Khi hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, Chỉ Hương đã kéo Mạnh Hạo cùng nhau ngồi xuống, khoanh chân ngồi trong ao. Nước ao không nhiều lắm, chỉ có thể tới vòng eo mềm mại của Chỉ Hương.
Mạnh Hạo bị lôi kéo cũng khoanh chân ngồi xuống, hắn vội ho một tiếng, ánh mắt đã rơi lên người Chỉ Hương.
- Khi ta đang hấp thu Yêu Tiên trì này, ngươi cũng có thể ở chỗ này tôi thể. Hơn nữa thể chất ta đặc thù, trong quá trình chuyển hóa thành Yêu Tiên thể, sẽ tản mát ra một mùi đặc thù.
- Mùi này dung nhập trong máu thịt, có thể sánh với thiên tài địa bảo, cho nên… ngươi có thể ở trong này, vận chuyển thuật luyện thể ngươi am hiểu nhất, hiệu quả tăng không ít.
- Thay vì lãng phí, không bằng cho ngươi hấp thu.
Chỉ Hương nhẹ giọng mở miệng.
- Mặt khác, trong quá trình chuyển hóa thành Yêu Tiên thể, ta không thể bị quấy rầy. Về phần nguyền rủa, căn cứ phán đoán của tông môn, chỉ cần ta bắt đầu chuyển hóa, thì nguyền rủa cũng sẽ không có tác dụng với ta nữa.
- Nếu ngươi chấm dứt trước, thì ở ngoài chờ ta. Khoảng thời gian này, ta không biết kéo dài bao lâu, hi vọng ngươi có thể hộ pháp giúp ta.
Chỉ Hương nhìn Mạnh Hạo, hồi lâu nhắm nghiền hai mắt.
Trong khoảnh khắc nàng nhắm mắt, một mũi thơm nồng đậm nháy mắt tràn ra, hoàn toàn dung nhập vào nước ao, tại nháy mắt đó, trong nước ao lập tức dâng lên từng trận sương mù màu trắng. Sương mù này càng ngày càng đậm, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ nước ao, bao phủ luôn cả bóng dáng Mạnh Hạo và Chỉ Hương vào trong đó.
Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, nhìn chung quanh. Đầu tiên, hắn phát hiện ra, nước ao nơi đây đang tràn ra từng trận hàn khí. Hàn khí này vốn mỏng manh, nhưng sau khi sương mù nổi lên, thế nhưng trong nháy mắt lại mãnh liệt lên không chỉ mười lần.
Vả lại xem tình hình này, là đang dần dần băng hàn hơn.
Mạnh Hạo từng ngâm qua nước này ở cảnh giới thứ hai, biết càng rét hiệu quả càng tốt. Giờ phút này hắn hít sâu, đang muốn vận chuyển tu vi, nhưng rất nhanh hắn liền nhận thấy được, sương mù bốn phía này, lại cũng đang làm dịu huyết nhục của bản thân, dường như không ngừng dung nhập vào, khiến cho thân thể lấy một loại trình độ kinh người, đang từ từ dũng mãnh hơn.
- Chỉ Hương nói không có sai.
Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra một chút tinh mang. Giờ phút này, sương mù, nước ao, đều hữu hiệu đối với thân thể, cho dù không thi triển bất kỳ thuật pháp gì, Mạnh Hạo cũng biết, thu hoạch ở trong này là không ít.
Tuy nói muốn ở trạng thái đệ nhất mệnh mà có thân thể dũng mãnh của đệ thất mệnh là không thể nào, nhưng đạt tới đệ lục mệnh, lại là có thể làm được.
Mà dựa theo phỏng đoán của Mạnh Hạo, đệ nhất mệnh mà muốn sánh ngang đệ thất mệnh, quá khó khăn…
- Không biết Nhục Thân Thành Thánh… có thể tu luyện ở trong này hay không. Thuật này chỉ có thể tu một lần, nhưng giúp thân thể duy nhất vĩnh hằng, dũng mãnh kinh người… Mà bầu không khí nơi đây thích hợp để rèn luyện thân thể nhất, chính là lúc ta triển khai thuật này!
