Vương Lâm cũng không ngăn cản, hắn nhìn về phía người đàn ông trung niên kia mang theo vẻ hoảng sợ và cô gái xinh đẹp nhanh chóng lui về phía sau, nháy mắt đã biến mất ở phương xa.
- Tu sĩ Toái Niết kỳ ở ngoại giới nhất định phải chết…
Hai mắt Vương Lâm tóe lên hồng quang, Cực cảnh ầm ầm lao ra rồi hóa thành tia chớp hồng sắc phóng thẳng về phía trước.
Cực cảnh vừa phóng ra đã dẫn động tất cả lôi đình vô tận trên bầu trời, lôi đình gào thét ầm ầm giống như bầu trời muốn sụp đổ xuống. Hàng loạt lôi đình hàng lâm bổ xuống mặt đất tạo thành một luồng tia chớp dài và hẹp giống như đây không phải là lôi đình của trời đất, làm cho tu chân tinh này giống như trở thành lôi ngục.
Người đàn ông kia vẫn phóng đi, vẻ mặt lộ ra sự sợ hãi cùng cực, hắn liên tục thi triển thần thông, lại lấy ra rất nhiều pháp bảo muốn chống lại tia chớp màu đỏ gây ra cho hắn nguy cơ sinh tử khủng bố kia.
Nhưng đây cũng chỉ là vài pháp bảo và chút thần thông, khi tia chớp hồng sắc đánh vào thì ầm ầm tan vỡ, không thể nào ngăn cản được dù chỉ là một lần hít thở.
- Đây là lôi đình gì?
Người đàn ông trung niên kia dùng tay phải cầm lấy con gái nuôi không một chút do dự, nhưng thực tế đây chỉ là một nữ tử cùng hắn song tu. Khi nàng còn chưa kịp phản ứng thì lập tức bị người đàn ông trung niên kia giơ lên trước người, sau đó ném thẳng về phía tia chớp hồng sắc.
Một tiếng ầm vang lên, trong mắt cô gái bùng lên cái nhìn không thể tin, thân thể tan vỡ.
Lợi dụng khoảnh khắc này, người đàn ông trung niên điên cuồng lui về phía sau, hắn xé toạc hư không muốn tiến vào trong. Nhưng khoảnh khắc khi thân thể hắn đã tiến vào một nửa thì tia chớp hồng sắc đã xuyên qua tất cả phóng đến, sau đó lại chui vào trong hậu tâm.
Thân thể người đàn ông trung niên khẽ rung lên, đồng tử hai mắt lập tức tan rã, toàn thân nổ ầm ầm, nguyên thần diệt vong.
Từ khi Vương Lâm xuất hiện đến lúc chấm dứt tất cả chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn. Hắn cũng không muốn giết chết cô gái kia, những nhân vật nhỏ bé này không thể nào làm bùng con sống chấn động nào, kết thúc như vậy cũng không quan trọng gì đối với Vương Lâm.
Hứa Lập Quốc nhìn thấy tất cả mọi chuyện, hắn lại được nhìn thấy sự hùng mạnh của Vương Lâm, lúc này vội vàng a dua. Hắn đang định nói chuyện thì bị Vương Lâm vung một trảo tay phải trực tiếp thu vào không gian trữ vật. Thân thể Vương Lâm lóe lên hóa thành cầu vồng phóng thẳng lên bầu trời.
- Tiếp theo, ta muốn nghênh chiến toàn bộ Thiểm Lôi Tộc.
Ánh mắt Vương Lâm bùng lên hàn quang, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ trong chốc lát đã phóng ra khỏi tầng cuồng phong ngoài tu chân tinh rồi xuất hiện trong tinh không.
Tinh không vang lên những tiếng sấm ầm ầm, hình như lúc này lôi vực cũng cảm nhận được ý chí của Vương Lâm mà phát ra những tiếng gào thét điên cuồng, Vương Lâm đạp lên tinh không, hắn phóng thẳng về phía đại lục đang được mười sáu tu chân tinh bao quanh.
Vương Lâm phóng người vào trong lôi đình làm vang lên những tiếng nổ kinh thiên động địa, tia chớp liên tục chạy qua chạy lại trên thân thể tạo thành một hình ảnh cực kỳ kinh người, giống như lôi đình vô tận đều được hắn gọi đến.
