- Không!!
Một màn này, kích thích tất cả tu sĩ nơi đây, ngay cả lão tổ của tam đại tông kia, đầu óc cũng đều oanh một tiếng, như không thể khống chế chính mình vậy, dữ tợn, điên cuồng nhằm phía Mạnh Hạo.
Ngay khoảnh khắc đan dược vào trong miệng, Mạnh Hạo vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng trong mắt của hắn đã có tinh mang chói lọi. Tóc của hắn bay lên ở bên trong thiên kiếp, thân ảnh của hắn sừng sững ở trong hồ nước màu vàng, thân thể của hắn cao ngất, ở một khắc này, giống như có được thần vận nào đó.
Đan dược vào miệng không có tan ra, mà trực tiếp rơi xuống bụng, trong chớp mắt này, thiên không đang muốn hạ lôi đình bỗng dừng phắt lại, nổ bung ở giữa không trung. Vô số tia chớp du tẩu, dường như trong chớp mắt nào đó, cùng với không trung tạo thành một gương mặt tang thương.
Khuôn mặt khổng lồ này từ từ nhắm hai mắt, nhưng lại giống như có thể nhìn đến tất cả những gì lão muốn nhìn trong thiên địa, như đang ngưng trọng nhìn Mạnh Hạo.
Theo gương mặt tiêu tán, bầu trời kiếp vân ầm ầm quay cuồng, kiếp vân dữ dội trước nay chưa có, nguyên bản là trăm dặm, tại trong một cái chớp mắt này trực tiếp bạo tăng, năm trăm dặm, một ngàn dặm, ba ngàn dặm… Trong phút chốc, liền bao trùm thiên địa trong vòng ngàn dặm.
Bầu trời trong vạn dặm, tất cả đều là mây đen, tiếng sấm vang rền, tia chớp nhấp nhoáng, vạn dặm trời cao, điện quang giống như phân cách trời cùng đất!
Mấy trăm dặm bên ngoài Mạnh Hạo, trong mảnh loạn thạch kia, giờ phút này có tiếng hô hấp ồ ồ truyền ra, vị lão giả bị phong ấn ở nơi này kia, giờ phút này huyễn hóa ra hắc khí, hiển lộ ở bên ngoài, chỉ là người ngoài nhìn không thấy. Lão ngẩng đầu nhìn thương thiên, nhìn lôi đình, chợt cười to, tiếng cười trào dâng, mang theo hưng phấn, mang theo khuây khoả, cũng có kích động.
- Hoàn Mỹ tiên thân, thì ra là Hoàn Mỹ tiên thân một trong tam đại tiên thân, kẻ này có hi vọng có ngày thành Tiên!
Lão giả cười to.
Mà Mạnh Hạo giờ khắc này, theo Hoàn Mỹ Kim Đan tiến vào trong bụng, thân thể hắn lập tức run rẩy dữ dội, vẻ mặt của hắn dữ tợn, trên mặt của hắn gân xanh nổi lên, một cảm giác thân thể như bị xé rách trước nay chưa từng có, mạnh mẽ xuất hiện trong ý thức của hắn.
Cái loại đau này, không cách nào hình dung. Ánh mắt của hắn, đồng tử nguyên bản do kết thành Tử Đan mà hóa thành màu tím, nhưng hôm nay màu tím đang rất nhanh tiêu tán, thay vào đó lại là màu vàng.
Trong cơ thể hắn, Tử Đan run run, trong tiếng ken két xuất hiện một vết lại một vết đứt vỡ, bắt đầu vỡ vụn!
Cũng chính lúc này, mấy trăm tu sĩ ở bốn phía cũng nhất tề gào thét mà đến, ánh mắt bọn họ đỏ bừng, bọn họ như đã mất đi ý thức, giờ phút này chỉ còn lại có điên cuồng cùng tham lam nào đó thình lình xuất hiện, cho dù là Mạnh Hạo đã nuốt Hoàn Mỹ Kim Đan, bọn họ cũng phải đi nuốt Mạnh Hạo.
Cứ như chỉ cần là ăn một miếng thịt của Mạnh Hạo, cũng có thể khiến cho bọn họ chấp nhất vô cùng.
Nhưng ngay khoảnh khắc khi những người này tiến đến, Mạnh Hạo mạnh mẽ ngẩng đầu, ngửa mặt lên trời rống lên. Trong tiếng rống này, những tu sĩ đang tiến đến như bị một cỗ sóng khí oanh kích, phun ra máu tươi, toàn bộ rút lui trở ra.
