Đứng ở vị trí năm ngàn trượng giữa không trung, Mạnh Hạo hô hấp dồn dập. Đệ cửu mệnh mở ra đối với hắn mà nói, cũng là một loại tiêu hao. Nhất là ở vị trí này, đối mặt với uy áp vạn trượng thiên đi thông hai đại thánh địa, hắn có thể cảm nhận được, xung quanh thân thể, áp lực dường như có ở khắp mọi nơi.
Cỗ áp lực này, ở xung quanh Mạnh Hạo, áp bách từng tấc da thịt của hắn, áp bách từng tấc máu thịt của hắn. Tiếng động ken két giống như xương cốt ma sát, thân thể dũng mãnh tới như hiện giờ, thì vẫn không cách nào đi về phía trước một bước.
Còn có chiến lực 256 lần Nguyên Anh viên mãn trong cơ thể, cũng ở dưới uy áp này, không ngừng bộc phát ra để chống cự, nhưng lại liên tiếp bại lui, sắp bị đè ép dập tắt.
Uy áp ở bốn phía này mạnh đến nỗi, nếu Hô Diên lão tổ không chết mà ở chỗ này, thì thân xác và linh hồn cũng sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt, trực tiếp sụp đổ, chia năm xẻ bảy.
Mạnh Hạo hít sâu, ngẩng đầu, nhìn về phía hai đại thánh địa ở trên năm ngàn trượng kia, trong mắt lộ ra tinh mang.
Con đường này, lấy tu vi hiện giờ của hắn, không thể đi qua. Việc này Kha Cửu Tư nói như vậy, chân linh Dạ cũng nói như thế, nhưng… tính cách Mạnh Hạo, không phải là người khác nói cái gì, thì chính là cái đó.
Hắn tin tưởng giải thích của Kha Cửu Tư, nhưng nếu ngay cả thử cũng không thử, Mạnh Hạo sẽ không bỏ qua. Cho dù biết rõ rất khó, nhưng cũng muốn tự thân thử một chút, xem khó khăn lớn cỡ nào.
- Cực hạn sao.
Mạnh Hạo thì thào, khi hắn khàn khàn mở miệng, thì dưới áp lực đè ép, trong mắt hắn đã xuất hiện lượng lớn tơ máu, gân xanh trên thân thể phồng lên, máu trong người cũng bắt đầu lưu chuyển chậm lại, sinh mạng dường như cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu suy kiệt.
Mạnh Hạo trầm mặc, cúi đầu, nhìn về phía Kha Cửu Tư, chân linh Dạ ở dưới năm ngàn trượng, còn có Chỉ Hương ở xa xa đã bị hắn chú ý tới. Nếu hiện tại buông tha, hắn chỉ cần bỏ đi chống cự, thân thể sẽ lập tức rơi xuống, cho đến khi an toàn.
- Nhưng ta, vẫn muốn thử thêm một chút nữa, nơi đây… không phải là cực hạn của ta!
Hai mắt Mạnh Hạo trong khoảnh khắc lóe lên, hiện lên tia chấp nhất. Lúc ngẩng đầu lên, khí thế cả người ầm ầm khuếch tán, tóc dài hơi bạc bay lên, quần áo cuồng loạn bay múa, Mạnh Hạo lại giơ chân bước lên, hung hăng bước ra một bước dài về phía trước.
Một bước một trượng.
Ầm!
Thân thể Mạnh Hạo chấn động, tiếng ken két không ngừng truyền ra từ trong cơ thể, tu vi bị áp chế mãnh liệt, 256 lần Nguyên Anh viên mãn, bị đè ép như muốn vỡ vụn.
Sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt, nhưng giờ khắc này, hắn dường như phát hiện điều gì, đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh, trên mặt hắn hiện lên chút vẻ kích động và mừng như điên!
Giống như có chút không dám tin tưởng với phát hiện của mình, trong mắt Mạnh Hạo hiện lên vẻ quyết đoán. Tại dưới uy áp mãnh liệt này, hắn cưỡng ép giơ chân lên, liều mạng phun ra một ngụm máu tươi, lại bước ra một bước dài!