Vương Lâm khoác lôi đình, đạp lên tia chớp rồi hướng về phía vùng đất thánh địa mà phóng tới ầm ầm.
Lúc này luồng lôi đình bất diệt từ tinh không vô tận phóng xuống và được lập miếu thờ trong thánh điện của Thiểm Lôi Tộc đột nhiên vang lên những tiếng nổ ầm ầm, mơ hồ bùng ra xu hướng muốn đối kháng với Vương Lâm.
Tu chân tinh của Vương Lâm vừa mới đi ra cũng không xa thánh địa Thiểm Lôi Tộc, lúc này hắn dùng tốc độ cực nhanh phóng tới gần nhất. Khoảnh khắc khi Vương Lâm tiến vào thì từ trên thánh địa lập tức có một âm thanh uy nghiêm phả thẳng vào mặt.
- Thánh địa của bộ tộc, không kêu gọi thì không được vào, ngươi nhanh chóng lui ra.
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn bình tĩnh, hắn cũng chẳng thèm để ý đến âm thanh này. Hắn nâng tay phải chỉ về phía trước, sâm sét vô tận lập tức nổ vang ngoài cơ thể, sau đó lại điên cuồng ngưng tụ lại. Tình cảnh này xuất hiện giống như một chỉ của Vương Lâm đã hút thu lôi đình thiên địa rồi hóa thành hàng loạt tia chớp đánh thẳng về phía thánh địa Thiểm Lôi Tộc.
Những tiếng nổ kinh thiên vang lên, khoảnh khắc khi hàng loạt tia chớp đánh xuống thì một luồng hồng quang lập tức lóe lên bên ngoài thánh địa. Khi lôi đình đánh xuống thì giống như hạt mưa rơi xuống làm bùng ra những con sóng gợn.
- To gan, ngươi tự tiện xông vào thánh địa, chết!
Khoảnh khắc khi tiếng gầm tức giận vang lên, trong thánh địa đột nhiên có một người phóng ra. Người này tu vi đạt tới Toái Niết kỳ, là một lão già, vẻ mặt ẩn giấu gió lốc. Lão già tiến một bước ra khỏi tầng phòng hộ, tay phải nâng lên tạo thành thủ ấn rồi đánh thẳng về phía Vương Lâm.
Vương Lâm cười lạnh, thân thể không những chẳng bị dồn ép mà phóng thẳng tới, khoảnh khắc sau đã xuất hiện trước mặt lão già. Lúc này lão già cực kỳ sững sờ, trong mắt bùng lên vẻ hãi hùng, lão còn chưa kịp phản ứng thì Vương Lâm đã vung trảo tay phải chụp vào người. Sau khi một trảo chụp trúng, Vương Lâm vung tay phải lên, thân thể lão già bị nhấc bổng lên.
Khoảnh khắc khi lão già bị nâng lên, nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm gào thét bùng ra rồi tất cả phóng vào trong cơ thể lão già. Nguyên lực phóng đi ầm ầm, thế như chẻ tre, lão già lập tức tử vong.
Vương Lâm đây tay phải về phía trước, lão già phát ra một tiếng thét thê lương, thân thể ầm ầm ngã trên vầng sáng của tầng phòng hộ rồi trực tiếp vỡ tan.
Lão già này vừa chết lập tức gây ra kinh động cho tất cả tu sĩ trong thánh địa Thiểm Lôi Tộc, những tiếng thét chói tai từ trong thánh địa truyền ra. Khoảnh khắc này tất cả ngọc giản của tộc nhân Thiểm Lôi Tộc đều chấn động và bùng ra hồng quang chói mắt.
Loại chấn động này, loại hồng quang này làm cho rất nhiều tộc nhân Thiểm Lôi Tộc phải sững sờ, nhưng rất nhanh đã có phản ứng, vẻ mặt lập tức có biến đổi lớn.
Hồng quang này bùng lên chứng tỏ có người tự tiện xông vào thánh địa.
