- Hứa Thanh!
Ánh mắt Lý Đạo Nhất lộ ra tinh mang, đối với Hứa Thanh này, gã không xa lạ gì, năm đó ở ngoài miệng giếng Tây Bộ Nam Vực, gã cũng từng cùng chiến Hứa Thanh một trận.
Trận chiến ấy, gã đại bại!
Tuy nói từ đó về sau gã ngược lại là có đột phá, bước vào Kết Đan kỳ, mà một bại ngày đó, đối với gã mà nói là kích thích thật lớn, giờ phút này lại nhìn thấy Hứa Thanh, ánh mắt Lý Đạo Nhất lộ ra hàn mang, sát cơ chợt lóe, khi tay phải nhấc lên thì tu vi Kết Đan lập tức tràn ra.
Vẻ mặt Hứa Thanh vẫn thủy chung lạnh như băng, hai mắt chợt lóe, nhất thời có khí tức màu trắng từ trên người Hứa Thanh tản ra, hóa thành từng sợi tơ mảnh, lao thẳng về hướng Lý Đạo Nhất.
Tiếng nổ vang lập tức vang lên, Mạnh Hạo nhắm mắt, toàn tâm đắm chìm trong việc vận chuyển tu vi, tòa Đạo Đài thứ ba nháy mắt hòa tan, tử khí mênh mông tràn ngập trong cơ thể hắn, thẩm thấu đi ra, khiến cho thân thể Mạnh Hạo giờ phút này trở thành một mảnh tử quang.
Đấu pháp giữa Hứa Thanh cùng Lý Đạo Nhất rõ ràng Hứa Thanh chiếm thượng phong, trên thực tế nếu bàn về tu vi chân chính, Hứa Thanh dung hợp Phượng Tổ tuyệt đối không phải là đối tượng mà hạng người như Lý Đạo Nhất có thể so sánh, đó là của cấp bậc lão tổ các tông.
Chính là, ý thức của Hứa Thanh là ý thức chủ động, nàng còn không thể trong thời gian ngắn hoàn toàn dung hợp, phát huy toàn bộ, giờ phút này thực lực có thể phát huy ra, ngay cả một phần trăm trong đó cũng chưa tới, tuy nói như thế, nhưng vẫn là đứng trên Lý Đạo Nhất.
Mặc cho Lý Đạo Nhất giở ra thủ đoạn gì, vẻ mặt Hứa Thanh đều vẫn như thường, nếu không phải là nàng thủy chung không rời xa bên người Mạnh Hạo, đuổi giết ra ngoài, thì thuật pháp có thể triển khai càng nhiều, vả lại không có quá nhiều băn khoăn, Lý Đạo Nhất đã sớm không địch lại.
Nhưng Hứa Thanh không muốn đánh cuộc, nàng lo lắng mình mà đi ra ngoài đấu pháp… Thì Lý Đạo Nhất sẽ có không ít thủ đoạn, ảnh hưởng tới Mạnh Hạo tu hành.
Khi hai người đang giao thủ thì tòa Đạo Đài thứ hai trong cơ thể Mạnh Hạo trực tiếp hòa tan, cùng với sự hòa tan của tòa Đạo Đài thứ hai thì tòa Đạo Đài thứ nhất sau vài chục hơi thở cũng theo đó mà hòa tan khiến cho viên nội đan của Ứng Long đang hiển lộ trong Đan Hải của Mạnh Hạo mạnh mẽ xung động, trực tiếp nhảy vào trong tử vụ.
Yêu đan này đã nhỏ đi rất nhiều, giờ phút này sau khi dung nhập vào trong tử vụ, đoàn tử vụ này lập tức chuyển động với tốc độ nhanh hơn, ẩn ẩn có thể thấy được trên đó bắt đầu xuất hiện ý ngưng kết.
Cùng lúc đó, ở cách cách nơi này một chỗ không phải rất xa, Quý Hồng Đông đang cực tốc bay đi, từ từ nhắm hai mắt, giống như men theo hơi thở nào đó lao thẳng đến phía trước.
Sắc mặt của y có chút tái nhợt, hiển nhiên cùng nữ tử họ Phương chiến một trận, đối với y mà nói, cũng có thương tổn, nhưng cuối cùng vẫn là dứt ra được, giờ phút này trong đôi mắt đang nhắm lại của y quang mang cường liệt lấp lánh.
