Cuộc chiến giữa Ô Thần ngũ bộ và Ngũ Độc đại bộ vẫn tiếp tục, thế cục chiến bại đang dần xuất hiện, tử vong của Ô Thần ngũ bộ ngày càng gia tăng, yêu đàn cũng vậy.
Ngũ Độc đại bộ cũng phải trả cái giá cực đắt, nhưng vẫn ít hơn Ô Thần ngũ bộ một chút. Do áp chế từ chiến lực đỉnh phong khiến cho Ô Thần ngũ bộ trong trận chiến này, đang nhanh chóng xuất hiện cục diện tan vỡ.
Mạnh Hạo ở trong phong ấn huyết sắc nghĩ tới rất nhiều phương pháp để đột phá nơi này, nhưng không cách nào làm được. Thuấn di cũng tốt, pháp bảo cũng thế, thậm chí Tam Vĩ phiên Mạnh Hạo cũng đều lấy ra rồi, có thể lay động phong ấn huyết sắc này, nhưng không cách nào phá vỡ trong thời gian ngắn.
Hắn thử hết thảy phương pháp, cho dù là Liên Hoa kiếm trận, hay là ba cái mộc kiếm kỳ dị kia, đều không thể nhanh chóng chém mở phong ấn huyết sắc này. Cho dù là kiếm tiên của Hàn Sơn, dựa theo tính toán của Mạnh Hạo, cũng cần ít nhất là một ngày, mới có thể đánh tan phong ấn này.
Cuối cùng lựa chọn duy nhất trước mặt Mạnh Hạo, chính là Đạp Ca kiếm khí, hai mắt Mạnh Hạo đỏ thẫm, bên ngoài thân thể tửu khí chậm rãi tản ra.
- Huyết này ẩn chứa nhân quả, là huyết của một đời lão tổ nào đó chưa biết của Quý gia. Chỉ là một giọt máu này đã vĩnh viễn có lực lượng cường đại như thế, vậy thì người này thuở sinh tiền, phải cường hãi đến mức độ nào cơ chứ?
Tâm thần Mạnh Hạo chấn động, trong khi tửu khí tung hoành thì Đạp Ca kiếm khí trong cơ thể hắn cũng nhanh chóng ngưng tụ.
Hắn không thể nghĩ ra được phương pháp nào khác cả, giờ phút này phương pháp duy nhất, chính là Đạp Ca kiếm khí. Cho dù dùng như vậy có chút đáng tiếc, có thể phá vỡ hay không cũng còn chưa biết. Nhưng Mạnh Hạo biết một điều, Ô Thần ngũ bộ, không chịu được bao lâu nữa.
Giờ phút này hắn hít sâu một hơi, trong nháy mắt chuẩn bị xuất Đạp Ca kiếm khí ra, Mạnh Hạo nhìn chằm chằm dấu hiệu của phong ấn huyết sắc, nhìn máu tươi mấp máy. Bỗng nhiên thân thể Mạnh Hạo chấn động mạnh một cái.
- Huyết… Huyết…
Trong đầu Mạnh Hạo trong nháy mắt như có một đạo thiểm điện nổ vang, một ý niệm cực kỳ lớn mật, thậm chí có thể nói là điên cuồng đột nhiên xuất hiện ở trong đầu hắn.
Ý nghĩ này, khiến Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, khiến Đạp Ca kiếm khí ngưng tụ trong cơ thể hắn, khi sắp tràn ra lại xuất hiện chần chừ.
- Hồn huyết, đây là hồn huyết của Quý gia. Mà trong tay ta, đã có hồn huyết của tên tu sĩ thuộc chuẩn ngạch của Quý gia năm đó, nếu thêm một giọt trước mặt này, chính là hai giọt!
- Mà trong mặt nạ huyết sắc, còn phong ấn Quý Thập Cửu, cũng có thể lấy hồn huyết của lão ra, như vậy ta đã có ba giọt hồn huyết vĩnh viễn của người trong Quý gia. Dựa theo phương pháp Huyết Tiên, là có thể luyện ra Huyết Thân tầng thứ nhất!
- Nếu có thể lại đạt được ba giọt nữa, có thể thành Huyết Linh, đạt được chín giọt hồn huyết, thì lột xác thành làm Huyết Linh Tử. Huyết Linh Tử… Có lực phản tổ, tái hiện thân ảnh của mấy cường giả mạnh nhất giấu trong huyết mạch Quý gia!
- Có được một phần tiên uy từ người nào đó trong số bọn họ!
Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, ý nghĩ này ở trong đầu óc hắn nhanh chóng lan tràn, nháy mắt chiếm cứ toàn bộ thức hải. Hắn đột nhiên cảm giác được, lúc này đây đối với chính mình mà nói, có lẽ là một hồi cơ duyên!
Bỏ lỡ việc này, hắn muốn đạt được Quý huyết, thì cực kỳ gian nan. Nhất là giọt máu tươi này, rõ ràng không giống bình thường, lai lịch thật lớn!
- Ta không nhất định phải chém mở phong ấn huyết sắc này, ta có thể lựa chọn… Ở trong này, luyện chế Huyết Thân Quý gia của ta!
Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, hai mắt dần dần lộ ra quang mang cường liệt.
- Như vậy hiện tại ta cần làm, chính là đạt được huyết của Quý Thập Cửu!
Trong mắt Mạnh Hạo chợt lóe tinh mang, sau khi cân nhắc, lập tức lộ ra quyết đoán.
Tay phải nâng lên, trực tiếp điểm lên trên mi tâm của mặt nạ huyết sắc, linh thức ầm một tiếng, trực tiếp dũng mãnh lao vào trong mặt nạ huyết sắc, hiện ra trước mặt Quý Thập Cửu đang bị Tam Vĩ phiên phong ấn.
Quý Thập Cửu giờ phút này cực kỳ suy yếu, nhưng cặp mắt của lão cũng là mang theo tia sáng kỳ dị. Lão cảm nhận được trong hơi thở bên ngoài, tồn tại ý chí tổ tiên của Quý gia bọn họ.
- Rốt cuộc là ai… Việc này không có khả năng, cổ lão như thế, tại sao có thể có máu tổ tiên cổ lão như thế… Đã vượt qua lịch sử gia tộc, người đó là ai vậy?
Mạnh Hạo đến cũng không thể khiến cho Quý Thập Cửu chú ý, tâm thần lão còn đang chấn động. Nhưng vào lúc này, trong thế giới mặt nạ huyết sắc này, ngưng tụ ra thân thể Mạnh Hạo, vẻ mặt lộ ra một chút tàn nhẫn, tay phải nâng lên, không chút do dự điểm một chút ở trên mi tâm Quý Thập Cửu.
Quý Thập Cửu biến sắc, sau đó đổi thành dữ tợn, không đợi lão giãy giụa, hơi thở của Liên Hoa kiếm trận, từ trên người Mạnh Hạo khuếch tán ra, dung nhập vào trong mặt nạ huyết sắc, giáng lâm trên người Quý Thập Cửu.
- Ngươi có thể phản kháng và giãy giụa, ta cũng không để ý ở trên người của ngươi, đạt được tin tức Quý gia. Lúc này ta muốn một giọt hồn huyết của ngươi, ngươi giãy giụa cũng tốt, cự tuyệt cũng thế, dù là phản kháng… Cũng đều vô dụng.
- Nếu như ngươi thuận theo, ta lấy xong liền đi. Nếu như ngươi giãy giụa, ta cho dù là diệt sát hồn ngươi, cũng phải lấy ra giọt hồn huyết này!
Mạnh Hạo âm trầm mở miệng, hai mắt khép kín, vận chuyển toàn bộ tu vi, tứ đại đồ đằng biến ảo, lấy toàn lực thúc dục Huyết Tiên đại pháp, thu lấy hồn huyết của Quý Thập Cửu này.
Khí tức của Liên Hoa kiếm trận giáng lâm, lực lượng tuế nguyệt lực tràn ra, cùng lúc đó, để bảo đảm thành công, Mạnh Hạo thậm chí còn gọi cả Huyết Ngao đang ngủ say!
Huyết Ngao ngủ say, trong những năm gần đây dần dần xuất hiện một ít buông lỏng, Mạnh Hạo có thể cảm giác được, nó… Sắp thức tỉnh!
Sắc mặt Quý Thập Cửu đại biến, lão có thể nghe ra sát khí và ác nghiệt trong lời nói của Mạnh Hạo. Lão không chút nào hoài nghi, tính chân thật trong lời nói mà Mạnh Hạo nói với bản thân.
Giờ phút này tâm thần chấn động, nhưng nếu không giãy giụa, lão sao có thể cam tâm. Chỉ có điều khi lực lượng tuế nguyệt giáng lâm, đầu tiên là khiến lão biến sắc, sau đó Tam Vĩ phiên gào thét cuốn động, khiến lão lập tức hô hấp dồn dập. Cuối cùng hơi thở Huyết Ngao tiến đến, đó là tấn công ẩn chứa của lực lượng của Trảm Linh, khiến Quý Thập Cửu lập tức cảm nhận được quyết tâm của Mạnh Hạo, lại càng có một cỗ nguy cơ sinh tử mãnh liệt.
