Chu Hằng có mảnh vỡ Thần Hạch duy trì, chẳng những thực lực tăng lên như bay, hơn nữa thương thế cũng lập tức khép lại!
Đổi là một người khác đương nhiên không có khả năng dễ dàng hấp thu như vậy. Dung hợp Thần Hạch của một vị Thần Vương, cho dù chỉ là một bộ phận mảnh vỡ nho nhỏ, nhưng Thần Vương dù sao cũng là Thần Vương, lực lượng, pháp tắc cần phải dựa vào thời gian để luyện hóa “dã tính” trong đó từng chút một.
Nhưng Chu Hằng bất đồng, hắn khác loại thành thánh, kết nối thân thể Thần Vương, tương đương với đem ý chí của mình nhập vào, như vậy hắn muốn dung hợp mảnh vỡ Thần Hạch có gì khó khăn?
Đây chính là của chính hắn!
Hắc Ám Ma Chủ càng đánh càng tuyệt vọng, đối thủ như vậy hắn làm sao có thể chiến thắng?
Hoàn toàn chính là đang gian dối!
Không đánh nữa! Còn đánh nữa cũng không có ý nghĩa gì, hắn ngay cả lúc Chu Hằng yếu nhất đều không thể giết chết, như vậy theo đối phương càng ngày càng mạnh hắn tự nhiên càng thêm không có biện pháp!
Tốt xấu đã sưu tập đủ sinh linh, đủ để xé trời rồi!
Không chiếm được Thần Hạch tuy rằng đáng tiếc, nhưng có thể rời khỏi đã là việc vui lớn rồi, hắn đã bị vây khốn triệu năm, chịu đủ rồi!
Đi!
Hắc Ám Ma Chủ lập tức xoay người bỏ chạy. Hắn trâu bò cũng chỉ là ở trong tiểu thiên địa này mà thôi, tuy rằng hắn cũng là Thần Linh, lại là tồn tại tầng dưới chót của Thần Giới, tôn nghiêm mặt mũi gì gì đó, như vậy chờ thực lực cường đại mới đi nghĩ!
Hiện tại, trước rời khỏi địa phương quỷ quái này rồi tính!
Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, ngón tay đong đưa, từng đạo ô lưới màu vàng hướng về phía Hắc Ám Ma Chủ quấn tới.
Tuy nhiên, Hắc Ám Ma Chủ dù sao không phải Thạch Dương có thể sánh bằng, ô lưới màu vàng chỉ có thể giằng co hắn lại không thể đem hắn hoàn toàn vây khốn. Hắc Ám Ma Chủ chỉ là thân hình khựng lại, nhưng ngay sau đó hắn liền tránh thoát, tiếp tục đi tới.
Nhưng ô lưới màu vàng có bao nhiêu?
Đây kỳ thật chính là pháp tắc thiên địa, tuy rằng nơi này là vùng đất khởi nguồn thiên địa, pháp tắc cực độ hỗn loạn, nhưng với năng lực của Chu Hằng hiện tại vẫn có thể điều động tự nhiên.
Hắc Ám Ma Chủ cất bước khó khăn, dường như người thường đi ở trong đất tuyết sâu cả thước, mỗi bước đi tới đều phải bỏ ra sức lực thật lớn.
Kết quả như vậy chính là, hắn bỏ năm phút đồng hồ không ngờ chỉ đi ra trăm dặm!
Vẻn vẹn trăm dặm!
Cho dù là cường giả cấp Hắc Động một bước cũng có thể bước ra vạn dặm, nhưng Hắc Ám Ma Chủ 5’ đồnghồ mới ra được trăm dặm, cái này phải chậm cỡ nào hả?
Đám người Hoặc Thiên đều bật cười, nhìn một người cường đại hơn xa mình với tốc độ gần như ốc sên dốc sức chạy như điên, cảm giác vui vẻ này thật sự quá đã, muốn không cười cũng không được.
Hắc Ám Ma Chủ hiển nhiên cũng ý thức được điểm ấy, hắn đột nhiên quay đầu nói:
- Chu Hằng, giữa chúng ta cũng không có ân oán không giải được, ta làm hết thảy cũng chỉ là vì rời khỏi nơi này, ngươi hà tất đau khổ chèn ép?
