Từ vị trí mà đám người Mạnh Hạo đang đứng tới chỗ của hồ đạo ngàn trượng, nhìn thi không xa nhưng ở khu vực Hồ Đạo thượng cổ nguy cơ tứ phía này thì vị trí như vậy không phải nhất thời nửa khắc là có thể chạy tới được.
Dù sao những tông môn gia tộc khác đều đến sớm hơn Huyết Yêu Tông, bọn họ sớm đã tiến vào nội hoàn của Hồ Đạo thượng cổ, mười cái hồ đạo ngàn trượng ở nơi đó cũng đã hoàn toàn phân chia, còn có những cái hồ trăm trượng xung quanh những hồ đạo ngàn trượng đó cũng bị phân ra chiếm cứ.
Tranh đoạt ở nơi đó nhìn như kịch liệt nhưng trên thực tế lại không phải như vậy.
Bất kỳ một tông môn gia tộc nào chỉ cần chiếm cứ một hồ đạo rồi thì những người khác rất ít khi chủ động ra tay tranh đoạt, trừ phi vật phẩm phun trào ra quá mức trân quý.
Nếu không, đều sẽ dựa theo quy tắc làm việc, người nào chiếm cứ hồ đạo, chính là của người đó.
Thay vì nói mọi người tranh đoạt bảo vật, không bằng nói là tranh đoạt hồ đạo.
Mà thứ chân chính có thể khiến cho những tông môn gia tộc đó điên cuồng tranh đoạt thì chỉ có… Duy nhất một hồ đạo vạn trượng ở chỗ sâu nhất trong Hồ Đạo thượng cổ, ngay vị trí trung tâm!
Sự phun trào của hồ đạo long trời lở đất, trong lúc đám người Mạnh Hạo bay nhanh thì đột nhiên hư vô ở phía trước của hắn trở nên vặn vẹo, ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, nâng tay phải lên phất về phía sau, đám người hắn mang theo lập tức tránh ra, một cái khe nứt hư vô trong nháy mắt lướt qua, không biết đi đâu.
Một đường trắc trở, càng đi tới nội bộ thì khe nứt càng nhiều, không ít đệ tử Huyết Yêu Tông không cách nào đi tiếp, đều dừng lại ở giữa đường, tự mình đi tìm tạo hóa của mình.
Chỉ có sáu lão già Trảm Linh cùng hơn trăm đệ tử Huyết Yêu Tông mới có thể duy trì theo sau, cùng với Mạnh Hạo cách nội hoàn của Hồ Đạo thượng cổ càng ngày càng gần.
Cho đến khi ánh mắt cũng có thể nhìn thấy thì khoảng cách chỉ còn không tới ngàn trượng, thậm chí những tông môn gia tộc bên cạnh hồ đạo ngàn trượng cũng có thể thấy được đám người Mạnh Hạo.
Trong đó có những thân ảnh Mạnh Hạo quen thuộc, ánh mắt hai bên đang nhìn lẫn nhau thì đột nhiên… ở bên cạnh Mạnh Hạo xuất hiện vô số truyền tống phù văn.
Phù văn này vừa mới xuất hiện lập tức khiến cho đệ tử Huyết Yêu Tông đang đứng xung quanh Mạnh Hạo biến sắc. Mặc dù Mạnh Hạo đang đứng ở vùng biên của truyền tống trận nhưng dù sao cũng là ở trong trận. Đệ tử Huyết Yêu Tông chỉ có vài người giống vậy, trong đó có Huyền Thiên lão tổ theo Mạnh Hạo gần nhất cũng nằm trong số đó.
Còn có Thiết Huyết hai yêu, còn có lão đại của Ba vị tổ Yêu Hỏa cũng nằm trong số đó.
Có không ít người trong Tử Vận Tông đứng bật dậy, Bàn Tử trong Kim Hàn Tông, Trần Phàm của Nhất Kiếm Tông đều biến đổi thần sắc, lực lượng truyền tống ở xung quanh Mạnh Hạo phát ra tiếng nổ ầm ầm.
Truyền tống quá nhanh, Mạnh Hạo ở bên trong chỉ một chớp mắt là đã bị truyền tống đi vô ảnh vô tung, mang theo Huyền Thiên lão tổ, Thiết Huyết hai yêu, còn có Yêu Hỏa lão đại cùng nhau biến mất.