- Không biết tên tu sĩ thô tục kia làm thế nào nào mở ra tiên thức, lấy được tiên linh khí mà lão tổ nói, nhưng mà không sao. Lấy tu vi của hắn, căn bản là không thể nhanh chóng hấp thu, chỉ cần đem hắn giết chết, liền có thể đem tiên linh khí này luyện hóa đi ra.
- Một khi ta lấy được tiên linh khí này, như vậy ta sẽ có nắm chắc rất lớn việc có thể thăng chức từ thứ tự chuẩn, bước vào trong thứ tự chính thức của gia tộc!
Quý Hồng Đông nghĩ đến đây, mạnh mẽ mở mắt ra, lộ ra một chút chờ mong mãnh liệt.
- Tìm được rồi!
Y bỗng nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm một cái phương hướng, trong khoảnh khắc liền bay đi.
Giờ phút này trong cơ thể Mạnh Hạo truyền ra từng trận tiếng động ken két, đoàn tử vụ trong Đan Hải của hắn đang không ngừng co rút lại, theo co rút lại, đan càng thêm chân thật, phát ra tử quang chói mắt, đang đang dần dần xuất hiện.
Một khi hoàn toàn ngưng kết, trở thành Tử Đan, tu vi Mạnh Hạo sẽ khoảnh khắc tăng lên, từ Trúc Cơ bước vào Kết Đan, bước vào hàng ngũ cường giả!
Một thành, hai thành, ba thành… Đoàn sương mù màu tím trong cơ thể hắn tốc độ xoay tròn dần dần chậm lại, đan hiện ra càng chân thật, càng thu nhỏ lại hơn, giờ phút này chỉ còn nhỏ lại cỡ nắm tay.
Không bao lâu sau, Tử Đan sẽ xuất hiện, giờ phút này, Mạnh Hạo đã cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại làm cho hắn chấn động, trong khi Tử Đan này ngưng tụ, cỗ lực lượng này vượt xa lực lượng của hắn lúc trước rất nhiều rất nhiều.
Bởi vì đây không phải Tử Đan tầm thường, đây là đan do mười tòa Hoàn Mỹ Đạo Đài Trúc Cơ sau khi hòa tan hình thành, chỉ riêng điều này đã khiến cho cái Tử Đan này của Mạnh Hạo một khi xuất hiện, sẽ trở thành Tử Đan mạnh nhất từ trước đến nay trong vài vạn năm nay của cả Tử Vận Tông!
Trên cơ sở mạnh nhất này, còn có yêu đan của Ứng Long thượng cổ của Mạnh Hạo cùng dung hợp khiến cho sự cường hãn của Tử Đan này lại tăng lên, đạt đến một độ cao mới.
Độ cao này, Tử Vận Tông chưa từng có ai đụng chạm tới, kể cả vị Tử Đông chân nhân kia khi còn ở cảnh giới như Mạnh Hạo lúc này, thì cũng tuyệt đối không có kinh người như vậy.
Lại càng không cần phải nói… Tử Đan mà Mạnh Hạo sắp kết thành này, còn có một ngụm khí tức tiên linh ở bên trong, cái này khiến cho viên Tử Đan này… Chớ nói toàn bộ Tử Vận Tông, cho dù là toàn bộ Nam Vực, toàn bộ Tây Mạc, toàn bộ Bắc Mạc, toàn bộ Đông Thổ, sợ đều là trước đó chưa từng có!
Bốn thành, năm thành, sáu thành…
Mạnh Hạo cảm giác được rõ ràng, hơi thở của tử vụ trong cơ thể càng ngày càng cường đại lên, nhịp tim đập của hắn gia tốc, thân thể của hắn cứng cỏi hơn, linh thức của hắn khuếch tán trên phạm vi lớn, hắn có thể cảm nhận được, chính mình thời thời khắc khắc đều đang trở nên mạnh mẽ.
Đúng lúc này, đột nhiên, ở trong linh thức của Mạnh Hạo, hắn liếc mắt liền thấy được thân ảnh Quý Hồng Đông, tốc độ của thân ảnh này cực nhanh, trước một hơi còn ở phía xa, tiếp theo trong nháy mắt liền trực tiếp xuất hiện trong khu vực chỗ Mạnh Hạo.
