Lấy được yêu linh, không chút do dự thu vào túi trữ vật, Mạnh Hạo xoay người nhoáng lên một cái, cả người hóa thành cầu vồng. Nhân lúc mọi người bị Kỳ Nam tấn công không thể không lui ra phía sau, thì bóng dáng Mạnh Hạo như thiểm điện, nhanh chóng lao đi.
Nơi đây có thể uy hiếp đến Mạnh Hạo chỉ có ba người, ngoại trừ Chỉ Hương, đó là Hứa Bạch và Trần Mặc.
Nhưng hiện giờ, Hứa Bạch và Trần Mặc phun ra máu tươi, thân thể lui ra phía sau, lỡ mất cơ hội truy kích. Tuy nhiên, bằng tu vi Nguyên Anh hậu kỳ của bọn họ, chỉ sợ là không kéo dài được bao lâu, bọn họ vẫn có thể đuổi theo được.
Còn Chỉ Hương, là kình địch mạnh nhất Mạnh Hạo gặp phải, nàng ta có thể bị người khác gọi là yêu nữ, có thể thấy được nàng ta rất khó chơi. Ba người này nếu như cùng tiến lên, trừ phi là đem Kỳ Nam và Đạp Ca kiếm khí sử dụng toàn bộ, bằng không, Mạnh Hạo rất khó chạy ra sinh cơ.
Cho dù có như vậy, cuối cùng dựa theo Mạnh Hạo phân tích, kết quả cũng là cục diện lưỡng bại câu thương.
Bày ở trước mặt hắn, dường như còn có một lựa chọn, chính là lấy Tiên Kiều thạch ra, rời khỏi nơi đây.
Nhưng lựa chọn này, không tới thời khắc nguy hiểm nhất, Mạnh Hạo sẽ không dùng, mặc dù hắn đạt được không ít tiên thổ, nhưng những… Thứ này có đủ để hắn ngộ ra thổ đồ đằng hay không, thì Mạnh Hạo không thể phán đoán.
Mà một khi lựa chọn rời đi, liền không cách nào trở về nữa, cũng đồng nghĩa mất đi cơ duyên lần này.
Tốc độ Mạnh Hạo cực nhanh, trong lúc gào thét đi xa, mày hắn nhăn lại, đang có chút chần chừ.
Cùng lúc đó, phía sau hắn Hứa Bạch và Trần Mặc hai mắt chợt lóe, hai người hít sâu một hơi. Sau khi Mạnh Hạo rời khỏi không lâu, khoảnh khắc đòn tấn công của Kỳ Nam tiêu tan, hai người bọn họ bất chấp chữa thương, lao mạnh ra, thuấn di truy kích theo.
Yêu linh, hai người bọn họ bắt buộc phải đoạt được!
Ở trước mặt hai người này, Chỉ Hương cũng hóa thành cầu vồng, ba người một người ở phía trước hai người theo sau bay theo phương hướng Mạnh Hạo rời đi, triển khai tốc độ cao nhất truy theo.
Mạnh Hạo nhíu mày, giờ phút này hắn nhất định phải lựa chọn. Một là vì Ô Thần ngũ bộ giữ lại yêu linh phải rời khỏi nơi này, cái giá phải trả là có khả năng chưa có đủ tiên thổ. Hai là suy xét cho chính mình, buông tha cho yêu linh.
Sau một cái hô hấp, trong mắt Mạnh Hạo hiện lên vẻ quyết đoán, cảm ngộ thổ đồ đằng không phải là nhất định phải cần đến tiên thổ, trong thiên địa hơn mười ngàn loại đất, đều có thể cảm ngộ. Nhưng yêu linh có lẽ cũng chỉ có một con này!
Ở khoảnh khắc Mạnh Hạo quyết định, tay phải hắn vỗ túi trữ vật, Tiên Kiều thạch lập tức xuất hiện, đang muốn nắm lấy. Nhưng vào lúc này, bên trong tinh thần của hắn đột nhiên truyền đến thanh âm của yêu nữ Chỉ Hương.
- Mạnh Hạo, cho dù ngươi còn có thủ đoạn lợi hại khác, nhưng ở dưới sự truy kích của ta cùng với hai vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ khác, muốn bảo vệ yêu linh, ngươi ngoại trừ rời khỏi thế giới này, không có lựa chọn khác nữa.
