Mạnh Hạo trong lòng chấn động, đứng trong đó hắn hít một hơi sâu, trong chớp mắt bước vào nơi truyền thừa, hắn lập tức phát ra tu vi bản thân, trong nháy mắt khi bước vào, tu vi hắn đã hoàn toàn bình phục không còn bị áp chế chỉ là Ngưng Khí tầng bảy nữa mà là Trúc Cơ sơ kỳ.
Thậm chí sau khi nghe được lời nói tang thương kia, hắn liền biết được nguyên nhân thật sự Sở Ngọc Yên muốn bước vào nơi này.
- Ở nơi đây có thể khôi phục tu vi, nếu rời đi tu vi vẫn sẽ giữ nguyên, đây là mục đích đầu tiên của Sở Ngọc Yên. Thứ hai là Sở Ngọc Yên có ẩn giấu một vài thủ đoạn bí ẩn, có thể ở nơi đây… để cho người khác biết được thân phận của nàng, do đó tìm được miệng núi lửa.
Mạnh Hạo hai mắt chợt lóe sáng, nhìn về đạo thanh quang đang tiến đến trước mặt.
Đạo thanh quang này như một dải mờ mịt rất mơ hồ, bên trong giống như tồn tại sinh mệnh nào đó nhưng không hiển lộ ra ngoài.
Bảy thân ảnh hư ảo bốn phía Mạnh Hạo đều quan sát đạo thanh quang trước mặt. Rất nhanh có một người trong đó phun ra máu tươi, máu bắn ra đều bị thanh quang trước mặt hấp thụ, khiến cho thanh quang trực tiếp trở thành huyết sắc. Một tiếng phượng minh bỗng nhiên từ trong huyết quang truyền ra, thanh âm rất rõ ràng quanh quẩn khắp nơi, thì một con Huyết Phượng lớn khoảng ngón tay cái bay ra, thân ảnh kia vờn quanh bốn phía, cực kỳ rõ ràng.
Gần như trong chớp mắt khi Huyết Phượng bay ra, cả vùng đất Nam Vực, bên ngoài bảy chỗ Huyết Tiên truyền thừa nay có mặt gần chục ngàn tu sĩ lập tức truyền lại những âm thanh kinh hô.
Tại nơi bảy chỗ truyền thừa, thời khắc này theo huyết quang hiển lộ ra, ở trong huyết quang rõ ràng là một bức họa diện, hình ảnh đó… chính là nơi truyền thừa, nơi tận cùng thế giới mà tám người Mạnh Hạo đang đứng.
Huyết Tiên truyền thừa là một nơi truyền thừa rất khác thường. Nơi đây người ngoài có thể thấy được, thậm chí ngay cả trận pháp mà kẻ được truyền thừa đang vượt qua, thì bên ngoài cũng nhìn thấy rất rõ ràng, tuy là không nhìn được cụ thể quá trình nhưng có thể thấy được thành công hay không.
Vả lại nếu có bản lĩnh, ở bên ngoài cũng có thể nghiên cứu trận pháp, cho nên âm thanh tang thương lúc trước mới nói, nơi đây truyền thừa bất luận dùng phương pháp thủ đoạn nào chỉ cần có thể vượt qua chín trận pháp thì chính là Huyết Tiên đời thứ hai.
Ở đây không có quy củ truyền thừa, mặt khác cũng có thể thấy được Huyết Tiên năm đó bá đạo ở nơi này, chín trận, tùy tu sĩ đời sau nghiên cứu, nhưng vài vạn năm nay bảy lần mở ra vẫn chưa có ai có thể vượt qua chín trận, mạnh nhất cũng chỉ vượt qua được tám trận, đối mặt với trận pháp thứ chín liền lập tức thất bại.
Cũng bởi vì nơi truyền thừa này bán công khai, cho nên người bước vào đều đã chuẩn bị đầy đủ, thậm chí mọi người bên ngoài bảy chỗ truyền thừa cũng nghe qua không ít manh mối về Huyết Tiên truyền thừa này, giờ phút này thấy xuất hiện Huyết Phượng mới kinh hô.
- Cư nhiên lại mở ra được Huyết Phượng, phàm là huyết thần long phượng, tốc độ trưởng thành đều cực kỳ nhanh. Ta nhớ trên điển tích đã từng ghi lại, ở lần thứ sáu mở ra có một con Huyết Phượng, sau khi trưởng thành có thể sánh ngang với lão quái Nguyên Anh!
- Không biết là đệ tử của tông nào lại có tạo hóa như thế…
Bên ngoài bảy chỗ truyền thừa bàn tán xôn xao thì nơi truyền thừa thứ năm, Tống gia trong tam đại gia tộc, Tống lão quái trên mặt lộ vẻ đắc ý, không mở miệng nhưng thông qua dấu vết người đạt được Huyết Phượng để lại thì rõ ràng là tộc nhân của mình, Tống Giai.
- Rất tốt, đây quả là một cơ hội hiếm có để nha đầu Tống Giai kia có thể đạt được truyền thừa!
Tống lão quái lộ vẻ chờ mong.