Theo sự xuất hiện của Quý Hồng Đông, một tiếng nổ vang nháy mắt truyền khắp bốn phía, Lý Đạo Nhất phun ra máu tươi, thân mình lảo đảo lui ra phía sau vài bước, đứng ở phía sau Quý Hồng Đông, lạnh lùng nhìn Hứa Thanh, trong mắt lộ ra sát cơ.
Hứa Thanh sắc mặt có chút tái nhợt, biểu tình lạnh lùng, nhìn chằm chằm Quý Hồng Đông chậm rãi thu hồi tay phải.
- Lý Đạo Nhất, ngươi rất không tồi, việc này ta sẽ thông báo cho gia tộc, nói cho Lý gia ngươi biết, ngươi đã lập công.
Quý Hồng Đông thản nhiên mở miệng.
- Quý thiếu khách khí, có thể vì Quý thiếu ra tay, là vinh hạnh của Lý mỗ, Quý thiếu, nữ tử này lát nữa có thể để ta mang đi không, nàng đối với ta ra tay hai lần, lần này, ta muốn khiến nàng ta sống không bằng chết!
Ánh mắt Lý Đạo Nhất đảo qua Hứa Thanh, ở chỗ sâu trong mắt lộ ra một chút dâm tà, gã chính là thích nữ tử lạnh như băng như vậy.
- Tùy ý ngươi.
Quý Hồng Đông thản nhiên mở miệng, ánh mắt đảo qua Hứa Thanh, liền rơi lên người Mạnh Hạo đang nhắm mắt đả tọa bên cạnh.
Lấy tu vi của y, đương nhiên nhìn ra Mạnh Hạo đang Kết Đan, trong mắt lộ ra khinh miệt ý.
- Nếu không có Phương Du xuất hiện, thật đúng là suýt chút nữa đã bị ngươi lừa gạt, nếu tiên linh khí ở trên người ngươi, vậy cũng chỉ có thể đem ngươi chém giết, từ trên thi thể luyện lấy ra.
Quý Hồng Đông dứt lời, thân mình tiến về phía trước một bước, trên thân thể của y cũng có một cỗ khí thế ầm ầm tản ra, ẩn ẩn ở sau người, huyễn hóa ra núi sông mặt đất, sau khi hiển lộ ra một màn kỳ dị này, dường như y đã trở thành quân vương, nơi y đạp đến đều là vương thổ!
Khi y cất bước, tử vụ trong cơ thể Mạnh Hạo đã ngưng tụ được tám phần, đang rất nhanh ngưng kết đến tầng thứ chín, hơi thở cường hãn kia ở trong cơ thể hắn, không hề tán ra ngoài, ẩn ẩn giống như hóa thành dòng khí, lưu chuyển toàn thân Mạnh Hạo.
Hai mắt Hứa Thanh ngưng tụ, thân mình đi về phía trước bước ra từng bước, đứng phía trước Mạnh Hạo, ngăn cản Quý Hồng Đông.
- Không biết lượng sức!
Quý Hồng Đông hừ lạnh, cước bộ không có ngừng lại, khi hạ xuống thì núi sông mặt đất phía sau, nháy mắt khuếch tán, ép thẳng về phía Hứa Thanh mà đến.
Đây là đan khí huyễn hóa của Quý Hồng Đông ngưng tụ thành khung cảnh núi sông mặt đất, hoàn thành sẽ đạt được khí tức chủ quyền như quân vương, một cái chớp mắt liền áp chế. Sắc mặt Hứa Thanh khẽ biến, hai mắt lập tức xuất hiện hắc mang, sau khi tròng trắng hoàn toàn thay thế, con ngươi của nàng dường như phóng đại, chiếm cứ toàn bộ vị trí hai mắt, khiến người ta nhìn lại thì chỉ có màu đen.
Cùng lúc đó, trên người Hứa Thanh tràn ra không còn là bạch khí, mà là hắc khí, từng luồng hắc khí này sau khi tràn ra lại hóa thành từng cái quỷ diện dữ tợn, mà những hắc khí quỷ diện này ở trên đỉnh đầu Hứa Thanh ngưng tụ lại với nhau, rõ ràng đã hình thành một… Phượng Hoàng màu đen!
Xông về phía núi sông mặt đất tràn ngập khí tức quân vương đang đến gần.