Ngọc giản trên người của Vương Lâm cũng bùng lên hồng quang, nhưng bị hắn lấy ra rồi bóp chặt vào trong tay. Lúc này hai tay hắn bấm pháp quyết, thiên địa lập tức nổ vang, những luồng lôi đình vô tận đột nhiên xuất hiện rồi vờn quanh ngoài thân thể. Vương Lâm lập tức điểm ra một chỉ, tất cả lôi đình phóng thẳng về phía tầng phòng hộ.
Những âm thanh ầm ầm vang lên kinh thiên động địa, đúng lúc này lập tức có mấy trăm tu sĩ từ mười sáu tu chân tinh nhanh chóng na di đi ra ngoài. Vẻ mặt đám người này cực kỳ âm trầm, tất cả đều phóng thẳng về phía Vương Lâm.
Đám tu sĩ này phần lớn đều có tu vi Âm Hư cảnh, Dương Thực cảnh và Khuy Niết kỳ, lúc này khi còn chưa tới gần thì kẻ nào cũng thi triển pháp bảo và thần thông, tất cả hóa thành một đòn tấn công khủng bố và phóng đến cực nhanh.
Vương Lâm hừ lạnh một tiếng, khoảnh khắc khi mấy trăm tu sĩ này đến gần thì hai tay hắn giang mạnh ra ngoài, hắn há miệng rồi điên cuồng hút vào.
- Lôi đình trong thiên địa, nghe hiệu lệnh của ta!
Lời này vừa nói ra thì thân thể đám tu sĩ đang phóng tới lập tức chấn động, vẻ mặt biến đổi lớn. Khoảnh khắc này lôi đình trong cơ thể bọn họ đều giống như mất đi lực điều khiển, đều trở nên run rẩy dữ dội giống như gặp phải vương giả của lôi đình.
- Ngưng tụ!
Vương Lâm gầm nhẹ lên một tiếng, khoảnh khắc khi âm thanh này vang lên thì đám mấy trăm tu sĩ lập tức phát ra những tiếng kêu thảm thiết. Lúc này tất cả lôi đình trong cơ thể đám tu sĩ bùng ra ngoài rồi điên cuồng nổ tung, sau đó lại tạo thành hàng loạt tia chớp phóng về phía Vương Lâm.
Tất cả lôi đình nhanh chóng ngưng tụ bên ngoài thân thể Vương Lâm hóa thành một lôi cầu vài trăm trượng. Lôi cầu được Vương Lâm đỡ trên tay, sau đó hắn ném mạnh xuống tầng phòng hộ bên dưới.
Những âm thanh ầm ầm điên cuồng bùng ra, tầng phòng hộ bên trên thánh địa run rẩy dữ dội.
- Lời nói đúng là ngông cuồng, lôi đình thiên địa đều phải nghe lệnh, Thiểm Lôi Tộc ta khi nào lại xuất hiện một tên nghịch tử kiêu ngạo thế này.
Một giọng nói cực gì âm trầm đột nhiên truyền ra từ trong thánh địa, một lão già mặc áo đen từ trong miếu thờ nơi thánh địa tiến một bước ra ngoài. Người này có mai tóc hoa râm, vẻ mặt âm trầm, tu vi bùng ra trực tiếp vượt qua Toái Niết kỳ đạt đến mức độ Thiên Nhân đệ nhất suy đại thần thông.
Khoảnh khắc khi lão già mở miệng thì trên mười sáu tu chân tinh lập tức có vài ngàn tu sĩ gào thét phóng ra.
- Để ta xem, ngươi rốt cuộc có tư cách để ngông cuồng hay không!
Lão già hắc y cười lạnh, khi mở miệng nói chuyện thì đã tiến ra khỏi tầng phòng hộ, tay phải bấm pháp quyết, tộc ấn trên mi tâm lập tức xuất hiện ầm ầm. Một tiếng lôi đình như rồng gầm vang lên kinh thiên, tộc ấn hóa thành lôi long vạn trượng gào thét phóng về phía Vương Lâm.
Lão già đạp chân lên đỉnh đầu lôi long, lão vung một trảo tay phải lên hư không, một thanh trường kiếm lóe lên lôi quang lập tức xuất hiện.
Vương Lâm dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn người này, hắn khẽ lắc đầu.
- Ngươi không có tư cách cùng ta chiến đấu một trận!
