Bên ngoài quang mang phòng hộ, cùng với sự ra tay của ba Tư Long cấp chín của Độc Chu nhất mạch, lập tức lượng lớn dị yêu tràn ngập thiên địa. Ba vị Tư Long cấp chín này, có một đặc điểm rõ ràng, dị yêu của bọn họ, đều là một chủng loại.
Một người trong đó là một mảnh hải âu màu xám, gào thét dữ tợn mà qua. Mỗi một con hải âu đều có ba cái móng sắc, thoạt nhìn cực quỷ dị, hơn nữa trên ngực của một số con hải âu còn có đồ án mặt người.
Một người khác, dị yêu bên người cư nhiên là từng con kiến khổng lồ. Những con kiến này to cỡ một hai trượng, nhỏ thì đếm không hết, hung tàn vô cùng, nơi đi qua, khí thế phô thiên cái địa.
Một người cuối cùng là một lão giả, vẻ mặt ngạo nghễ, ở bốn phía lão ta, có chín tổ ong trôi nổi lơ lửng, có một lượng lớn ong độc vờn quanh bát phương, truyền ra tiếng ong ong làm cho người nghe sau khi thấy đều cảm giác da đầu tê rần.
Yêu đàn đơn nhất, đây là một dấu hiệu của một Tư Long chính thống, bọn họ đều có truyền thừa của riêng mình. Thậm chí rất nhiều người, đều là đã trải qua mấy đời huyết mạch kéo dài, mỗi đời đều có Tư Long, cho nên mới có thể ngưng tụ ra yêu đàn đơn nhất khổng lồ.
Mà những Tư Long tán tu kia, thì phần lớn là yêu đàn pha tạp, phán theo thân phận, thì liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra.
Gần như đồng thời với khi ba Tư Long này xuất hiện, Mạnh Hạo vẻ mặt bình tĩnh, đứng ở trên thân người man cự nhân. Man cự nhân kia thân ảnh khổng lồ, trong tiếng rít gào từ sau núi mạnh mẽ lao ra, trong phút chốc liền xuất hiện trong mắt mọi người, đứng bên trong quang mang phòng hộ.
Nháy mắt nhìn thấy man cự nhân và Mạnh Hạo, trong quang mang phòng hộ, trong đám người vây quanh, hai mắt Triệu U Lan bỗng nhiên lóe lên, cẩn thận nhìn lại Mạnh Hạo, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại.
Cùng lúc đó, ba vị Tư Long cấp chín của Độc Chu nhất mạch, trong phút chốc cũng đều tập trung ánh mắt lên trên người Mạnh Hạo, khi hai bên nháy mắt thì đều tự bấm niệm thần chú, chỉ về phía trước. Dị yêu bên người họ lập tức tự phân ra mấy ngàn, lao thẳng đến quầng sáng.
Khi lao về phía trước, ba chủng loại dị yêu, tổng cộng gần mười ngàn yêu đàn, rít gào kinh thiên.
Mạnh Hạo nơi này hừ lạnh một tiếng, man cự nhân dưới thân rít gào, trực tiếp nhảy ra khỏi quầng sáng, còn Mạnh Hạo thì bay lên. Hai mắt man cự nhân lộ ra thị huyết, chạy thẳng đến phía yêu đàn.
Ở giữa không trung, Mạnh Hạo vung tay phải lên, lập tức tất cả đồ đằng trên cánh tay phải của hắn, trong giây lát phát ra hào quang mãnh liệt. Những quang mang này lấp lánh, một đàn quạ đen, nháy mắt xuất hiện.
Những con quạ đen này mới vừa xuất hiện, lập tức phát ra rít chói tai. Dưới thanh âm của bọn nó, những người đã chết trên chiến trường lúc nãy, thi thể của bọn họ lập tức tản ra từng trận hắc khí, trong nháy mắt liền bị bọn quạ đen này hấp thu. Hắc khí như tạo nên một tầng sương mù đen, vòng quanh đàn quạ đen này, cùng lao thẳng đến đám yêu đàn đang tiến đến.
Cùng lúc đó, ở bốn phía Mạnh Hạo, thanh quang lóng lánh, bọn Đại Mao cũng đều lần lượt xuất hiện, đàn Thanh Mộc lang, còn có Hắc Bức, cũng đều xuất hiện trong nháy mắt, lao thẳng đến phía trước.
