- Không nói cái khác, chỉ riêng khoảng cách do hơn ba ngàn tu sĩ này hình thành thôi, không đợi hắn đến được đây, đã bị cuốn lấy. Trừ phi hắn thuấn di, nếu không, chỉ dựa vào huyết khí tăng tốc như khi nãy, sẽ không thể làm được việc vượt qua không gian như thuấn di!
- Cho dù là phi hành, cũng cần tốc độ cực hạn, mới có một tia khả năng phá mở ba ngàn tu sĩ này thôi. Mà tốc độ của hắn, theo như lúc trước ta thấy, còn không có tư cách này.
Khoảnh khắc ý nghĩ này hiện lên, Triệu U Lan mạnh mẽ nhìn lại, thì Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thét dài.
Trong tiếng hét dài, man cự nhân rít gào lao đến, cơ bắp toàn thân mạnh mẽ bành trướng, thân thể to ra cỡ trăm trượng. Nhất là cánh tay phải của nó, lúc này cơ bắp giần giật, như muốn hấp thu hết huyết nhục toàn thân, như muốn đem toàn bộ huyết nhục tập trung lên cánh tay phải vậy, khiến tay phải của nó cực kì khoa trương, chiếm cứ đến hơn phân nửa cơ thể!
Cùng tỉ lệ thân thể nghiêm trọng mất cân đối, thì trên cánh tay phải này gân xanh cũng nổi lên cuồn cuộn, nhìn như muốn nổ tung, như thể có lực lượng khủng bố ẩn chứa bên trong, thoạt nhìn cực kì ghê người. Nó lao đến, một hơi nhấc Mạnh Hạo lên, hướng về phía Triệu U Lan, dùng toàn lực ném tới.
Nháy mắt, lực lương kinh khủng kia của man cự nhân đã truyền hết lên người Mạnh Hạo, khiến thân ảnh Mạnh Hạo như tia chớp, trực tiếp quấy động tầng mây, nháy mắt lao ra xa. Nhờ lực lượng cường đại của man cự nhân, dung hợp với tốc độ của bản thân, giúp thân mình hắn trong thời khắc này, ma sát hư vô… Tựa như nắng gắt!
Chính vào lúc này, muỗi yêu rầm rầm lao đến vờn quanh Mạnh Hạo, hóa thành lốc xoáy, quạ yêu tới gần, trở thành sương mù, ngạc ngư màu đỏ khoảnh khắc mà đến, trở thành một bên cánh, con thằn lằn thật lớn kia gầm nhẹ tiến đến, hóa thành thân hình, dơi đen tới gần, đã trở thành bên cánh còn lại. Sau đó, tốc độ của Mạnh Hạo, nháy mắt lại bạo tăng, kia là do tất cả yêu đàn đẩy mạnh, đó là một loại rung động không cách nào hình dung.
Một chớp mắt này, tiếng thét kinh người truyền khắp thiên địa, bên người Mạnh Hạo vờn quanh lượng lớn yêu đàn. Hắn ở trên bầu trời lấy tốc độ cực nhanh bay đi, tốc độ như tia chớp, khoảnh khắc liền trực tiếp lao qua trên đầu hơn ba ngàn tu sĩ kia. Bọn họ căn bản là phản ứng không kịp nữa, cả đám đều đầu óc nổ vang…
Mạnh Hạo cùng yêu đàn, đã hình thành một mũi tên nhọn, mà Mạnh Hạo chính là đầu mũi tên này, mang theo sát cơ cùng sát khí ngập trời, nương theo tốc độ tất cả dị yêu đang bộc phát ra, dường như muốn chọc thủng, đâm xuyên trời cao, lao thẳng về phía Triệu U Lan.
Giờ khắc này, tộc nhân ngũ bộ trong quầng sáng, giống như mất đi hô hấp, tộc công Ô Binh bộ cũng không chữa thương nữa, mà mở ra hai mắt đỏ ngầu. Bảy tu sĩ Nguyên Anh bên cạnh cũng đều hô hấp dồn dập.
Giờ khắc này, hơn ba ngàn tu sĩ Độc Chu nhất mạch, phát cuồng chạy tới, một đám ánh mắt đỏ bừng, lộ ra sợ hãi kinh tâm.
Giờ khắc này, những trưởng lão Nguyên Anh, còn có đại tế tự của Độc Chu nhất mạch đang tấn công quang mang phòng hộ kia, đều nháy mắt biến sắc!
