Lá cờ này nổ vang, nháy mắt quét ngang, bóp méo hư vô, run rẩy trời cao, kinh hãi đại địa, gào thét không ngừng, phiên vĩ kinh thiên… lao thẳng đến người mặc áo bào đen.
Người mặc áo bào đen sắc mặt lần đầu đại biến, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin, thân thể chợt bay về sau, nhưng tốc độ của y có mau nữa, cũng không nhanh bằng Tam Vĩ phiên. Tiếng nổ vang quanh quẩn, lá cờ này trực tiếp cuốn lên thân người mặc áo bào đen, lực bùng nổ long trời lở đất, mạnh mẽ xoắn giết!
Tiếng động bang bang truyền khắp bốn phía, thân thể của người mặc áo bào đen cộng với cả trường thương màu đen của y, nháy mắt sụp đổ nổ bung. Nhưng đồng thời với khi nổ bung, chỗ xa xa, thân ảnh của y lại một lần nữa ngưng tụ. Chẳng qua thân thể mới xuất hiện trở lại càng trở nên hư ảo, rõ ràng hư nhược không ít.
- Cờ này… Cờ này…
Người áo đen co rút hai mắt lại, nhìn phiên vĩ gào thét bốn phía Mạnh Hạo, y lập tức hô hấp dồn dập.
- Cổ đạo, chấp Phong Thiên chi niệm, sơn hà thương sinh đại thiện, cửu đại Sơn Hải nhu đạo kiếp lai, mệnh ta vô lượng!
Nháy mắt khi người mặc áo đen lại bị Tam Vĩ phiên đánh lên thân mình, khiến y càng thêm suy yếu, thì Mạnh Hạo cất bước mà đến, mở miệng lại đọc lên Phong Yêu Kinh, thứ có thể lay động sinh tử của tất cả những tồn tại có liên quan đến Phong Yêu nhất mạch cùng Kháo Sơn lão tổ.
Kinh này vừa xuất, người mặc áo đen lại phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể của y nhanh chóng lui về phía sau.
- Chết tiệt, chết tiệt, ngươi quá đê tiện!!
Người mặc áo bào đen rống giận, giờ phút này y sao có thể không rõ, mục đích Mạnh Hạo xuất động phiên vĩ kia, chính là muốn làm cho mình không thể phân tâm đi áp chế kinh văn. Y đã cực kỳ lâu không có bị nghẹn khuất như hôm nay rồi, vốn là chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng trong phút chốc đã bị suy yếu, rồi sau đó thân thể sụp đổ. Không đợi bản thân cải tạo lại thân thể đi áp chế kinh văn, tên chết tiệt, đê tiện trước mắt này, lại một lần nữa niệm Phong Yêu Kinh.
Gần như ở khoảnh khắc người mặc áo đen lui lại, hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi, đây là nguyên tắc xuất thủ của Mạnh Hạo. Giờ phút này hắn không chút do dự, tay phải vung mạnh lên, một đạo huyết quang lập tức gào thét mà ra, tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc lao thẳng đến người mặc áo bào đen.
Trong huyết quang này rõ ràng là một khối Huyết Thân!
Huyết Thân Quý gia!
Thân này vừa ra, thiên địa một mảnh đỏ thẫm, tốc độ cực nhanh. Người mặc áo bào đen bị kinh văn áp chế, thân thể đang run rẩy, nháy mắt, Huyết Thân tới gần, liền bổ nhào lên người y.
Người mặc áo bào đen sắc mặt hoàn toàn đại biến, thân thể ầm một tiếng, trực tiếp sụp đổ nổ bung. Lượng lớn hắc khí ngưng tụ ma niệm và sinh cơ của y, toàn bộ bị Huyết Thân hút đi.
- Ta không cam lòng!!
Xa xa, thân thể người mặc áo bào đen lần nữa xuất hiện, lúc này đây càng thêm suy yếu, y ngửa mặt lên trời gào rú. Y thật sự là không cam lòng, nếu là thời kỳ toàn thịnh trước kia, cho dù là Huyết Thân này, y cũng có thể chống cự được, nhưng lúc này, cũng là đã yếu càng thêm yếu.
