Trên Nam Thiên Tinh, giăng đèn kết hoa, tộc nhân Phương gia toàn bộ từ tinh không phủ xuống, ở khu vực bên trong Trung Thổ Đại Đường bắt đầu dùng pháp lực xây dựng từng đại điện, tế đàn.
Bọn họ muốn trong một tháng ở Đông Thổ Đại Đường tu ra một cái điện phủ đủ để xứng với thân phận tộc trưởng Phương gia, càng phải chuẩn bị động phủ tu sĩ có thể ở.
Tộc trưởng đại điển phải ở chỗ này cử hành, từ đó về sau, vì Phương Tú Phong ở chỗ này, nó trở thành cái tinh cầu thứ hai của Phương gia.
Tầm quan trọng không cần nói cũng biết.
Cho nên Phương Thủ Đạo lập tức truyền ra mệnh lệnh, tất cả tộc nhân Phương gia toàn bộ tham dự vào, đồng tâm hiệp lực.
Cùng lúc đó, còn có vô số trận pháp muốn lạc ấn xuống, thậm chí còn có truyền tống trận khổng lồ có thể trực tiếp nối liền với Đông Thắng Tinh Phương gia đều phải xây dựng ở chỗ này.
Có thể nói, này giống như là cải tạo Nam Thiên Tinh vậy, chẳng những là Đông Thổ đại địa muốn động, thậm chí ngay cả phía Bắc Địa, Nam Vực, còn có Tây Mạc, cũng phải cải biến phối hợp.
Khiến cho nơi này hoàn toàn trở thành Phương gia, mà điểm này, người ngoài cũng quyết liệt không thể nói ra nửa chữ không phải, bởi vì.
Một khi Phương Tú Phong chính thức trở thành tộc trưởng, như vậy, tộc trưởng bảo vệ Nam Thiên Tinh liền biến thành Phương gia đang bảo vệ Nam Thiên Tinh.
Bốn phiến đại lục đều đang biến chuyển từng ngày, mỗi ngày đều có biến hóa khác nhau, nhất là Nam Vực.
Vì duyên cớ Mạnh Hạo, bị cải biến gần với Đông Thổ, mà tu sĩ Nam Vực, cũng bởi vậy chiếm được lượng lớn trợ giúp, cho dù là trên tu hành, hay là tại những phương diện khác, đều là như thế.
Cho dù những tông môn này đều có có thiên ty vạn lũ liên hệ với các thế lực lớn Đệ Cửu Sơn Hải, nhưng địa vị của Mạnh Hạo ở Nam Vực đã là chí cao vô thượng!
Loại địa vị này đối với tu sĩ Nam Vực mà nói đã vượt qua uy nghiêm tông môn bọn họ tự thân ẩn chứa!
Mà Huyết Yêu Tông là chỗ hôn lễ của Mạnh Hạo và Hứa Thanh.
Tất cả khu vực gần đó dưới sự yêu cầu của Mạnh Hạo trở thành nơi ký ức thuộc về chính hắn, nơi đó hắn không cho người cải biến chút nào.
Cả Nam Thiên Tinh, trên bầu trời cầu vồng vô số, vì nhiều tộc nhân Phương gia đến như vậy khiến cho linh khí Nam Thiên Tinh không ngờ không giảm bớt, mà lại ngược lại.
Về phần Quý gia, ở Nam Thiên Tinh vốn là bị phụ thân của Mạnh Hạo áp chế không ngóc đầu lên được, giờ này lại khiêm tốn đến cực hạn.
Khi tộc nhân Phương gia tu chỉnh Nam Thiên Tinh, Mạnh Hạo và Phương Thủ Đạo, còn có Phương Ngôn Khư cùng với Phương Tú Phong, tiến hành một lần nói chuyện lâu, Mạnh Hạo đưa hết thảy hiểu biết có quan hệ La Thiên gia tộc của hắn, bao gồm tự thân Đạo Nguyên của hắn, còn có cảm ứng đối với mầm đạo, một năm một mười nói ra.