Đúng lúc này bên trong nơi truyền thừa, người thứ hai, thứ ba, thứ tư đều lấy ra tâm huyết, dung luyện thanh quang, xuất hiện ba con huyết thần không giống nhau.
Một người là con nai nhỏ huyết sắc, rất là bình thường. Người thứ hai là một Huyết Hổ, vừa xuất hiện đã rít gào lên, nhưng so với người thứ ba thì người thứ nhất yếu thế hẳn, huyết thần thứ ba chính là một Huyết Long.
Huyết Long này dữ tợn vừa xuất hiện rống lên chấn động tứ phía khiến cho người bên ngoài bàn tán xôn xao.
- Huyết Long!
- Nghe đồn bốn ngàn năm trước, khi Huyết Tiên truyền thừa lần thứ bảy mở ra thì thiên kiêu năm đó của Lý gia cũng có huyết thần là một Huyết Long, là người đầu tiên vượt qua được tám trận.
Bên ngoài tế đàn Huyết Tiên, hai lão giả Lý gia mặt không biến sắc, Huyết Long xuất hiện vốn là trong dự liệu của họ, có thể đạt được Huyết Long cũng chỉ duy nhất thiên kiêu đương thời nhà họ Lý gia, Lý Đạo Nhất.
Tiếng động vù vù vẫn chưa chấm dứt, trong huyết sắc truyền thừa, huyết thần của người thứ năm, thứ sáu, thứ bảy lần lượt xuất hiện, là một huyền vũ, một huyết lang, nhưng cái cuối cùng… lại là một… huyết sắc tiểu nhân.
Huyết sắc tiểu nhân giống như tu sĩ Nguyên Anh, sau khi xuất hiện khiến cho bên ngoài chấn động mãnh liệt, thậm chí làm cho hai lão giả Lý gia phải biến sắc. Có thể nói tất cả gia tộc cùng tông môn có mặt ở đây, khi thấy huyết sắc tiểu nhân xuất hiện đều chấn động tâm thần.
- Từ xưa đến nay bảy lần Huyết Tiên truyền thừa mở ra chưa bao giờ xuất hiện huyết thần hình dạng người như thế!
- Loại huyết thần này chưa bao giờ xuất hiện, trưởng thành cụ thể ra sao khó mà nói được, có lẽ bì không lại huyết thần long phượng đã được công nhận.
Bên ngoài bảy tế đàn Huyết Tiên xôn xao ầm ĩ, thì chỗ Huyết Yêu Tông thần bí nhất trong ngũ tông, lão giả đó mặt không chút thay đổi khoanh chân ngồi một chỗ nhìn hình ảnh bên trong huyết quang, nhìn thấy ảo ảnh mơ hồ của người đạt được huyết sắc tiểu nhân, một lúc lâu sau gật gật đầu, lão nhận ra kia chính là đệ tử tông môn mà mình mang đến.
Nơi Huyết Tiên truyền thừa, Mạnh Hạo nhìn bảy người xung quanh đều mở ra huyết thần không giống nhau, thậm chí giờ phút này đều hướng về phía hắn. Bên ngoài cơ thể bảy người này có những huyết thần không đồng dạng vờn quanh, nhìn rất bất phàm.
- Những người này đều là thiên kiêu Nam Vực…
Ánh mắt Mạnh Hạo đảo qua bảy thân ảnh mơ hồ ở xung quanh.
- Không biết ta mở ra sẽ là cái gì đây!
Hai mắt Mạnh Hạo sáng lên, tay phải nâng lên ấn vào ngực mình, tu vi chấn động, tức khắc phun ra một ngụm máu tươi.
Máu vừa phun ra nháy mắt đã bị thanh quang trước mặt Mạnh Hạo hấp thụ lấy, thời điểm này không chỉ mỗi hắn chú ý mà còn có bảy người xung quanh, thậm chí bên ngoài cũng không còn ồn ào, mà đều chăm chú nhìn về phía Mạnh Hạo.
Thanh quang rất nhanh trở thành huyết sắc, sau khi hoàn toàn trở thành huyết sắc một âm thanh yếu ớt từ bên trong huyết quang truyền ra. Trong nháy mắt khi âm thanh này vang lên, huyết thần đang vờn quanh bảy người kia liền biến đổi. Huyết thần hình dáng nai con lập tức run run, theo sau là Huyết Lang, cho đến Huyền Vũ, Huyết Hổ đều trong phút chốc giống như không cách nào chịu được tiếng kêu này, bắt đầu run rẩy.
Mà Huyết Long cùng Huyết Phượng trong chốc lát đã tỏ ra thù địch, nhìn chăm chăm nơi Mạnh Hạo, chỉ có huyết sắc tiểu nhân kia sắc mặt vẫn không thay đổi, không hề nhúc nhích.
- Người kia mở ra cái gì vậy… một âm thanh mỏng manh vang lên đã làm cho không ít huyết thần chấn động, khiến cho Huyết Long cùng Huyết Phượng thù địch…
- Lẽ nào là loại huyết thần chưa bao giờ xuất hiện?
