Một trận chiến này giằng co suốt mấy canh giờ, tộc công Hằng Vũ bộ ngã xuống, đại tế tư hình thần câu diệt, năm tu sĩ Nguyên Anh khác thì ba chết hai bỏ trốn.
Dù là chạy trốn, nhưng rất nhanh đã bị Mạnh Hạo đuổi theo, toàn bộ diệt sát.
Hắn không thể không giết, trừ phi là lựa chọn quy thuận, thay đổi đồ đằng, thờ phụng Mạnh Hạo, trở thành tộc nhân nô dịch của Ô Thần ngũ bộ, chỉ có như vậy, mới có thể có được sinh cơ. Bằng không, nếu như mềm lòng không đuổi giết những người chạy trốn này, Mạnh Hạo có thể tưởng tượng được, việc bản thân có được yêu linh, sẽ lấy tốc độ nhanh hơn truyền bá ra ngoài.
Phải biết rằng lúc này vốn đã là thời điểm gian nan, nếu có người lại chủ động truyền bá, trận di chuyển này sẽ còn khó khăn lớn hơn nữa.
Về phần tộc nhân Hằng Vũ bộ, từ bảy tám ngàn người lúc ban đầu, cho đến khi còn lại không đến hai ngàn, cuối cùng lựa chọn quy thuận, trở thành nô dịch của Ô Thần ngũ bộ.
Sáu mươi ngàn dị yêu, sau chiến đấu còn chừng năm mươi ngàn, những dị yêu này nhiều đến phô thiên cái địa, chi chít chì chịt, Mạnh Hạo ở trong yêu đàn, tóc không gió mà bay, mặt nạ huyết sắc tràn ngập khí tức huyết tinh, cả người thoạt nhìn, cực kỳ quỷ dị.
Mấy ngày sau, Ô Thần ngũ bộ đã lớn mạnh đến hơn bốn ngàn người, đi thẳng vào bên trong thành trì của Hằng Vũ bộ. Sau khi ở đây tiến hành tu chỉnh, thì mang theo tất cả những gì có thể lấy được, rồi lại tiếp tục tiến bước.
Từ vị trí này đi về phía nam, một đường đi tiếp sẽ rời khỏi bắc bộ Tây Mạc, chỉ là cần thời gian không ngắn.
Mưa tím càng lúc càng lớn, mưa này mang theo lực ăn mòn, hủy diệt sinh cơ, cùng với việc mưa ngày càng tăng, rất nhiều nơi trũng trên mặt đất đã trở thành hồ nước. Xem bộ dạng thì chẳng bao lâu nữa, những hồ nước này sẽ nối liền với nhau, tiến hóa thành biển.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã hai năm. Trong hai năm qua, Ô Thần ngũ bộ từ bắc bộ Tây Mạc không ngừng tiến về phía nam, gặp sông thì lội sông, gặp núi thì leo núi, dọc theo đường đi, bọn họ đã chiến bảy trận.
Sau bảy trận này, Ô Thần ngũ bộ hoàn toàn quật khởi, tộc nhân từ bốn ngàn biến thành hơn mười ngàn, trong đó chỉ có hơn một ngàn người là tộc nhân gốc của Ô Thần ngũ bộ. Những tu sĩ khác đều là tù binh chiến tranh, lựa chọn quy thuận Ô Thần ngũ bộ, thờ phụng Mạnh Hạo, trở thành nô dịch.
Đồ đằng của bọn họ bị cưỡng chế thay đổi, cúng bái Mạnh Hạo, đạt được một trong bốn đồ đằng kim, mộc, hỏa, thổ, tôn Mạnh Hạo là Thánh Tổ.
Mà yêu đàn cũng thông qua mấy lần khai chiến, số lượng tăng dần, lúc này đã có khoảng tám mươi ngàn.
Tu sĩ Nguyên Anh cũng từ ba người lên bảy người, có thêm bốn người, đều là tu sĩ những bộ lạc khác lựa chọn quy thuận. Đối với những tu sĩ lựa chọn quy thuận mà nói, gia nhập Ô Thần ngũ bộ chẳng khác nào là một lần trong họa gặp phúc, đạt được cơ hội sinh tồn.