Giờ khắc này, lão chợt phát hiện, Mạnh Hạo không giết lão, không phải là do không thể, mà là không muốn thôi. Nhưng lúc này nếu bản thân chống đối lại đối phương, như vậy sinh tử có lẽ ở ngay một cái chớp mắt này.
Lão cảm nhận được quyết đoán của Mạnh Hạo, nội tâm lập tức rối rắm.
Khi Mạnh Hạo cưỡng ép thu hồn huyết của Quý gia Thập Cửu Tổ, thì cuộc chiến của Ô Thần ngũ bộ và Ngũ Độc đại bộ ở bên ngoài đã đến hồi gay cấn.
Thiên Phương thú căn bản không phải là đối thủ của tam đại đồ đằng Thánh Tổ, cho dù là Anh Vũ và Bì Đống, thì cũng không ngừng bị thương. Giờ phút này thân thể nổ vang, hơi thở suy yếu, nhưng vẫn gào rú, kiềm chế tam đại đồ đằng Thánh Tổ này, để chúng nó không thể vượt qua bản thân.
Giữa không trung, trưởng lão Nguyên Anh của Ô Thần ngũ bộ, ai nấy sắc mặt đều trắng mét, phun ra máu tươi, thương thế của bọn họ càng trở nên nghiêm trọng, giờ phút này giống như dầu hết đèn tắt.
Còn có những tộc nhân khác cũng ở bên trong chém giết, tử vong thê thảm và nghiêm trọng. Song phương gần như là lấy cái chết đổi cái chết, tiếng nổ tự bạo truyền khắp bát phương, chiến trương bên yêu đàn cũng như vậy. Đại Mao trọng thương, man cự nhân cũng là phun ra máu tươi, còn có Cổ Lạp, sắc mặt tái nhợt, hơi thở mong manh.
Tộc công của Ô Thần thiêu đốt đã sắp tới cực hạn rồi, giờ phút này sức sống tiêu hao, khiến cho toàn thân ông tràn đầy tử khí, nhưng vẫn liều chết kiềm chế đại tế tự của Ngũ Độc đại bộ.
- Thánh Tổ đại nhân… Chúng ta sắp kiên trì không nổi…
- Thánh Tổ đại nhân, mời mau chút phá tan phong ấn!
- Thánh Tổ đại nhân…
Từng trận kêu gọi nội tâm, truyền khắp bốn phía, đây không phải là thanh âm. Mà là ý thức của mọi người trong Ô Thần ngũ bộ, dung hợp cùng một chỗ, sau đó hóa thành ý chí.
Khi ý chí này quanh quẩn thì trong phong ấn huyết sắc, đôi mắt đang nhắm nghiền của Mạnh Hạo bỗng mở bừng, một giọt hồn huyết bay ra từ trong mặt nạ huyết sắc, rơi vào trong lòng bàn tay hắn.
Sắc mặt Mạnh Hạo hơi tái, hồn huyết của Quý Thập Cửu lấy ra cũng không dễ dàng gì, nếu không phải Mạnh Hạo lúc này đã hùng mạnh hơn trước đây rất nhiều, thì e là cũng khó mà lấy ra được. Nhưng dù là như thế, thì vẫn mệt mỏi như người đã đại chiến cường địch nhiều ngày vậy.
Nhưng bây giờ không phải lúc thích hợp để nghỉ ngơi, tay phải hắn vung lên, bên cạnh hồn huyết của Quý Thập Cửu lại lập tức xuất hiện một giọt hồn huyết khác. Huyết này là của một tên thiên kiêu trong chuẩn ngạch của Quý gia, bị Mạnh Hạo giết chết năm đó ở ngoài Vãng Sinh động.
Thêm giọt hồn huyết hóa thành từ phong ấn huyết sắc, tổng cộng ba giọt!
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, không chút do dự hai tay bấm niệm thần chú, triển khai Huyết Tiên đại pháp, luyện chế Huyết Thân!
- Dung!
Mạnh Hạo khẽ quát một tiếng, hai giọt máu tươi trước mặt hắn lập tức dung hợp, sau đó chợt lóe, bay thẳng đến vách tường huyết sắc ở xung quanh, trong phút chốc liền hòa tan vào nhau.
