Giờ phút này, tại bên ngoài tầng thứ nhất Yêu Tiên tháp, trong thất đại Chí Tôn của đệ nhất trùng thiên, đứng đầu núi thứ bốn của Yêu Tiên Tông, Kha Vân Hải, một đầu tóc hoa râm phiêu diêu, hai mắt lộ ra tia sắc bén sáng ngời.
Nhìn như tinh thần chấn hưng, duy chỉ có chỗ sâu trong mắt kia, cất giấu mỏi mệt và tang thương người ngoài nhìn không tới. Cả người không có tử khí tản ra, chỉ có trong tâm thần, đã thành biển chết.
Từng màn trong Yêu Tiên tháp, người ngoài nhìn không thấy, cho dù là thất đại Chí Tôn, cũng không thể nhìn thấy dao động trong đó. Nhưng mấy trong lòng mấy đại Chí Tôn bọn họ biết rõ, lần này Yêu Tiên tháp mở ra, rốt cuộc là vì ai.
Giờ phút này ánh mắt của mấy người thi thoảng lại đảo qua Yêu Tháp, cho dù bọn họ nhìn không thấy việc trong tháp, nhưng những hơi thở trên những điểm sáng này, lại có thể giúp cho bọn họ cảm nhận được, điểm nào là ai.
Kha Vân Hải nhìn tầng thứ hai, trong mắt lộ vẻ chờ mong.
- Cửu Tư, vi phụ chỉ có thể vì con làm những việc này…
Ngoài Yêu Tiên tháp, ngoại trừ thất đại Chí Tôn, đệ tử Yêu Tiên Tông thuộc đệ nhất trùng thiên, không ngừng có người bay vào trong tháp, xung quanh vù vù. Cho đến một lát sau, trong tầng thứ bảy, khi một quang điểm lần đầu tiên xuất hiện, bốn phía lập tức chấn động.
Tất cả chuyện này, Mạnh Hạo không cảm giác được. Giờ phút này, hắn ở trong tầng thứ hai, nhìn cự sơn do nước biển tạo thành từ trên bầu trời hạ xuống, trong mắt lộ ra tinh mang. Khoảnh khắc khi Sơn Hải nổ vang lao tới, thân thể của hắn nhảy dựng lên một cái, không hề né tránh, mà lấy trạng thái đệ nhị mệnh của mình, trực tiếp phóng lên.
Tiếng nổ vang ngập trời, Mạnh Hạo không hề phá tan Sơn Hải, mà tiến vào trong phạm vi của Sơn Hải, bị Sơn Hải này mang theo, đánh lên mặt biển.
Nước biển tạo thành thân núi lập tức trở về mặt biển, tạo thành vô số sóng gợn, mà Mạnh Hạo dường như bị phong ấn, giam cầm ở trong thân núi, mặc cho những sóng gợn này vỗ lên xung quanh hắn. Qua thời gian, cặp mắt của hắn bỗng nhiên chớp mở.
Hai tay nâng lên, mạnh mẽ vươn ra ngoài, khẽ chống, Sơn Hải này lập tức ầm một tiếng, nổ tung. Khi thân thể Mạnh Hạo lao ra, sắc mặt tái nhợt, nhưng hai mắt đã hiện lên tia kỳ dị.
- Thôn Sơn Quyết…
Hô hấp Mạnh Hạo có chút dồn dập, giờ phút này, hắn dĩ nhiên phát hiện ra, bản thân đã có chút minh ngộ với Thôn Sơn Quyết này. Nếu lấy mười thành xem như là hoàn toàn lĩnh ngộ xong, như vậy, hắn hiện giờ đã xem như lĩnh ngộ chừng năm thành của Thôn Sơn Quyết này.
Theo Sơn Hải sụp đổ, Mạnh Hạo không thấy được phù văn gì đó xuất hiện, chỉ thấy một luồng ánh sáng nhu hòa, từ trên không trung chiếu xuống, chiếu lên người Mạnh Hạo. Hắn đưa mắt nhìn, trong lòng có chút hiểu ra, biết là lần này không gặp được thuật pháp, ánh sáng trước mặt này, là cửa vào tầng thứ ba.
