Từ khi Mạnh Hạo tu hành đến nay, bắt đầu ở Đại Thanh sơn cho đến giờ phút này, hắn tự hỏi kinh nghiệm sinh tử của mình trải qua không ít, lịch lãm rèn luyện cũng nhiều. Nhưng nguy cơ gặp phải ngày hôm nay, là lần nguy cơ sinh tử lớn nhất trên đường tu hành của hắn từ trước đến nay.
Cho dù biến hóa phát sinh sau khi giết Quý tử, hay khi Huyết Ngao có dấu hiệu thức tỉnh, thì trong lòng Mạnh Hạo vẫn còn chút lòng tin có thể giải quyết được, nhưng việc trước mắt…
Sau khi thấy được cái chết kỳ lạ của lão già hóa thành con giun kia, bản thân Mạnh Hạo căn bản cũng không có chút biện pháp nào, có thể chống cự lại loại bí pháp diệt nhân quả mà hắn chưa bao giờ nghe qua này.
Sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt, lúc này bốn phía lại bất động. Tộc nhân năm đại bộ lạc như vậy, bầy dị yêu cũng vậy, ngay cả mây trời trên không trung cũng hoàn toàn vĩnh hằng. Chỉ có cái dây câu kia, chỉ có Mạnh Hạo trong lúc này, là những tồn tại còn di động được ở thế giới này.
Tốc độ của Mạnh Hạo cực nhanh, nháy mắt đã bay đến chỗ kim quang, xông thẳng vào đại môn trong kim quang. Tu vi Kim Đan viên mãn của hắn được bộc phát ra toàn bộ, đẩy nhanh tốc độ, hắn nhanh chóng biến mất trong đại môn.
Nhưng ngay tức khắc khi Mạnh Hạo biến mất, thì cái dây câu kia cũng rít lên, tốc độ nhanh đến khó có thể hình dung, trong nháy mắt đuổi vào đại môn màu kim.
Ở trong đại môn không phải là cửa truyền tống mà là một cái lối đi. Khi Mạnh Hạo gấp rút bay đến lối ra bên kia, cái hắn thấy ở đó, là một vùng núi non bao quanh bốn phía.
Vùng núi này có các dãy núi màu ám kim, một luồng uy áp như có như không vờn quanh nơi này. Từ xa nhìn lại có thể nhìn thấy, ở đỉnh cao nhất của dãy núi, hình như có một cái lỗ hổng, có từng đợt hơi nóng phun trào, khiến cho vùng núi này như là một vùng núi lửa!
Tổng cộng có bảy miệng núi lửa, hợp thành một vùng núi non khổng lồ. Mà ở trong đó… Chính là thánh địa của bộ lạc Ô Thần, cũng là chỗ nghỉ lại của con chim Ô Kim kia.
Mạnh Hạo bước vào, không hề ngừng lại đi thẳng tới phía trước. Nhưng vừa mới bay ra, hắn lập tức nhìn thấy hư vô ở bốn phía, tồn tại vô số cái khe rất nhỏ.
Loại khe hở hư vô này tản ra hơi thở khủng bố, giống như chỉ cần sơ sẩy đụng vào một cái thì thân thể sẽ lập tức bị xé nát bấy.
Càng tới gần vùng núi do bảy miệng núi lửa hình thành này, Mạnh Hạo càng cảm thấy được khí tức của dị yêu. Khí tức này hơi pha tạp, hỗn lộn như có rất nhiều dị yêu cùng tồn tại.
Lúc này Mạnh Hạo bay lên, hắn lập tức nhìn thấy ở phía xa xa có một đám gió đen, giống như nhận ra có người xâm nhập, đám gió lập tức rít gào bay tới chỗ Mạnh Hạo. Trong đám gió đen là một bầy quạ màu đen giống hệt nhau. Có đến hơn một ngàn con quạ cùng tụ lại một chỗ. Chúng nó ùn ùn kéo đến với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã tới gần, có thể thấy mỗi một con quạ đều có hai mắt màu đỏ, lộ ra vẻ điên cuồng.
Thậm chí mỗi một con quạ trong đám hơn ngàn con này, đều tản ra dao động tu vi đến cấp bảy, có thể so sánh với Kết Đan sơ kỳ. Nhất là mười con quạ trong đó, có dao động tu vi có thể so với cấp chín!
Mạnh Hạo biến sắc, nhưng đúng vào lúc này ở phía sau hắn, cái dây câu màu bạc đã đuổi tới. Cái dây câu này ở trong thánh địa Ô Thần, đột nhiên làm cho đất trời nơi đây nổ vang. Lực lượng làm cho thế giới bất động trong nháy mắt đã ảnh hưởng đến nơi đây, làm cho vùng thánh địa Ô Thần này cũng lập tức… Bất động.
Cỏ cây trên mặt đất ngừng đong đưa, khe hở hư vô bị cưỡng ép hiển hiện giữa không trung, như là vĩnh hằng. Còn đám quạ màu đen kia cũng bị bất động giữa không trung, không nhúc nhích được nữa. Ngay cả miệng núi lửa ở các dãy núi bốn phía đều lập tức ngừng phun trào hơi nóng.