Một khi Ô Thần ngũ bộ đến được Mặc Thổ, bọn họ lại có thể tiếp tục tồn tại.
Yêu đàn gào thét, long trời lở đất, khiến cho Ô Thần ngũ bộ, đã khôi phục được trình độ huy hoàng nhất, hơn nữa sau khi thâu tóm một đám bộ lạc, bổ sung vật tư, Mạnh Hạo bắt đầu luyện đan. Đan dược của hắn dưới điều kiện có linh thạch sung túc để phục chế, đã trở thành vật buộc phải có của tộc nhân Ô Thần ngũ bộ.
Cũng chính vì có sự tồn tại của đan dược, mới có thể giúp cho hơn mười ngàn tu sĩ này chống đỡ mưa tím đến hiện tại. Dù sao… Ô Thần ngũ bộ mặc dù hiện tại tài nguyên đầy đủ, nhưng vẫn chưa có được phi hành khí.
Pháp bảo phi hành cỡ lớn giá cả xa xỉ, không phải là thứ mà bộ lạc cỡ trung có thể có được, chỉ có đại bộ mới có thể có được pháp bảo trình độ này.
Ngoại trừ khát vọng đối với phi hành khí, thì Mạnh Hạo trong hai năm qua, sắc mặt cũng ngày càng âm trầm. Trong lòng hắn biết rõ, toàn bộ bắc bộ Tây Mạc do hạo kiếp đã giáng lâm nhiều năm, cho nên rất nhiều bộ lạc đã sớm bắt đầu di chuyển, vì thế hai năm qua, bọn họ cũng mới chỉ gặp được tổng cộng bảy bộ lạc mà thôi.
Nhưng cùng với việc không ngừng tiến về phía trước, cho đến sau khi ra khỏi bắc bộ Tây Mạc, bọn họ sẽ đụng độ với càng nhiều bộ lạc hơn nữa. Mà trong tay những bộ lạc này đều có la bàn, một khi ở trên la bàn thấy được yêu linh, như vậy sẽ dẫn đến một hồi điên cuồng kinh thiên.
Việc này không thể giải quyết, chỉ có giết!
Hai mắt Mạnh Hạo lóe hàn quang, hai năm, đến chính hắn cũng không phát hiện ra, hắn ở trong sát phạt, đã hoàn toàn là tập mãi thành quen.
- Nếu cuối cùng Ô Thần ngũ bộ vẫn không đến được Mặc Thổ, thì ta cũng đã tận lực, không có lỗi với Kim Ô, không thẹn với tạo hóa mà Ô Thần ngũ bộ đã cho ta.
Mạnh Hạo trầm mặc, đối với Ô Thần ngũ bộ, hắn đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, không nói là làm được đến cực hạn, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Ngoài ra, trong hai năm qua, Mạnh Hạo nhìn mưa tím càng lúc càng lớn, nội tâm của hắn mơ hồ có chút cảm ngộ. Nếu hỏa đồ đằng có thể sinh ra từ trong Bất Diệt hỏa, thổ đồ đằng có thể do sương thổ dựng nên, như vậy thủy đồ đằng… Có khả năng, từ trong mưa tím này mà đạt được hay không!
Dù sao, mưa tím này là lực lượng hạo kiếp, thuộc tính thủy trình độ này có thể diệt sạch sinh cơ, có thể ngăn cách linh khí, phi phàm chí cực. Nếu có thể nắm giữ nó, nếu có thể đem nó hóa thành thủy đồ đằng của bản thân, như vậy, Mạnh Hạo chẳng những có thể đạt được ngũ hành viên mãn, mà hơn nữa mỗi loại ngũ hành, đều là kinh thiên động địa!
Kim, đến từ Kim Ô, đan yêu sinh ra từ một viên đan dược viễn cổ, thiên địa hiếm thấy!
Mộc, đến từ một cường giả đến từ Đệ Cửu Hải, giáng lâm sụp đổ ở Nam Thiên, cùng nhận thức này dung hợp, tái sinh mà tồn tại, lưu lại nhất mộc, kỳ danh Thanh Mộc!