Ở vị trí năm ngàn trượng, Mạnh Hạo bước ra tổng cộng ba bước, đi ra ba trượng!
Một bước này hạ xuống, thân thể Mạnh Hạo ầm một tiếng, cả người hắn lắc lư vài cái, khi phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt, thậm chí trên thân thể hắn còn xuất hiện một vài vết rách máu thịt. Giống như nếu áp lực tiếp tục mạnh hơn, thì thân thể này sẽ bị đè ép tới chia năm xẻ bảy.
Nhưng trong mắt Mạnh Hạo, khoảnh khắc liền xuất hiện vẻ mừng như điên, cực kỳ mãnh liệt. Thậm chí vì phát hiện này, hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn.
- Không ngờ… sẽ có biến hóa như thế!!
Trong lòng Mạnh Hạo vẫn khó có thể tin như trước. Giờ phút này, hắn không thể bình tĩnh suy nghĩ, bởi vì hắn phát hiện, tu vi trong cơ thể mình, dưới uy áp này, 256 lần Nguyên Anh viên mãn, thế nhưng lại xuất hiện dung hợp!
Nếu là ở bên ngoài, loại chuyện này, tuyệt sẽ không xuất hiện. Thậm chí theo hiểu biết của Mạnh Hạo, ở bất kỳ một địa phương nào khác, loại chuyện này cũng rất khó phát sinh, duy chỉ có nơi này, duy chỉ có nơi đây!
Bởi vì uy áp nơi này, đến từ tam đại yêu sơn, đến từ hai đại thánh địa. Có thể nói, toàn bộ Đệ Cửu Sơn Hải, gần như không có chỗ nào, có thể hình thành loại uy áp, nhìn thì hống hách, nhưng trên thực tế lại có chút nhu hòa.
Có lẽ có chỗ khác mạnh hơn, nhưng không thích hợp cho tu sĩ dưới Tiên. Mà nơi đây, vì là truyền thừa, cho nên mới có một mặt nhu hòa, đối với Mạnh Hạo mà nói, chỗ như vậy, là tốt nhất… để tu vi trong cơ thể dung hợp!
Tu vi 256 lần Nguyên Anh viên mãn, nhìn như khủng bố, nhưng nếu có thể ngưng tụ thành một, vậy thì khi bạo phát ra… sẽ vượt xa lúc trước, đó chính là… lực lượng Trảm Linh chân chính!
Việc này, lúc trước Mạnh Hạo cũng từng suy tư qua. Như thế nào để Trảm Linh, một mặt là cảm ngộ, một mặt là lột xác tu vi, nhưng vẫn luôn không rõ ràng, chỉ có thể hao phí thời gian, chậm rãi khiến tu vi trong cơ thể nén ép xuống, cho đến khi đạt tới một loại biến hóa về chất một cách tự nhiên.
Nhưng lúc này, uy áp nơi đây, lại có tác dụng như thế, phát hiện này, Mạnh Hạo sao có thể không kích động. Giờ khắc này, hắn ngược lại cũng không đặc biệt để ý tới truyền thừa gì nữa. Thứ hắn để ý, là nơi đây có thể cho bản thân một con đường tu hành, từng bước bước ra đều quan trọng nhất!
Một khi thành công, chuyện này sẽ giúp hắn nhanh chóng giảm bớt thời gian bước vào Trảm Linh. Thậm chí, có thể đến mức, tu hành không đến ba trăm năm, liền trực tiếp bước vào trình độ Trảm Linh.
- Nhục thể của ta, cũng có thể rèn luyện ở trong này!
Mạnh Hạo hít sâu, thế nhưng lại khoanh chân ngồi giữa không trung, đón nhận áp lực bên ngoài, đưa vào trong cơ thể, bắt đầu áp súc tu vi.
- Hắn thế mà lại tu hành ở đó!
