Nỗi đau khổ khi Bị Huyết Yêu đại pháp hút đi sinh cơ toàn thân, khó có thể tưởng tượng nổi, người không tự trải qua, không thể hình dung được. Nếu như so sánh, thì tựa như là rót vào trong cơ thể một loại chất lỏng có thể hòa tan máu thịt, mà chất lỏng này ở trong cơ thể con người sẽ không ngừng hòa tan máu thịt, khiến cho tất cả mọi thứ trong cơ thể tồn đều hóa thành vô hình mới thôi vậy.
Ngay sau đó, Mạnh Hạo dùng thân thể làm cầu nối, lấy sinh mệnh lực vừa cưỡng ép hút ra, truyền vào trong cơ thể Sở Ngọc Yên.
Thân thể trung niên yêu tu run lẩy bẩy, loại đau khổ này, nếu như có thể phát ra âm thanh, mặc dù không thể tan đi đau đớn, nhưng cũng có thể phát tiết được một chút hành hạ trong lòng.
Chỉ có điều… Giờ phút này, hắn không thể lên tiếng, thậm chí hắn còn không thấy được gì xung quanh, không cảm giác được hết mọi thứ bên ngoài thân thể, thứ duy nhất hắn có thể cảm thụ, thậm chí đã bị phóng đại hơn vô số lần, chính là những đau đớn trong thân thể hắn lúc này.
Nếu như hắn có thể lựa chọn, hắn chỉ có một hi vọng, chính là lập tức tử vong!
Nếu như hắn có thể hối hận, có lực lượng quay ngược thời gian, chắc chắn hắn sẽ không tham dự kế hoạch lần này!
Đáng tiếc, không có nếu như!
Mạnh Hạo lạnh lùng nhìn tên trung niên yêu tu trước mặt đang từ từ khô héo, cho đến khi ngay cả xương cốt toàn thân cũng bị hòa tan, hoàn toàn mất đi sinh cơ, lúc này mới nhấc tay ra khỏi đầu hắn.
Một cơn gió thổi qua, tên trung niên yêu tu lập tức trở thành tro bụi… Hết thảy những gì của hắn, dưới Huyết Yêu đại pháp, đều bị Mạnh Hạo truyền vào trong người Sở Ngọc Yên.
Ngọn lửa sinh mệnh của Sở Ngọc Yên vốn đang khô héo, trong chớp mắt bỗng nhiên sáng lên, sinh cơ của nàng cũng nhanh chóng khôi phục, sắc mặt nàng không còn tái nhợt, mà đã xuất hiện màu máu.
Chỉ có điều…
Mạnh Hạo hiểu rõ, hết thảy đều chỉ là tạm thời, chỉ cần một ngày độc trong người Sở Ngọc Yên chưa diệt trừ, thì thân thể của nàng sẽ càng hư nhược, cho đến chết.
Mạnh Hạo ôm Sở Ngọc Yên, ánh mắt lộ ra vẻ chấp nhất, hắn hít sâu một hơi sau, nhẹ nhàng phát ra ấn ký, phong ấn thân thể cùng với độc tố trong người Sở Ngọc Yên lại, khiến cho động tố lan tràn đến mức thấp nhất, sau đó hắn đặt Sở Ngọc Yên vào trong túi trữ vật, cẩn thận bảo vệ. Lúc này hắn mới ngẩng đầu, mang theo sát cơ ngập trời, phóng thẳng tới Cửu Hải Thần Giới.
Hắn muốn giết!
Người thứ nhất muốn giết, chính là Long Thiên Hải!
Không cần biết hắn ở nơi nào, không cần biết hắn có ai bảo vệ, quyết tâm muốn giết Long Thiên Hải của Mạnh Hạo, sẽ không giảm bớt chút nào, cho dù phải náo loạn long trời lở đất, hắn cũng phải phát tiết sát ý trong lòng.
- Long Thiên Hải, ta muốn ngươi phải chết!
- Yêu tu nhất mạch, hôm nay Mạnh Hạo ta phát ra đại nguyện. Cuộc đời này… Nhất định sẽ khiến cho Đệ Cửu Hải không còn hải yêu!
Thanh âm Mạnh Hạo truyền ra, dường như cộng hưởng với Thương Mang tinh không, trong u minh chợt truyền đến một tiếng sấm sét nổ vang!