Huyết là đồng nguyên, cho nên tương dung, sau khi dung hợp, Mạnh Hạo lập tức khoanh chân ngồi xuống, hai mắt khép kín, hai tay không ngừng bấm niệm thần chú. Mồ hôi to như hạt đậu chảy xuôi ở trên mặt hắn, hai tay của hắn càng lúc càng nhanh, từng dấu ấn không ngừng mà đánh ra, phong ấn huyết sắc này, thế nhưng lại bắt đầu co rút một cách quỷ dị.
Khi phong ấn co rút, hình như có từng tiếng rống giận vô hình long trời lở đất, truyền khắp trong phong ấn huyết sắc, truyền ra cả ngoài phong ấn huyết sắc, chấn động toàn bộ chiến trường, khiến tộc nhân Ngũ Độc đại bộ, nguyên hội sắc mặt đại biến. Cho dù là tam đại đồ đằng Thánh Tổ kia, cũng hiện lên vẻ mặt hoảng sợ.
Lại truyền vào trong tai của người Ô Thần ngũ bộ, làm cho tinh thần bọn họ rung lên.
Huyết đoàn do phong ấn huyết sắc hóa thành kia, lúc này trong mắt mấy chục ngàn người bốn phía chính vặn vẹo một cách quỷ dị, không ngừng mà co rút lại. Tộc công của Ngũ Độc đại bộ biến sắc, lòng của lão chẳng biết tại sao, có hết hồn, cũng có một cỗ cảm giác không ổn, đang điên cuồng nảy sinh.
Tộc công của Ngũ Độc đại bộ gầm nhẹ một tiếng, hai tay bấm niệm thần chú, không ngừng gia cố phong ấn.
Nhưng vào lúc này, tiếng động nổ vang kinh thiên quanh quẩn, huyết đoàn kia từ kích cỡ mười trượng lúc trước, nhanh chóng co rút lại, giờ phút này chỉ còn lại có năm trượng. Hơn nữa trong khi co rút, huyết đoàn nổi lên hơn hai mươi ngàn cái khuôn mặt, mấy cái mặt đó méo mó vặn vẹo. Bọn chúng đều là linh hồn của Ngũ Độc đại bộ dung nhập vào trong thiên huyết, cũng chính là nơi khống chế ý thức của huyết này.
Lúc này trong tiếng nổ vang có hơn mười ngàn gương mặt, nháy mắt bị buộc bắn ra, huyết đoàn kia lại co rút, đã chỉ còn ba trượng. Một cỗ cảm giác tinh thuần, khoảnh khắc hiển lộ ra, long trời lở đất.
Lại vào lúc này, một cỗ khí tức kinh khủng đến cực điểm từ trong huyết đoàn bạo phát ra. Hơi thở này, nháy mắt đã vượt qua tất cả Huyết Thân mà Mạnh Hạo từng luyện chế, kinh thiên động địa, khiến bầu trời thoáng chốc đỏ bừng, giống như yêu nghiệt đang được sinh ra!
Khí tức này cực mạnh, thậm chí đã vượt qua cả Trảm Linh, đạt đến trình độ không cách nào hình dung, khiến sắc mặt mọi người đại biến, khiến tất cả cường giả của Ngũ Độc đại bộ, ai nấy hít vào, vẻ mặt hoảng sợ.
Bọn họ tinh tường hiểu được, khi tất cả linh hồn tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ đều bị bức ra khỏi huyết đoàn này, thì đó cũng đại biểu huyết này, hoàn toàn không thuộc sự khống chế của Ngũ Độc đại bộ nữa!
Trong tiếng nổ vang, cũng có thanh âm nộ hống quanh quẩn, như lôi đình truyền khắp bát phương, chấn động tất cả tu sĩ, tất cả yêu đàn trên chiến trường, còn có đồ đằng Thánh Tổ của Ngũ Độc đại bộ.
Thời điểm khi tất cả bọn họ đều biến sắc, thì tiếng động nổ vang lại truyền ra, lại có mấy ngàn linh hồn của Ngũ Độc đại bộ, bị ép ra.
Khí tức kinh khủng, ngập trời!!
Thiên địa biến sắc, phong vân quét ngang, thế giới trong khoảnh khắc đã trở thành hoàng tuyền huyết sắc!
- Không thể để người này thoát khốn!
Tộc công của Ngũ Độc đại bộ phát ra tiếng gào rú thê lương, thân thể lao mạnh ra, liều mạng đi ngăn cản. Bên đại tế tự, cũng liều mạng bị thương, phun ra một ngụm máu tươi, thoát khỏi tộc công Ô Thần ngũ bộ, lao thẳng đến nơi đây, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ và lo lắng, cùng ngăn cản.