> "Luyện Đan Sư, thật là dùng một núi tiền tài để đổi mà..."
Trong động phủ, Thẩm Thạch có chút đau xót lấy ra một cái túi, bên trong túi phát ra những tiếng leng keng, đưa cho Chung Thanh Lộ, nói:
"Cầm đi, tám mươi Linh Tinh."
Một năm qua, có lẽ là vì giao dịch bí mật kia nên hai người thường xuyên tiếp xúc, thái độ của Chung Thanh Lộ đối với Thẩm Thạch đã sớm không còn kiêu căng như trước mà trở nên ôn hòa hơn rất nhiều. Chân mày cô hơi nhíu lại, trong mắt có vài phần bất an.
Cô do dự một chút, sau đó ngẩng đầu, nhìn Thẩm Thạch, nói:
"Hay là chúng ta chờ thêm một thời gian? Đến khi chúng ta tu luyện đến Ngưng Nguyên cảnh, trở thành đệ tử thân truyền, ta mới bắt đầu luyện chế lại Bồi Nguyên Đan?"
Thẩm Thạch nhìn cô một cái, nói:
"Tại sao?"
Chung Thanh Lộ cúi đầu, thở dài, nói:
"Ngươi cũng không phải không biết, bất kể là ai, dù là có thiên phú luyện đan, nhưng để đạt được thành quả khi bắt đầu luyện chế một loại đan phương mới, linh dược sử dụng lúc ban đầu nhất định đều bị..."
Cô không nói hết câu nhưng trong ý tứ đã rất rõ ràng, muốn luyện chế loại linh đan mới là Bồi Nguyên Đan, khi mới bắt đầu luyện, trong thời gian đầu, nhất định cô sẽ bị luyện hỏng nhiều lần. Đây là chuyện hiển nhiên tất cả Luyện Đan Sư đều phải trải qua, Luyện Đan Sư chính là dùng vô số linh tinh, qua hàng trăm lần thất bại mà không bỏ cuộc mà tạo thành.
Vấn đề là, lần này không phải là Dưỡng Khí Đan, để luyện chế một lần Bồi Nguyên Đan, linh tài cần thiết tốn tới tám mươi viên linh tinh. Cho dù xuất thân hào phú thế gia như Chung Thanh Lộ cũng có chút kinh hồn bạt vía, khoản tiêu hao này của bọn họ, trong tầng lớp đệ tử Luyện Khí cảnh trên Thanh Ngư Đảo, thật là quá mức tưởng tượng, có lẽ cũng chỉ có tầng lớp Ngưng Nguyên cảnh trở lên mới có thể miễn cưỡng chống đỡ nổi.
Trên thực tế, Chung Thanh Lộ và Thẩm Thạch cũng đã nghe ngóng, Bồi Nguyên Đan là linh đan nhị phẩm, bình thường Đan Đường Lăng Tiêu Tông chỉ truyền thụ cho đệ tử Ngưng Nguyên cảnh. Nhưng điều kiện thực sự để Đan Đường truyền thụ đan phương (phương pháp luyện đan – người dịch) không phải là đạo hạnh của đệ tử, mà là dựa vào tiến bộ của từng đệ tử khi luyện đan. Trong môn phái, từ trước đến nay, chưa có người đệ tử mới nào trong thời gian năm năm liền hoàn toàn thuần thục luyện chế Dưỡng Khí Đan. Bởi vì, nếu như chỉ chăm chú vào luyện đan, thì tất nhiên không có thời gian kiếm ra đủ linh tinh để mua linh tài luyện chế, mà nếu không có đủ tài lực hỗ trợ, không từ rất nhiều lần luyện đan thất bại để có được kinh nghiệm quý báu thì hầu như sẽ không có khả năng trong ngắn hạn đạt được thành tựu.
Cho nên, từ trước đến nay, trong hàng đệ tử mới, Chung Thanh Lộ là người đạt được thành tựu luyện đan sớm nhất, cũng là lần đầu tiên trong trăm năm nay, Đan Đường phá lệ, truyền thụ đan phương Bồi Nguyên Đan cho đệ tử còn ở Luyện Khí cảnh.
Thẩm Thạch trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu, nói:
"Lúc trước hai người chúng ta thương nghị không phải là để cho ngươi nhanh hơn người khác một bước sao? Ta cảm thấy hay là ngươi cứ tiếp tục luyện chế Bồi Nguyên Đan, hai người chúng ta đột phá đến Ngưng Nguyên cảnh ít nhất còn thời gian một năm, trong thời gian này, ngươi càng cần phải nhanh hơn người khác."
Hắn cười cười, nói tiếp:
"Ngươi thử tưởng tượng, nếu sau này lên Kim Hồng Sơn, khi thấy ngươi có thể thuần thục luyện chế Bồi Nguyên Đan, một đan dược nhị phẩm, tình cảnh lúc đó sẽ như thế nào? Theo ta nghĩ, lúc đó, các vị Trưởng lão trong Đan Đường đều sẽ nhào tới, giành giật nhau sứt đầu mẻ trán, để cướp được thiên tài luyện đan trăm năm hiếm thấy nhà ngươi để làm đệ tử thân truyền."
Bờ môi Chung Thanh Lộ mấp máy, muốn nói lại thôi, trên mặt tuy có vài phần chờ mong nhưng ánh mắt vẫn rất tỉnh táo nhìn Thẩm Thạch, một lát sau, thấp giọng nói:
"Nhưng mà... lợi nhuận ta kiếm được từ bán Dưỡng Tâm đan không nhiều tới chừng này linh tinh, mà dù là có, thì cũng chỉ đủ cho ta luyện chế mấy lần mà thôi."
Thẩm Thạch hít sâu một hơi, cười nói:
"Không phải còn có ta sao?"
Chung Thanh Lộ im lặng, qua một hồi lâu, nói:
"Thẩm Thạch, tại sao ngươi... lại coi trọng ta như vậy?"
Thẩm Thạch cười nói:
"Trước kia không phải đã nói với ngươi rồi sao, thứ nhất là sau này ta được tiện nghi có linh đan diệu dược để dùng, thứ hai chính là muốn sớm nịnh bợ ngươi, vị tuyệt đại Luyện Đan Sư ngày sau đây."
Chung Thanh Lộ đưa mắt liếc hắn thật sâu, sau đó chậm rãi gật đầu, không nói gì nữa.
※※※
Chung Thanh Lộ vừa ra khỏi động phủ, mặt Thẩm Thạch liền lộ ra có chút khổ sở. Không biết có phải nam thiếu niên ai cũng vậy hay chỉ có mình hắn, trước mặt các cô gái đẹp đều không muốn mất mặt chịu thua, cho nên vừa rồi trước mặt Chung Thanh Lộ, Thẩm Thạch làm ra bộ dạng cứng cỏi, kỳ thật hiện tại vừa nghĩ tới mỗi lần luyện đan tiêu hao mất tám mươi viên linh tinh, cộng thêm sau này phải tiêu hao vô số lần như vậy nữa, da đầu Thẩm Thạch có chút run lên.
Chính hắn tu luyện cũng cần linh tinh, đồng thời còn phải đưa cho Chung Thanh Lộ luyện đan, đây là hai khoản lớn hắn phải tiêu hao linh tinh. Vốn còn có một khoản thiếu nợ khác, chính là mỗi tháng nộp cho Ngũ Hành Điện