- Không…
Mạnh Hạo mở to mắt, ngơ ngác nhìn một màn này, trong nháy mắt hai mắt hắn ngập đầy tơ máu, phát ra tiếng thét thê lương!!!
Cùng lúc đó, luồng sáng thứ năm cũng nối tiếp rơi xuống, chạy thẳng tới Nguyệt Tinh. Trong tiếng nổ ầm ầm, Nguyệt Tinh vốn là chủ phòng, thời khắc này bị rung chuyển, một trăm ngàn tu sĩ bên trong lập tức phun ra máu tươi, từng người đều uể oải, mặc dù không chết nhưng toàn bộ bị thương nặng.
Mà Nguyệt Tinh lúc này, trong tiếng ‘rắc rắc’ xuất hiện vô số khe nứt, dường như tùy thời có thể tan vỡ.
Ngay sau đó, còn dư lại năm luồng sáng, cùng một lúc toàn bộ rơi vào Sơn Hải Giới!
Lần này không phải hủy diệt, mà là… Phong ấn!
Tiếng động ‘rầm rầm’ quanh quẩn, trời đất rung chuyển, tinh không mờ tối. Trong lúc đám người Hải Mộng mặt biến sắc, năm luồng sáng này bao phủ Sơn Hải Giới, bao trùm tất cả, hoàn toàn… Tách rời ra… Sơn Hải Giới cùng với Dương, Nguyệt Tinh!
Khiến cho Dương, Nguyệt Tinh ở ngoài Sơn Hải Giới, một màn này xảy ra đột ngột, biến hóa quá nhanh, Mạnh Hạo cười thảm, nhưng hắn hiểu rõ, đây… Chính là chiến tranh!
Sinh mạng, ở trong chiến tranh là tồn tại yếu ớt nhất, không chịu nổi một kích… một trăm ngàn tu sĩ trong Dương Tinh, có một nửa đã từng không tiếc giá cao để trì hoãn thời gian cho mình, Mạnh Hạo cùng bọn họ… Là chiến hữu.
Mạnh Hạo trong mắt đỏ thẫm, nhưng giờ này không cho phép hắn đi suy nghĩ nhiều, gần như ngay khoảnh khắc năm luồng sáng này tạo thành phong ấn, hắn truyền ra thần niệm, lập tức Chí Tôn khôi lỗi dưới khống chế của Mạnh Hạo, thuấn di một cái, lập tức mạnh mẽ chạy ra ngoài phong ấn, xuất hiện ở bên cạnh Mạnh Hạo!
Cùng lúc đó, mấy ngàn vạn dị tộc, còn có những chiếc chiến xa dữ tợn, từ Đệ Thất Thiên cho đến Đệ Thập Lục Thiên, trên mười Thiên đại lục kia, ầm ầm tràn ra.
Đệ Thất Thiên cho đến Đệ Thập Lục Thiên, thời khắc này ‘rầm rầm’ phủ xuống, mười tòa đại lục, như một cái tháp cao lập phương đổi chiều, dường như ngưng tụ khí thế nghiền ép, làm cho trong ngoài tinh không vọt ra uy áp.
Thậm chí ngay cả Sơn Hải Giới vào giờ khắc này đều giống như bị một đôi bàn tay to vô hình hung hăng đè một cái, tất cả tinh cầu bên trong Sơn Hải đều ầm ầm chấn động.
Mà năm luồng sáng từ mười phiến đại lục kia tới đây, thời khắc này hóa thành khốn trận phong ấn, Đệ Nhị Sơn Hải cho đến Đệ Cửu Sơn Hải trong cửu đại Sơn Hải Giới, đều bao phủ ở bên trong, đồng thời, Dương, Nguyệt Tinh triệt để tách rời ra.
Khiến cho chúng cô lập ở bên ngoài, không thể cứu viện được. Biến hóa bất thình lình này làm cho tu sĩ Sơn Hải Giới đều biến sắc mặt, Hải Mộng ánh mắt phức tạp, trong trầm mặc, ý đồ đi công phá vách ngăn này, nhưng không có cách nào làm được.