- Nhưng ta xem ngươi đi tới Đạp Tiên Kiều này, dường như có mục đích khác nữa, có phải ngươi cảm thấy không cam lòng hay không?
- Ta có một đề nghị, không bằng ta và ngươi hợp tác, như thế nào? Ta biết rằng lúc trước ta và ngươi trong lúc hợp tác, có chút không thoải mái, lúc này đây bất kể ta nói như thế nào, ngươi đều không thể tin tưởng được. Cho nên ta sẽ biểu lộ thành ý trước!
Thanh âm của Chỉ Hương truyền đến, đồng thời thân thể của nàng chợt dừng lại, thế nhưng lại trực tiếp xoay người, hai tay nâng lên bấm niệm thần chú. Ngay sau đó ở trước mặt nàng, xuất hiện hai đóa hoa màu đỏ.
Hai đóa hoa này, trong khoảnh khắc liền nổi lên gương mặt của Hứa Bạch và Trần Mặc. Tại khoảnh khắc gương mặt này xuất hiện, Hứa Bạch và Trần Mặc biến sắc.
Đúng lúc này, đóa hoa sụp đổ, không phát ra âm thanh hay khí tức nào, trực tiếp dập nát thành tro bụi. Ở khoảnh khắc nó vỡ nát, Hứa Bạch phun ra máu tươi, thân thể lập tức uể oải, Trần Mặc bên cạnh cũng run rẩy thân thể, phun ra máu tươi. Hai người dừng lại một chút, vẻ mặt dữ tợn, đồng thời cũng có một chút hoảng sợ.
Nhưng sự tình còn chưa kết thúc ở đây, mắt phượng của Chỉ Hương chợt lóe, ở nháy mắt hai người kia tạm dừng lại, tay phải nâng lên, liên tục chỉ hai cái về phía trước. Chỉ là vừa mới nâng lên, Hứa Bạch và Trần Mặc, đã lại lần nữa phun ra máu tươi, vẻ mặt hai người hoàn toàn hoảng sợ, nhanh chóng lui về phía sau.
Bởi vì bọn họ phát hiện, lúc đối phương nâng tay, chính mình liền đã bị thương, như là rơi vào đến trong vòng quy tắc kỳ dị nào đó.
- Trước làm bị thương, sau đó lại ra tay?
- Quy tắc nghịch chuyển đây là thần thông Quy Thũng, là thủ đoạn của tu sĩ Trảm Linh!
Vẻ mặt hai người biến đổi, giờ phút này trong óc vù vù, nhanh chóng lui về phía sau.
Lúc này Chỉ Hương mới thu hồi hai tay, lãnh đạm nhìn qua hai người một cái, sau đó xoay người đi theo hướng Mạnh Hạo.
Linh thức Mạnh Hạo đã nhìn thấy cảnh tượng biến hóa này, nhưng không có tạm dừng chút nào, vẫn cầm Tiên Kiều thạch, triển khai tốc độ cao nhất bay nhanh.
- Đây chính là thành ý của ta, thương thế hai người này, trong thời gian ngắn không thể khỏi hẳn, bọn họ cũng hẳn là không có lá gan tiếp tục cùng ta truy kích rồi.
- Mạnh Hạo, lần này ta cực kỳ có thành ý hợp tác cùng ngươi. Mấy lần trước, là do ta hiểu biết sau lầm, lần này… Chúng ta chân chính hợp tác. Thế nào?
- Ngươi không cần trả lời ngay, cũng không cần nói cho ta đáp án. Ta sẽ ở trên một chỗ nhô ra trên núi đá ở cực đông của mảnh đại địa này, chờ ngươi một tháng.
- Một tháng sau, nếu như ngươi đến, chúng ta liền hợp tác, ngươi có thể đoạt được nhiều tiên thổ hơn nữa. Mà nếu như ngươi không đến, thì ta sẽ không miễn cưỡng.
Chỉ Hương không có đuổi theo lâu lắm, sau khi truyền âm xong thì dừng lại, nhìn Mạnh Hạo đi xa, không biết đang suy nghĩ cái gì. Thời gian không lâu, nàng xoay người, đi về phía đại địa ở cực Đông.