Hỏa, Đan Đông - Bất Diệt hỏa, thế gian vĩnh hằng, lai lịch thần bí, đến nay Mạnh Hạo cũng không hiểu hết được nguồn gốc sơ khai của hỏa này là ở đâu!
Thổ, lực lượng sương thổ, bản thể của Sương Thổ Yêu Đế, theo truyền thuyết của Đệ Cửu Sơn Hải, do một khối bùn đất khi khai thiên tích địa huyễn hóa mà thành, thổ này thế gian độc nhất vô nhị!
- Thủy… Hạo kiếp mưa tím, diệt tuyệt sinh cơ, ngăn cách linh khí, một mảnh khô tịch!
Hai mắt Mạnh Hạo lộ ra quang mang kì dị, hơn mười ngàn tu sĩ của bộ lạc ở phía sau hắn, chậm rãi di động trên mặt đất.
Tốc độ nếu so với hai năm trước thì nhanh hơn không ít, dù sao tất cả tu sĩ quy thuận đều không có tộc nhân tầm thường, đều là tu sĩ. Mà mấy trăm tộc nhân bình thường trong hơn một ngàn tộc nhân thuở ban đầu của Ô Thần ngũ bộ, dưới sự giúp đỡ của những người khác, cũng không tạo thành ảnh hưởng đối với tốc độ di chuyển của bộ lạc.
Trong hai năm qua, Ô Thần ngũ bộ quật khởi, người chú ý cũng không nhiều. Dưới hạo kiếp này, các bộ lạc đều nóng lòng di chuyển, không chú ý nhiều lắm biến hóa giữa những bộ lạc bên ngoài. Nhất là trong hỗn loạn dưới hạo kiếp này, giữa các bộ lạc cũng đều bị vây trong tình trạng phòng bị lẫn nhau.
Nhưng có một bộ lạc lại thời thời khắc khắc quan tâm đến sự quật khởi của Ô Thần ngũ bộ, bộ lạc này chính là thiên địch của Ô Thần ngũ bộ, Ngũ Độc đại bộ!
Bên cạnh bắc bộ Tây Mạc, trong bộ lạc mà Ngũ Độc đại bộ xây dựng lâm thời, lúc này trong chủ trướng, tế tư của bộ lạc tổng cộng có mười ba người, lần lượt ngồi ở bên trong, chính giữa là hai lão giả.
Một người là tộc công của Ngũ Độc đại bộ, một người khác… Chính là người ngày đó mang theo đại quân muốn diệt Ô Thần ngũ bộ, đại tế tư.
- Có thể xác định, trong Ô Thần ngũ bộ, có được yêu linh.
Sự yên tĩnh trong chủ trướng bị đại tế tự đánh vỡ, lão khàn khàn mở miệng.
- Chúng ta đã liên hệ với Vân Thiên đại bộ rồi, Vân Thiên đại bộ có lão tổ Trảm Linh, bọn họ có được tư cách tiến vào Mặc Thổ. Nhưng một khi chúng ta lựa chọn phụ thuộc Vân Thiên đại bộ… thế thì từ nay về sau, toàn bộ bộ lạc đều mất đi tự chủ, trở thành một chi nhánh.
- Việc này, các Thánh Tổ đại nhân không hề tán thành.
- Nếu không lựa chọn dựa vào Vân Thiên đại bộ, thì hi vọng duy nhất bày ra trước mặt chúng ta, chính là diệt sát Ô Thần ngũ bộ, cướp đoạt yêu linh của họ. Nhất là trước khi tin tức này chưa có truyền từ bắc bộ Tây Mạc sang các khu vực khác… đây là cơ hội duy nhất của chúng ta!
- Phải, một khi tin tức này truyền ra, trong khu vực trung tâm, lúc này chính là nơi có lượng lớn bộ lạc tụ tập, hơn nữa càng về phía nam thì bộ lạc càng nhiều. Chỉ cần Ô Thần ngũ bộ bước vào khu vực trung tâm, tin tức yêu linh muốn ẩn giấu cũng không được.
- Nếu là chúng ta đã lấy được yêu linh, chúng ta có thể dùng yêu linh làm một giao dịch với Vân Thiên đại bộ, đem yêu linh đưa cho Vân Thiên đại bộ, đổi lấy một cơ hội cho chúng ta làm bộ lạc độc lập.