Chỉ có… Ở phía trước, trong bảy ngọn núi lửa có một đỉnh núi. Đó là vật thứ ba còn có thể tự do hoạt động bình thường, cho dù thế gian này đang đất động.
- Có đường sống!
Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, hắn nhanh chóng lao thân, bay thẳng đến chỗ ngọn núi lửa còn bình thường đó.
Cái sợi tơ màu bạc vẫn cấp tốc đuổi theo phía sau hắn, mơ hồ có thể nhìn thấy được có một cái lưỡi câu hiện lên ở đầu sợi tơ!
Nói thì chậm, nhưng sự việc lại diễn ra rất nhanh, Mạnh Hạo bộc phát toàn bộ tu vi bản thân, càng không tiếc sử dụng của Huyết Thiểm Băng, chỉ cần một cái chớp nhoáng một cái là bay được hơn mấy trăm trượng. Trong nguy cơ sinh tử, hắn sử dụng toàn bộ tiềm lực, ào ào đi tới.
Trong chớp mắt, Mạnh Hạo đã xuất hiện bên cạnh đám quạ màu đen đang bất động, đang muốn cấp tốc bay qua, thì đột nhiên trong lòng Mạnh Hạo khẽ lay động một cái.
- Vì có cái dây câu kia làm cho bốn phía bất động, nên đám dị yêu này mới bị bất động một chỗ. Cơ hội này là ngàn năm khó gặp, sợ là từ khi thánh địa Ô Thần tồn tại đến nay, còn chưa từng xuất hiện qua chuyện như vậy…
- Cứ buông tha như vậy thì quả là đáng tiếc… Dù mạo hiểm cũng phải tóm một cái!
Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra tia sáng mãnh liệt, rồi hóa thành quyết đoán. Hắn không chần chừ nữa mà vung tay phải lên, hướng về phía bầy dị yêu quạ đang bất động. Những con quạ kia lập tức thân bất do kỳ, hóa thành từng luồng ánh sáng màu đen, bị Mạnh Hạo thu vào túi càn khôn.
Làm xong việc này, hắn cũng không do dự nữa, mà tiếp tục bay nhanh về phía trước.
Sợi tơ màu bạc ở sau lưng hắn đuổi theo rất gần!
Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, sợi tơ bạc đã tiến gần sát, hắn cắn đầu lưỡi phun ra máu tươi, thân thể nhoáng một cái, Huyết Băng Thiểm lập tức vận chuyển đưa hắn xuất hiện ở chỗ xa hơn. Sắc mặt hắn tái nhợt nhưng cũng không dừng lại chút nào, mà vẫn bay tới trước. Trong bụi cỏ trên mặt đất gần ngay chỗ hắn, có tám con ong độc cũng bị bất động giữa không trung, sau mấy con ong này là một cái tổ ong lớn, bên ngoài tổ ong cũng có vài chục con ong độc.
Mạnh Hạo thấy vậy thì cắn răng, tới gần chỗ tổ ong hơn, hắn vung tay thu ong độc và tổ ong rồi lại thi triển Huyết Băng Thiểm nhanh chóng lao về phía trước.
- Cơ hội hiếm có, ngàn năm khó gặp. Nhất định phải nắm chắc!
Mạnh Hạo âm thầm hò hét, cũng càng thêm rối rắm. Đây là lần nguy cơ sinh tử trước nay chưa từng có, trên con đường tu hành của hắn. Nhưng… Hết lần này tới lần khác, ở trong nguy cơ tại thánh địa Ô Thần này, lại cũng là lần tạo hóa trước nay chưa từng có!
Lần tạo hóa này khiến cho mọi thứ xung quanh đều bất động, tạo cơ hội cho Mạnh Hạo có thể dễ dàng, tùy ý thu lấy các loại dị yêu. Loại cơ duyên này, cho dù là Mạnh Hạo cũng phải động tâm không thôi.
Nhất là… Khi hắn thấy được trong chỗ một miệng núi lửa bất động, hình như có một con thằn lằn lớn cỡ vài chục trượng. Một nửa thân nó thò ra khỏi miệng núi lửa, nhưng nó cũng bị bất động làm cho Mạnh Hạo càng xoắn xuýt rối rắm hơn nữa.
- Liều mạng!
Mạnh Hạo khẽ gầm, thân hình chớp lóe xuất hiện cạnh con thằn lằn kia, vung tay thu nó vào túi càn khôn, rồi phun máu tươi đẩy nhanh tốc độ. Một đường bay tới này, Mạnh Hạo không để ý tới sinh tử, mà cứ thấy dị yêu là hắn dùng tốc độ nhanh nhất bay tới thu lấy.
Từng bầy dị yêu hay chỉ một dị yêu mạnh mẽ ở thánh địa Ô Thần này mấy năm qua, vẫn luôn không có người nào có thể lấy được, chúng đã sống rất lâu ở nơi đây. Cho dù là năm đại bộ lạc nhiều lần đến tế tổ cũng phải cẩn thận từng chút một, dùng thủ đoạn đặc thù để tránh đi bầy yêu. Vậy mà hôm nay… Trong tình cảnh chúng nó bị bất động, đã giúp Mạnh Hạo chiếm được đại tiện nghi trước nay chưa từng có.