Đây không phải là nguyện bình thường, đây là đại nguyện!
Trong lúc Mạnh Hạo đang nổi lên sát cơ ngập trời, hắn liền phát ra một cái đại nguyện!
Gần như ngay khi sấm sét truyền ra, toàn bộ Đệ Cửu Hải lập tức chấn động, thậm chí giờ khắc này, Đệ Cửu Sơn - Ngọn núi khổng lồ trong tinh không kia cũng phát ra chấn động.
Bốn tinh cầu lớn cũng đồng dạng khẽ rung lên, chẳng những Đệ Cửu Sơn Hải như vậy, mà giờ khắc này, Đệ Bát Sơn Hải, Đệ Thất Sơn Hải, Đệ Lục Sơn Hải… Cho đến Đệ Nhất Sơn Hải, còn có tám vùng biển khác, không ngờ toàn bộ… Đều chấn động.
Chấn động như vậy, khiến cho vô số tu sĩ thầm khiếp sợ, cũng vào giờ khắc này, bên trong Sơn Hải Giới, tất cả Huyền Quy trên chín ngọn núi đều đồng loạt ngẩng đầu, truyền ra một tiếng gầm vang vọng, dường như đang chứng kiến giờ khắc này, nhớ kỹ giờ khắc này!
Việc Sơn Hải Giới chủ sắp xuất hiện trước đó, đã khiến cho vô số tồn tại trên Sơn Hải Giới chú ý, giờ phút này Sơn Hải Giới chấn động, lập tức khiến toàn bộ những này người hít sâu một hơi.
Cùng lúc đó, Đệ Cửu Hải như có ý chí, ầm ầm chấn động, như bị lời nói của Mạnh Hạo chọc giận vậy. Yêu tu nhất mạch sinh ra trong Đệ Cửu Hải, trên ý nghĩa nào đó chính là con cháu của nó, nếu Mạnh Hạo là tu sĩ tầm thường thì cũng thôi, nếu hắn không phát ra đại nguyện, thì nó cũng sẽ không tạo ra chấn động gì…
Nhưng hắn… Lại không phải!
Hắn chính là chủ nhân tương lai của Sơn Hải Giới, hắn là Phong Yêu nhất mạch, sự hiện hữu của hắn, không có ai biết, nhưng Sơn Hải Giới biết, Cửu Sơn biết, thậm chí Cửu Hải, cũng đều biết!
Chỉ có điều, mặc dù bọn chúng biết được, nhưng trước khi Mạnh Hạo vẫn chưa trở thành Sơn Hải Giới chủ, chúng sẽ không liên hệ trực tiếp với Mạnh Hạo. Mặt khác còn có quy tắc, hạn chế chúng quấy nhiễu Mạnh Hạo phát triển.
Nhưng lúc này, khi Mạnh Hạo phát ra đại nguyện, Đệ Cửu Hải lập tức sôi trào, dường như đã bị đại nguyện của Mạnh Hạo khiến cho khiếp sợ, chỉ có điều, cuối cùng… Nó vẫn lựa chọn trầm mặc.
Thân hình Mạnh Hạo giống như cầu vồng, ầm ầm bay nhanh, nơi hắn đi qua, Đệ Cửu Hải bị tách ra một con đường, cùng lúc đó, theo khí tức Mạnh Hạo tràn ra, hải yêu xung quanh lại mau chóng lao tới, mang theo ánh mắt cừu hận nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, ngay cả một số hải thú cũng chạy ra.
Nhưng chờ đợi bọn hắn, cũng chính là sát cơ đến từ ánh mắt Mạnh Hạo.
Tay phải hắn vung về phía trước một cái, thần hỏa bổn nguyên lập tức ầm ầm xuất hiện, Mạnh Hạo lạnh lùng lên tiếng.
- Bạo!
Một chữ vừa thốt ra, thần hỏa bổn nguyên bỗng nhiên nổ tung, truyền ra tiếng ầm ầm vang vọng, tạo thành mưa lửa, rơi xuống bốn phương tám hướng.