Chỉ Hương mở to mắt, lộ ra vẻ không thể tin nổi.
Hai mắt Kha Cửu Tư nheo lại, khóe miệng chậm rãi hiện lên nụ cười.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau một nén nhang, thân thể Mạnh Hạo ầm ầm chấn động. Khi hắn mở mắt ra, tơ máu trong mắt càng nhiều hơn, nhưng lại lóng lánh tinh mang. Hắn chậm rãi đứng lên, một cỗ khí thế mạnh hơn bộc phát ra từ trên người hắn.
Trong cơ thể hắn, giờ phút này đã không phải là 256 lần Nguyên Anh viên mãn, mà giảm bớt mười phần!
Rõ ràng là giảm bớt, nhưng mà trên khí thế, lại mạnh hơn một chút so với Mạnh Hạo lúc trước.
- Nơi này, là phúc địa của ta!
Trong mắt Mạnh Hạo hiện lên tia kỳ dị, giơ chân lên, lại bước ra một bước.
Ầm!
Uy áp lại mãnh liệt hơn, thân thể Mạnh Hạo run rẩy, nhưng tu vi trong cơ thể hắn, cũng ở trong chớp mắt này, chợt thiếu năm phần, giờ phút này chỉ còn lại có 241 lần!
Ít đi năm phần, dao động tu vi tràn ra lại càng mạnh, chống đỡ cho Mạnh Hạo lại đi ra một bước nữa!
Một bước, hai bước, ba bước…
Thân thể Mạnh Hạo run rẩy, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ, nhưng hắn vẫn không ngừng tiến lên phía trước. Mà theo bước chân hắn không ngừng tiến lên, tu vi trong cơ thể Mạnh Hạo cũng đang không ngừng được áp súc.
236 lần, 226 lần… cho đến khi đạt được 180 lần, Mạnh Hạo đã đi tới vị trí năm ngàn ba trăm trượng!
Vị trí này, cho dù là Trảm Linh đệ nhị đao, cũng sẽ phải run rẩy, toàn bộ dựa vào tu vi bảo hộ, hơi chút không ổn, sẽ toái diệt.
Mạnh Hạo cảm thấy thân thể như muốn nổ tung, nhất là cơ thể, là tu hành bên ngoài, giống như một lớp vỏ ngoài. Khác với Trảm Linh đệ nhị đao, Mạnh Hạo đứng ở vị trí này, là dùng thân thể đến bảo hộ tu vi.
Dựa vào thân thể dũng mãnh, ở nơi này, để áp súc tu vi ngưng kết, nhưng thân thể hắn, giờ phút này, đã xuất hiện từng vết máu, giống như muốn vỡ ra, cũng đã lộ ra thịt đỏ trong đó.
Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, không chút do dự, lập tức vỗ túi trữ vật, lấy ra lượng lớn đan dược. Những đan dược này, đều là vật hắn dự phòng, sau khi một ngụm nuốt tất, lập tức bổ sung tiêu hao của thân thể. Cùng lúc đó, ngay cả đan dược gia tăng thọ nguyên, Mạnh Hạo cũng nuốt vào.
Làm như vậy, không phải tăng thọ nguyên, mà là lấy sinh cơ trong đan dược đến tẩm bổ thân thể, giúp cho bản thân có thể kiên trì lâu hơn!
Hít sâu, Mạnh Hạo lại tiến về phía trước, lúc này, hắn đã đi tới vị trí năm ngàn bốn trăm trượng, thân thể Mạnh Hạo đột nhiên tuôn ra sương máu, cả người run rẩy, đã đến cực hạn.
Mà giờ khắc này, tu vi của hắn đã áp súc còn lại 163 lần!
- Như vậy quá chậm…
Vẻ mặt Mạnh Hạo giãy giụa, nhưng rất nhanh liền quyết đoán.