- Sai rồi, giữa chúng ta quả thật có ân oán không giải được!
Chu Hằng trầm giọng nói, hắn tuyệt đối sẽ không tha thứ Hắc Ám Ma Chủ. Bởi vì dưới sự mê hoặc của Hắc Ám Ma Chủ, Thiên Mệnh Chân Quân mới trước sau hạ độc thủ đối với Hoặc Thiên và Hồng Nguyệt!
- Hừ!
Hắc Ám Ma Chủ không nói động được Chu Hằng, trên mặt cũng thu hồi biểu tình tức giận, lạnh lùng nhìn Chu Hằng.
Trận tử chiến này là khó tránh khỏi!
Nhưng làm sao đánh?
Hắc Ám Ma Chủ trong lòng hoàn toàn không tự tin, đối phương tay cầm đống lớn mảnh vỡ Thần Hạch, trời sinh liền đứng ở thế bất bại, hơn nữa sẽ càng đánh càng mạnh. Đối thủ như vậy nghĩ thôi cũng sẽ hộc máu!
Đột phá! Vẫn là phải nghĩ biện pháp đột phá! Đây là một đối thủ không thể chiến thắng!
Hắc Ám Ma Chủ cùng lúc bày ra tư thái tử chiến, cùng lúc lại đang vận chuyển pháp tắc. hắn muốn mở ra một cái cửa truyền tống khoảng cách xa, trực tiếp đem chính mình truyền tống đến địa phương lúc trước thu thập tỷ tỷ sinh linh.
Chân thân hắn đã thoát khốn, có thể tiến hành huyết tế xé trời rồi!
Chu Hằng cất bước mà ra, mộtquyền đánh ra, lực lượng và pháp tắc hoàn mỹ dung hợp cùng một chỗ. Uy lực so với khi vừa mới đột phá ít nhất tăng lên gấp ba!
Hắc Ám Ma Chủ vừa tị vừa hận, hắn cho rằng những mảnh vỡ Thần Hạch này hẳn đều thuộc về hắn, hiện tại lại bị Chu Hằng đánh cắp dùng để đối phó hắn. Nhưng hận nữa thì lại thế nào, hắn vô kế khả thi.
Hắn một bên nghênh chiến Chu Hằng, một bên âm thầm chuẩn bị cửa truyền tống. Hết thảy đều làm được phi thường bí mật, dù là Chu Hằng đều không có phát giác!
Bỗng nhiên hắn nhấc tay, trước người đã xuất hiện một cái cửa ánh sáng!
Chu Hằng nhướng mày, ngón tay vạch ra, vạn ngàn ô lưới màu vàng lại cuốn về phía Hắc Ám Ma Chủ. Nhưng như vậy chỉ làm tốc độ của Hắc Ám Ma Chủ thoáng chậm lại giây lát, cuối cùng không thể ngăn cản hắn tiến vào trong cửa ánh sáng!
Vút – cửa ánh sáng chợt nhoáng lên rồi mất, Hắc Ám Ma Chủ đã biến mất dạng.
Chu Hằng hừ một tiếng, tâm niệm đẩy ra, thần thức trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Minh giới!
Nơi đây tương đương với nội thế giới của hắn!
Tìm được rồi!
Chu Hằng “nhìn” thấy Hắc Ám Ma Chủ xuất hiện ở trên một tinh cầu, mà nơi đó có vô số Tiên Cư bị phong ấn!
Hắc Ám Ma Chủ muốn xé trời!
- Đi!
Tay Chu Hằng cuốn một cái, đem những người còn lại đều bao bọc lại, cất bước một cái thân hình lập tức biến mất khỏi vùng đất khởi nguồn thiên địa, mà khi một chân kia theo kịp, hắn đã đạp chân lên trên tinh cầu cùng Hắc Ám Ma Chủ.
- Chu Hằng, ngươi không ngăn cản được ta!
Hắc Ám Ma Chủ cười điên cuồng, chỉ cần rời khỏi nội thế giới này, ưu thế của Chu Hằng liền không còn sót lại chút nào. Tuy rằng điều này cũng nghĩa là hắn cũng không thể đạt được Thần Hạch của Thần Vương nữa!