Ngay cả lão tổ của tam đại tông kia, cũng đều toàn thân chấn động, tràn ra máu tươi rút lui trở ra.
Trong một cái chớp mắt khi bọn họ bị đẩy lui, Tử Đan trong cơ thể Mạnh Hạo hoàn toàn vỡ vụn, cái loại thống khổ do Kết Đan vỡ nát này làm cho Mạnh Hạo gào thét càng kinh người hơn. Trong con ngươi của hắn, giờ phút này hơn nửa đã trở thành màu vàng, trong thân thể của hắn, nay cũng có quang mang màu vàng thẩm thấu đi ra.
Ở trong cơ thể hắn, tại chỗ vốn là Tử Đan tồn tại, giờ phút này theo Tử Đan vỡ vụn, Kim Đan rõ ràng xuất hiện. Khoảnh khắc khi Kim Đan xuất hiện, tất cả mảnh vỡ vụn của Tử Đan mạnh mẽ quay cuồng, chớp mắt liền bị Kim Đan cắn nuốt.
Cùng lúc đó, lượng lớn kim quang từ trên Kim Đan mạnh mẽ khuếch trương tản ra, nối liền với kinh mạch toàn thân Mạnh Hạo, trong nháy mắt, ánh mắt Mạnh Hạo đã hoàn toàn trở thành màu vàng.
Cảm giác sảng khoái sau cơn đau chớp mắt xuất hiện trong thân thể hắn, tóc của hắn bay lên, hắn cảm nhận được sự cường đại chưa bao giờ có, trái tim đập càng thêm hữu lực, mỗi một lần vận chuyển tu vi, dường như đều bật phát ra tiếng nổ vang, chấn động bát phương.
Ngoài da của hắn có chút tái nhợt, dung nhan của hắn thậm chí còn xuất hiện một chút biến hóa yêu dị, dường như tuấn mỹ hơn, thân thể càng thêm cao ngất, toàn thân của hắn tràn ngập kim quang.
Cường đại, cho dù là trong Vãng Sinh động, cái loại cảm thụ được sự chênh lệch nổi bật khi vừa bước vào Kết Đan so với Trúc Cơ, cũng thua xa, không thể khắc vào lòng Mạnh Hạo như bây giờ.
Linh thức hắn khuếch trương, thân thể hắn càng thêm cứng cỏi, cốt cách hắn cường ngạnh hơn, thậm chí ý thức của hắn, so với bình thường cũng phải nhanh hơn mấy lần. Cái cảm giác toàn thân trên dưới, tất cả các phương diện đều trở nên mạnh mẽ hơn này, khiến cho Mạnh Hạo như trải qua lột xác.
Trong quá trình lột xác này, hắn đã bước lên một đại đạo!
Đó là Kim Đan đại đạo!
Hai mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên mở ra, khoảnh khắc khi hai mắt hắn mở ra, kim mang loá mắt lập tức tỏa ra từ trong mắt hắn. Giờ phút này, hắn một thân áo bào xanh, kim quang ở phía sau, cả người thoạt nhìn, như một pho tượng chiến tiên!
Anh Vũ cùng Bì Đống ở xa xa nhìn hướng Mạnh Hạo nơi đó, Anh Vũ mở to mắt, lộ ra một bộ dáng khiếp sợ. Tuy rằng nó đi theo Mạnh Hạo nhiều năm, nhưng đều là ở trong gương đồng, trên thực tế, đối với bí mật của Mạnh Hạo cũng không hiểu được nhiều.
Mà Bì Đống cũng căn bản cũng không biết Trúc Cơ của Mạnh Hạo, trước kia chỉ là cảm thấy có chút cường hãn mà thôi, cũng không có nghĩ nhiều. Giờ phút này hai người bọn nó mới xem như thấy được đầy đủ sự lột xác Mạnh Hạo.
- Biến thái, lại là Hoàn Mỹ tiên thân, ta trước kia sao lại không chú ý tới chứ!
Bì Đống lẩm bẩm.
- Yêu nghiệt, loại này cần cơ duyên lớn, đại khí vận, chỉ có Thái Linh Tôn Giả mới có thể lấy được Hoàn Mỹ tiên thân, hắn cư nhiên có được, loại Hoàn Mỹ tiên thân này, hẳn phải là loại đại nhân vật như Ngũ gia đây mới có thể có được mới đúng!
