- Hôm nay trong nguy cơ sinh tử này, lão phu thà rằng hi sinh đi thân thể đã suy yếu của mình, cũng không tình nguyện bị luộc chết ở đây!
Trong lúc nguyên thần Hư Không Tử bay ra, hắn bỗng nhiên duỗi song chưởng, ánh mắt lộ vẻ quyết đoán.
Theo song chưởng duỗi ra, ngập lập tức bên ngoài Yêu Linh chi địa nơi Tiên Đế động phủ ở, trên tinh không vô tận, nơi mọi người Chu Tước Thánh Tông ở, bỗng nhiên có năm ngôi sao tản mát ra ánh sáng không thể hình dung được.
Ánh sáng chiếu rọi, tất cả phạm vi trên tinh không, bất kể ở địa phương nào, ở trong Liên Minh Tinh Vực đều có thể nhìn thấy trên bầu trời đột nhiên có nhiều hơn năm ngôi sao.
Bất kể là ban ngày hay đêm tối, đều không thể ngăn cản năm ngôi sao này phát ra hào quang. Lúc này một ngôi sao trong đó hào quang bạo tăng, ngay lập tức che lấp đi bốn ngôi sao còn lại, trong khoảnh khắc hào quang tới đỉnh, ngôi sao này bỗng nhiên từ không trung rơi xuống, thẳng tới hư vô.
Trong tinh không, lão nhân cùng mỹ nữ tuyệt sắc trong Côn Hư Thánh Cảnh đang đi đột nhiên ngẩng đầu nhìn ra xa xa, lão nhân thần sắc như thường lẩm bẩm nói:
- Có người trải qua Thiên Nhân đệ nhất suy, phá đi một ngôi sao trong năm ngôi sao.
Ngôi sao này rơi xuống với tốc độ cực nhanh, đạt tới tốc độ mà không tu sĩ nào có thể đạt tới, gần như điên cuồng tìm được Chu Tước Chân Linh, ầm ầm quanh quẩn trên tinh không, ánh sáng ngập trời, trong khoảnh khắc biến mất trong lớp bụi bặm.
Xuyên thấy qua đám bụi, tiến vào Yêu Linh chi địa, lại cuốn lên ma khí trong Yêu Linh, tinh quang xuyên thấu qua mặt đất, thẳng tới Tiên Đế động phủ. Dưới tiếng động ầm ầm không ngứt, liên tục rơi qua sáu tầng, trực tiếp tiến tới tầng thứ bảy, tới bên trong Phần Thiên Chử Hải, dừng trên nguyên thần Hư Không Tử.
Trong nháy mắt, toàn thân Hư Không Tử tu vi điên cuồng bạo tăng, nhưng thần sắc hắn lộ ra vẻ thống khổ, kêu lên thảm thiết. Nương theo lực của Thiên Nhân đệ nhất suy, Hư Không Tử không ngờ khai phá ra một khoảng không phía trên, thẳng phóng đi.
Nguyên thần của hắn dưới tinh quang tràn ngập, đang tiêu tan nhanh chóng, đối với tu sĩ Toái Niết kỳ mà nói, Thiên Nhân đệ nhất suy này, mới chỉ vừa bắt đầu thôi.
Cổ Ma Tháp Già vốn muốn cách không chụp vào Hư Không Tử, nhưng ánh mắt chợt lóe, buông tay xuống.
- Lấy trạng thái trọng thương trải qua Thiên Nhân đệ nhất suy, ngươi nếu không chết mà thành công, cũng có thể trở thành một Tán Ma của ta…
Lúc này, Vương Lâm và Bối La bị nhốt trong ma hải, còn có hỏa long, dĩ nhiên đã tới giai đoạn sinh tử tồn vong. Tiên Đế thần thông, hơn nữa còn có ma khí Cổ Ma, khiến cho uy lực của Phần Thiên Chử Hải này, dĩ nhiên đạt tới trình độ vô cùng đáng sợ.
Nước biển đã bị giảm đi rất nhiều, nhiệt độ trong càng ngày càng cao, thậm chí với thân thể Chu Tước và Cổ Thần của Vương Lâm, cảm giác cực nóng này vẫn vô cùng thống khổ. Nhưng mặc cho hắn giãy giụa thế nào, cũng không thể lao ra khỏi hải dương này.
Lửa ma trên không trung lúc này đã hoàn toàn rơi vào trong biển, ngay lập tức khiến cho thần thông Phần Thiên Chử Hải đạt tới đỉnh.
Vương Lâm ánh mắt lộ ra lo lắng, từng trận lửa nóng không ngừng tấn công thân thể, khiến cho hắn cảm giác như bị người ta nấu chín vậy. Thân thể bủn rủn, dưới nguy cấp, ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ chua xót, hắn cả đời này rất ít khi tính sai, nhưng lúc này hắn không thể không thừa nhận, mình đã tính toán sai lầm rồi.