Nhất là Hắc Bức kia, Mạnh Hạo nhìn như không thèm để ý đến nó, nhưng trên thực tế, ở trong lòng đối với con dơi kia cực kỳ coi trọng. Dù sao đây là một trong những cơ thể dị yêu có kiếm gỗ trấn áp, Mạnh Hạo tin tưởng nó cũng không phải chỉ có thực lực như đang biểu hiện ra lúc này. Nếu không phải là có ẩn tàng gì, thì chính là từng chịu thương thế quá nặng, cần không ít năm tháng mới có thể khôi phục.
Nếu là trường hợp sau, vậy thì lúc này sợ rằng chính là thời điểm suy yếu nhất của nó, nhưng dù cho có suy yếu đi chăng nữa, tu vi mà Hắc Bức này biển hiện ra cũng đã đạt đến tầm cấp bảy rồi.
Tiếng nổ vang kinh thiên, một hồi chém giết giữa dị yêu, vừa mới tiếp xúc, liền lập tức trở nên thảm thiết.
Trận chiến chỗ Mạnh Hạo, cũng dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người ở trên chiến trường này. Chiến tranh giữa các Tư Long, phạm vi rất lớn, khí thế mạnh nhất, trong khoảng thời gian ngắn, nghiễm nhiên đã trở thành chiến cuộc thứ tư ở nơi đây.
- Chỉ là Tư Long tán tu, có thể giết Chu Diệp cũng là may mắn thôi. Bọn tạp yêu này, mặc dù là trong đó có không ít dị yêu kỳ dị, nhưng nếu cùng ba người bọn ta chiến một trận, thì ngươi còn không phải là đối thủ!
Ba lão Tư Long của Độc Chu nhất mạch, giờ phút này cười lạnh. Địch nhân của bọn họ chỉ có Mạnh Hạo, nhiệm vụ của bọn họ, chính là chém chết vị Tư Long thần bí trong ngũ bộ kia.
Giờ phút này mắt thấy Mạnh Hạo đánh trả, ba người nhìn nhau một cái, không có quá nhiều kiên nhẫn, lập tức cùng nhau bấm tay niệm thần chú. Nhất thời dị yêu bên người bọn họ ngửa mặt lên trời gào thét, đồng loạt lao ra hết.
Kể từ đó, khí thế ngập trời, nổ vang quanh quẩn, khiến cho chiến cuộc ở khu vực này, lập tức dẫn tới sự chú ý của không ít người bốn phía.
Ba người cười ngạo nghễ, lại tiếp tục bấm tay niệm thần chú. Ở trên người của bọn họ, trong chớp mắt liền có ánh sáng đồ đằng lóng lánh, từ trong hư vô có gần trăm dị yêu nối tiếp nhau huyễn hóa ra, mỗi một con đều là cấp mười, lao thẳng đến phía Mạnh Hạo.
- Làm cho ngươi có biết, cái gì gọi là Tư Long nghiền ép!
Ba người dứt lời, yêu đàn của bọn họ rít gào. Yêu đàn gần ba mươi ngàn con, lao thẳng đến hướng Mạnh Hạo. Từ xa nhìn lại, yêu đàn của Mạnh Hạo, có vẻ rất khó chống cự, bộ dạng như muốn hoàn toàn bị cắn nuốt.
Mạnh Hạo vẻ mặt vẫn như thường, mắt lạnh nhìn những dị yêu đang tiến đến, thân mình chỉ nhoáng lên một cái. Sau một chớp nhoáng này, trên thân thể của hắn ánh sáng đồ đằng lập tức tản ra, ở bên trong tia sáng này, mấy ngàn Thanh Mộc lang, rít gào mà ra, còn có Hỏa Điểu, còn có Thạch Nhân, còn có vô số dị yêu Thủy Châu, đều đồng loạt xuất hiện.
Một tiếng kinh thiên gầm nhẹ truyền ra, con cá sấu màu đỏ dữ tợn leo ra.
Trong tiếng gào thét, hắc vụ ngập trời, trong sương mù, một thân ảnh như leo ra từ trong hoàng tuyền, đó là thằn lằn màu đen. Thân thể cao lớn, ở trong một khắc khi nó xuất hiện, nhất thời cũng làm cho hư vô này quay cuồng.
Vù vù, muỗi yêu lục sắc dữ tợn đã từ hư vô xung quanh Mạnh Hạo xuất hiện!