- Tam bộ thương khung kinh, Thái Linh, Đạo Thần, Trảm Thiên, trong mỗi một bộ kinh văn đều ẩn chứa bí mật của Sơn Hải thương khung, cũng có thể tu thành tam đại tiên thân. Nhưng từ xưa đến nay, Thái Linh xuất tôn giả, Đạo Thần cũng xuất tôn giả, chỉ có Trảm Thiên là đến nay vẫn chưa có tôn giả xuất hiện.
- Tiểu tử này vận khí nghịch thiên, loại Hoàn Mỹ tiên thân này… A a, có được thân này, hắn nếu có thể thành Tiên, liền trực tiếp bái nhập môn hạ của Thái Linh Tôn Giả, trở thành đệ tử truyền thừa của Thái Linh Tôn Giả!
- Tôn giả, là cường giả quật khởi từ trong cửu đại Sơn Hải, là tu sĩ có thể đối kháng cùng chủ nhân của cửu đại Sơn Hải! Tuy nói Ngũ gia cũng không để vào mắt, nhưng… Nhưng em gái hắn, Ngũ gia hiện tại rất là suy yếu, thật đúng là phải dựa vào bọn họ đến hỗ trợ.
- Còn có truyền thuyết chết tiệt nọ… chính là truyền thuyết này làm hại ta như thế… Trong truyền thuyết này, nếu có người có thể tu thành toàn bộ cả tam đại kinh văn, thì có thể hóa thành một quyển Sơn Hải Kinh!
- Kinh này…
Anh Vũ càng nói càng thêm phát điên, nhất là nghĩ đến Sơn Hải Kinh khủng bố trong truyền thuyết trong trí nhớ của nó, nó lại càng trở nên phát điên.
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, cảm thụ được tu vi trong cơ thể theo Kim Đan chuyển động, lần lượt tràn đầy rồi khuếch tán. Cái loại cảm giác cường đại này, làm cho hắn chấp nhất.
- Đây là lực lượng của Hoàn Mỹ Kim Đan sao…
Mạnh Hạo thì thào, trong mắt của hắn kim mang nháy mắt rực rỡ, cả người như ngưng tụ uy nghiêm, tay phải vung lên, tu vi toàn bộ bộc phát ra.
Theo tu vi bùng nổ, một cỗ gió xoáy màu vàng kim trong khoảnh khắc xuất hiện ngay tại hư vô bốn phía Mạnh Hạo, vòng quanh bầu trời bát phương, rầm rầm khuếch tán hướng về bốn phía.
Hơn mấy trăm tu sĩ kia, giờ phút này đều hoảng sợ, mặc dù trong vẻ mặt vẫn tồn tại sự điên cuồng, nhưng cũng đã khôi phục mấy phần thanh tỉnh. Thân thể của bọn họ giờ phút này không khống chế được mà rút lui, bị gió xoáy màu kim hình thành bên ngoài thân thể Mạnh Hạo, mạnh mẽ đẩy mạnh.
Phóng mắt nhìn đi, gió màu vàng kim ở bốn phía quanh Mạnh Hạo đã hình thành một cơn lốc, gào thét kinh thiên động địa, ẩn ẩn trong cơn lốc này huyễn hóa ra gương mặt Mạnh Hạo.
- Bây giờ ta đã không cần phải cố ý đi áp chế tu vi nữa rồi, Hoàn Mỹ Kim Đan trung kỳ, mở!
Mạnh Hạo thản nhiên mở miệng, Kim Đan trong cơ thể bỗng nhiên chuyển động với tốc độ nhanh hơn. Tu vi lực ở trên người hắn ầm ầm quật khởi, càng ngày càng mạnh, đồng thời, cơn lốc chuyển động càng lúc càng nhanh, nổ vang khuếch tán ra bốn phía, mấy trăm tu sĩ kia phun ra máu tươi, toàn bộ quay cuồng, rơi xuống.
Bọn họ vẻ mặt hoảng sợ, nhất là lão tổ của tam đại tông kia lại càng lộ ra ánh mắt không thể tin, Mạnh Hạo của giờ khắc này khiến cho bọn họ có cảm giác như bị nghiền ép, Kết Đan bên trong cơ thể của bọn họ lại có dấu hiệu không xong.
- Hắn… Hắn vừa rồi nuốt vào, là đan gì vậy!
Đây là suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu mọi người vào giờ phút này.
Đúng lúc này, tu vi Mạnh Hạo như kéo lên đến cực hạn, sau khi có chút dừng lại, đầu óc hắn oanh một tiếng, giống như tu vi phá vỡ bình cảnh nào đó, chớp mắt lại bùng nổ, lúc này đây, càng mạnh!