Thủ đoạn của ba đại đạo môn, cũng không thể trong thời gian ngắn công phá được vách ngăn phong ấn này. Trong lúc nhất thời, Sơn Hải Giới không đáng ngại, nhưng Mạnh Hạo và Địa Tạng, lại đang rơi vào nguy cơ.
Cuộc chiến tranh này, tác dụng của Dương, Nguyệt Tinh rất lớn, đã làm cho Tam Thập Tam Thiên cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, thời khắc này cưỡng ép phủ xuống, không tiếc giá cao cũng muốn phá huỷ Dương, Nguyệt Tinh đi.
Mạnh Hạo bỗng nhiên thân mình lui về sau, nhanh chóng về tới trong trận pháp Dương Tinh. Chung quanh hắn đã không có bất kỳ thân ảnh nào, thậm chí hài cốt đều không còn lại, chỉ có khí tức tử vong tràn ngập, chỉ có hồn chết trận bất khuất, dường như đang ở bên cạnh bốn phía, Mạnh Hạo trầm mặc, nhưng trong mắt lại sáng lên mang theo sát ý mãnh liệt.
Chí Tôn khôi lỗi giờ khắc này cũng nhanh chóng trở về. Khi xuất hiện trên Dương Tinh, trong tinh không xa xa, ngàn vạn dị tộc từ trên mười Thiên đại lục kia vọt ra, thời khắc này ầm ầm tản ra, tràn ngập tinh không, Huyền Phương và Ly Long, đều từng người lui trở lại trong đại quân dị tộc.
Hai vị Chí Tôn này, Huyền Phương hơi tốt một chút, mà Ly Long thì phun ra máu tươi, thân thể máu thịt bầy nhầy, tất cả thương thế lúc này đều phát, dĩ nhiên là bị thương nặng. Hắn cố gượng đứng ở nơi đó, lấy ra đan dược nuốt vào, rồi dưới bảo vệ của mấy Chúa Tể, nhanh chóng lui về sau, về tới đại lục, tự mình trị thương.
Thương thế của hắn quá nặng, thời khắc này ý thức đều sắp hôn mê, cố gượng về tới Đệ Thập Lục Thiên đại lục, sau đó lập tức phun máu tươi, dưới bảo vệ của rất nhiều dị tộc, hắn nhắm mắt tĩnh tọa.
Hắn không phải là không có chú ý tới, giờ khắc này ánh mắt ẩn chứa sát cơ đến từ Mạnh Hạo ở trên Dương Tinh bị tách ra kia, nhưng Ly Long Chí Tôn lại khinh thường không có để trong lòng, không phải Mạnh Hạo chiến lực không đủ để dẫn tới hắn cảnh giác, mà là thế cục hôm nay, Mạnh Hạo phải suy tính, là tất cả có còn sống tiếp hay không.
Huyền Phương Chí Tôn ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười quanh quẩn, cũng có phấn chấn trong lòng. Lần này, mười phiến đại lục phủ xuống, mấy ngàn vạn dị tộc bày trận, cũng có hơn mười vị Chúa Tể uy áp ngập trời, mặc dù không có Chí Tôn nào khác bước chân vào tinh không Sơn Hải, nhưng đối với Huyền Phương, hết thảy… Vậy là đủ rồi.
- Đủ để lão phu tiêu diệt Dương Nguyệt Tinh, sau đó phá huỷ phân nửa Sơn Hải Giới còn lại này, cũng đủ để lão phu kéo dài thời gian, cho đến Đệ Thập Thất Thiên đại lục xuất hiện!
Huyền Phương trong mắt sát cơ nhoáng một cái, hắn bỗng nhiên nâng tay lên, điểm một lóng tay về hướng Nguyệt Tinh.
- Chư vị Chúa Tể, chung sức tiêu diệt Nguyệt Tinh, giết sạch tu sĩ bên trong!
Theo lời nói của hắn truyền ra, lập tức Chúa Tể phủ xuống bốn phía lần này, toàn bộ đều nhoáng một cái, mặt đầy sát khí chạy thẳng tới Nguyệt Tinh. Cùng lúc đó, còn có mấy trăm vạn dị tộc, cùng theo đánh tới hướng Nguyệt Tinh!