Quý Hồng Đông hai mắt co rút lại, một màn biến hóa này cũng làm cho y lắp bắp kinh hãi, ngay khi tiếng nổ vang kinh thiên động địa vang lên thì Hứa Thanh phun ra một ngụm tiên huyết, thân mình lảo đảo lui về phía sau, một phen kẹp lấy Mạnh Hạo, như năm đó ở trên Đại Thanh sơn nàng mang theo Mạnh Hạo, lao thẳng về phía xa xa.
Sắc mặt nàng tái nhợt, khóe miệng còn tràn đầy máu tươi, mới vừa rồi nàng vận dụng lực lượng của Phượng Tổ, lực lượng này còn chưa thuộc về nàng, một khi vận dụng, thương tổn đối với bản thân nàng cũng rất lớn.
Vả lại cho dù là liều mạng thương tổn, trên thực tế cũng không cách nào phát huy ra nhiều lắm, chỉ là một tia mà thôi.
Cùng với lúc Hứa Thanh mang theo Mạnh Hạo bay đi, Quý Hồng Đông cũng là sắc mặt tái nhợt, cúi đầu vỗ ngực, lấy ra một miếng ngọc bội đã muốn tổn hại.
Sắc mặt y cực khó coi, ánh mắt lộ ra sát cơ, đồng thời, cũng có một chút quang mang kỳ dị.
- Trong một nháy mắt kia, có thể bộc phát ra tu vi ngang với Nguyên Anh, trực tiếp chấn nát ngọc bài hộ thân của ta… Nhưng mà khí tức trên thân nữ tử này… Có ý tứ.
- Chính là lực lượng tàn hồn, ta muốn xem thử, tất cả tàn hồn của Nam Thiên Tinh này, kẻ nào dám biến hình trước mặt người Quý gia ta, kẻ nào lại dám ra tay với huyết mạch Quý gia!
Khóe miệng Quý Hồng Đông lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, thân mình nhoáng lên một cái, lao thẳng về phía trước, đuổi theo.
Lý Đạo Nhất đi theo ở phía sau, âm thầm kinh hãi, gã thế mới biết, mới vừa rồi Hứa Thanh, căn bản cũng không có xuất toàn lực, nếu không thì bản thân gã hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ.
- Nhưng mà hiển nhiên nàng sở dĩ không có toàn lực ra tay, là vì thuật ấy phải trả giá quá lớn…
Mạnh Hạo nhìn bằng mắt thường không thấy được một màn bên ngoài, nhưng linh thức của hắn lại rõ ràng cảm nhận được tất cả biến hóa của ngoại giới, so với mắt thường nhìn thấy còn muốn rõ ràng hơn, hắn thấy được máu tươi của Hứa Thanh, thấy được Hứa Thanh liều mạng.
Mạnh Hạo trong lòng đau đớn, tinh thần của hắn nhấc lên lửa giận ngập trời, khi Hứa Thanh phun ra ngụm máu tươi thứ ba, tử vụ trong cơ thể Mạnh Hạo chớp mắt hoàn thành chín thành, hướng về tầng thứ mười, cấp tốc kéo lên.
- Sư tỷ, thả ta xuống đi.
Mạnh Hạo mở mắt ra.
Hứa Thanh không nói gì, cũng không có nghe, mà là tốc độ nhanh hơn.
Mạnh Hạo nhìn Hứa Thanh, ánh mắt lộ ra nhu hòa.
Đúng lúc này, tiếng thét nháy mắt truyền đến, thân ảnh Quý Hồng Đông chớp mắt mà đến, giờ này khắc này, vách tường bốn phía đã muốn vỡ vụn hơn phân nửa, dường như không bao lâu nữa, sẽ hoàn toàn hỏng mất.
Gần như ngay khi Quý Hồng Đông xuất hiện, ánh mắt Hứa Thanh lộ ra một chút quyết đoán, tay trái vung về phía sau, thân thể nàng lập tức run run, lượng lớn hắc khí lại ngập trời dựng lên, đã hình thành Phượng Hoàng màu đen, vô số tàn hồn vòng quanh, ở trong từng tiếng thê lương gào thét lao thẳng về hướng Quý Hồng Đông.
- Các ngươi mù rồi, huyết mạch Quý gia mà các ngươi cũng dám mạo phạm!
Quý Hồng Đông cười lạnh, cước bộ không hề dừng lại, chỉ là thản nhiên mở miệng.