Nhưng chỉ cần bảo vệ tính mạng, ngày sau thế nào sẽ còn có cơ hội. Trung Nguyên Thần, Thượng Nguyên Thần đã chết nhiều mà, đối với hắn mà nói kỳ thật hiệu quả so với Thần Vương cũng không kém bao nhiêu, bởi vì đều cường đại hơn hắn không biết bao nhiêu tỷ lần.
Bùng! Bùng! Bùng!
Hắn liên tục ra tay, đem từng kiện Tiên Cư chấn vỡ, lực lượng khủng bố lưu chuyển, sinh linh bên trong lập tức trong nháy mắt bị đánh chết, vô số máu tươi vãi trên bầu trời.
- Hừ!
Chu Hằng giận dữ. Cho dù những sinh linh này cuối cùng khó thoát khỏi số chết, sẽ theo sự hủy diệt của thân thể Thần Vương mà hủy diệt, nhưng cũng tuyệt đối không phải là kết quả như vậy, bị người coi là tế phẩm xương cốt không còn.
Hắn ra tay.
Hắc Ám Ma Chủ lại không hề có ý tứ cứng đối cứng với hắn, đánh lại đánh không chết, còn đánh cái gì! Hắn ta hiện tại chỉ có một ý niệm, cũng là ý niệm duy nhất bị trấn áp triệu năm qua, đó chính là rời khỏi nơi này.
Vô số Tiên Cư bị chấn vỡ, sinh linh bên trong trong nháy mắt bị giết chết, căn bản không có một chút năng lực phản kháng.
Máu tươi rơi vãi, hình thành một vùng biển máu!
Thoáng cái liền chết 1tỉ sinh linh!
- Ha ha ha ha, Thần Giới, ta sắp trở về!
Hắc Ám Ma Chủ càng trở nên điên cuồng. Hiện tại thực lực của Chu Hằng cũng không yếu hơn hắn, nhưng muốn ngăn cản hắn giết người lại là tuyệt đối không có khả năng làm được.
Chênh lệch của song phương cũng không lớn đến mức ấy.
Chỉ thời gian mấy phút hắn liền phá hủy gần nửa Tiên Cư, mà khi hắn đem tất cả Tiên Cư đều phá hủy, như vậy thiên địa sẽ bị tế nứt ra một lỗ hổng – thông đạo rời khỏi nội thế giới này.
Chu Hằng ra tay càng gấp, nhưng hắn muốn trong mấy phút xử lý một Hư Thần cũng là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
- Ngươi không ngăn cản được ta!
Hắc Ám Ma Chủ quát lớn.
- Vậy thì sao!
Chu Hằng thét dài một tiếng, từng quyền đánh ra, hắn không phải là Thánh nhân, không có chí lớn lòng bao la thiên hạ, chỉ cầu có thể bảo hộ người bên cạnh là được.
Hắn chỉ muốn đánh chết Hắc Ám Ma Chủ!
Bốp! Bốp! Bốp!
Càng ngày càng nhiều Tiên Cư bị chấn nát, toàn bộ tinh cầu hoàn toàn biến thành hải dương đỏ thẫm, máu sền sệt là màu sắc duy nhất.
- Thành! Thành rồi! Ta sắp rời khỏi nơi này!
Hắc Ám Ma Chủ chấn vỡ một nhóm Tiên Cư cuối cùng, trên mặt tràn đầy biểu tình chờ mong.
Nhưng... cái gì cũng không xảy ra!
Không có thiên địa nứt ra, vẫn như lúc trước!
- Tại sao lại như vậy!
Hắc Ám Ma Chủ lập tức hồn bay phách lạc, chẳng lẽ là quy mô huyết tế còn chưa đủ? Không có khả năng! Gần trăm năm nay, hắn hóa thân tự mình giám sát, tuyệt đối đã đem ít nhất 90% sinh linh tam giới đều thu thập lại đây!
Nhưng vì sao không xuất hiện thiên địa nứt ra?
Ầm! Ầm ầm!
Biến hóa tới!
Nhưng cũng không phải là tới từ bầu trời mà là từ dưới đất!
Bùng!
Biển máu nổ tung, vô số Âm Ảnh Tử Linh vọt ra!
Tê