- Các ngươi đi tới khu trung tâm đợi ta!
Mạnh Hạo chỉ kịp nói ra một câu này.
Ngay khi hắn biến mất, bên trong khu vực trung tâm của Hồ Đạo thượng cổ, vị lão già Trảm Linh đệ tam đao của Thanh La Tông đang chiếm cứ một cái hồ đạo ngàn trượng liền lập tức lộ ra thần sắc mừng như điên.
- Chết! Sát tinh đó tốt nhất nên chết ở chỗ này!
Nhất Kiếm Tông, Kim Hàn Tông, còn có Lý gia, hầu hết đều nhìn có chút hả hê, chỉ có Trần Phàm, Bàn Tử cùng không ít người của Tử Vận Tông là lộ ra vẻ lo lắng, nhất là Sở Ngọc Yên, sắc mặt của nàng trở nên tái nhợt.
Người Tống gia đều trầm mặc, thần sắc Tống Giai phức tạp, nam nhân trung niên bên cạnh nàng nhìn nơi Mạnh Hạo biến mất một cái rồi im lặng nhắm mắt lại.
Sau khi truyền tống trận biến mất thì không lâu sau Huyết Yêu Tông chỉ còn lại hai vị tổ Yêu Hỏa cuối cùng cũng đến được khu vực trung tâm của Hồ Đạo thượng cổ, hai người bọn họ đều sắc mặt khó coi, ẩn chứa sự lo lắng.
Phía sau bọn họ lại ít đi mấy chục đệ tử, hiện giờ chỉ còn không tới ba mươi người, không có Mạnh Hạo che chở, lộ trình cuối cùng lúc nãy là con đường tràn đầy hiểm trở đối với bọn họ.
Nhất là sau khi đến được nơi này, hai vị tổ Yêu Hỏa của Huyết Yêu Tông lập tức cau mày lại khi thấy mười cái hồ đạo ngàn trượng đều bị chiếm cứ, còn có không ít người nhìn bọn họ với ánh mắt bất thiện.
Cùng lúc đó, tông môn gia tộc ở bốn phía liền bạo phát ra khí tức Trảm Linh, bên cạnh mỗi một cái hồ đạo ngàn trượng đều có vài khí tức Trảm Linh, cho dù là Thanh La Tông có ít nhất nhưng khí tức Trảm Linh lại là đệ tam đao.
- Huyết Yêu Tông, các ngươi đến chậm rồi, nơi này không còn chỗ cho các ngươi nữa!
- Vận khí của các ngươi không tốt, chỉ có hai tu sĩ Trảm Linh cũng muốn ở chỗ này phân chén canh?
- Còn không mau mau rời đi!
- Nơi này đã không còn dư nhiều hồ đạo nữa, nhưng với thực lực của các ngươi, chiếm cứ một ít hồ đạo trăm trượng ở bên ngoài thì dư dả.
- Còn mấy người Huyết Yêu Tông các ngươi đã bước chân vào truyền tống trận thì chỉ có thể nói xui xẻo, truyền tống trận ở nơi này, tu sĩ Trảm Linh bước vào, sống chết cũng là một nửa.
Mười hồ đạo ngàn trượng, Nhất Kiếm Tông chiếm cứ ba cái, Kim Hàn Tông hai cái, Thanh La Tông một cái, Tử Vận Tông cũng có hai cái, còn Tống gia cùng Lý gia mỗi bên một cái.
Mà chung quanh mỗi một cái hồ ngàn trượng đều có mười cái hồ nhỏ trăm trượng, cũng bị những tông môn gia tộc đó chiếm cứ.
Trong mắt hai vị tổ Yêu Hỏa lộ ra vẻ giận dữ, đối mặt với lời nói châm chọc của những tông môn gia tộc này, đồng tử của bọn họ đều nổi lên huyết quang. Bọn họ nhìn lẫn nhau một cái, trong lòng tràn đầy uất ức, nếu Mạnh Hạo ở đây, bọn họ tất nhiên là không gì phải sợ, cho dù không có Mạnh Hạo nhưng nếu có bốn Trảm Linh khác ở bên cạnh thì với lực lượng của sáu người, đồng dạng cũng có thể đối kháng với bất kỳ một thế lực nào.