Nếu lúc trước cùng Hồ Quyên cùng Vương Nguy rời khỏi, hắn cũng không lâm vào nguy cơ lớn thế này. Nhưng cho dù là như vậy, ba người bọn họ cũng không thể chạy thoát khỏi nơi này, chung quy vẫn bị đuổi theo. Cuối cùng cũng sẽ đối mặt với Cổ Ma Tháp Già đáng sợ này.
Trước và sau, kết cục đều như nhau, Vương Lâm cả đời hung hiểm bất kế là lúc đối mặt với Huyết Tổ, hay đối mặt với đuổi giết của Diêu gia, hoặc là lúc kết đan ở Tu Ma Hải. Nguy cơ lần lượt tới, chưa bao giờ Vương Lâm khuất phục, lúc này, Vương Lâm tuy có tâm không phục nhưng sự thật vô cùng tàn khốc.
Chỉ có điều, hết thảy chuyện này không làm cho đạo tâm của Vương Lâm tan vỡ, không thể buông tha hết thảy. Vương Lâm ánh mắt lộ ra tinh quang, hắn còn có Nghịch Thiên Châu, còn có bổn nguyên!
Lúc này, hải ma gần như tiêu tan toàn bộ, chỉ còn lửa ma vô tận tràn ngập chung quanh, không ngừng thiêu đốt, muốn đốt chảy hết toàn bộ sinh linh.
Hỏa long kia thần sắc uể oai, thân mình dần dần thu nhỏ lại, mặc dù là nó, lúc này cũng không thể chịu đựng được nữa.
Toàn thân Bối La yêu khí tung hoàng, nhưng lúc này hết thảy cũng là phí công.
Tiếng cười cuồng điên của Cổ Ma vang vọng, hắn nhìn chằm chằm vào lửa ma, lúc này trên vai hắn có một người nhỏ bé đang ngồi. Người nhỏ bé này chính là nguyên thần của nam tử mặc áo đen lúc trước, chẳng qua lúc này đã thu nhỏ lại ngồi khoanh chân ở đó.
Bên ngoài nguyên thần nam tử mặc áo đen, viêm long vờn quanh, nam tử mặc áo đen nhìn chằm chằm vào hỏa long bên trong lửa ma, ánh mắt lộ vẻ tham lam.
- Hỏa long linh này năm đó là do Thanh Lâm luyện hóa mà ra, đối với Thanh Lâm trung thành và tận tâm. Với linh trí của nó, tất nhiên nhận ra bản ma không phải là Thanh Lâm, nếu ngươi là đệ tử của Chưởng Tôn, hỏa long này cho ngươi thôn phệ đi!
Tháp Già thanh âm bình tĩnh, tay phải nắm lấy nguyên thần nam tử mặc áo đen, ném mạnh về phía trước.
Lập tức nguyên thần người này hóa thành một đầu viêm long, rít gào bên trong lửa ma, mang theo tham lam nồng đậm, thẳng tới hỏa long đang suy yếu.
- Đa tạ Cổ Ma đại nhân!
Nam tử mặc áo đen vui mừng như điên truyền thần niệm, xông thẳng tới hỏa long trước mặt, nhưng trong nháy mắt, đầu hỏa long này ngẩng lên, ánh mắt lộ ra vẻ bất khuất cùng cao ngạo. Một tiếng long rống cuồn cuộn xuất hiện, hóa thành từng trận âm bạo ầm ầm quanh quẩn bên trong lửa ma, khiến cho lửa ma hơi dừng lại một chút.
Nguyên thần nam tử mặc áo đen hóa thành viên long lập tức lùi ra phía sau một chút, nhưng vẻ tham lam trong mắt càng nhiều hơn!
Hắn không nóng nảy, dưới thần thông của Tháp Già, hắn kết luận hỏa long này cũng không chịu đựng được bao lâu.
Mang theo ánh mắt tham lam, nguyên thần nam tử mặc áo đen nhìn Vương Lâm đang giãy giụa, trong mắt hiện ra quang mang kỳ dị.
- Còn có Chu Tước của hắn, cũng là của ta!
Ngươi trong nháy mắt, cảnh tượng phát sinh khiến cho nguyên thần nam tử mặc áo đen chấn động. Chỉ thấy hỏa long rít gào một tiếng, thân mình lập tức chuyển động, không ngờ giãy giụa di chuyển thân mình, hóa thân hình khổng lồ thành nhỏ lại, trong tức khác, hóa thành thân thể mười trượng, lao thẳng tới Vương Lâm.
Trong long nhãn, lộ ra ý quyết tử!
- Ta chết, cũng không cho ngươi thôn phệ, nếu như nhất định phải chết, thà rằng lựa chọn người này, ở cạnh hắn có thể cảm nhận được một chút thân thiết.
Cảnh tượng này ngoài dự kiến của nguyên thần nam tử mặc áo đen, không đợi hắn phản ứng lại, hỏa long dĩ nhiên đã xông tới, tốc độ cực nhanh gần như đảo mắt đã tới gần Vương Lâm.