Trong mắt Mạnh Hạo hiện lên chút tinh mang. Cho dù Nhục Thân Thành Thánh này vốn đã mạnh, nhưng bản thân càng mạnh thì tăng phúc càng dũng mãnh.
Nhưng đạo pháp cũng tốt, bí pháp cũng thế, thuật này là đạt được trong Yêu Tiên Tông này, Mạnh Hạo có loại dự cảm, nếu không tu hành ở nơi này, đi ra bên ngoài, có lẽ sẽ không còn dùng được nữa.
Một khi đã như vậy, cũng không cần do dự chần chừ, nên dùng thì sẽ dùng!
Hai mắt Mạnh Hạo tràn ra tinh quang, nhắm mắt lại, trong đầu không chút do dự, triển khai bí thuật Nhục Thân Thành Thánh!
Ầm!
Trong đầu Mạnh Hạo lập tức nổ vang, theo bí thuật triển khai, thân thể hắn lập tức chấn động, sương mù bốn phía lập tức quay cuồng. Chỉ trong một chốc thời gian, không ngờ lại như gió nổi mây phun, xuất hiện lốc xoáy thật lớn, ầm ầm chuyển động.
Nước ao cũng tại thời khắc này, bắt đầu xao động, dường như cũng đã trở thành lốc xoáy.
Cùng lúc đó, Chỉ Hương bên kia cho dù đắm chìm trong việc thay đổi thể chất, nhưng vẫn cảm nhận được biến hóa bên ngoài, trong lòng cả kinh. Ngay sau đó, trong thức hải nàng cũng nổ vang, toàn thân trong chớp mắt tản mát ra lượng lớn yêu khí. Những yêu khí này khuếch tán ra, khiến cho sương mù càng đậm, thân thể của nàng như bị vô hình kích thích, bắt đầu thay đổi đầu tiên.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Mạnh Hạo quên hết thảy, Chỉ Hương cũng như vậy, hai người khoanh chân ngồi trong nước hồ, bị sương mù che lấp, thấy không rõ bốn phía, cũng nhìn không rõ bản thân, nhưng cảm thụ đối với thân thể, vẫn còn có thể miễn cưỡng tồn tại.
Thân thể Mạnh Hạo đang không ngừng bành trướng, sau khi bành trướng tới cực hạn, thì lại nhanh chóng co rút, vòng đi vòng lại, giống như một vòng tuần hoàn. Mà khi từng vòng tuần hoàn chấm dứt, thân thể Mạnh Hạo cũng đã bộc phát ra dao động khủng bố.
Nhục thể của hắn càng ngày càng mạnh!
Vô số phù văn hư ảo, tại trong chớp mắt này, lấp lánh sáng xung quanh Mạnh Hạo. Những phù văn đó dường như từ vô trung sinh hữu, cái nào cái nấy tản mát ra khí tức tang thương cổ xưa. Khi chúng vờn quanh Mạnh Hạo, khiến cho Mạnh Hạo, thoạt nhìn dường như tràn đầy một cỗ cảm giác kỳ dị.
Bất đồng với Mạnh Hạo là Chỉ Hương. Ngoài thân thể của nàng, rõ ràng tản mát ra từng trận yêu khí vô biên. Những yêu khí này quá nồng, nhưng lại ngưng tụ vào với nhau, tạo thành từng cái sinh linh.
Nhưng sinh linh này có bộ dáng khác nhau, nhưng từng cái đều từng tồn tại ở các năm tháng khác, hiện giờ đã ngã xuống, nhưng lại bị thiên địa đại yêu của trời cao Đệ Cửu Sơn Hải này nhớ kỹ.
Sau khi chúng nó lần lượt ảo hóa ra, rồi rút nhỏ vô số lần, thì khoanh chân ngồi xung quanh Chỉ Hương, tự bấm niệm thần chú, đánh ra từng đạo quang nhìn không rõ, không ngừng dung nhập vào trong cơ thể Chỉ Hương.
