Yêu Điệp đại bộ, trên một tòa tế đàn, giờ phút này có một màn sáng biến ảo. Hình ảnh đang hiện ra trên đó, chính là trận chiến giữa Mạnh Hạo và Hô Diên lão tổ!
Đóa Lan ngồi ở một bên, bình tĩnh nhìn tất cả hình ảnh trong quầng sáng. Nhất là khi nhìn về phía Mạnh Hạo, trong mắt nàng hiện lên một tia tinh quang.
Giờ khắc này, ở Man Viêm đại bộ, cũng xuất hiện một cảnh tượng tương tự. Kể cả ở trong Vân Thiên đại bộ, đám người Chu Đức Khôn, cũng đều tận mắt nhìn thấy.
Toàn bộ Mặc Thổ, tại trong chớp mắt đó, cường nhân của bảy thành bộ lạc, đều đang chú ý một trận chiến này.
Còn có gần như tất cả lão tổ Trảm Linh, cũng đang tản thần thức ra, vờn quanh trên bầu trời bốn phía của Thiên Tòng bộ, quan sát một trận chiến này. Giữa thần thông thuật pháp của Mạnh Hạo và Hô Diên lão tổ, thì Mạnh Hạo bị quan sát nhiều nhất.
Tiếng nổ vang động, khoảnh khắc quanh quẩn, lốc xoáy nối liền thiên địa của Mạnh Hạo trực tiếp va chạm với tầng mây đêm tối che đậy trời cao của Hô Diên lão tổ. Khoảnh khắc va chạm, tiếng vang kinh thiên, mây đen bị xé nứt, lốc xoáy cũng sụp đổ theo.
Tại khoảnh khắc lốc xoáy và mây đen đều sụp đổ tản ra, bóng dáng Hô Diên lão tổ hiện ra giữa không trung, vẻ mặt tang thương, mang theo sự già cả, hoàn toàn bất đồng với hình dạng trung niên từng có.
Quần áo màu trắng, dường như không nhiễm một hạt bụi. Một cỗ khí tức thuộc về cường nhân Trảm Linh ở trên người lão, trong chớp mắt đó, ầm ầm bùng nổ.
Mạnh Hạo liếc nhìn Hô Diên lão tổ một cái. Lúc trước, khi giết Thiên Tòng bộ, Mạnh Hạo âm thầm lấy một ít máu tươi của tộc nhân, số máu này có đủ năm đời, là chuẩn bị để Mạnh Hạo dùng tế luyện tiếp một khối Huyết Thân. Hiện giờ, chỉ cần lấy thêm máu tươi của Hô Diên lão tổ, Mạnh Hạo có thể luyện chế ra một khối Huyết Thân sáu đời của Thiên Tòng bộ.
Tuy nói huyết mạch không hùng mạnh bằng Quý gia, nhưng cơ hội như vậy khó mà có được, Mạnh Hạo đương nhiên sẽ không bỏ qua. Giờ phút này hai mắt chớp động, thân thể hắn lập tức nhoáng lên, dưới đệ thất mệnh, chiến lực 64 lần Nguyên Anh viên mãn bùng nổ toàn diện. Khoảnh khắc khi tiếp cận với Hô Diên lão tổ, tay phải hắn nhấc lên, nói ra một chữ.
- Kim!
Lời hắn vừa nói ra, trong đêm tối, kim quang lập tức chói mắt, bốn phương tám hướng trong chớp mắt trở thành màu vàng, trong lúc lan tràn thì mang theo lực lượng thuộc tính kim mãnh liệt, lao thẳng về phía Hô Diên lão tổ.
Hô Diên lão tổ không nói một lời, sắc mặt âm trầm, trong mắt mang theo sự lạnh lùng vô tình, tay phải nâng lên, trực tiếp chém vào hào quang kim sắc phía trước.
Một chém này, toàn bộ hư vô lập tức âm hàn, như diệt ý, như chém tình. Một chém này, chính là trảm tình của Hô Diên lão tổ!
Hai mắt Mạnh Hạo lập tức bình tĩnh, bảy người khổng lồ Tử Hải xung quanh ngửa mặt lên trời rít gào, thân thể ầm ầm tan rã, trở thành Tử Hải, trong chớp mắt tới gần Mạnh Hạo, bao phủ toàn thân hắn, không ngừng mà nén xuống. Dường như dán lên da, nhiều hơn một tầng nước màu tím không biết được áp súc bao nhiêu lần, trực tiếp ngăn cản ý cảnh trảm tình ở ngoài.