Khi bước vào ánh sáng, thân thể của hắn trực tiếp lên không, nhảy vào trong hư vô, khi trước mắt rõ ràng lại, thì đã là tầng thứ ba.
Mới vừa xuất hiện, biển lửa ngập trời bốn phía, chừng mười bóng dáng cao hơn một trượng, từ trong biển lửa gào thét mà đến, trong mắt Mạnh Hạo chợt lóe.
- Đệ tam mệnh!
Ầm!
Thân thể Mạnh Hạo lập tức bành trướng, tu vi cũng biến hóa, chiến lực bốn lần Nguyên Anh viên mãn tại trong chớp mắt này, hoàn toàn bùng nổ. Toàn thân hắn tràn đầy lực lượng dũng mãnh, nhất là thân thể lại càng khủng bố, lúc hắn cất bước, tiếng nổ vang ngập trời.
Tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu…
Mạnh Hạo không chần chừ, một đường bay như tên bắn, cho đến khi bước vào tầng thứ bảy, hắn mở ra đệ tứ mệnh.
Mà giờ khắc này, người bên ngoài tiến vào Yêu Tiên tháp đã quá nhiều, cũng không có nhiều người rảnh chú ý tới Mạnh Hạo trong vô số quang điểm kia. Phần lớn mọi người, đều đang nhìn về phía tầng thứ mười.
Ở nơi đó, giờ phút này có một quang điểm tồn tại một mình, đang có ý đồ phá tan tầng thứ mười.
Giờ khắc này, gần như tất cả đệ tử, đều đang chú ý nơi này, một đám ánh mắt sáng ngời, tập trung nhìn tầng thứ mười này, một khi đã bị đột phá, sẽ có thay đổi gì.
Dù sao, Yêu Tiên tháp chín mươi chín tầng này, mỗi mười tầng, tất đạt được đạo pháp trước trăm. Mà những đạo pháp trước trăm trong ba ngàn đạo pháp, bất kỳ một cái nào, cũng có thể nói là thuật pháp kinh thiên, đủ khiến cho mọi người tâm động.
Nhất là những người đến từ Nam Thiên chi địa, lại càng chú ý đối với tầng thứ mười này, bọn họ muốn vượt qua đệ tử Yêu Tiên Tông. Hàn Bối cũng tốt, Vương Lệ Hải cũng thế, còn có Quý gia, Phương gia, tất cả những người đến từ Đông Thổ, đến từ Bắc Địa không bước vào trong tháp, đều đang chăm chú theo dõi.
Thời gian trôi qua, tầng thứ mười này hình như có chút gian nan, vị tu sĩ bước vào trong đó, giờ phút này vẫn còn đang ở trong tầng mười, chưa thể đột phá. Trong ánh mắt ngóng nhìn của mọi người, ngoại trừ Kha Vân Hải cùng với Phương Du ra, có rất ít người sẽ chú ý tới, trong lúc bất tri bất giác, có một quang điểm biến mất khỏi tầng thứ bảy, hiện ra tại tầng thứ tám, rồi biến mất, lại hiện ra tại tầng thứ chín.
Cho đến… trong sự sửng sốt của mọi người xung quanh, trong ánh mắt chú mục của bọn họ, ở tầng thứ mười, đột nhiên… nhiều hơn một quang điểm!
Đó là quang điểm thứ hai bước vào tầng thứ mười.
Hắn, chính là Mạnh Hạo.
- Đây là…
- Người này là ai? Đệ tử thứ hai bước vào tầng thứ mười này là ai, lúc trước không có lưu ý cụ thể!
Tiếng ồ lên rộn ràng, từ bốn phía truyền ra, ánh mắt mọi người nơi đây, nháy mắt tập trung lên quang điểm đại biểu cho Mạnh Hạo kia.
Giờ phút này, tầng thứ mười, một mảnh kim quang lóng lánh, không trung màu vàng, mặt đất màu vàng, mọi thứ trong tầm mắt, đều là màu vàng óng ánh. Có mười thanh kiếm, ở khoảnh khắc khi Mạnh Hạo xuất hiện, từ bốn phía, mang theo lực lượng kinh thiên, lập tức lao tới.
Mười chuôi kiếm này, tất cả đều bộc phát ra lực lượng Trảm Linh, vô cùng dũng mãnh, sát khí ngập trời.