Mắt phượng Triệu U Lan co rút lại, hô hấp dồn dập, gắt gao nhìn chằm chằm Mạnh Hạo. Giờ khắc này, thân ảnh Mạnh Hạo hiện lên ảnh ngược ở trong mắt của nàng, khắc thật sâu ở trong tâm thần.
Một thân tung hoành ngang trời, vượt qua ba ngàn tu sĩ, một mũi tên tràn đầy yêu khí, chỉ thẳng Triệu U Lan!
Tốc độ cực nhanh, nháy mắt liền từ cách đó mấy trăm trượng, đã vào trong khoảng cách không tới trăm trượng!
Hơn mười tu sĩ trên mặt có đồ đằng màu xanh bên người Triệu U Lan giờ phút này một đám như lâm đại địch, ánh mắt lộ ra sát cơ.
Triệu U Lan giơ Vực Ngoại Tâm Ma hoa lên cao, mắt phượng ngóng nhìn Mạnh Hạo, vẻ mặt rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, hai mắt lộ ra lãnh ý. Nàng giờ phút này không thể động, một khi động, liền sẽ khiến cho uy lực của Vực Ngoại Tâm Ma hoa tiêu tán, mà một khi lực lượng của Vực Ngoại Tâm Ma hoa này tiêu thất, thì tu sĩ của ngũ bộ trong quang mang phòng hộ sẽ lập tức lao ra. Đến khi đó, lấy tộc công Ô Binh bộ cầm đầu, tám tu sĩ Nguyên Anh tiến đến, chắc chắn sẽ cầm chân được trưởng lão của Độc Chu nhất mạch.
Một khi như vậy, thì bản thân mình bên này, mới thật là lâm vào trong vòng nguy cơ sinh tử.
- Ta cá là… Hắn không qua được!
Triệu U Lan nháy mắt, nội tâm có quyết đoán.
Đúng lúc này, các vị trưởng lão của Độc Chu nhất mạch đã bất chấp, không tấn công quang mạc đã sắp hỏng mất nữa rồi. So sánh với việc tiêu diệt ngũ bộ, bọn họ càng để ý thánh nữ của nhất mạch bọn họ hơn.
Giờ phút này tổng cộng chín trưởng lão, có ba người toàn thân khí thế nổ vang, thân ảnh thuấn di thẳng hướng Mạnh Hạo mà đến, khoảnh khắc liền xuất hiện bốn phía ở Mạnh Hạo. Còn lại sáu người, cũng đều không chút do dự, nháy mắt cất bước.
Thân ảnh Mạnh Hạo kinh thiên, ở bên cạnh, ba lão giả Nguyên Anh kia sau khi xuất hiện, liền lập tức bấm tay niệm thần chú, toàn thân ánh sáng đồ đằng lóng lánh, hóa thành ảo ảnh thật lớn, nghiền ép về phía Mạnh Hạo.
- Lui xuống!
Ba người gầm nhẹ, thanh âm như lôi đình nổ vang.
- Cút cho ta!
Mạnh Hạo ở trong yêu đàn, tùy theo một tiếng rít gào, giống như tất cả yêu đàn chung quanh hắn đều đồng loạt gầm nhẹ, thanh âm kinh thiên động địa, trực tiếp ép qua ba tu sĩ Nguyên Anh này. Hơn nữa ở một khắc này, đàn quạ yêu, đàn muỗi yêu, còn có ngạc ngư màu đỏ gào thét lên, lao về phía ba người kia.
Tiếng nổ vang, giống như thiên địa chấn động, thân ảnh Mạnh Hạo không hề tạm dừng, ở một cái chớp mắt khi yêu đàn vượt qua ba người ngăn cản, thân ảnh Mạnh Hạo lập tức vượt qua bên cạnh người bọn họ.
Khoảng cách với Triệu U Lan, còn có bảy mươi trượng!
Giờ phút này, tiếng rống giận quanh quẩn, ở bên người Mạnh Hạo, nháy mắt xuất hiện sáu tu sĩ Nguyên Anh. Sáu người này là tất cả trưởng lão Nguyên Anh đang tấn công quang mang phòng hộ, sau khi xuất hiện, một đám lập tức triển khai toàn bộ tu vi, thần thông đồ đằng biến ảo. Thiên địa nổ vang, lực lượng của sáu người hóa thành một cái chuông vàng thật lớn, mạnh mẽ đập tới phía Mạnh Hạo.