Trên Nguyệt Tinh, sắc mặt Địa Tạng ngược lại rất bình tĩnh, trong trầm mặc, bỗng nhiên ông nở nụ cười, chỉ là tiếng cười kia khàn khàn, nụ cười kia chua xót, nhưng ánh sáng trong mắt ông cũng không có tắt.
Ông hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại, một trăm ngàn tu sĩ bốn phía, toàn bộ uể oải, trong cơ thể sinh cơ gần như tuyệt diệt, thời khắc này như ngọn nến trong gió, lung lay sắp tắt, nhưng không có một người nào lên tiếng, bọn họ phần lớn đều nhìn về phương hướng Sơn Hải Giới, trong mắt có không cam lòng, có phức tạp, cũng có chúc phúc…
Sau đó, một trăm ngàn tu sĩ này toàn bộ nhắm nghiền hai mắt, dâng hiến chút sinh mạng cuối cùng cho Sơn Hải Giới, dâng hiến để bảo vệ cho Nguyệt Tinh này. Trong tiếng nổ ầm ầm quanh quẩn, cả Nguyệt Tinh run rẩy, từng quầng sáng khoảnh khắc bạo phát bao phủ Nguyệt Tinh, rất nhanh, thần thông đến từ dị tộc Chúa Tể, còn có thuật pháp của cả triệu dị tộc kia, liền công tới, dường như muốn che mất Nguyệt Tinh ở bên trong.
Máu tươi, từ thất khiếu một trăm ngàn tu sĩ này tràn ra, thân thể của bọn họ dần dần vỡ vụn, Địa Tạng cười thảm, nhưng trong mắt lại nảy sinh điên cuồng.
Bên kia, Huyền Phương nhìn về hướng Dương Tinh, trong mắt sát cơ lóng lánh, giữa hắn cùng Mạnh Hạo đã đấu với nhau hai lần. Lần đầu tiên thảm thiết, lần thứ hai tuy rằng thời gian không lâu, mặc dù không tính là thảm thiết, nhưng Mạnh Hạo trì hoãn, làm cho hắn không thể đi trợ chiến Ly Long, thậm chí rơi vào nguy cơ sinh tử.
- Lần thứ ba này, không phải ngươi chết, chính là ta vong!
Huyền Phương vung tay áo, lập tức cả triệu dị tộc bốn phía, toàn bộ cảm nhận được thần niệm của Huyền Phương Chí Tôn, trên thân mỗi người đều bùng phát sát khí, hướng về phía Dương Tinh.
Mà Huyền Phương Chí Tôn, cũng vào giờ khắc này bay đi hướng Dương Tinh, phía sau có mấy trăm vạn dị tộc. Lúc đi tới trước, hai tay hắn không ngừng bấm quyết, hình như có thuật pháp quỷ dị nổi lên trong tay hắn.
Mạnh Hạo trầm mặc, trước nay bị động không phải là tính cách của hắn, trong mắt hắn lóe lên tia sáng lạnh, thần niệm hơi động, lập tức Chí Tôn khôi lỗi phía trước hắn đứng lên, trong mắt sát cơ lóng lánh, cất bước chạy thẳng tới phía Huyền Phương, tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc tới gần, trong tiếng nổ ầm ầm liền vượt qua Huyền Phương, khi xuất hiện, bất ngờ ở giữa đại quân dị tộc phía sau.
Chí Tôn khôi lỗi không có dừng lại, mục tiêu của hắn chính là… Đệ Thập Lục Thiên, hoặc là nói mục tiêu của Mạnh Hạo, là Ly Long Chí Tôn bị thương nặng kia.
- Ngươi tới giết ta, như vậy… Ta sẽ đi giết Chí Tôn phe ngươi! Ngươi cứu, hay là không cứu!
Mạnh Hạo khoanh chân ngồi trong trận pháp, nhìn về phía Huyền Phương xa xa, ánh mắt lạnh như băng.