Trong chủ trướng, mọi người đều mở miệng, thanh âm quanh quẩn, tộc công Ngũ Độc đại bộ vẫn luôn trầm mặc.
- Sứ giả của Vân Thiên đại bộ dựa theo thời gian ước định với chúng ta, còn hai tháng nữa mới đến.
- Nhưng Ô Thần ngũ bộ trong hai năm qua, theo những gì chúng ta âm thầm điều tra được thì tộc nhân đã hơn mười ngàn, dị yêu càng là nhiều đến hàng chục ngàn. Nhất là vị Đại Tư Long Mạnh Hạo kia, còn là một người có thể một người địch ngàn tu sĩ. Trận chiến này, cũng không phải là dễ dàng.
- Đám ô hợp mà thôi, bộ lạc chúng ta nếu toàn lực xuất động, trong vòng ba ngày, nhất định có thể diệt sát hoàn toàn Ô Thần ngũ bộ này, đoạt trước những người khác, đạt được yêu linh!
Trong khi trong chủ trướng không ngừng nghị luận thì một tiếng ho khan từ trong miệng vị lão giả tộc công kia truyền ra, trong trướng bồng lập tức an tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn về phía lão.
- Dựa vào đại bộ, Thánh Tổ không muốn, chúng ta cũng không muốn… nếu đã thế, vậy thì khai chiến đi, chiến một trận với Ô Thần ngũ bộ, cướp đoạt yêu linh của bọn họ, trở thành cơ hội cho bộ ta tồn tại!
Hai mắt tộc công lộ ra quyết đoán, chậm rãi mở miệng, tất cả tế tự bốn phía đều đứng dậy, cúi đầu ôm quyền.
- Về phần vị Đại Tư Long Mạnh Hạo này… Trong bộ lạc còn có một giọt thiên huyết, lấy huyết này có thể dung hợp linh hồn mười ngàn người, để chém đầu người này!
- Thiên huyết, đó là…
Đại tế tự ở một bên sửng sốt, đang muốn mở miệng.
- Ý ta đã quyết, khi Đại Tư Long Mạnh Hạo của Ô Thần ngũ bộ bộ tử vong, chính là thời điểm chúng ta tấn công!
Tộc công kiên quyết nói, những người khác ở xung quanh đều trầm mặc một lát, sau đó đều gật đầu.
Không bao lâu, bên trong nơi mà Ngũ Độc đại bộ cư trú lâm thời, gần năm mươi ngàn tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ, vờn quanh năm pho tượng, quỳ bái. Nếu từ trên không trung nhìn lại, thì có thể thấy tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ xếp thành một đóa hoa năm cánh, ở chính giữa chính là đám người tộc công. Không lâu sau, một giọt tiên huyết màu tím được tộc công rút ra, sau đó phất lên trời cao.
Cùng lúc đó, năm mươi ngàn tộc nhân đang quỳ lạy ở bốn phía tức khắc truyền ra thanh âm chú ngữ. Thanh âm này rất là kỳ dị, khi truyền ra, thiên địa biến sắc, mưa tím bốn phía dường như cũng xuất hiện dao động.
- Dung Linh!
Tộc công rống to một tiếng, năm mươi ngàn tộc nhân, cứ cách một người là một người lập tức cắn chót lưỡi, phun ra một giọt máu tươi. Máu tươi của bọn họ nháy mắt bay thẳng đến không trung, trong phút chốc dung hợp với giọt tiên huyết màu tím kia. Giọt máu này càng lúc càng lớn, đảo mắt, liền hóa thành hơn mười trượng, sau đó lại từ từ thu nhỏ lại, cho đến khi hóa thành cỡ nửa trượng thì lại xuất hiện hình người.
Còn lộ ra gương mặt, trong đôi con ngươi mở ra tán xuất một cột huyết quang, ở giữa không trung, nhìn thoáng qua mặt đất, sau đó giống như cảm nhận được ý nguyện đến từ hơn năm mươi ngàn tu sĩ phía dưới, khẽ gật đầu, thân thể nhoáng lên một cái, nháy mắt lao thẳng về phía xa.