Cùng lúc đó, kim quang của Mạnh Hạo, trong chớp mắt đó, trực tiếp bị đêm tối cắn nuốt, biến mất vô ảnh, tay phải Mạnh Hạo lại đồng thời nâng lên, chỉ ra.
- Thủy!
Lời hắn vừa ra, huyết và hải, sống và chết, diệt tuyệt ý, khoảnh khắc quay vòng. Hô Diên lão tổ hừ lạnh một tiếng, tay phải nâng lên bấm niệm thần chú, ngón trỏ và ngón cái đụng nhau, sau khi tạo thành một vòng tròn thì vung về phía trước.
Một cỗ lực lượng bài xích lập tức rầm rầm lao tới.
- Cút cút cút!
Toàn bộ thế giới bài xích, tại trong nháy mắt quanh quẩn ngập trời hóa thành công kích, lao thẳng tới Mạnh Hạo. Nơi nó đi qua, thân thể Mạnh Hạo nổ vang, không ngừng lui về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi lớn. Khi ngẩng đầu, hai mắt hắn hiện lên tinh mang.
Hắn đã nhận ra, bản tôn Hô Diên lão tổ này, so với phân thần, cường đại hơn không ít. Phân thần cần chuẩn bị thần thông thuật pháp, mà trong tay bản tôn này, chỉ cần tiện tay tạo ra.
- Nhưng ta đây, cũng giống như khi chiến cùng phân thần của ngươi, không xuất toàn lực!
Mạnh Hạo lui ra phía sau, hai tay bỗng nhiên bấm niệm thần chú, đẩy về phía trước, hai mắt hiện lên tia kỳ dị.
- Kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành đồ đằng, lôi phong song động, bảy đồ đằng!
Khoảnh khắc Mạnh Hạo mở miệng, hư vô chung quanh hắn lập tức xuất hiện cự mộc màu xanh, biển rộng tím đỏ giao nhau, vô số pháp khí màu vàng, biển lửa ngập trời, còn có một mảnh sương thổ băng hàn!
Hơn nữa, ở phía sau hắn, Côn Bằng biến ảo, sức gió cuồn cuộn, không trung nổ vang, trong đêm đen từng tia chớp như ngân xà du tẩu. Trong phút chốc những tia màu bạc đó trở thành màu đỏ, tràn ngập nửa không trung.
Đây, mới là thần thông do Mạnh Hạo tự nghĩ ra, thích hợp nhất với hắn, Thất Anh Đồ Đằng biến!
Phối hợp với đệ thất mệnh của hắn, có thể toàn diện triển khai, theo tay phải hắn nâng lên vung về phía trước, bảy vật do bảy đồ đằng này biến ảo ra, lập tức trở thành bảy đạo cầu vồng, lao thẳng tới Hô Diên lão tổ.
Hô Diên lão tổ biến sắc, thân thể chợt dừng lại, hai mắt chớp động, tay phải bấm niệm thần chú, ở trước người vẽ ra một vòng tròn.
- Thất tình lục dục, thập tam luân hồi đạo!
- Vui, giận, lo, nghĩ, buồn đau, sợ, kinh hãi, Thất Tình luân hồi đạo!
Vòng tròn trước người Hô Diên lão tổ vừa mới vẽ xong, đã lập tức chia rẽ, trở thành bảy phần.
Từng phần đều có màu sắc khác nhau, lấp lánh ở xung quanh, khi Hô Diên lão tổ chỉ về phía trước, vòng tròn thất tình này, lập tức lao thẳng tới Thất Anh đồ đằng của Mạnh Hạo.
Hai mắt Mạnh Hạo co rụt lại, thần thông lúc này của Hô Diên lão tổ phân thần không hề có. Nhưng hắn không có bất ngờ, giống như bản thân ẩn giấu thủ đoạn, Hô Diên lão tổ cáo già, sao có thể không chuẩn bị.