Cùng lúc đó, trong Sơn Hải Giới, thời khắc này nổ vang ngập trời, một lực lượng mạnh mẽ từ trong Đệ Cửu Sơn Hải bùng phát ra, xông vào trên phong ấn của mười Thiên đại lục đối với Sơn Hải Giới, làm cho phong ấn rung chuyển, khiến cho phong ấn vặn vẹo, tia sáng rực rỡ.
Cùng lúc đó, Hải Mộng Chí Tôn, cùng với ba đại đạo môn đều ra tay, đồng thời, trong Sơn Hải Giới có ba tòa đại điện tinh không, người ngoài không thấy được, nhưng bên trong ba đại điện này, phân biệt có ba vị lão nhân, ba vị thanh niên.
Mà giờ này, ba vị lão nhân cùng một lúc mở mắt ra, dường như cảm nhận được triệu hoán, cảm nhận được phong mệnh.
- Cầm pháp bảo của lão phu, hiệp trợ chúng tu, phá mở phong ấn!
Ba vị lão nhân này, gần như đồng thời lên tiếng, mà ba vị thanh niên trong ba đại điện, thời khắc này đều ngẩng đầu, trong mắt lộ ra chiến ý.
Bọn họ chờ đợi xuất chiến, đã chờ đợi rất lâu.
Trong tiếng nổ ầm ầm, thanh niên trong đại điện thứ nhất, khi hắn ngẩng đầu, một bộ áo giáp màu xanh tức khắc bao phủ trên người hắn, che phủ khuôn mặt, đồng thời, một cây trường thương màu xanh cũng xuất hiện ở trước mặt hắn, bị hắn nắm trong tay, ngay sau đó trên người hắn liền bạo phát ra khí thế kinh thiên.
Mơ hồ, dường như đạt tới trình độ Đạo Tôn lục nguyên, thậm chí cao hơn một chút. Mà hết thảy dường như không phải tới từ thanh niên, mà là đến từ áo giáp cùng với cây trường thương trên người hắn.
Thân thể hắn nhoáng lên một cái, cất bước đi ra đại điện, cả người hóa thành một luồng sáng xanh vọt lên trời, chạy thẳng tới chỗ phong ấn.
Đồng thời ngay lúc đó, tại hai mảnh khu vực tinh không khác, cũng có cầu vồng vọt lên trời, một đạo là màu đỏ, trong cầu vồng màu đỏ là một thân ảnh toàn thân mặc áo giáp màu máu, một thanh huyết kiếm vây quanh thân thể hắn, sát khí ngập trời.
Một hướng khác, là ánh sáng màu vàng vọt lên trời, thân ảnh bên trong mặc áo giáp vàng, trong tay cầm… Lại là một cuốn thẻ tre, lực lượng thần thức kinh người vây quanh, khiến cho tốc độ của hắn nhanh hơn.
Trong tiếng nổ ầm ầm, ba thân ảnh này vọt vào trong phong ấn. Bất ngờ, từ trên người ba người này lại bùng phát ra khí tức của… Thái Linh Kinh, Đạo Thần Kinh, còn có… Trảm Thiên Kinh!
Ba đại kinh văn của Sơn Hải Giới, thời khắc này toàn bộ xuất thế!
Phong ấn nổ vang, lay động kịch liệt, cũng có tiếng ‘rắc rắc’ truyền ra, dường như sắp tan vỡ.
Mà ở trong Sơn Hải Giới còn có một thân ảnh, thời khắc này đang một đầu đánh về phía phong ấn, chính là Kháo Sơn lão tổ. Trước đó khi Sơn Hải biến hóa hình thái thứ hai, không biết lão đi phương nào, thời khắc này đột nhiên ló mặt, đi va chạm, đáy lòng lão cũng đang lẩm bẩm.
- Tên khốn kiếp kia phỏng chừng là không chết được, bất quá nếu thật đã chết, lão tổ ta cũng tự do… Nhưng… Nhưng lão tổ ta vẫn cảm thấy, hắn còn sống thì tốt hơn một chút…
Kháo Sơn lão tổ thở dài, lần nữa đâm đầu tới.