Vương Lâm đang ngẩn ra, hỏa long phát ra một tiếng rít gào cuối cùng, nhảy vào trong mi tâm của Vương Lâm hóa thành ngọn lửa vô tận. Trong nháy mắt đã dung nhập vào nguyên thần bên trong mi tâm Vương Lâm. Lập tức Chu Tước đồ đằng trên thân thể hắn, từ trong uể oải thức tỉnh lại, phảng phất như rót vào lực lượng mới, biến ảo mà thành, thanh âm Chu Tước nổi lên.
Hỏa linh long ẩn chứa hỏa nguyên lực, tuy nói với Chu Tước Chi Viêm là không giống nhau, nhưng căn nguyên đều như nhau. Từ lúc hỏa long nhảy vào mi tâm Vương Lâm, ngay lập tức khiến cho nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm, điên cuồng bạo tăng, dưới hai lại hỏa bất đồng dung hợp vào nhau, không ngờ xuất hiện dị biến.
Phảng phất như đất hạn lâu ngày đón mưa xuân, ánh nến sắp tắt được thêm dầu hỏa. Vương Lâm chấn động toàn thân, trên trán mồ hôi toát ra, lực lượng trong cơ thể bùng nổ. Hắn mạnh mẽ đứng lên, một bước không ngờ có thể di động được dưới lực của lửa ma. Trong hai mắt hắn, ngọn lửa ngập trời xuất hiện, hình thành một cơn lốc lửa quanh thân thể hắn, gào thét xông ra ngoài.
Trong gió lốc này, Chu Tước vờn quanh, cũng có một hư ảnh hỏa long tràn ngập, khiến cho gió lốc trong phút chốc đạt tới đỉnh không ngờ cuốn ra bốn phía, hấp thu lấy ma hỏa Phần Thiên này.
Hấp thu điên cuồng, gió lốc hình thành một lốc xoáy thật lớn, truyền ra từng lực hút khủng bố. Cảnh tượng này nháy mắt đã hoàn thành, cho dù là Cổ Ma Tháp Già cũng ngẩn ra.
Nguyên thần nam tử mặc áo đen trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ không thể tin nổi, lúc này cũng không còn ý niệm thôn phệ ở trong đầu, mà bay lùi nhanh lại sau. Nhưng vị trí của hắn cách lốc xoáy quá gần, đang muốn lui lại sau lập tức bị lốc xoáy hấp thu.
Cổ Ma nhướng mày, nâng tay phải hư không một trảo, ngay lập tức bắt được nguyên thần nam tử mặc áo đen. Nhưng lúc này trong hai mắt Cổ Yêu Bối La cũng chợt lóe tinh quang.
Hắn vốn đã tuyệt vọng, nhưng không nghĩ tới sau khi Vương Lâm hấp thu hỏa long xong, trong cơ thể không ngờ lại xuất hiện ra biến dị. Hắn rõ ràng nhìn thấy, trong lốc xoáy kia, thân thể Vương Lâm không ngờ lại có một mồi lửa màu trắng đang điên cuồng ngưng tụ mà thành.
- Hỏa chủng bổn nguyên!
Thấy một màn như vậy, với thân phận của Cổ Yêu Bối La, cũng phải giật mình kinh sợ, tâm tình tuyệt vọng lập tức cảm thấy có một cơ hội thoát ra.
- Chỉ kém một chút, người này có thể ngưng tụ hoàn toàn hỏa chủng, một khi hỏa chủng ngưng tụ thành, hỏa trong thiên hạ đều có thể khống chế được. Tuy nói trong lửa ma có tồn tại ý chí, nhưng Tháp Già chưa đoạt xá hoàn mỹ, vẫn còn có cơ hội.
Đủ loại ý niệm trong nháy mắt vờn quanh đầu Bối La. Trong khoảnh khắc Cổ Ma Tháp Già muốn thu hồi nguyên thần nam tử mặc áo đen. Bối La hung hăng cắn rằng một cái, trong mắt bảy tinh điểm cấp tốc xoay tròn, trong khoảnh khắc một viên tan vỡ!
Cổ Yêu Toái Tinh!
Một viên yêu tinh tan vỡ, lập tức hóa thành một lực mạnh mẽ cuốn vào trong cơ thể Bối La. Thân thể hắn lập tức giãy giụa đi ra, tuy nói không thể chạy thoát khỏi lửa ma, càng không thể lao ra, nhưng có thể thi triển được thần thông.
Mắt phải hắn lại chợt lóe, lại có một viên yêu tinh nữa tan vỡ. Hai viên yêu tinh tan vỡ, khiến cho thân thể Cổ Yêu Bối La đột nhiên phóng đại, dưới một bước đi tới trước mặt nam tử mặc áo đen mà Cổ Ma muốn thu về. Thân mình xông lên một cái, lập tức hóa thành một đạo lốc xoáy yêu khí, va chạm trực tiếp với lực thu hồi của Tháp Già.