Nơi kim chung đi qua, hư vô giống như bị dồn ép, truyền ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, hai tay nâng lên vung mạnh về phía trước. Sau khi hắn vung tay, Đại Mao, còn có con thằn lằn khổng lồ kia, cùng với tất cả yêu đàn ở bên người Mạnh Hạo giờ phút này, đều lập tức từ bên ngoài thân thể của hắn gào thét, lao thẳng đến kim chung của sáu người.
Xa xa nhìn lại, yêu đàn bốn phía Mạnh Hạo hóa thành một mảnh hắc phong, nháy mắt rời đi thân thể hắn, khiến cho thân ảnh Mạnh Hạo hiển lộ rõ ràng ở giữa không trung.
Cũng chính trong cái chớp mắt này, Mạnh Hạo không chút do dự, khi tay phải nhấc lên, trong tay hắn xuất hiện một cái mặt nạ huyết sắc, mang lên trên mặt. Đầu óc hắn ông một tiếng, một cỗ huyết khí khó có thể hình dung, trực tiếp từ trên người hắn bộc phát ra, như muốn xông thủng trời cao, kinh động mọi người bốn phía.
Huyết khí ngập trời, hóa thành một cái lốc xoáy cực lớn màu đỏ, Mạnh Hạo ở trong lốc xoáy, tay phải bấm tay niệm thần chú chỉ một cái. Lập tức lốc xoáy này trong khi cấp tốc xoay tròn, thì trực tiếp hóa thành một gương mặt khổng lồ.
Giữa tiếng nổ vang, gương mặt này ở phía sau yêu đàn, lao thẳng đến kim chung của sáu người kia.
Tiếng nổ vang ở một khắc này, kinh thiên động địa, quanh quẩn bát phương, yêu đàn tán loạn, kim chung hỏng mất, sắc mặt sáu người đồng loạt biến hóa, đều tái nhợt đi mấy phần, lui ra phía sau vài bước, vẻ mặt hoảng sợ.
Mạnh Hạo thì phun ra máu tươi, nhưng tốc độ lại nhanh hơn, một cái Huyết Băng Thiểm, liền trực tiếp vượt qua sáu người, xuất hiện ở cách Triệu U Lan ngoài ba mười trượng. Khoảng cách ba mươi trượng, hai người thậm chí cũng có thể nhìn rõ ràng bộ dạng đối phương, ngay cả sợi tóc tựa hồ cũng có thể nhìn rõ ràng.
Nhưng Triệu U Lan vẫn là vẻ mặt như thường, hai mắt lạnh lùng, phần tâm tình này, cho dù là Mạnh Hạo, cũng đều có chút bội phục. Nhưng sát cơ của hắn lại càng đậm, nhoáng lên một cái, lao thẳng đến Triệu U Lan.
Hơn mười tu sĩ đồ đằng màu xanh bên người Triệu U Lan giờ phút này lập tức tiềm hành cả đám, hóa thành từng luồng thanh quang, lao thẳng đến hướng Mạnh Hạo.
Thần thái trong hai mắt Triệu U Lan vẫn như cũ, giống như nước hồ, lạnh lùng nhìn Mạnh Hạo sốt ruột nhanh chóng mà đến, nhìn mặt nạ trên mặt đối phương, nhìn một thân thanh sam bay múa, tóc dài muối tiêu hỗn loạn phiêu diêu.
Trong thiên quân, một người đơn độc mà đến, chín đại trưởng lão Nguyên Anh cũng không có biện pháp ngăn cước bộ hắn lấy một chút. Nhân vật như vậy, ở một khắc này, so với trước càng thêm mạnh mẽ khắc sâu ở đáy lòng Triệu U Lan.
Có thể nói, song phương bộ lạc khai chiến lần này, Triệu U Lan tính đến gần như toàn bộ. Duy chỉ có… Nàng không có tính đến Mạnh Hạo.
Trong thời gian ngắn, thân ảnh Mạnh Hạo liền đụng chạm cùng hơn mười luồng thanh quang kia, tiếng động nổ vang nhất thời dựng lên ngập trời. Hơn mười thân ảnh trong thanh quang này, từng người đều có tu vi Kết Đan viên mãn, nhưng khi cùng Mạnh Hạo đụng chạm thì ở bên trong nổ vang, trình diễn một trường giết chóc.
Mạnh Hạo nâng tay phải lên, một quyền đánh lên trên ngực một tu sĩ đồ đằng xanh, áp chế tu vi người này, làm cho thân thể người này không vỡ ra, trong quá trình lao về phía trước, trực tiếp đụng vào người tiếp theo sau, bỗng nhiên nổ bung, chia năm xẻ bảy, máu tươi tràn ngập.