Đúng lúc này một tiếng nổ vang lên, xung quanh huyết quang trước người Mạnh Hạo lóng lánh mở ra. Sau khoảnh khắc ấy biến mất, trước mặt hắn xuất hiện chỉ có đúng một… một con chó nhỏ, chỉ lớn khoảng ngón tay, hai mắt mấp máy giống như không mở ra được.
Con chó nhỏ này thoạt nhìn rất bình thường, không có quá nhiều chỗ thần kỳ, nhưng sau khi nó xuất hiện thái độ thù địch của Huyết Long cùng Huyết Phượng càng rõ ràng hơn.
- Chỉ là một con chó!
- Nhưng quả thật là trước giờ chưa từng có, lão phu chưa từng nghe nói qua, Huyết Tiên truyền thừa mở ra, huyết thần thí luyện xuất hiện chó con.
Nam Vực, nơi thất đại truyền thừa giờ phút này gần chục ngàn người phát ra tiếng bàn tán xôn xao, nhưng trong thế giới truyền thừa lại rất yên tĩnh, Mạnh Hạo nhìn con chó nhỏ lơ lửng rồi nhìn huyết thần vờn quanh những người khác, hơi cau mày một chút.
Tay phải nhấc lên con chó nhỏ lập tức rơi vào trong lòng bàn tay Mạnh Hạo, thân thể run lẩy bẩy, bộ dạng như rất sợ hãi, ngơ ngác nhìn Mạnh Hạo, cúi đầu dùng lưỡi nhỏ liếm lòng bàn tay Mạnh Hạo, dường như là để lấy lòng. Cùng lúc đó, bảy người bốn phía Mạnh Hạo gần như đồng thời cất bước, toàn bộ đều bước vào tòa trận pháp thứ nhất.
Mạnh Hạo hai mắt lóe lên, sự hiểu biết của hắn với nơi này không nhiều nên không có hành động thiếu suy nghĩ, mà là quan sát kỹ càng. Nơi này, linh khí rất nồng đậm vượt xa thế giới bên ngoài, gần bằng với sơn cốc Mạnh Hạo ở khi Trúc Cơ.
Bốn phía không núi không biển chỉ là một mảnh trống trải, chỉ có mười hai tòa đại trận cùng với tế đàn màu xanh to lớn kia.
- Có đạt được truyền thừa hay không toàn bộ nhờ vào con chó nhỏ này sao?
Mạnh Hạo nghĩ đến lời nói ẩn ý trong âm thanh tang thương lúc trước, cúi đầu nhìn con chó nhỏ trong lòng bàn tay. Một lúc lâu sau Mạnh Hạo ngẩng đầu lên không chần chừ cất bước về phía trận thứ nhất, khi bước vào trận pháp này thế giới trước mắt hắn ầm ầm biến đổi, giống như vỡ ra làm từng mảnh nhỏ, rất nhanh tập trung tái hợp lại hóa thành một thế giới tràn ngập tiên sơn lầu các.
Thế giới này hoàn toàn yên tĩnh, phóng mắt nhìn đi tiên sơn san sát nhau, lầu các khắp nơi, giống như không phải phàm trần mà là chốn tiên nhân, thậm chí ở nơi này thiên địa linh khí càng thêm nồng đậm khó hình dung được, trình độ vượt xa gấp hơn mười lần thế giới bên ngoài khiến cho nơi này xuất hiện ra những tia linh vụ.
- Nơi này là…
Mạnh Hạo ngẩn người, tiềm thức do dự, cẩn thận quan sát bốn phía, một lát sau hắn hít một hơi sâu, nhất thời một trận linh khí tràn đầy cuốn tới, một lượng lớn theo lỗ chân lông trên toàn thân Mạnh Hạo dung nhập vào trong cơ thể hóa thành tu vi của hắn, ở trong thân thể cấp tốc vận chuyển thì bị hút vào trong Đạo Đài màu vàng của hắn, lại từ cái khe của Đạo Đài mà tản ra một chút.
- Linh khí thật nồng đậm, nếu Đạo Đài của ta có thể không tản ra linh khí, cứ ở trong này tu hành một ngày có thể so với bên ngoài một tháng!
Mạnh Hạo rùng mình, đúng lúc này con chó nhỏ trong lòng bàn tay hắn cũng bay len, thần sắc lộ vẻ vui mừng giống như đã hấp thụ được một ít, cơ thể từ từ lớn lên, bộ lông cũng dài ra, thoạt nhìn lông mềm như nhung rất đáng yêu.
Mạnh Hạo quan sát trong chốc lát như đang có suy nghĩ gì.
- Con chó này sẽ lớn lên cùng ta, vả lại xem dáng vẻ thổ nạp của nó, tốc độ cũng giống như ta, hay là… Sau khi nó hấp thu tâm huyết của ta thì có cùng tư chất giống ta?
Mạnh Hạo hai mắt lóe sáng, thân mình đạp không đi về phía trước. Ở phía sau hắn, con chó nhỏ chỉ lớn khoảng hai ngón tay cố gắng chạy theo.