Phương Thủ Đạo nghe qua một lần vẫn còn phấn chấn, mà Phương Ngôn Khư cùng và Phương Tú Phong nghe được Mạnh Hạo giảng thuật sau, nhất là tự mình cảm thụ, toàn bộ động dung, cũng có kích động.
- Phương gia, nhất định nổi lên, chẳng những muốn xưng bá Đệ Cửu Sơn Hải, chúng ta phải đi ra ngoài, phải trở thành gia tộc mạnh nhất trong cả Sơn Hải Giới!!
- Việc có quan hệ đến Hạo nhi trở thành bí mật cao nhất cả Phương gia ta, chỉ có Đạo Cảnh mới có tư cách biết được!
Mấy người này lập tức liền định xuống chuyện này, thậm chí Phương Tú Phong còn đề xuất muốn cho Mạnh Hạo lưu tại Đông Thắng Tinh, tốt nhất không nên đi ra ngoài.
Chuyện này lập tức bị Mạnh Hạo cười khổ uyển chuyển cự tuyệt, nếu đổi người khác mở miệng nói như vậy, hắn căn bản là có thể không để ý tới, nhưng cha nói như vậy, hắn chỉ có thể uyển chuyển, khuyên can mãi, lúc này mới bị Phương Tú Phong cau mày đồng ý.
Thật vất vả mới từ Phương Tú Phong thoát thân, Mạnh Hạo nhanh rời đi, đến mẫu thân hắn lấy toàn bộ vật phẩm mua trong khu chợ ra.
Mạnh Lệ nhìn Mạnh Hạo trước mắt, trong lòng rất là thỏa mãn, nàng không cần thiết Mạnh Hạo mua cái gì, chỉ có có phần tâm này so cái gì đều mạnh.
- Con, sao lại tiêu tiền như nước thế, cần học tiết kiệm, còn nhớ rõ hồi nhỏ mẹ là thế nào dạy con sao, phải tiết kiệm, một cái tiền đồng muốn đẩy ra hai phân, linh thạch giống nhau là đạo lý này.
Mẫu thân Mạnh Hạo sờ đầu Mạnh Hạo, ôn nhu nói.
- Còn có, con tính tình trung hậu, rất chân thực, mặc dù có lúc thật thông minh, nhưng luôn phải nhớ mẹ đã từng nói với con, không thể ăn thua thiệt.
- Tu chân giới này ngươi lừa ta gạt, con cần thời điểm cảnh giác, đây cũng là chỗ mẹ lo lắng con nhất.
- Con, theo ta, rất ngay thẳng, rất chân thực, không giống tỷ con, nàng chính là cùng tính tình cha con, nhiều đầu óc.
Mẫu thân Mạnh Hạo lắc đầu, trong mắt mang lo lắng.
Mạnh Hạo vẻ mặt cổ quái, nghe nghe, chính hắn đều có chút đỏ mặt, ngắm mẫu thân, sau khi xác định mẫu thân không phải đang tổn hại tự chính mình, trong lòng hắn càng thêm ngượng ngùng.
- Mẹ, con… Con ở bên ngoài chưa ăn thua thiệt.
Mạnh Hạo giải thích một câu.
- Còn nói chưa ăn thua thiệt, con đưa mẹ những thứ đó, vừa thấy chính là tốn không ít tiền, đúng là bị người gài bẫy.
Mẫu thân Mạnh Hạo đau lòng nói.
- Không có bị gài bẫy, con…
Mạnh Hạo vội vàng đem chuyện trong khu chợ cùng Thiên Vân thượng nhân nói ra, bất quá không có nói ra cái ngọc giản kia, hắn sợ mẫu thân có hi vọng sau lo lắng hơn, suy tính chờ mình tìm đến đầu mối sau, nói sau cho mẫu thân biết được, rất nhanh sau khi nói xong, mẫu thân hắn bên kia nhíu mày, nhìn về phía Mạnh Hạo, lo lắng.
- Đứa nhỏ ngốc, con làm sao vậy có thể làm như vậy?
Mẫu thân Mạnh Hạo thở dài.
- Thiên Vân thượng nhân kia, con sao phải giết hắn đâu? Đứa nhỏ ngốc, còn nói mình chưa ăn thua thiệt, con cần phải biết một chút, bất cứ người nào đều có thân bằng bạn tốt.