Sau đó thân hình lóe lên, khi xuất hiện thì đã ở phía sau một người khác, không xuất thủ mà thân hình va mạnh về phía sau, trong tiếng va chạm là tiếng xương vỡ.
Mạnh Hạo xoay người thì tay trái bấm tay niệm thần chú, hướng về phía bên cạnh chỉ một cái, lập tức một mảnh kim quang xuất hiện, nơi đi qua, ba người lập tức hóa thành Kim Thân, trở thành tượng điêu khắc vàng kim.
Tất cả những điều này nói thì lâu nhưng trên thực tế, chính là song phương vừa tiếp xúc, hơn mười người này liền có một nửa bị Mạnh Hạo trực tiếp chém giết, thét lên thảm thiết mà lìa đời.
Gọn gàng, không hề có dài dòng, sau khi trực tiếp giết hết, Mạnh Hạo hít sâu một hơi, tốc độ nháy mắt bạo tăng, khoảnh khắc đã muốn xuyên qua bảy tám người còn lại, thẳng đến Triệu U Lan.
Nhưng vào lúc này, bảy tám tu sĩ đồ đằng màu xanh còn lại kia, đồng loạt gầm nhẹ, trên mặt lộ ra vẻ kiên quyết quyết đoán, thế mà lại… Lựa chọn tự bạo!
Tiếng nổ vang ngập trời, bảy tám tu sĩ Kết Đan viên mãn tự bạo, uy lực mạnh mẽ, cho dù là Mạnh Hạo gặp phải, cũng kinh hãi. Nhưng sắc mặt của hắn lại không thay đổi chút nào, nháy mắt khi lực lượng tự bạo quét ngang, ngoài thân thể Mạnh Hạo xuất hiện tầng tầng sợi tơ, đó là… Tơ của Vô Mục Tằm!
Tơ này gào thét, quấn quanh Mạnh Hạo nhanh chóng xoay tròn, tơ không ngừng, thì Mạnh Hạo không bị thương. Thân ảnh hắn như tia chớp, trực tiếp từ trong mảnh tự bạo này, mạnh mẽ xông ra, khoảng cách với Triệu U Lan, chỉ có mười trượng.
Một khắc này, bát phương khiếp sợ!
Nhưng vào lúc này, một thân ảnh cao lớn, nháy mắt xuất hiện ở phía trước của hắn, thiên địa như hóa thành lục sắc, hóa thành một cây mộc trượng màu đen, giống như từ trong hư vô xuất hiện, hướng về Mạnh Hạo nơi này, hung hăng nhất trận điểm tới.
- Quay lại cho lão phu!
Trong hư vô, thanh âm tang thương truyền ra, thân ảnh đại tế tự của Độc Chu nhất mạch xuất hiện, mắt lạnh nhìn về phía Mạnh Hạo, mộc trượng trong tay mang theo lực lượng phá núi, làm cho Mạnh Hạo căn bản là không thể né tránh, trực tiếp liền điểm vào trên tơ tằm bên ngoài thân thể Mạnh Hạo.
Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, ở phía sau hắn, giờ phút này chín trưởng lão Nguyên Anh kia đang thoát khỏi yêu đàn, muốn giết đến nơi này.
Triệu U Lan sau khi thấy đại tế tự xuất hiện thì đáy lòng nhẹ thở ra, khoảng cách mười trượng với nàng mà nói là nguy cơ trước nay chưa từng có.
Oanh một tiếng, thân thể Mạnh Hạo mạnh mẽ chấn động, tơ của Vô Mục Tằm nhấc lên lực phản chấn mãnh liệt, không ngừng mà hóa giải lực lượng tu vi đến từ đại tế tự Nguyên Anh trung kỳ, khiến cho khóe miệng Mạnh Hạo tràn ra máu tươi, thân thể không khỏi lui về phía sau vài bước.
Nhưng là chỉ là tràn ra máu tươi, chỉ là lui ra phía sau vài bước, liền chính diện đỡ được một kích toàn lực đến từ Nguyên Anh trung kỳ.
Hai mắt đại tế tự của Độc Chu nhất mạch tại thời khắc này mạnh mẽ co rút lại!
- Đây là pháp bảo gì chứ!
Nhưng dù cho ngươi có pháp bảo cường đại hơn đi chăng nữa, cũng đừng mơ tưởng bước qua người lão phu!