Mạnh Hạo nhíu mày, lời nói của yêu nữ Chỉ Hương cùng với hành động này, khiến hắn có chút đoán không ra. Nàng này làm việc hay thay đổi, một phút trước còn giết hại lẫn nhau, nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại tỏ thành ý như thế.
Trong lòng Mạnh Hạo tuy chần chừ, nhưng tốc độ cũng không chậm, liên tiếp chạy bảy tám ngày, cho đến khi xác định bốn phía không có bất kỳ người nào đi theo, lúc này mới dừng lại.
Sau đó, lại trôi qua ba ngày nữa, Mạnh Hạo lại bay nhanh về phía trước. Năm sáu ngày sau, lại dừng lại, hắn có thể xác định tám phần, Chỉ Hương thật là không có âm thầm đi theo.
- Hay là yêu nữ này đổi tính?
Mạnh Hạo cười lạnh, khoanh chân ngồi ở trong động phủ đào ra. Đối với việc rời khỏi Đạp Tiên Kiều, hắn thật sự là không cam lòng, giờ phút trong khi trầm ngâm, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, trực tiếp lấy tiên thổ ra, ngưng thần dung nhập vào trong đó, chậm rãi cảm ngộ.
Lấy phương thức ngộ ra hỏa đồ đằng lúc trước, để xem xét tiên thổ này, cho đến khi nhắm mắt lại, trong đầu hắn hiện lên chính là tất cả kết cấu của tiên thổ này. Đợi khi hiện lên kết cấu đầy đủ, lấy loại thổ đồ đằng của Ô Thần ngũ bộ làm dẫn, để ngưng tụ thổ đồ đằng. Đây là cách mà Mạnh Hạo nghĩ đến, là phương pháp đạt được thổ đồ đằng.
Theo thời gian trôi qua, đảo mắt mười ngày đã qua, trong mười ngày này, chỗ Mạnh Hạo là địa phương rất an tĩnh, không người tới quấy rầy, giờ phút này ở bên ngoài, những người đến từ Tây Mạc đã rời đi rất nhiều.
Một ngày này, Mạnh Hạo bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong mắt lộ ra một chút ánh sao. Trong đầu của hắn, đã có kết cấu hoàn chỉnh của tiên thổ, toàn bộ kết cấu tạo thành một viên sỏi.
- Không kém nhiều lắm…
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, từ trong túi trữ vật lấy ra thổ đồ đằng của Ô Thần ngũ bộ, đang bị vây ở bên trong tiêu tan, nhưng được Mạnh Hạo cẩn thận duy trì. Hắn nhìn lướt qua, sau đó cắn răng một cái, lập tức đem nó khắc ở trên cánh tay phải.
Theo dấu vết của loại thổ đồ đằng này, tại trong nháy mắt này, viên sỏi - Kết cấu của tiên thổ trong đầu Mạnh Hạo, lập tức dựa theo ý thức của hắn, dung hợp với thổ đồ đằng của Ô Thần ngũ bộ.
Loại dung hợp này, hơn nữa là dung hợp trên ý thức, Mạnh Hạo cũng không biết có thể thành công hay không, nhưng hỏa đồ đằng chính là xuất hiện như thế này. Sau khi Mạnh Hạo phân tích, hắn cho rằng tiên thổ cũng có khả năng thành công nếu làm như vậy.
Loại dung hợp này giằng co khoảng mấy ngày, cho đến khoảnh khắc hoàn toàn dung hợp xong, trên cánh tay phải của Mạnh Hạo, rõ ràng xuất hiện một lốc xoáy mơ hồ. Lốc xoáy này có màu vàng đất, ngay lúc nó xuất hiện, một cỗ lực hút vô tận, nháy mắt tràn ra.
Nhưng nó hấp thu cũng không phải là linh khí, mà là tiên thổ ở trước người Mạnh Hạo, tiên thổ này trong chớp mắt liền dung nhập vào bên trong lốc xoáy, như bị cắn nuốt.
Tinh thần Mạnh Hạo rung lên, hắn không chút do dự lần lượt lấy ra từng khối tiên thổ, mỗi một khối tiên thổ khi vừa mới bị lấy ra, đều ngay lập tức bị lốc xoáy hấp thu. Thời gian chậm rãi trôi qua, lại trôi qua mấy ngày, khi toàn bộ tiên thổ trong túi trữ vật Mạnh Hạo lấy ra, đều đã bị lốc xoáy này hấp thu, nhưng loại lực hút này… Lại vẫn còn tồn tại!