Một cỗ cảm giác nguy cơ sinh tử lần đầu xuất hiện trong tâm thần người mặc áo đen, y cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghĩ tới, chính mình có một ngày, lại bị người khác giết chết.
Mắt thấy Huyết Thân kia lại đến, hai mắt người mặc áo đen lộ ra vẻ điên cuồng, tay phải y bỗng nhiên nâng lên, chỉ lên lốc xoáy trên không trung.
- Hoang Trủng!!
Người mặc áo đen ngửa mặt lên trời gào rú.
Nháy mắt khi lời nói của y truyền ra, thân thể y lập tức lóe ra, cùng lúc đó, trong lốc xoáy trên không trung, sương mù trên tế đàn mạnh mẽ quay cuồng. Trong đó có tiếng giãy giụa và rống giận truyền ra, nhưng những gương mặt trên tế đàn này lại trấn áp như phát điên rồi.
Theo trấn áp của chúng, lượng lớn yêu khí và sinh cơ từ trên mặt đất, nhanh chóng tán ra từ trên thân thể hàng chục ngàn người bị vụ khí của Bát Mạch liên minh bao vây. Mấy chục ngàn tu sĩ của các bộ lạc tới tham gia bán đấu giá, thân thể ai nấy đều run rẩy, nhanh chóng héo rũ, nhanh chóng già nua. Sinh cơ, tính mạng của bọn họ, tại thời khắc này từ trong thất khiếu dâng lên, sau khi dung hợp cùng yêu khí bốn phía, thì bay thẳng đến lốc xoáy trên không trung.
Sinh cơ của mấy chục ngàn người hóa thành vô số khí tức, bay về phía lốc xoáy, bị những gương mặt trong sương mù trên tế đàn điên cuồng hấp thu cắn nuốt, sau đó lực trấn áp càng mạnh. Đồng thời, có gần như một nửa số gương mặt, thế nhưng lại nhoáng lên một cái, từ trong sương mù bay ra, không ngờ… lại có thể chạy ra khỏi lốc xoáy trên không trung, từ phía trên không hàng lâm mà đến, lao thẳng tới phía người mặc áo bào đen.
Theo chúng nó rời đi, rít gào rống giận trong màn sương đen như mãnh liệt hơn, hình như có tồn tại nào đó, đang điên cuồng giãy giụa, ý đồ phải phá vỡ phong ấn bốn phía, lao tới.
Trong phút chốc, những gương mặt kia hàng lâm từ trong vụ khí vòng quanh bốn phía người mặc áo đen, mang theo tàn nhẫn, mang theo khát máu, mang theo điên cuồng, chui vào trong cơ thể người mặc áo đen. Cùng lúc đó, theo chúng nó chui vào, hơi thở của người mặc áo bào đen, trong phút chốc quật khởi, càng ngày càng mạnh, cho đến kinh thiên.
Hắc khí ngập trời, từ trên thân người mặc áo bào đen bộc phát ra, cuồn cuộn lên không. Ở trong hắc khí kia, có một lượng lớn gương mặt dữ tợn, những gương mặt này, cái nào cũng là đồ đằng, cũng có tu sĩ tộc nhân của Bát Mạch liên minh thờ phụng nó.
- Ta là Hoang Trủng, ta là ma niệm… ta là sinh mệnh bị yêu binh Hoang Trủng diệt sát trong vô số năm qua, dần dần ngưng tụ ra oán khí, biến thành một tia ma niệm!
- Hoang Trủng tàn, ma niệm khởi!
Hai mắt người mặc áo đen lộ ra tia kỳ dị, hắc khí khuếch tán bát phương, Huyết Thân Quý gia ở phía xa ngừng một chút, nhìn chằm chằm người mặc áo bào đen, giống như cảm nhận được uy hiếp.
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, vẻ mặt ngưng trọng trước nay chưa có.
Đúng lúc này, bỗng nhiên, bốn phía bầu trời xa xăm, có từng đạo cầu vồng gào thét mà đến, trong nháy mắt, bốn phương tám hướng này, liền có mấy chục ngàn tu sĩ, chợt xuất hiện.