- Thiên Vân thượng nhân kia mẹ cũng đã nghe nói qua, hắn có không ít bằng hữu rất có tiền, con hoàn toàn có thể để cho hắn chạy, sau đó con đi theo hắn, hắn đúng là tìm bằng hữu của hắn đi.
- Sau đó con liền có thể một cái tiếp nhận một cái toàn bộ đoạt đi, ngay cả viện cớ đều không cần đi nghĩ, chuyện thật tốt, ai, ngươi đứa nhỏ này, cùng mẹ một cái tính tình, đều rất chân thực.
Mẫu thân Mạnh Hạo cười khổ.
Mạnh Hạo mở to mắt, ngẩn ra.
- Còn có, cuối cùng cũng đừng giết hắn, con biết giá trị một cái Chuẩn Đạo cường giả sao, bán hắn đi Đệ Bát Sơn Hải, có thể bán ra một cái giá tiền kinh người.
- Con, lịch duyệt quá ít, ánh mắt còn chưa đủ, chỉ có thấy một cái chợ phá, đó mới đáng giá mấy đồng tiền?
- Con suy nghĩ kỹ một chút, đây không phải là bị gài bẫy sao, hồi nhỏ mẹ dạy con thế nào, ra cửa không chiếm, chính là đánh mất.
- Còn có, trên người Chuẩn Đạo, một thân là bảo, mặc dù sẽ hình thần câu diệt, nhưng Đệ Tứ Sơn Hải bên kia, nếu đưa qua, bọn họ bỏ ra giá trị sẽ còn lớn hơn nữa.
- Mặt khác, một thân xương cốt Chuẩn Đạo, ở Đệ Thất Sơn Hải cũng có thể bán ra không ít giá trị, đây đều là cơ duyên chỉ gặp không thể cầu, nhưng con cố tình lãng phí, con nói con, ai, rất chân thực, rất thật thà.
Mẫu thân Mạnh Hạo ở nơi này nói không ngừng, Mạnh Hạo nghe trong óc ong ong, trợn mắt há hốc mồm.
Hồi lâu sau, hắn vỗ mạnh đùi một cái, vẻ mặt vô cùng áo não.
- Đúng vậy, chết tiệt, như thế nào trước con không có nghĩ tới những thứ này!
Mạnh Hạo lập tức đau lòng, hắn cảm giác mình tổn thất một số lớn linh thạch.
Mẫu thân Mạnh Hạo thở dài, sờ đầu Hạo một cái, trên vẻ mặt tràn đầy lo lắng.
- Sau này tầm nhìn sâu hơn chút nữa, bộ dáng này của con, mẹ thực không yên lòng con một mình ở bên ngoài.
Nàng đang nói, Mạnh Hạo bỗng nhiên biến đổi sắc mặt, sau đó sắc mặt lập tức khó xem, lúc này Mạnh Lệ cũng đã nhận ra cái gì, lúc ngẩng đầu, trên mặt lộ ra nụ cười.
- Tỷ con đã trở về, con tiểu tử này, từ đi chuyến này sẽ trở lại, phải nhiều học một ít tỷ con, nàng thường trở về xem chúng ta, nhiều lần đều hỏi con đã trở lại hay không.
- Đúng rồi, mỗi lần nàng trở về đều mang một cái tiểu lang quân.
Mẫu thân Mạnh Hạo cặp mắt lộ ra giảo hoạt, đang nói, đại môn lầu các hai người sở tại bị người ầm một tiếng, trực tiếp đánh vỡ, chia năm xẻ bảy.
- Mạnh Hạo ngươi cái tên thiên đao chết tiệt!!
- Rốt cục để ta tìm được ngươi!
Theo đại môn đánh vỡ, một cái thân ảnh của nữ tử như bạo long ầm ầm mà đến, tu vi không tầm thường, ở vào Ngũ Cảnh Tiên chính là tỷ tỷ Mạnh Hạo Phương Du!
