phi Dương còn vô cùng cường thế đột nhiên lại biến mất! Nàng vội vàng chống đỡ, nhưng thế công của Lâm Lạc như nước, phát động tam hệ công pháp kim, hỏa, lôi, tế ra thế công cường đại nhất.
Tam hệ công pháp kim, hỏa, lôi của hắn trong Cấm tự đều chiếm được tạo hóa càng sâu, uy lực lớn vô cùng, có thể đặt song song cùng không gian bí pháp. Nhưng mộc hệ lại càng gần trị liệu cùng vây khốn người, uy lực không lớn trong tiến công. Mà lôi hệ công pháp bởi vì tổ huyết toàn diện sống lại, chiến lực vô cùng cường đại.
Lâm Lạc toàn lực ứng phó, dùng thực lực Tinh Vương nhị trọng thiên ép Tinh Vương tam trọng thiên lâu năm như Trần Nguyệt chật vật không chịu nổi!
- Giết!
Đám người Chu Thiếu Thành đều nhào lên muốn giải vây cho Trần Nguyệt, nhưng ý niệm Lâm Lạc vừa động, những người kia nhất nhất bị phóng trục, làm Trần Nguyệt không thể không một mình đối mặt với công kích cường thế của Lâm Lạc!
Người này nếu có thể đạt tới Tinh Đế, trên đời này còn ai có thể ngăn cản?
Nam Nhược Hoa đã sớm dừng tay lui sang một bên, trong mắt không ngừng rung động, tuy rằng nàng đã đánh giá Lâm Lạc thật cao, nhưng khi Lâm Lạc toàn lực ứng phó, chiến lực bạo phát vẫn làm nàng khiếp sợ!
Ở cùng cảnh giới, Lâm Lạc không sợ chiến thuật biển người, mà lực công kích của bản thân hắn tuyệt cường, người như vậy một khi đi lên đỉnh phong võ đạo còn có ai có thể cùng hắn chống đỡ?
- Tên gia hỏa đáng chết!
Nghiêm Phi Dương dù sao cũng đã tiếp cận Tinh Hoàng cấp, huống hồ là người đầu tiên bị phóng trục, rất nhanh đã đi ra khỏi không gian hư vô, chứng kiến Trần Nguyệt đang vô cùng chật vật nghênh chiến Lâm Lạc, không khỏi bạo rống một tiếng phóng tới.
Không đợi Trần Nguyệt kịp lộ ra vẻ sợ hãi hay vui mừng, Lâm Lạc lại vung tay lên, đem Nghiêm Phi Dương phóng trục lần thứ hai, làm Trần Nguyệt nháy mắt tuyệt vọng!
Cũng giống như công pháp thời gian, không gian phóng trục cũng làm hao tổn lực lượng rất lớn, hơn nữa thực lực đối phương càng mạnh thì lực lượng tiêu hao càng lớn, nhưng tùy tiện cần thao tác vài chục lần cũng không sao, Lâm Lạc hoàn toàn đủ thời gian oanh giết Trần Nguyệt!
Phóng trục! Phóng trục! Phóng trục!
Những người khác chỉ cần từ hư vô không gian xuất hiện, lập tức bị Lâm Lạc phóng trục lần nữa. Làm bọn hắn tức giận oa oa kêu to, cảm giác có lực không thể thi triển đủ làm bọn hắn tức giận hộc máu!
Oanh! Oanh! Oanh!
Sắc mặt Lâm Lạc cũng biến thành trắng bệch, đây là do hắn sử dụng quá nhiều lực lượng thao tác không gian phóng trục, nhưng Trần Nguyệt cũng đã tiếp cận hỏng mất, trong một tiếng kêu gào thê thảm, bốn viên bảo châu đã bị Lâm Lạc mạnh mẽ đoạt tới.
- Lâm Lạc, có gan cùng ta đường đường chính chính một trận chiến!
Nghiêm Phi Dương lần thứ mười ba từ trong không gian hư vô phóng ra, trong cặp mắt như phun lửa, thật sự bị chọc giận tới cực hạn!
- Có gì không dám!
Lâm Lạc đạt tới mục đích, bỏ qua hành động tiếp tục công kích Trần Nguyệt, ngược lại hướng Nghiêm Phi Dương công tới.
Trên thực tế hắn cũng không còn bao nhiêu lực lượng tiến hành phóng trục thêm nữa, dù sao đối phương có tới mười mấy người, tiêu hao quá lớn.
Đám người Chu Thiếu Thành lục tục đi ra khỏi không gian hư vô, chứng kiến Lâm Lạc giao chiến cùng Nghiêm Phi Dương, đều hiếu kỳ, không biết Lâm Lạc vì sao phát điên. Nhưng bọn hắn đương nhiên nguyện ý để Lâm Lạc cùng mình hỗn chiến mà không phải mang theo thần quả bỏ chạy, tuyệt đối không đưa ra kháng nghị.