Phương viên trăm dặm, tất cả đều là gió lốc màu kim, trong gió lốc Mạnh Hạo cảm thụ được tu vi của chính mình, trong chớp mắt này trực tiếp đột phá Kim Đan sơ kỳ, bước vào Kim Đan trung kỳ!
Hắn cảm nhận được thân thể càng thêm cường hãn, linh thức càng cường đại hơn, thân thể cùng Hoàn Mỹ Kim Đan dung hợp cùng một chỗ, giống như thành một cái linh hồn khác của mình vậy.
Trong Kim Đan kia, có trí nhớ của mình, có hồn của mình, có cuộc đời của mình, giống như sinh cơ cùng sinh mệnh, đều ở trong Kim Đan này, nhưng cảm giác nhiều nhất, dường như đây là một hạt giống!
Một cái hạt giống đại đạo!
Trong chớp mắt khi trở thành Kim Đan trung kỳ, toàn thân Mạnh Hạo tản ra kim quang, trên đỉnh đầu của hắn dường như xuất hiện một vầng thái dương, phát ra quang mang, khiến cho phạm vi mấy trăm dặm, đều là một mảnh thiên địa màu vàng.
- Cũng đến lúc rồi, thời điểm nên hình thành đan khí của chính mình, vật căn bản đan khí của ta…
Trong gió lốc màu vàng, Mạnh Hạo, hai mắt nhắm nghiền, trong chớp mắt, trong đầu của hắn hiện lên từng màn trí nhớ, từ nhỏ đến lớn, đường lâu, huyện Vân Kiếp, Đại Thanh sơn, Kháo Sơn Tông, Triệu Quốc, Nam Vực, Tử Vận Tông… Cho đến cuối cùng như ngừng lại tại một màn ở Vãng Sinh động.
- Vật căn bản của đan khí, có thể hư, có thể thực…
Mạnh Hạo trầm mặc, trong đầu hắn chợt phát hiện một màn kí ức, đó là khi ở trong Vãng Sinh động, nhìn thấy được phiến tinh không nọ trước khi gặp Sửu Môn Đài.
Phiến tinh không nọ… Hắn ở trong mảnh đất này, ngẩng đầu, tinh không nhìn không tới được, tinh không của viễn cổ.
Mạnh Hạo nhớ rõ, đan khí của Quý Hồng Đông biến thành, chính là tinh không, chẳng qua đó là tinh không của Quý gia.
- Viễn cổ tinh không, chính là vật căn bản đan khí của ta.
Mạnh Hạo mở mắt ra, khoảnh khắc khi hai mắt hắn mở bừng ra, thái dương màu vàng trên đỉnh đầu hắn, ầm ầm nổ tung, theo nổ tung, lượng lớn đan khí màu vàng ầm ầm khuếch tán. Cùng lúc đó, gió lốc màu vàng chung quanh hắn, cũng trong nháy mắt cấp tốc co rút lại, trong chớp mắt liền hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo, khiến cho tất cả quang mang kim sắc ở tứ phương tám hướng, đều biến mất không thấy gì nữa.
Duy chỉ có… Trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, đan khí màu vàng quay cuồng, chậm rãi xuất hiện một mảnh tinh không!
Đây không phải là tinh không màu vàng, mà là màu đen, nhưng trong tinh không màu đen này, cũng là tồn tại vô số viên tinh cầu màu vàng. Tinh cầu này, chính là bầu trời viễn cổ mà rất ít người trên phiến thiên địa này có thể nhìn thấy!
Giờ phút này hiện lên ở trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, lập tức liền tán phát ra uy áp kinh thiên trước nay chưa từng có. Trong uy áp, phiến tinh không này hiện lên hào quang chói mắt, rung động mấy trăm tu sĩ nơi đây, càng làm cho lão tổ của tam đại tông kia, sau khi nhìn thấy thì hít vào một hơi, vẻ mặt hoàn toàn hoảng sợ.
- Vật căn bản của… Đan khí mà hắn sinh ra, đan khí này hóa thành… Lại chính là tinh không!!
- Vật căn bản của đan khí, lấy to lớn làm nhất, còn có vật căn bản nào có thể vượt qua được tinh không chứ?
- Từ xưa đến nay, trong số đan khí biến ảo thành tinh không, tất cả đều là thiên kiêu đại địa, người này…
Ba người hô hấp dồn dập, giờ phút này sắc mặt biến hóa, chậm rãi lui về phía sau.