Theo từng bầy dị yêu xuất hiện, ba vị Tư Long của Độc Chu nhất mạch, sắc mặt đều đại biến, hơn nữa, sau khi Mạnh Hạo cất bước về phía trước, hư vô chung quanh hắn lập tức vặn vẹo, hơn hai mươi con nhện, trăm trượng đồng loạt xuất hiện. Cùng lúc đó nhện đàn hơn mười ngàn con, gào thét hiện ra, tổng cộng yêu đàn gần ba mươi ngàn con, ở ngay khoảnh khắc xuất hiện, kinh thiên động địa, lao thẳng đến phía yêu đàn của ba lão Tư Long kia.
Vừa mới đụng chạm, lập tức liền có tiếng kêu thê lương thảm thiết bỗng nhiên truyền ra, yêu đàn của ba vị Tư Long bên Độc Chu nhất mạch này, thế nhưng lại không có biện pháp ngăn cản bầy yêu của Mạnh Hạo, nháy mắt chết thảm thiết. Tiếp theo liền lui về, rất nhanh, đã bị yêu đàn ba mươi ngàn con của Mạnh Hạo, tầng tầng vờn quanh, hoàn toàn vây khốn.
Ba vị Tư Long này sắc mặt đại biến, trong khoảnh khắc gần như tái nhợt, hai mắt Triệu U Lan mạnh mẽ trợn to, lộ ra một chút khó tin, đồng thời nhẹ giọng mở miệng.
- Thỉnh đại tế tự ra tay, ra vẻ muốn giết người này, kì thực là dẫn dụ tộc công Ô Binh bộ mạnh nhất trong ngũ bộ. Chỉ cần ông ta cũng xuất hiện, U Lan liền có thể triển khai kế hoạch, nhất nhất diệt sạch ngũ bộ.
Đại tế tự của Độc Chu nhất mạch là lão giả mặc lục bào, nghe vậy cười cười, trong tay cầm mộc trượng, thân mình thuấn di về phía trước một cái, trong phút chốc liền xuất hiện ở trước người Mạnh Hạo. Nhưng gần như ngay tại khoảnh khắc lão đến nơi, hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, sớm có phát hiện, thân mình bỗng nhiên lui về phía sau, lạnh mặt nhìn sang.
Đúng lúc này, tế tự của Ô Ảm bộ trong quang mang phòng hộ càng cảm thấy trận chiến này không thích hợp, có loại cảm giác nói không ra lời. Nhưng vô luận y phân tích như thế nào, đều tìm không ra nguyên nhân.
- Thỉnh tộc công Ô Binh bộ xuất thủ, ngăn cản đại tế tự của đối phương, tranh thủ thời gian cho Mạnh đại sư.
Tế tự của Ô Ảm bộ cắn răng mở miệng.
Tộc công Ô Binh bộ bên cạnh y hai mắt chớp lóe hàn mang, thân mình nháy mắt biến mất, trực tiếp xuất hiện ở phía trước đại tế tự của Độc Chu nhất mạch, cản trở lão tới gần Mạnh Hạo. Hai người nhìn nhau, không nói lời nao, xuất ra thần thông, trong tiếng nổ vang quanh quẩn, lao thẳng lên bầu trời, trở thành điểm chiến cuộc thứ năm ở nơi đây.
Giờ phút này ngay cả Mạnh Hạo, cũng đều cảm thấy không thích hợp. Hắn từng ở Mặc Thổ tham dự qua chiến tranh tu sĩ tương tự, dựa theo tình huống năm đó để xem, chiến tranh loại trình độ này rất khó xuất hiện kết quả trong thời gian ngắn, thường thường cần liên tục chiến đấu nhiều ngày sau, mới có thể xuất hiện cục diện nghiêng về một phía.
Trừ phi là lực lượng của một phương thật sự quá mạnh mẽ, đã hình thành nghiền ép, nếu không, đầu tiên chỉ có thể là tiêu hao lẫn nhau.
Độc Chu nhất mạch trước mắt còn lâu mới đủ tư cách nghiền áp ngũ bộ, nhưng ngay khi trận chiến mới bắt đầu chưa đến một ngày, lại lấy đủ các loại phương pháp, bức ngũ bộ gần như tung ra tất cả những con bài chưa lật.