Một đám muỗi màu xanh lá khoảng hơn một ngàn con, bị bất động trong một miệng núi lửa, giống như chúng nó đang xông vào miệng núi, muốn đấu sinh tử với một con cá sấu cực lớn, có nửa thân chìm trong nham thạch.
Những con muỗi này có hai cọng xúc tu phát ra ánh sáng âm u, toàn thân mọc vô số lông như gai sắc dữ tợn, trông mà giật cả mình.
Còn con cá sấu kia có màu đỏ, hai mắt lại đen kịt, nửa thân nó chìm trong nham thạch nóng chảy, tản ra dao động tu vi kinh người.
- Nơi này… Rốt cuộc nơi này có bao nhiêu dị yêu!
Mạnh Hạo mở to mắt, trong lòng hắn đã xoắn xuýt đến cực độ, mà sợi tơ bạc rít gào bay tới càng lúc càng nhanh, bây giờ cách Mạnh Hạo đã không đến năm mươi trượng.
- Chết tiệt!
Hai mắt Mạnh Hạo đỏ lên, lập tức thi triển một lần Huyết Băng Thiểm để xuất hiện bên ngoài miệng núi lửa, rồi hắn vung tay lên thu đám yêu muỗi và con cá sấu màu đỏ kinh người kia vào túi càn khôn.
Thân thể hắn nhoáng một cái đã bay thẳng đến nơi xa hơn, sợi tơ bạc đã cách Mạnh Hạo tầm ba mươi trượng. Nó vạch ra trên hư không một đường thẳng, tốc độ cực nhanh tiếp cận Mạnh Hạo.
Cảm giác được nguy cơ sinh tử ở một khắc này đã mãnh liệt hơn, hiển nhiên là đến cực hạn. Hai mắt Mạnh Hạo đỏ lên, không thể lại lo chuyện đi túm dị yêu ở bốn phía nữa, mà hắn lao thẳng tới chỗ ngọn núi lửa còn hoạt động bình thường kia.
Chỉ là… Khi tới rất gần chỗ đó rồi, Mạnh Hạo lại liếc mắt thấy phía dưới mặt đất bỗng nhiên có một nấm mồ!
Nấm mồ này có nứt ra một cái khe hở, trong khe hở có thể thấy một cái quan tài, nằm trong quan tài là một bộ xương có một nửa trên là hình người, nửa dưới là hình thú, trông rất quỷ dị.
Điều làm cho Mạnh Hạo hô hấp dồn dập là phần bụng của bộ xương kia, có một thanh mộc kiếm!
Trong nháy mắt Mạnh Hạo nhìn thanh mộc kiếm, thì hắn chợt trợn trừng mắt. Hắn nhìn thấy bộ xương kia không phải vật chết, mà đang mở to mắt, tuy bị bất động, nhưng Mạnh Hạo có thể cảm nhận được có một luồng uy hiếp từ trên bộ xương này phát ra. Sự uy hiếp này gần như là uy áp của Trảm Linh.
- Thanh mộc kiếm thứ ba!
Mạnh Hạo thở gấp, đây là thanh mộc kiếm thứ ba hắn nhìn thấy, nếu lấy được thanh kiếm này, cộng thêm thanh kiếm phục chế kia nữa, thì hắn có tới bốn thanh!
Lai lịch kiếm này như thế nào Mạnh Hạo cũng không rõ lắm. Trong trực giác, hắn cảm thấy cần đến hai ngàn cực phẩm linh thạch, mới có thể phục chế thanh kiếm này, như vậy nó nhất định bất phàm. Sở dĩ hiện nay không có tiếng tăm gì, có lẽ là do số lượng đạt được còn chưa đủ.
Lúc này, Mạnh Hạo càng có trực giác mãnh liệt hơn là, nếu hắn bỏ lỡ biến hóa đặc thù ngày hôm nay, thì lúc sau hắn muốn lấy được thanh mộc kiếm từ chỗ bộ xương quỷ dị kia, sẽ cực kỳ khó khăn.
Đau xót và vui vẻ cùng tồn tại trong cảm thụ của Mạnh Hạo bây giờ. Hắn hung hăng cắn chặt răng, thân thể nháy mắt chuyển hướng, bay thẳng đến chỗ mặt đất kia. Trong nháy mắt sau khi tới gần, hắn đưa tay phải chen vào trong khe hở của nấm mồ kia, trực tiếp nắm lấy mộc kiếm ở trên bộ xương kia mà kéo mạnh ra phía ngoài một cái, nghe mơ hồ như có một tiếng gầm phẫn nộ vang lên từ chỗ bộ xương kia.
Mạnh Hạo cũng chẳng kịp nhìn kỹ lại nữa mà nhoáng thân thể một cái, bay thẳng vào giữa ngọn núi lửa còn hoạt động bình thường kia. Trong chớp mắt khi hắn tiến vào ngọn núi lửa này, thì sợi tơ bạc kia cũng đuổi tới nơi và theo hắn chui vào trong núi.