Những tu sĩ này, chính là tộc đàn xung quanh trước kia truy kích Ô Thần bộ, vì đoạt yêu linh. Giờ phút này sau khi xuất hiện, bọn họ nguyên bản đằng đằng sát khí, mà sau khi thấy rõ chiến trường nơi đây, cũng lập tức truyền đến vô số tiếng hấp khí, phút chốc một mảnh tĩnh mịch.
Lúc này, ánh mắt của mấy chục ngàn người nơi đây đều rơi trên thân người mặc áo đen hắc khí thao thiên và Mạnh Hạo đang ở giữa không trung.
- Chết cho ta!
Người mặc áo bào đen mạnh mẽ cúi đầu, nhìn về phía Mạnh Hạo, thân thể tiến về phía trước một bước, tay phải nhấc lên, hắc khí vô tận phía sau y kịch liệt quay cuồng, rõ ràng tạo thành một gương mặt dữ tợn thật lớn, lao thẳng đến Mạnh Hạo.
Cùng lúc đó, cũng có hắc khí quay cuồng lao thẳng đến Huyết Thân.
Mạnh Hạo đeo mặt nạ huyết sắc, trong mắt hắn lộ ra quang mang chấp nhất, hít sâu một hơi, tay phải bấm niệm thần chú, chỉ về phía trước.
- Vô Diện!
Một mặt nạ cũng thật lớn chợt xuất hiện, chính là thần thông Huyết Tiên, gương mặt của chính Mạnh Hạo biến thành cùng gương mặt dữ tợn do vô số gương mặt cùng hắc khí gào thét tạo thành đối kháng.
Nổ vang kinh thiên, thanh âm Mạnh Hạo lại truyền ra.
- Nhất Ngôn!
Lập tức trên gương mặt hắn ảo hóa ra, đôi môi khẽ nhúc nhích, sóng âm ngập trời.
- Phong Hỏa Liên!
Hai tay Mạnh Hạo nâng lên đẩy mạnh về phía trước, bát phương lập tức xuất hiện khói lửa cuồn cuộn, gào thét đem thức thứ ba của Huyết Tiên truyền thừa hoàn toàn bộc phát ra.
Trong tiếng nổ vang, ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra tinh mang.
- Ta cần… lực lượng tín ngưỡng của các ngươi!
Khi thanh âm của Mạnh Hạo quanh quẩn, tộc nhân của Ô Thần bộ đồng loạt quỳ xuống, trên người bọn họ lập tức tản mát ra ánh sáng đồ đằng thuộc về Mạnh Hạo.
- Tàn Vân…
Lực lượng tín ngưỡng vô biên, nháy mắt từ mặt đất dũng mãnh lao vào trong cơ thể Mạnh Hạo, lập tức bộc phát ra. Thúc dục Mạnh Hạo triển khai thức thứ tư của Huyết Tiên truyền thừa mà hắn chưa bao giờ triển khai ra!
Tàn Vân trong ‘Tàn vân huyết vũ hải thao thiên’!
Tàn Vân, vân vốn vô tàn, mà lực lượng tàn vân khiến phong vân tàn, khiến thiên địa sụp đổ, lực này hiển lộ, chỉ chớp mắt liền vượt qua Huyết Tiên thức thứ ba, đạt đến một loại trình độ kinh người. Ở bốn phía Mạnh Hạo, lập tức xuất hiện vô số tầng mây, những tầng mây này khuếch tán ra, khiến vụ khí trong thiên địa phút chốc loãng đi.
Vụ này là vân.
Lực lượng tàn vân, càng nhiều nữa… Là liệt vân!
Tiếng nổ vang quanh quẩn, tất cả mây mù bốn phía, trong nháy mắt này như bị một bàn tay vô hình xé rách, nháy mắt sụp đổ. Khi sụp đổ, còn có gương mặt thật lớn do thần thông của người mặc áo bào đen biến ảo, bị trực tiếp xé dập nát.
Người mặc áo bào đen thân thể lảo đảo, y không cam lòng, tu vi của y hiện giờ có thể bày ra chỉ có ba thành so với trạng thái khi toàn thịnh mà thôi, những thứ khác, ở bên trong một trận chiến này, đang không ngừng bị suy yếu.