Mà Mạnh Hạo bên này, vì ngồi quá gần Chỉ Hương, vì thế mà giờ khắc này cũng bị những thiên địa đại yêu kia bao phủ cùng một chỗ, cũng có không ít quang vô hình, bị đánh nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo.
Thân thể Mạnh Hạo run rẩy, cùng lúc đó, những phù văn xung quanh hắn nhanh chóng xoay tròn, không ngừng có phù văn lao về phía Mạnh Hạo, chui vào trong cơ thể của hắn.
Theo quang và phù văn dung nhập, trong đầu Mạnh Hạo liên tục nổ vang, khí tức của hắn càng ngày càng lớn mạnh, nhục thể của hắn dần dần phóng xuất ra dao động khủng bố.
Khi thì tráng kiện đến kinh người, khi thì co rút tới nội liễm, quần áo của hắn, cũng từ lúc thân thể bành trướng cực hạn mà rách vụn. Giờ phút này, toàn thân hắn không có chút quần áo nào, giống như Chỉ Hương, trần truồng khoanh chân ngồi trong ao.
Hùng mạnh đầu tiên là cốt cách của hắn. Những thứ này dường như mang theo tác dụng cực kỳ đặc thù, có thể làm cho cốt cách một người, càng ngày càng dũng mãnh, càng ngày càng cứng rắn, cho đến khi có thể sánh với pháp bảo.
Bên này vốn đang không ngừng làm dịu xuống, xương cốt Mạnh Hạo sẽ càng trở nên khủng bố, nhưng… giờ phút này, hắn lại ngồi gần Chỉ Hương, mà những đại yêu hư ảo khoanh chân ngồi xung quanh Chỉ Hương lại phóng xuất ra quang vô hình, tác dụng hoàn toàn tương phản với phù văn của Mạnh Hạo.
Quang này không phải tẩm bổ, mà là phá hủy, giống như Yêu Tiên thể, coi trọng chính là ở trong phá hủy kích phát tiềm lực, đắp nặn ra thân thể mạnh nhất.
Mà bí thuật Nhục Thân Thành Thánh, lại là tẩm bổ, cũng là kích phát tiềm lực, nhưng là lấy việc tẩm bổ giúp cho thân thể hùng mạnh cường đại hơn, cho đến khi cường hóa ra thân thể mạnh nhất.
Hai loại phương pháp này không giống nhau, từ xưa đến nay, chưa hề có ai đồng thời tu hành, không phải là không muốn, mà là không cách nào tu hành.
Nhưng giờ phút này, trên người Mạnh Hạo, dưới cơ duyên xảo hợp, cư nhiên lại đạt đến loại phù hợp nào đó, lại vì quang của những đại yêu hư ảo này, không ngừng phá hủy cốt cách ở trong cơ thể hắn, khiến cho xương cốt của hắn bắt đầu vỡ vụn.
Nhưng việc này không phù hợp với Nhục Thân Thành Thánh, cho nên… vốn chỉ cần vận dụng một phần nhỏ phù văn lạc ấn của bí thuật, thì trong một chớp mắt, lập tức bị liên lụy, kéo theo càng nhiều phù văn lạc ấn hơn, lao thẳng vào trong cơ thể Mạnh Hạo, hoàn thiện cốt cách của hắn.
Tại trong quá trình một hủy một bổ này, thống khổ Mạnh Hạo phải thừa nhận là không cách nào hình dung. Nhưng cũng vì vậy, mà thu hoạch của hắn, cũng là chưa ai từng có!
Không biết trôi qua bao lâu, khi cốt cách Mạnh Hạo trong vòng tuần hoàn không ngừng này đã được củng cố hoàn toàn, thì nhục thể của hắn lập tức ầm một tiếng, trực tiếp đột phá, đạt đến trình độ dũng mãnh của đệ lục mệnh.
Giờ khắc này, Mạnh Hạo hắn không cần tu vi, chỉ là thân thể thì đã tràn đầy lực lượng kinh tâm động phách. Duy chỉ có bề ngoài, thì không còn là thon dài như trước nữa, mà bành trướng, cả người dường như hóa thành một ngọn núi nhỏ.
