Chỉ thấy ngoài vị trí Thiên Đình đại lục, những thải sắc quang văn này mới vừa bay vào, liền nhanh chóng tiêu tán, dung nhập vào trong hư không.
Mà theo quang mang tiêu tán trong hư không, Thạch Mục lại phát hiện trong không gian ngoại vi của đại lục, dường như có nhiều hơn một tầng lực lượng không gian dao động khó có thể nói, nhìn có vẻ như phiêu miểu như có như không, nhưng rõ ràng là sinh ra ảnh hưởng đối với toàn bộ không gian của Thiên Đình.
Hắn còn chưa kịp tra xét kỹ, chợt nghe một tiếng vang thật lớn, ngay sau đó liền cảm nhận được dưới thân một trận chấn động kịch liệt.
Liên minh mọi người đều cả kinh, rất nhiều người đều lảo đảo, gần như đứng không vững được.
Mọi người nhìn lại chung quanh, chỉ thấy toàn bộ Thiên Đình trở nên giống như sóng biển vậy, đang kịch liệt phập phồng lên xuống, không ít cảnh tượng vốn chỉ còn lại kiến trúc đổ nát thê lương, đã không chịu nổi lực, liên tiếp sụp đổ xuống.
“Ầm ầm...”
Một trận tiếng động sụp đổ vang lên, tạo nên bụi mù cuồn cuộn bốn phía chung quanh Thiên Đình, khối lớn mặt đất sụp xuống, tạo thành từng khe rãnh sâu không thấy đáy. Rất nhiều hàng tốt của Thiên Đình và liên minh binh sĩ đều đột nhiên không kịp đề phòng ngả lọt vào trong đó.
Cũng không ít địa phương, mặt đất đột nhiên nổi lên, gãy lìa thành mấy khối, một cổ đại lực thôi thúc, quấn lẫn nhau, làm cho liên minh binh sĩ đứng ở trên đó cả kinh vội vã thoát đi.
- Đây là chuyện gì xảy ra?
An Hoa giữ vững Thái Nhi trên bả vai mình, lớn tiếng hỏi.
Triệu Chu Minh vốn còn nghĩ là có người nào phát động công kích nữa, nhưng trong cơ lắc lư tiến hành quan sát chung quanh, mới phát hiện đều không phải là như thế, cũng lên tiếng hỏi:
- Dường như toàn bộ mặt đất đều đang chấn động?
- Không chỉ là mặt đất, ngay cả hư không đều cũng chấn động.
Thư Hữu Kim vừa rồi vì tránh né mặt đất chấn động, bay vào giữa không trung, lại kinh ngạc phát hiện, cho dù thân ở trên không trung, cũng vẫn không có cách nào ổn định thân hình.
- Những thứ trào ra từ trong