- Cầu phú quý trong hiểm nguy, đổi lại là lúc khác, có lẽ sẽ không tìm thấy địa phương thích hợp cho ta áp súc tu vi nữa. Vả lại, lần đến tiếp theo, cần mấy trăm năm nữa, ta… đợi không được!
Mạnh Hạo không chần chờ nữa, tu vi trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, cả người trong chớp mắt này, nháy mắt hóa thành khói nhẹ, hắc nguyệt ẩn chứa trong đó, cư nhiên lại từ vị trí 5. 400 trượng này, lấy tốc độ cao nhất, ầm ầm lao ra.
Cảnh tượng này, khiến Kha Cửu Tư biến sắc, thân thể bay lên.
- Hắn điên rồi phải không!
Chỉ Hương ở bên kia mở to mắt, giống như nhìn thấy thiêu thân lao đầu vào lửa.
Mạnh Hạo quả thật là thiêu thân lao đầu vào lửa, thậm chí so với thiêu thân còn muốn điên cuồng hơn. Bởi vì trong quá trình lao ra, hắn cũng bùng cháy, bùng cháy chính là nhục thể của hắn, bùng cháy chính là huyết nhục của hắn.
Thân thể hắn, trong nháy mắt giống như bị chém thành trăm ngàn mảnh, lượng lớn máu thịt sờ sờ ra đấy bị toái diệt, thoạt nhìn, giống như một ngôi sao băng huyết sắc. Sao băng này trực tiếp vượt qua sáu trăm trượng, thời điểm Mạnh Hạo xuất hiện lại, đã đứng ở vị trí sáu ngàn trượng.
Mới vừa xuất hiện, hắn liền há miệng phun ra máu tươi, máu thịt toàn thân mơ hồ, cả người trong phút chốc sẽ sụp đổ.
- Tử Đồng Biến!
Khoảnh khắc sắp sụp đổ, hai mắt Mạnh Hạo lập tức trở thành màu tím, thọ nguyên hắn chợt giảm, đổi lấy cho thân thể vỡ vụn của hắn thêm một hơi chống đỡ!
Thời gian một hơi này, tu vi trong cơ thể Mạnh Hạo, lấy một loại tốc độ kinh người, đang điên cuồng áp súc.
Ầm!
Trực tiếp từ 163 lần, đã trở thành 98 lần, lại từ 98 lần nén ép còn 32 lần, tốc độ cực nhanh, kinh người đến cực điểm.
Khí thế Mạnh Hạo bỗng nhiên quật khởi, nhưng cho dù là vậy, cũng vẫn không thể ngăn cản thân thể muốn sụp đổ.
- Còn có thể kiên trì thêm nữa!
Mạnh Hạo lại thi triển Tử Đồng Biến, lấy thọ nguyên đổi thời gian, tóc đã trở thành màu trắng, khi thân thể run rẩy, hắn lại đổi lấy một hơi.
Trong cơ thể nổ vang, người ngoài nghe không được, nhưng Mạnh Hạo lại cảm thụ được rõ ràng. Ba mươi hai lần tu vi, tại trong chớp mắt này trực tiếp trở thành 16 lần, lại nén ép, còn lại… 8 lần!
Đến lúc này, Mạnh Hạo không có cách nào chống đỡ thêm nữa, thân thể chợt buông lỏng, nháy mắt ngã xuống từ vị trí sáu ngàn trượng. Mà huyết nhục của hắn, cũng trong quá trình rơi xuống này, vì uy áp giảm bớt, mà bắt đầu khôi phục.
Khi một lần nữa rơi vào trong lòng bàn tay của chân linh Dạ, Mạnh Hạo phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng cả người thoạt nhìn, thương thế dĩ nhiên đã khôi phục, duy chỉ có một mái tóc dài xám, phiêu diêu trong gió.
Về phần tu vi của hắn, trong nháy mắt bộc phát ra, lập tức lay động phong vân bốn phía, tạo thành một cơn lốc xoáy vặn vẹo xung quanh Mạnh Hạo.
Giờ khắc này, nếu so hắn với trước kia, càng mạnh hơn!