- Đệ lục mệnh!
Gần như trong nháy mắt mười thanh kiếm này tới gần, hai mắt Mạnh Hạo lập tức co rút lại, không chút do dự, mở ra đệ lục mệnh.
Ầm!
Tu vi Mạnh Hạo bùng nổ, thân thể trực tiếp bạo tăng, chiến lực đạt tới ba mươi hai lần Nguyên Anh viên mãn. Nhất là thân thể hắn, giờ phút này dũng mãnh tới trình độ, đã vượt qua đệ thất mệnh lúc trước, đạt đến một loại trình độ, mà theo sự thôi diễn của Mạnh Hạo, có thể sánh ngang với đệ bát mệnh!
Lực kinh người như thế, thậm chí nếu tổng hợp thực lực, giờ phút này, Mạnh Hạo đã có sự dũng mãnh của đệ thất mệnh lúc trước, khi ra tay, thiên địa lập tức nổ vang.
Thần thông Mạnh Hạo triển hiện, nhất là trên tay phải, mơ hồ có một tòa núi nhỏ hư ảo, chớp động. Thế giới một mảnh màu vàng này, dường như hóa thành nộ hải màu vàng, quay cuồng rít gào.
Một lát sau, mười thanh kiếm này bỗng nhiên chồng lên nhau, cùng lúc đó, kim quang trong toàn bộ thế giới màu vàng này, tại trong chớp mắt, đảo cuốn tới. Dường như mười thanh kiếm trùng điệp kia, đã trở thành một hắc động có thể cắn nuốt tia sáng, hấp thu hết ánh sáng của thế giới này. Bốn phía một mảnh tối đen, duy chỉ có thân kiếm, mang theo ánh sáng không cách nào hình dung, ầm ầm chém tới phía Mạnh Hạo.
Thậm chí trên đó, còn xuất hiện dao động ý cảnh!
Hai mắt Mạnh Hạo co rút lại, trong chớp mắt khi kiếm tiến đến, hắn không chút do dự mở ra đệ thất mệnh!
Ầm!
Đệ thất mệnh bùng nổ, chiến lực sáu mươi lần kinh thiên, thân thể Mạnh Hạo lại phát ra tiếng sấm nổ, nhưng không bành trướng tiếp, mà là nội liễm đi một chút, còn cảm giác tiên ma lại mãnh liệt hơn. Giờ khắc này, thân thể Mạnh Hạo cũng đúng như phán đoán của hắn, như là mở ra đệ cửu mệnh.
Chỉ thiếu chút nữa là có thể trực tiếp đạt được thân thể Trảm Linh!
Lúc cất bước, Mạnh Hạo tiến về phía đại kiếm kia, đánh ra một quyền.
Tiếng nổ ngập trời, kinh thiên động địa, Mạnh Hạo phun ra máu tươi, khi thân thể hắn lui về phía sau, thế giới trước mặt, trong nháy mắt phá thành mảnh nhỏ. Cùng lúc đó, vô số phù văn lóe lên, ba ngàn đại đạo, ba ngàn phù văn dấu ấn, vờn quanh bốn phía Mạnh Hạo. Một cái trong đó lập tức lóng lánh, lao thẳng về phía Mạnh Hạo.
Dấu ấn này thoạt nhìn như một tòa núi nhỏ, khoảnh khắc khi nhìn thấy, Mạnh Hạo lập tức nhận ra, đây chính là Thôn Sơn Quyết mà hắn đã cảm ngộ được một nửa.
Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, không hề tránh né, mặc cho dấu ấn này tiến đến, dung nhập vào trong thân thể. Sau đó, đầu óc lập tức ầm một tiếng, như có vô số hình dạng ngọn núi, tại trong nháy mắt này hiện ra trong tâm thần, giống như trong nháy mắt, Mạnh Hạo vượt qua hàng tỉ ngọn núi, còn được tận mắt quan sát.
Cùng lúc đó, trong mắt hắn hiện lên tia sắc bén, khoanh chân ngồi xuống. Sau nửa canh giờ, hắn mở hai mắt ra, trong mắt Mạnh Hạo, rõ ràng xuất hiện ảnh ngược một ngọn núi.