Chỉ là hiện giờ… Bọn họ căn bản là rất khó cướp được một cái hồ đạo ngàn trượng.
- Còn không mau cút đi!
Trong Nhất Kiếm Tông, một lão già mặc đạo bào màu xám tro, có một cây mộc kiếm đặt trên đầu gối của lão, lão mở mắt ra, phát ra thanh âm như sấm mùa xuân.
Thanh âm đó nổ vang bốn phía, khiến cho sắc mặt hai vị tổ Yêu Hỏa bỗng nhiên biến đổi.
- Kiếm lão!
Ân oán giữa Huyết Yêu Tông cùng Nhất Kiếm Tông vốn rất nghiêm trọng, hiện giờ hơi có chút muốn bạo phát ra.
Chính vào lúc này, một lão già khô gầy ở Tử Vận Tông vốn đang khoanh chân nhắm mắt đột nhiên mở mắt ra.
- Đạo hữu Huyết Yêu Tông, cái hồ đạo này nhường cho các ngươi.
Hắn nhàn nhạt lên tiếng, chỉ vào hồ đạo ngàn trượng bên cạnh, các đệ tử của Tử Vận Tông ở xung quanh hồ đạo đó lập tức lui về phía sau.
- Khô Đạo chân nhân!
Những người ở các tông môn khác đều ánh mắt chớp động, vị Kiếm lão của Nhất Kiếm Tông mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Tử Vận Tông.
Khô Đạo chân nhân của Tử Vận Tông cũng bình tĩnh nhìn lại.
Ánh mắt hai người giao nhau, Kiếm lão hừ lạnh một tiếng liền thu hồi ánh mắt, không có tiếp tục ngăn trở.
Hai vị tổ Yêu Hỏa dường như nghĩ tới điều gì đó, ôm quyền cúi đầu một cái rất là khách khí, mang người đi qua đó.
Đệ tử Huyết Yêu Tông cảm tạ Tử Vận Tông nhưng uất ức trong nội tâm vẫn còn tồn tại, lần này bọn họ tới trễ một chút, mất đi cơ duyên. Điều quan trọng là chiến lực mạnh nhất đã bị truyền tống đi, làm cho Huyết Yêu Tông luôn bá đạo rõ ràng rơi vào yếu thế ở bên trong Hồ Đạo thượng cổ này.
Thậm chí còn không bằng cả Thanh La Tông đã tổn thương nguyên khí.
Mà Nhất Kiếm Tông lần này hiển nhiên đã chiếm cứ được nhiều tiên cơ nhất, có đến ba cái hồ đạo ngàn trượng, khó có thể rung chuyển.
- Thiếu tông chủ khi nào mới có thể trở về?
- Đợi thiếu tông chủ quay lại, nhất định phải cho bọn họ biết tay!
- Truyền tống đó mặc dù mạnh nhưng với tu vi của thiếu tông chủ nhất định rất nhanh là có thể đi ra!
Hai vị tổ Yêu Hỏa nhìn lẫn nhau, chịu đựng sự uất ức cùng trào phúng của mấy tông môn lúc nãy, nhắm mắt tĩnh tọa.
Đệ tử Huyết Yêu Tông ở phía sau bọn họ cũng nhịn một hơi này.
Giờ này khắc này, trong Hồ Đạo thượng cổ, Mạnh Hạo đang cau mày, sắc mặt của Huyền Thiên lão tổ cùng với Thiết Huyết hai yêu ở bên cạnh hắn đều biến đổi, còn có bảy tám đệ tử Huyết Yêu Tông, mỗi người đều đang khoanh chân tĩnh tọa, dường như không thể chống đỡ nổi.
Truyền tống vẫn không ngừng được duy trì, vừa mới dừng một chút, còn chưa đợi mọi người phản ứng kịp thì lại truyền tống lần nữa.
Bịch!
Một đệ tử trong đó phun ra máu tươi, cả người lập tức khô héo, hóa thành thây khô, tiếp theo lại có vài người cũng lần lượt biến thành thây khô.
Hiện giờ, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà đã truyền tống mười ba lần.
Thế giới trước mắt Mạnh Hạo không ngừng biến đổi, mỗi một lần truyền tống đều có lực lượng đánh mạnh vào thân thể, chấn động linh hồn, thậm chí dường như có một loại lực lượng không ngừng cắn nuốt tinh khí thần của bọn họ ngay giữa các khoảng cách truyền tống.