Chẳng những không có giảm bớt, ngược lại càng mạnh lên, giống như có một loại lột xác sắp lập tức xuất hiện.
Mạnh Hạo có loại cảm giác mãnh liệt, nếu giờ phút này có đầy đủ tiên thổ ở đây, hắn có thể khiến lốc xoáy này biến thành đồ đằng, trở thành loại thứ bốn trong ngũ hành của hắn, thổ đồ đằng!
Mà một khi thổ đồ đằng này xuất hiện, như vậy tu vi của Mạnh Hạo lại được kéo lên, đủ để nghiền ép Nguyên Anh sơ kỳ, chiến thắng Nguyên Anh trung kỳ và Nguyên Anh hậu kỳ.
Điều này giống như trình độ cực hạn của Kim Đan, thực lực hùng mạnh đến mức có thể xem nhẹ tất cả mánh khóe. Đó là một cảnh tượng kinh thiên từ xưa đến nay, bất kỳ một cái tu sĩ Kết Đan nào, cũng không thể làm được.
Muốn làm đến điểm này, cần có Hoàn Mỹ Kim Đan, cần ngũ hành quy nhất, càng cần có đầy đủ cảm ngộ đến từ chính đại sư đan đạo. Thậm chí còn cần thân phận là Phong Yêu sư!
Chỉ có tập hợp đủ những điều kiện đó, mới có thể đi lên con đường của Mạnh Hạo, ra khỏi cực hạn đỉnh cao của Kim Đan, có thể chiến đấu với Nguyên Anh!
Có thể tưởng tượng, nếu như có một ngày, ngũ hành của Mạnh Hạo đầy đủ, tu thành ngũ sắc Nguyên Anh, tu luyện con đường không tính là Hoàn Mỹ, nhưng một khi đến cảnh giới Hoàn Mỹ nghịch thiên, hắn sẽ là tồn tại như thế nào ở Nam Thiên chi địa. Là đệ nhất nhân, dưới Trảm Linh!
Tất cả đại tông, tất cả gia tộc, tất cả thiên kiêu, đều ở dưới chân Mạnh Hạo, bị hắn một đường nghiền ép mà qua.
Bởi vì, con đường ngũ sắc Nguyên Anh, là con đường Hoàn Mỹ độc đáo Mạnh Hạo vì chính mình, sáng tạo ra!
- Ta cần nhiều tiên thổ hơn nữa!
Mạnh Hạo ngẩng đầu, hắn giấu lốc xoáy trên cánh tay ở phía dưới quần áo. Nhưng lực hút này, cũng là càng ngày càng mãnh liệt, khiến hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, chợt cất bước đi ra động phủ, cả người hóa thành một đạo cầu vồng, ở giữa không trung gào thét vội vã mà đi.
Mấy ngày sau, hắn đi tới bên cạnh chỗ thung lũng lúc trước, nhìn lướt qua, Mạnh Hạo nhíu mày. Nơi đây đã không có sương mù, cung điện phía dưới, đã trở thành tro bụi, chỉ có thể nhìn thấy hài cốt.
Mạnh Hạo trầm mặc đi vào bên trong đống hoang tàn đầy mảnh hài cốt này. Theo bước chân hắn đi tới, từng mảnh tiên thổ bay lên, lao thẳng đến cánh tay phải của Mạnh Hạo. Nhưng nơi đây dù sao đã trở thành đống hoang tàn, tiên thổ còn thừa không nhiều lắm, sau khi Mạnh Hạo hấp thu toàn bộ tiên thổ, lực hút của lốc xoáy trên cánh tay vẫn khủng bố như trước.
Mạnh Hạo trầm mặc, trong ánh mắt lộ ra vẻ quyết đoán.
- Tu sĩ tu hành, trong lòng không được sợ hãi, phải trước sau như một! Yêu nữ Chỉ Hương kia mặc dù là Tiên… Nhưng hôm nay đã ngã xuống phàm trần, cùng nàng ta hợp tác, cũng không phải là không thể được.