Nhìn dáng vẻ của Độc Chu nhất mạch thì dường như cũng đang cực kỳ cố hết sức rồi, thắng bại chưa rõ đã liều lĩnh ra tay. Loại chuyện này nếu không phải là do người chỉ huy lỗ mãng, thì nhất định là có quỷ kế.
- Chắc chắn bên trong có che giấu sát cục, nếu ta là đối phương thì sẽ đặt sát cục ở đâu đây?
Mạnh Hạo vừa khống chế dị yêu vây công ba Tư Long, vừa đảo mắt nhìn bốn phía. Đầu tiên dừng mắt ở chỗ vặn vẹo trên cùng kia, nơi đó chỉ hạ xuống đồ đằng yêu nhện khủng bố giao chiến cùng đồ đằng Thánh Tổ của ngũ bộ.
- Nơi này khả năng không lớn… Đồ đằng của ngũ bộ đều không phải là tu sĩ, bản thân chúng là đồ đằng dị yêu cường đại tự huyễn hóa ra. Trận chiến của chúng đã vượt ra khỏi lí giải của ta.
Mạnh Hạo nhíu mày, lại nhìn mấy ngàn tu sĩ của song phương bên ngoài quang mang phòng hộ, rồi lại nhìn về phía quang mang phòng hộ, cuối cùng ánh mắt đảo qua trận quần chiến của tu sĩ Nguyên Anh song phương.
- Còn có chỗ của ta cũng xem như một nơi chiến cuộc, sát cục của đối phương phải dấy lên được tác dụng có tính quyết định mới đúng, như vậy xem ra…
Mạnh Hạo nghĩ đến đây, bỗng nhiên sắc mặt biến đổi, hắn không chút do dự thân mình cấp tốc lui về phía sau, hai tay rất nhanh bấm tay niệm thần chú, tầng phòng hộ ngoài thân thể nháy mắt mở ra.
Gần như khoảnh khắc Mạnh Hạo lui lại, hai mắt Triệu U Lan bắn ra quang mang, nàng hít sâu một hơi, tay phải chẳng biết lúc nào, cực kỳ cẩn thận lấy ra một cái hộp gỗ.
Nháy mắt khi mở ra hộp gỗ này, một mảnh hắc quang từ trong hộp đen bỗng tràn ra. Cùng lúc đó, thân hình Triệu U Lan run lên, cắn chặt hàm rằng, thân thể nghiêng về phía trước, quỳ một chân, hai tay cầm hộp nâng lên.
Nháy mắt khi hộp gỗ được nâng lên, hắc quang trong hộp phút chốc bắn thẳng lên trời, mạnh mẽ khuếch tán ra phía ngoài, ánh sáng chói mắt trong khoảnh khắc như có thể cắn nuốt quang minh, thay thế tất cả hào quang.
Tu sĩ Độc Chu nhất mạch trong chớp mắt này lập tức lấy ra một viên đan dược bùn đen thui nuốt vào, phút chốc, cặp mắt bọn họ liền biến thành tối đen.
Còn tu sĩ ngũ bộ trong nháy mắt này, toàn bộ lại đều cảm nhân được một cỗ triệu hồi, không tự chủ được nhìn sang.
Vừa nhìn lại ai nấy đều tâm thần chấn động.
- Vực Ngoại Tâm Ma hoa!!
Chúng nhân ngũ bộ trong quang mang phòng hộ ai nấy sắc mặt đại biến, bọn họ không chịu ảnh hưởng, dường như chỉ có ở bên ngoài quang mang phòng hộ, mới có thể bị quang mang màu đen này hấp dẫn tâm thần. Nhưng cũng chính là bởi vì một đặc tính này, khiến cho sắc mặt tế tự Ô Ảm bộ lập tức tái nhợt, thất thanh mở miệng.
Hai mắt Mạnh Hạo co rút lại, nhưng hắn sớm có phòng bị, bên ngoài thân thể huyết quang lóng lánh, trực tiếp triển khai Huyết Sát Giới, dùng sát giới này để ngăn cản lực triệu hồi đến từ hắc quang.
Nhưng ngay lúc này, Mạnh Hạo biến sắc, Bỉ Ngạn hoa trong cơ thể hắn… Trong nháy mắt này, giống như tìm được cơ hội, bỗng nhiên bùng nổ.
Trong nháy mắt Mạnh Hạo truyền ra ý thức cho toàn bộ yêu đàn, yêu đàn của hắn lập tức chạy thẳng về hướng Mạnh Hạo.