Giờ phút này, mắt thấy thuật pháp của chính mình lại sụp đổ, người mặc áo bào đen ngửa mặt lên trời rống to, hai tay bấm niệm thần chú. Trong lốc xoáy trên không trung, trong sương mù trên tế đàn, một nửa gương mặt còn tồn tại kia, lập tức lại bay ra một nửa, dung nhập vào thân thể y, khí tức của y lại một lần nữa bùng nổ.
Lúc này, vẻ mặt y càng thêm dữ tợn, tay phải nâng lên, chỉ về phía mấy chục ngàn tu sĩ tham dự hội đấu giá, bị sương mù bao phủ dưới mặt đất.
Dưới một chỉ này, tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra, mấy chục ngàn tu sĩ trong đó, ngoại trừ Tôn Đại Hải lúc trước có phòng hộ của Mạnh Hạo ra, thì tất cả những người khác, ở giờ khắc này, toàn bộ sinh cơ trên thân thể đồng loạt phóng xuất ra, dung nhập trong yêu khí, tán nhập trong sương mù. Mà mảnh sương mù đang bao phủ bọn họ, cũng tại thời khắc này bay lên không, dung nhập vào người mặc áo bào đen.
Theo sương mù rời đi, lộ ra cả vùng đất, mấy chục ngàn thây khô!
Người mặc áo bào đen ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, sương mù bốn phía nháy mắt ngưng tụ trong cơ thể của y, khiến cho tu vi của y, tại thời khắc này không ngừng khôi phục. Y giơ lên tay phải, mạnh mẽ trảo về phía Mạnh Hạo.
Dưới một trảo này, màn sương đen toàn thân y nhanh chóng bùng nổ, hóa thành một bàn tay bằng sương lớn chừng ngàn trượng, rầm rầm lao về phía Mạnh Hạo.
- Huyết Vũ!
Mạnh Hạo bấm niệm thần chú, tại thời điểm nguy cơ này, triển khai Huyết Tiên thức thứ năm. Cùng lúc đó, Huyết Thân của hắn tại thời khắc này, dưới khống chế của Mạnh Hạo, trực tiếp sụp đổ, hóa thành vô số huyết quang, lao thẳng đến Mạnh Hạo, dung hợp cùng với huyết vũ mà Mạnh Hạo triển khai. Khiến cho thiên địa này, thế nhưng thật sự… rơi xuống huyết vũ.
Mưa này ngập trời, trong mỗi một giọt nước mưa, đều ẩn chứa lực lượng của thần thông Huyết Tiên, lao thẳng đến sương thủ và người mặc áo bào đen đang tiến đến trên không trung.
Cảnh tượng này, rung động mọi người bốn phía, cho đến khi một tiếng nổ vang truyền khắp phạm vi mấy chục ngàn dặm nơi đây, tiếng nổ kinh thiên, Mạnh Hạo phun ra máu tươi, thân thể bay ngược. Thần thông của hắn sụp đổ, huyết vũ văng khắp nơi, Huyết Thân cũng lập tức uể oải hẳn đi, thân thể người mặc áo bào đen chấn động, suy yếu hơn, thân thể giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tan. Một trận chiến này, đối với y mà nói, bởi vì kinh văn mà mấy lần suy yếu, khiến y chiến vô cùng gian nan, nhưng lúc này thắng lợi trong tầm mắt, vẻ mặt y trở nên dữ tợn, liều lĩnh, thúc đẩy bàn tay to màu đen, khoảnh khắc lao thẳng đến Mạnh Hạo.
- Phong Yêu sư thế hệ này, ngươi chết cho ta!!
Đúng lúc này…
- Ma niệm, ngươi dám!!
Tiếng gầm giận dữ, vượt qua cả sấm sét, giống như thiên uy, ầm ầm, bùng nổ từ tòa tế đàn trong màn sương, trong thế giới của lốc xoáy trên khoảng không, cuồn cuộn mà đến.
Cùng với bùng nổ, những gương mặt còn sót lại trên sương đen với ý đồ trấn áp, một đám phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, toàn bộ sụp đổ vỡ vụn. Khiến cho màn sương đen trong chớp mắt, nổ vang khuếch tán ra bát phương, lộ ra… trên tế đàn kia, một cây thương tái nhợt đâm vào trong đó!
Thương này, mới là… Yêu binh Hoang Trủng chân chính!!