Nàng bái nhập Đế Tiên Tông, vì quan hệ Phương Tú Phong, được toàn lực tài bồi, mặc dù ở trong cùng thế hệ không tính là xuất chúng, nhưng lại thắng tại củng cố, mỗi một cái cảnh giới đột phá đều sẽ làm bản thân cơ sở càng chắc.
Lúc này xuất thủ nổ vang, lầu các đều đang chấn động, đây đối với mẫu thân tỷ đệ hai người, giờ này lộ ra kinh ngạc, thân thể nhoáng lên một cái, đã tại xa xa.
- Các ngươi tỷ đệ thật nhiều năm không gặp đến, liền ôn chuyện cũ một chút đi, Hạo nhi, tỷ tỷ con tánh khí lớn, con là nam nhi, phải nhường nhịn nhiều.
- Không cần hắn nhường, Mạnh Hạo, ngươi đừng chạy!!
- Ta bảo đảm không đánh chết ngươi!!
- Ngươi lại dám dạy tên khốn kiếp Tôn Hải kia đi đối phó ta, ngươi ngươi ngươi…
- Ta là tỷ ngươi, hay là hắn là tỷ ngươi!
Mạnh Du tức giận ngập trời, hét lớn một tiếng, chạy thẳng tới Mạnh Hạo.
- Ngươi là tỷ ta, hắn là nam, hắn muốn làm tỷ của ta cũng làm không được.
Mạnh Hạo nhanh lui về phía sau, hắn rất là chột dạ, nhất là khi thấy được Tôn Hải đầu trọc phía sau Phương Du gương mặt lấy lòng như tùy tùng vậy, Mạnh Hạo cười khổ.
Năm đó khi hắn nhận lợi tức của Tôn Hải, từng có hào ngôn dạy đối phương như thế nào đối đãi thầm mến nữ tử, khi đó, Mạnh Hạo thế nào cũng không nghĩ tới, đối phương không ngờ là tỷ tỷ của mình.
Sau đó sau khi biết, hắn muốn tìm Tôn Hải tính sổ, nhưng lại bị những chuyện khác trì hoãn, khi quay đầu lại, Tôn Hải đã sớm chạy đi.
Đối với chuyện này, Mạnh Hạo thủy chung canh cánh trong lòng.
Lúc này nghe được Phương Du nói, Mạnh Hạo lập tức hiểu, tự mình quả nhiên bị Tôn Hải làm liên lụy.
- Tôn Hải!
Mạnh Hạo hét lớn một tiếng, hắn không dám trả đòn Phương Du, nhưng đối với Tôn Hải lại không có cố kỵ, nháy mắt tới gần, khi đang muốn ra tay, Tôn Hải bỗng nhiên ôm quyền cúi đầu thật sâu.
- Tôn Hải gặp qua cữu ca, năm đó cữu ca chi ân, Tôn Hải cả đời khó quên.
Tôn Hải nói, lập tức từ trong lòng ngực lấy ra một cái túi trữ vật.
- Cữu ca, nơi này là linh thạch năm đó Tôn Hải thiếu ngài, liên quan lợi tức toàn bộ đều ở bên trong, cầu xin cữu ca thu nhận.
Tôn Hải vội vàng đưa túi trữ vật ra, Mạnh Hạo sửng sốt, đây là lần đầu tiên hắn có người chủ động trả lại cho mình tiền, theo bản năng nhận ở trong tay.
Mà Tôn Hải nhanh lui về phía sau, nhanh chóng đi tới trước mặt mẫu thân Mạnh Hạo, phù phù một chút quỳ lạy.
- Tôn Hải bái kiến bá mẫu, thỉnh an bá mẫu, lần này tới vội vàng, lễ vật nho nhỏ, còn xin bá mẫu nhận, nguyện bá mẫu hàng năm xinh đẹp, càng ngày càng trẻ.
Tôn Hải nói, liên tục dập đầu vài cái, khi đứng dậy, lấy ra một cái túi trữ vật, đưa cho mẫu thân Mạnh Hạo.
Mẫu thân Mạnh Hạo nhận lấy, liếc nhìn, nụ cười mang nhu hòa.
- Ngươi đứa nhỏ này, mỗi lần tới đều mang cho ta lễ vật, sau này không cần khách khí như vậy.