Thất Anh Đồ Đằng biến và Thất Tình luân hồi đạo, hai loại thần thông khác nhau, trong phút chốc tới gần. Thất Anh Đồ Đằng biến từ bản chất đã nói lên, là thuật mạnh nhất Nguyên Anh kỳ, nhất là chiến lực 64 lần Nguyên Anh viên mãn, đã dùng số lượng dẫn tới chất biến, khiến thuật này có thể rung động Trảm Linh.
Thất Tình luân hồi đạo, là thần thông Trảm Linh, không cần nói cũng biết. Khoảnh khắc song phương đụng chạm, tiếng nổ vang ngập trời, mặt đất chấn động, đêm tối xé rách, Mạnh Hạo phun ra máu tươi, khi ngẩng đầu hai tay lại bấm niệm thần chú, chỉ ra.
- Thất đồ đằng quy nhất!
Bảy đồ đằng tại thời khắc này lập tức dung hợp, trong lúc dung hợp ảo hóa ra một đồ đằng duy nhất, là một mảnh hỗn độn. Không có đồ án, nhưng cẩn thận nhìn, lại tựa như có vô số đồ án đang biến hóa!
Trong lòng Mạnh Hạo biết rõ, bảy đồ đằng này dung hợp, mới là thần thông thuật pháp thích hợp nhất khi bản thân ở trạng thái mở ra đệ thất mệnh, khi bảy Nguyên Anh quy nhất!
Bên trong Thất Anh dung hợp, bên ngoài là bảy đồ đằng biến hóa, đạt tới một loại trạng thái trong ngoài hợp nhất, chân chính bạo phát triệt để chiến lực 64 lần Nguyên Anh viên mãn của bản thân ra.
Đây mới là đòn sát thủ lớn nhất của Mạnh Hạo, ngoại trừ một lần Kỳ Nam và Đạp Ca kiếm khí cuối cùng.
Thuật này, là lần đầu tiên Mạnh Hạo triển khai trong thiên địa, lúc trước chỉ diễn luyện ở trong lòng.
Hiện giờ, khi nó chân chính xuất hiện, không trung lập tức nổ vang, tại trên đồ đằng duy nhất, khi bảy thuộc tính dung hợp, Mạnh Hạo bỗng biến sắc, hai mắt hơi co rút lại một chút. Hắn phát hiện, tại lúc bảy đồ đằng dung hợp, dường như xuất hiện một chút không ổn.
- Thuật này tuy là lần đầu ta triển khai, nhưng trong lòng sớm đã diễn luyện nhiều lần. Vả lại Thất Anh trong cơ thể ta đã dung hợp, không có đạo lý khi bảy đồ đằng quy nhất, lại tồn tại điểm không ổn.
Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, lập tức nhận ra điểm không ổn này đến từ phong, lôi. Giống như ngũ hành vốn là viên mãn, nhưng thêm phong, thêm lôi, lại trở nên không hề viên mãn, cho nên xuất hiện điểm không ổn, không hợp nhau.
Điểm này, khi Mạnh Hạo mở ra đệ thất mệnh trong cơ thể, không có dị thường, mà khi đồ đằng hợp nhất ben ngoài, tại thời khắc này mới hiện ra.
Nhưng, phong và lôi này tại trong tình huống không ổn đó, lại cực kỳ quý, thế mà lại như nghịch chuyển, ổn định lại. Càng làm cho tâm thần Mạnh Hạo chấn động, là phong và lôi đó lại khiến ngũ hành có sự thay đổi rất nhỏ.
Loại thay đổi này, khiến cho bảy đồ đằng quy nhất ở bên ngoài, xuất hiện một cảnh tượng biến hóa khiến Mạnh Hạo bất ngờ, chấn động toàn bộ thế giới!
Trong phút chốc, trong đầu Mạnh Hạo chấn động đau nhức. Đau đớn này trong chớp mắt đã bao phủ cả người hắn, trong đầu Mạnh Hạo ông một tiếng. Tại lúc khai chiến cùng Hô Diên lão tổ lại xuất hiện sự mờ mịt.
Trước mặt hắn, dường như xuất hiện một mảnh chiến trường. Trong chiến trường, có vô số thi hài, máu tươi tràn ngập. Không biết trận chiến này đã tiến hành bao nhiêu năm, những thi thể này, căn bản là không đếm được bao nhiêu.
Thiên địa khôn cùng, toàn bộ chiến trường, đều là hài cốt.