- Thiếu tông chủ, tiếp như như vậy không ổn!
- Thiếu tông chủ, làm sao bây giờ?
Lão đại trong ba vị tổ Yêu Hỏa trầm giọng nói.
Oanh!
Truyền tống ngừng lại lần nữa, bao phủ một mảnh cỏ cây lại tiếp tục biến mất.
Mạnh Hạo từ đầu đến cuối vẫn đứng yên một chỗ, trầm ngâm một hồi rồi nâng tay phải lên, giữa lòng bàn tay của hắn có hắc bạch nhị châu vây quanh Đệ Cửu Sơn. Hắn không chớp mắt, đợi truyền tống thêm vài lần, khi truyền tống đạt ba mươi lần thì lần truyền tống cuối cùng là ở một nơi trên hồ đạo, ánh mắt Mạnh Hạo đột nhiên lóe lên mãnh liệt.
Hắn không chút do dự ấn Hắc Bạch Nhị Châu Đệ Cửu Sơn trên tay phải xuống phía dưới khi truyền tống trận đang muốn truyền tống lần nữa, tiếng nổ ầm ầm vang vọng, chấn động bát phương.
- Lớn!
Giọng của Mạnh Hạo vang vọng, Đệ Cửu Sơn ở bên trong trận pháp lập tức bành trướng, trực tiếp to lên tới ngàn trượng, chục ngàn trượng, tựa như trên đất bằng nổi lên một ngọn núi to lớn.
Ngọn núi đó xuất hiện trong Hồ Đạo thượng cổ khiến cho không ít người thấy được, nhất là đệ tử Huyết Yêu Tông bên cạnh hồ đạo ngàn trượng sau khi trông thấy thì đều phấn chấn tinh thần.
Ở bên ngoài hồ đạo mười trượng cũng có một ít tu sĩ, sau khi thấy được một màn này thì hít ngược một hơi, trợn mắt há hốc mồm.
- Không ngờ… Không người có người đang công kích truyền tống trận!
- Truyền tống trận nơi này, một khi bước vào, căn bản không có cách nào đi ra!
Oanh!
Lực lượng truyền tống muốn mang theo ngọn núi to lớn cùng truyền tống đi thì cần ngưng tụ lực lượng lớn hơn nên không khỏi ngừng lại một chút.
Trong cái dừng chớp mắt này.
- Đi!
Mạnh Hạo lập tức mở miệng, đồng thời, bốn vị lão già Trảm Linh trong đó có Huyền Thiên lão tổ sớm đã bay ra, mượn nhờ lực lượng chợt dừng lại này muốn mạnh mẽ xông ra phạm vi truyền tống.
Mạnh Hạo ở ngay sau cũng bước theo.
Vừa mới đến gần, lực lượng truyền tống bỗng nhiên bạo phát, như muốn cản trở bất kỳ kẻ nào muốn trốn ra.
- Trấn áp!
Mạnh Hạo chau mày.
Tiếng vang ngập trời, Đệ Cửu Sơn bành trướng lần nữa, tiếng nổ ầm ầm quanh quẩn, truyền tống trận không khỏi dừng lại lần nữa, tranh thủ cơ hội hơi ngừng lại này, bốn người Huyền Thiên lão tổ lập tức xông ra truyền tống trận.
Nhưng ngay khi bọn họ xông ra thì truyền tống trận này lại mạnh mẽ triển khai ra một lần truyền tống kinh người rất hiếm gặp ở trong Hồ Đạo thượng cổ này, ánh sáng chói lòa, giống như hồ đạo ngàn trượng bạo phát, nổ ầm ầm, mang theo Mạnh Hạo cùng Đệ Cửu Sơn của hắn chớp mắt liền biến mất.
- Thiếu tông chủ!
- Với lực lượng của thiếu tông chủ vài lần truyền tống là có thể thoát khốn, trước tiên chúng ta nên đi tới khu vực trung tâm, chiếm cứ hồ đạo!
- Không sai, đi!
Trong lòng của bốn lão già rất có niềm tin đối với Mạnh Hạo, bốn người nhìn nhau một cái liền quyết đoán hóa thành cầu vồng, chạy thẳng tới khu vực trung tâm.