Khí tức của Mạnh Hạo tại thời khắc này, có sự thay đổi. Tất cả hình ảnh, trí nhớ có liên quan đến Thôn Sơn Quyết trong đầu hắn, tại trong chớp mắt này, ngưng tụ lại với nhau, tạo thành một lạc ấn giống như hạt giống.
Đó là đạo pháp chi chủng do bản thân hắn hiểu ra, thứ mà hắn có thể mang ra khỏi cảnh giới thứ hai của Yêu Tiên Tông này!
Thứ này xuất hiện, chứng minh Mạnh Hạo đã cảm ngộ được thuật này!
- Nuốt núi hồn, mô phỏng núi hồn, đoạt thân núi, luyện thân thể của ta!
Mạnh Hạo đứng lên, tay phải vung lên, trong tay hắn lập tức có một ảo ảnh ngọn núi reo hò. Trong hai mắt hắn hiện lên tia kỳ dị, khi ngẩng đầu, thân thể trực tiếp bay về phía luồng ánh sáng từ trên chiếu xuống.
Thời điểm thân thể hắn chạm và luồng ánh sáng này, toàn thân Mạnh Hạo lập tức nổ vang, như là bơi trong nước, cảm giác được trở ngại nhất định. Nhưng cảm giác này chỉ tồn tại mấy hơi thở, liền nháy mắt biến mất, đối với Mạnh Hạo mà nói, như là xuyên qua một thế giới, khi trước mắt rõ ràng, phía trước hắn, đã xuất hiện một mảnh thế giới mới.
Mảnh thế giới này, chính là một mảnh chiến trường từ xưa. Tại trong chiến trường này, thời điểm Mạnh Hạo xuất hiện, không ít bóng dáng chợt xoay người, đồng loạt nhìn về phía Mạnh Hạo.
Có tầm vài chục người, tu vi của từng người đều khiến hai mắt Mạnh Hạo co rụt lại. Khi thấy bọn họ tới gần, Mạnh Hạo không chút do dự, vỗ tay phải lên túi da thú, lấy ra một bó lớn phù văn, vung mạnh về phía trước.
Tiếng động rầm rầm chấn động, toàn bộ mặt đất đều run rẩy, từng vết nứt thật lớn, lấy Mạnh Hạo làm trung tâm, lan tràn ra bốn phía, không trung sấm sét nổ vang, vô số tia chớp đồng loạt giáng xuống. Toàn bộ trời đất, tại trong chớp mắt này, dường như đã trở thành tận thế.
Mạnh Hạo hít sâu, mặc dù lúc trước, hắn đã dự liệu được phù văn Kha Vân Hải cho hắn vô cùng dũng mãnh, nhưng lúc này, khi tận mắt thấy, thì vẫn rung động. Toàn bộ thế giới ở tầng mười một, mặt đất đã biến mất, toàn bộ trong nổ vang lúc trước đã sụp xuống nổ nát. Không trung một mảnh tàn phá, tất cả bóng dáng trên chiến trường, đều đã trở thành tro bụi.
Duy chỉ có Mạnh Hạo ở nơi đó, đã trở thành một tòa cô phong.
- Cường đẩy lên?
Mạnh Hạo trừng mắt nhìn, lộ ra vẻ ngại ngùng, nhoáng một cái, nhảy vào tầng thứ mười hai.
Tầng mười hai, mười ba, mười bốn…
Mạnh Hạo một đường nổ vang, nơi hắn đi qua, thiên địa chấn động, bảo quang vô tận, mà ngay cả bên ngoài… cũng có thể nhìn ra một chút manh mối.
Giờ phút này ở bên ngoài, tất cả đệ tử Yêu Tiên Tông đều mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn Yêu Tiên tháp. Quang điểm kia, bắt đầu từ tầng thứ mười, một đường gần như chỉ cần thời gian mấy cái hô hấp sẽ nhảy lên một tầng, cho đến lúc này, đã hiện ra tại tầng thứ mười năm. Mọi người, đều ngây dại.
Nhất là bốn phía quang điểm này, phạm vi vầng sáng xuất hiện rất lớn, khí tức pháp bảo dao động trong đó cực kỳ rõ ràng.
- Người này… Người này dùng bao nhiêu pháp bảo vậy trời?