Bất cứ con hải thú nào chạm phải ngọn lửa này, đều phát ra tiếng hét thảm thiết, nhanh chóng bị ngọn lửa đốt cháy, biến thành tro bụi, chỉ còn lại một ít hải thú sợ hãi trốn xuống đáy biển. Nhưng ngay sau đó, ngọn lửa kia lại rơi xuống biển, trực tiếp đốt cháy một vùng biển rộng lớn, khiến cho nhiệt độ nước trong nháy mắt tăng cao, sau khi nhiệt độ lên đến cực hạn, những tiếng hét thảm thiết lại lần nữa truyền ra, mặt biển nổi lềnh bềnh từng cỗ thi thể hải thú.
Tốc độ Mạnh Hạo không giảm, vẫn ầm ầm lao về phía trước, biển lửa đi theo phía dưới hắn, những nơi đi qua, nước biển sôi trào, chỉ cần có hải thú tiến đến, toàn bộ đều sẽ bị đun sôi trong nháy mắt!
Giết chóc nhiều không đếm xuể.
Mặt biển đã trở thành màu máu!
Đúng lúc này, đột nhiên mặt biển phía trước hắn chợt nổ tung, tạo thành một bức tường nước to lớn, ầm ầm dựng lên, phong tỏa xung quanh Mạnh Hạo lại.
Cùng lúc đó, phía trên bức tường nước bỗng nhiên chụm lại với nhau, tạo thành một cái lồng giam, bao phủ Mạnh Hạo vào bên trong, khiến cho khí tức ở bên trong không thể phát tiết ra ngoài mảy may.
Mạnh Hạo chợt ngừng lại, nhìn tới. Bỗng nhiên, một tiếng cười âm lãnh truyền đến, ngay sau đó, trên bức tường nước nổi lên một khuôn mặt to lớn, đó không phải là khuôn mặt tu sĩ, mà là một con hải long vô cùng to lớn.
Toàn thân con hải long này màu đen, trông dữ tợn vô cùng, cặp mắt lấp lánh như ánh sao, lạnh lùng nhìn về phía Mạnh Hạo.
Trên đỉnh đầu con rồng, có một cái lão già đang đứng, hai tay lão chắp sau lưng, mặc trường bào đặc trưng của Cửu Hải Thần Giới, trên mặt mang theo sát cơ. Trong nháy mắt, ánh mắt của hắn và Mạnh Hạo liền tiếp xúc với nhau.
Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn như thường, hắn biết lão già này, lão không phải tu sĩ, mà là yêu tu, đây chính là người đã từng muốn ra tay với Mạnh Hạo khi hắn mới đến Cửu Hải Thần Giới - Hải Thánh trưởng lão!
- Lão thất phu, ngươi cũng muốn đến tìm chết sao?
Giọng nói Mạnh Hạo băng hàn, như một cơn gió lạnh thổi qua.
- Mạnh Hạo, ta biết thế nào ngươi cũng có ngày hôm nay mà!
Thanh âm Hải Thánh trưởng lão vang lên như sấm sét, hắn nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, lộ ra vẻ thù hận mãnh liệt.
- Lão phu thừa nhận, yêu tu nhất mạch xem thường ngươi, vì thế mà Hải Sam đảo sụp đổ, kế hoạch thất bại, nhưng có lão phu ở đây… Ngươi cũng không thoát khỏi cái chết!
- Không cần tìm cách trốn khỏi nơi này, đây chính là lồng giam sinh tử, chỉ khi có một người chết đi, mới có thể tự động tiêu tán, còn nếu cưỡng ép mở ra, cho dù là lão phu, cũng sẽ phải thừa nhận cắn trả kinh người. Rất đặc thù đúng không? Nguyên nhân chính là như vậy, cho nên hết thảy mọi việc diễn ra ở đây, ngoại giới không thể biết được, quy tắc cũng đã bị biến hóa, chiếc đỉnh có thể hoán vị của ngươi, cũng bị mất hiệu lực!!
- Mà ngươi cũng đừng hi vọng Cửu Bà và Lăng Vân Tử sẽ đến cứu, yêu tu nhất mạch dám giết ngươi, thì đã sớm chuẩn bị kỹ lưỡng, giờ phút này đám người bọn hắn đang bị những lão tổ của yêu tu nhất mạch ta kiềm chế rồi!
- Nơi này sẽ không có ai tới quấy nhiễu, cũng không ai có thể cứu được ngươi!