Cũng chính là vào lúc này, việc tôi luyện nhục thân của hắn, từ cốt cách lan tràn, bắt đầu rèn luyện huyết nhục.
Cốt cách, huyết nhục, kinh mạch, ba phương diện này sau khi đều được rèn luyện, dung hợp vào một chỗ, thì có thể bộc phát ra khí huyết dũng mãnh.
Toàn thân Mạnh Hạo chấn động, quang đến từ thiên địa đại yêu trong một chớp mắt khiến cho toàn thân Mạnh Hạo héo rũ tới cực hạn, giống như da bọc xương. Nhưng trong hơi thở tiếp theo, lượng lớn phù văn đến từ bốn phía lại dũng mãnh lao vào, trong phút chốc, giúp thân thể Mạnh Hạo khôi phục lại như lúc ban đầu.
Tại trong vòng tuần hoàn không ngừng này, phù văn bốn phía Mạnh Hạo càng ngày càng giảm bớt, đã không còn nhiều lắm. Nhưng vào lúc này, đột nhiên, trên bầu trời bảy ngọn núi của Yêu Tiên Tông, bất thình lình xuất hiện một cái khe cực lớn.
Cái khe này ầm ầm xé mở, truyền ra tiếng nổ, lập tức chấn động tất cả tu sĩ Nam Thiên chi địa trong Yêu Tiên Tông giờ phút này. Những người này đồng loạt ngẩng đầu, trên mặt lập tức tràn ngập hoảng sợ.
Bọn họ rõ ràng nhìn thấy, trong cái khe giữa không trung, giờ phút này có một đồ vật khổng lồ đang ầm ầm giáng lâm, đó là… một cái tháp khổng lồ đến không cách nào hình dung!
Chính là… Yêu Tiên tháp!!!
Tháp này, mọi người ở cảnh giới thứ hai đều đã nhìn thấy, nhưng giờ phút này nhìn lại, lập tức thấy được sự khác biệt. Thân tháp… chỉ miễn cưỡng đầy đủ, thế mà có không ít chỗ sụp đổ, vỡ nứt, thậm chí có những chỗ tiếp nối, chỉ còn lại một mảnh ánh sáng.
Toàn bộ tháp, một mảnh đổ nát, dường như trong trận đại chiến năm đó, gần như bị hủy diệt triệt để.
Nhưng nó… vẫn còn tồn tại, giờ phút này, trong tiếng nổ vang, nó giáng lâm xuống, lập tức tạo thành uy áp vô biên, khiến tất cả những người nhìn thấy tháp này, đều chấn động tâm thần, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Ngay sau đó, tại trong Yêu Tiên tháp vừa giáng lâm này, từ trong thân tháp, lập tức xuất hiện một dải cầu vồng toàn phù văn.
Đó là vô số phù văn lạc ấn, tạo thành một dải ngân hà quét ngang hư không, giống như một tấm lụa kinh thiên, sau đó rầm rầm lao thẳng về phía Yêu Tiên trì ở sau núi thứ bảy. Khoảnh khắc nó giáng lâm xuống đó, ở khu vực người bên ngoài nhìn không tới, trực tiếp bao phủ Yêu Tiên trì, đánh vào trong cơ thể Mạnh Hạo!
Nhục Thể Thành Thánh là bí thuật đến từ Yêu Tiên tháp. Yêu Tiên thể là thân thể mạnh nhất do Lý Chủ sáng tạo ra, hai thứ rốt cuộc ai mạnh hơn, việc này rất khó nói rõ.
Nhưng lúc này, trên người Mạnh Hạo, giống như tiến hành một hồi chinh chiến trước nay chưa từng có. Lấy thân thể hắn làm chiến trường, bí thuật và Yêu Tiên thể triển khai đối kháng.
Là phá hủy có thể hơn tẩm bổ, hay là tẩm bổ đến không thể bị phá hủy, giống như thanh mâu và lá chắn!