Duy chỉ có ở phía trước, có một quan tài thật lớn. Quan tài này lớn chừng vạn trượng, toàn thân tối đen. Quan tài này vô cùng quen thuộc với Mạnh Hạo, chính là cái quan tài xuất hiện trên không trung đường lâu của Triệu Quốc, mà hắn thấy năm đó.
Kinh người nhất chính là, trên quan tài này, rõ ràng… điêu khắc chín con bướm!
Chín con bướm này, tản ra một sự mỹ lệ không cách nào hình dung, trở thành vật chạm trổ của quan tài này.
Khoảnh khắc khi nhìn thấy chín con bướm này, tâm thần Mạnh Hạo ầm một tiếng, tất cả trước mắt, khôi phục như thường.
Cùng lúc đó, đêm tối ở trời cao nơi đây như bị xé nứt, Nam Thiên chi địa, Đông Thổ cũng vậy, Nam Vực cũng thế, còn có Tây Mạc, còn có Bắc Mạc, tại thời khắc này, dường như có lực lượng tối tăm, bị Thất Anh đồ đằng của Mạnh Hạo dung hợp dẫn động ra.
Ngoài Nam Thiên Tinh, trên Phong Tiên đài, tại trong nháy mắt, tất cả các tên đều lóe lên, từng tiếng thì thào, bỗng nhiên vang vọng trên Phong Tiên đài.
- Ngũ hành căn bản, thế gian không có bổn nguyên thứ sáu. Gió cũng thế, lôi cũng vậy, đều khiến ngũ hành đảo điên… Nhưng gió này… là gió nào, không phải gió trong ngũ hành, mà là gió ở bên ngoài!
- Mà cả lôi này, là lôi nào, không phải lôi của Đệ Cửu Sơn Hải, đây là lôi của Sơn Hải khác!
- Sao lại như thế, sao lại như thế… Hay là có sinh mạng ngoài Đệ Cửu Sơn Hải, giáng lâm xuống khu vực Đệ Cửu Sơn Hải!!! Mang đến gió này, lôi này…
Phong Tiên đài chấn động, dẫn tới Nam Thiên chi địa cùng các khu vực khác chấn động theo. Trong Vãng Sinh động ở Nam Vực, một nữ tử đi ra ngoài động, ngóng về nơi xa xăm.
Thiên Hà Hải, trên một con thuyền trôi nổi vạn năm qua, ở tầng cao nhất, có một hài cốt mặc áo giáp mục nát, trong bất chợt, mở mắt ra.
Đông Thổ Đại Đường, trong tổ trạch của Quý gia, mẹ của thanh niên mặt trắng cản trở Mạnh Hạo năm đó, ngồi ở đỉnh tế đàn, giờ phút này chậm rãi mở hai mắt ra, mang theo một tia chần chừ, một chút mờ mịt, nhìn về phía xa xa.
Tại trong lúc toàn bộ thiên địa này, toàn bộ thế giới này không hiểu sao chấn động, thì ở chỗ sâu trong Vãng Sinh động của Nam Vực, có một khu vực, mà ngay cả nữ tử do Côn Bằng biến hóa thành cũng không thể chạm tới. Trong một mảnh tối đen nơi đó, nằm một cỗ thi thể.
Thi thể này… chính là Sửu Môn Đài đưa cho Mạnh Hạo Tiên Nhân Chỉ Lộ!
Y vốn đã hoàn toàn tử vong, nhưng trong một cái chớp mắt đó, cặp mắt của y đột nhiên mở, trong mắt bắn ra tia sáng sắc bén, dường như có thể lay động tinh không, nghiền nát Nam Thiên chi địa.
Trên người của y, giờ phút này làm sao còn sự suy yếu, rõ ràng là dũng mãnh tới cực điểm.
- Thức tỉnh thật là nhanh. Ở kiếp này, ta giảng đạo tới nay, hiện giờ đã đưa ra trăm vạn loại đạo. Trong hai trăm năm, người giác tỉnh, chỉ có người này!
- Có lẽ, kẻ này chính là cơ hội chúng ta chờ rất nhiều năm… Để y sống lại!
Một khắc khi Sửu Môn Đài nói ra chữ ‘y’, thì trên mặt hiện lên vẻ hồi ức đã lâu, tại trong trí nhớ, một bóng dáng nam tử, mỉm cười nhìn mình.