- Hôm nay, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Lão già nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, giọng nói tràn đầy sát cơ. Sở dĩ hắn nói ra những lời này, là muốn chứng kiến vẻ mặt tuyệt vọng của Mạnh Hạo, nếu chỉ đơn thuần giết chết Mạnh Hạo, hắn không thể nguôi giận được, hắn muốn, chính là làm Mạnh Hạo rơi vào tuyệt vọng cùng khủng hoảng, rồi sau đó mới từ từ hành hạ Mạnh Hạo đến chết.
Như vậy mới có thể khiến nỗi hận của hắn tiêu tán một chút!
- Hôm nay, chính là quả báo năm đó tại Nam Thiên Tinh, ngươi tru diệt yêu tu nhất mạch chúng ta trên Thiên Hà Hải. Đáng thương cho huyết mạch duy nhất của ta, năm xưa lão phu đưa hắn vào Nam Thiên Tinh, vốn hi vọng hắn có thể tranh đoạt được tiên duyên ở đó, trở thành Chân Tiên!
- Là ngươi, tên Mạnh Hạo chết tiệt, là ngươi đã giết hắn trong khi hắn vẫn còn chưa hồi phục thần trí, ngươi đã giết hắn trong khi hắn còn chưa kịp hóa hình!
- Ngươi chẳng những đoạn tuyệt cơ duyên Chân Tiên của hắn, mà còn đoạn tuyệt huyết mạch của lão phu!
Hải Thánh trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, thanh âm truyền khắp bốn phía, khiến cho bức tường nước cũng phải chấn động.
- Ngươi thật là lắm mồm, tuy nhiên Mạnh mỗ giết nhiều lắm, không nhớ nổi người ngươi nói là tên nào cả.
Mạnh Hạo hờ hững nói, rồi dứt khoát lấy lôi đỉnh ra thử một lần, quả nhiên gặp trắc trở.
Hắn vừa nói ra câu này, sát khí của Hải Thánh trưởng lão tràn ra ngập trời, hắn gầm lên một tiếng vang vọng, phất mạnh tay ra, con hải long dưới thân hắn lập tức gầm thét phóng thẳng tới Mạnh Hạo, cái miệng nó mở to, khí thế ngập trời, mang theo thân hình màu đen to lớn, trong chớp mắt đã lao tới gần Mạnh Hạo, khí thế như muốn nuốt chửng Mạnh Hạo.
Trong mắt Mạnh Hạo hiện lên vẻ lạnh lùng, tay phải bấm quyết, phát ra một chỉ, thiên địa lập tức chấn động, Thập Vạn đại sơn tạo thành cả trăm ngàn dãy núi, ầm ầm phủ xuống. Khu vực phong tỏa không thể chứa đựng hết trăm ngàn dãy núi, do vậy chúng liền áp xúc lại với nhau, trở thành mười tòa núi cao lớn kinh thiên, truyền ra tiếng nổ ầm ầm, bị Mạnh Hạo điều khiến đè xuống con hải long đang lao tới.
Con hải long vùng vẫy gầm thét, húc đầu vào mười ngọn núi lớn, khiến cho thân thể nó bị chấn động khựng lại, trong nháy mắt nó liền quét ngang cái đuôi, quật thẳng tới Mạnh Hạo.
Tiếng xé rách hư không vang lên chói tai, Mạnh Hạo lộ ra nụ cười lạnh lẽo, tay phải nâng lên, trảo mạnh tới, nắm lấy cái đuôi hải long, rồi quay mạnh.
Con hải long đau đớn gào thét, vùng vẫy, bất chợt có một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ cánh tay Mạnh Hạo truyền tới, khiến con hải long chấn động mạnh, bị Mạnh Hạo quăng lên.
Rầm rầm uỳnh!
Tiếng vang ngập trời liên tiếp truyền ra. Cỗ lực lượng chấn động kia ẩn chứa Cửu Trọng Thiên Băng, liên tục trùng kích chín lần, sau khi tiếng nổ cuối cùng truyền ra, con hải long đang ở giữa không trung trực tiếp nổ tung, chia năm xẻ bảy!
- Hấp thụ ngươi, có thể khiến cho sinh cơ của Sở Ngọc Yên kéo dài thêm một đoạn thời gian!
Mạnh Hạo nhìn về phía Hải Thánh trưởng lão, lẩm bẩm nói nhỏ, thân thể hóa thành quang tiễn, phóng thẳng tới lão già!