Hai mắt Vương Lâm lóe lên hồng quang, Cực cảnh gào thét phóng ra dùng tốc độ cực nhanh trực tiếp lóe đi. Cực cảnh lập tức phá vỡ tất cả hư không rồi trực tiếp đánh thẳng vào lôi long.
Một tiếng nổ vang lên kinh thiên, thân thể lôi long run rẩy, những tiếng gầm rống thê lương vang lên rồi ầm ầm tang vỡ. Trong mắt lão già Thiên Nhân đệ nhất suy bên trên bùng ra vẻ hãi hùng không thể nào miêu tả, lão vung tay phải lên, trường kiếm trong tay lập tức ngăn trước mặt, muốn chống lại tia chớp hồng sắc.
Những tiếng ầm ầm lại vang lên, trường kiếm trong tay lão già hắc y lập tức tan vỡ rồi hóa thành rất nhiều mảnh nhỏ cuốn ngược trở lại. Vẻ mặt lão già lập tức tái nhợt và lui về phía sau, nhưng tia chớp hồng sắc lại còn nhanh hơn, sau khi phá vỡ thanh trường kiếm thì lập tức phóng vào trong thân thể lão già.
Hai mắt lão già hắc y bùng lên cái nhìn cực kỳ hoảng sợ, cảm giác cái chết chưa bao giờ đến gần như lúc này. Khoảnh khắc khi tia chớp hồng sắc phóng vào mi tâm lão già, một tiếng rống từ trong miếu thờ trên thánh điện vang ra ngoài.
- Dừng tay!
Khi tiếng rống vang lên, một người đàn ông trung niên có thân thể cao lớn lập tức từ trong miếu thờ đi ra. Hắn chỉ tiến một bước nhưng trực tiếp phá vỡ tầng phòng hộ và xuất hiện bên cạnh lão già Thiên Nhân đệ nhất suy.
Nhưng tốc độ của người này vẫn còn chậm hơn Cực cảnh, khoảnh khắc này tia chớp hồng sắc đã phóng vào mi tâm của lão già Thiên Nhân đệ nhất suy rồi trực tiếp lao xuyên qua đầu.
Hai mắt lão già này lập tức trở nên tan rã, cơ thể phun ra máu tươi, đầu rơi xuống đất, thân thể tan vỡ nhưng nguyên thần lại trọng thương từ bên trong lao ra, cũng không tử vong.
Vương Lâm nhíu mày, dù sao hắn cũng không phải là bản thể, Cực cảnh ẩn giấu bên trong cũng không nhiều, không cách nào trực tiếp giết chết một tu sĩ Thiên Nhân đệ nhất suy.
- Ngươi dám phản tộc sao?
Người đàn ông trung niên cao lớn Thiểm Lôi Tộc đã bắt được nguyên thần lão già hắc y, hắn nhìn về phía Vương Lâm, hai mắt bùng lên sát khí. Lúc này khí tức Thiên Nhân đệ tam suy từ trong thân thể bùng ra kinh thiên động địa, ngay cả tinh không cũng bị cuốn ngược trở lại rồi bùng lên những con sóng khủng bố.
Vương Lâm cũng không nói nhiều, hắn vung tay phải vỗ mạnh lên mi tâm, trên đỉnh đầu lập tức vang lên những tiếng sấm nổ ầm ầm. Nguyên thần Vương Lập trực tiếp từ trong cơ thể Vu Phi bay ra rồi xuất hiện giữa thiên địa.
Nguyên thần lóe lên lôi quang, bên ngoài có Linh Niệm Lôi của Vương Lâm bao quanh, phát ra những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên động địa.
- Lôi đình thiên địa, nghe theo hiệu lệnh của ta, từ lôi vực vô tận tiến đến đây, tan vỡ cho ta!
Thần niệm của Vương Lâm điên cuồng tản ra, khoảnh khắc này lôi vực đang bao quanh bốn phía Thiểm Lôi Tộc lập tức bùng lên những con sống khủng bố giống như biển rộng. Khi những âm thanh ầm ầm vang lên, tất cả lôi vực đều cuồn cuộn phóng đến, tất cả đều từ bốn phương tám hướng gào thét mà phóng về phía Vương Lâm.
Từ xa có thể nhìn thấy lôi vực giống như những con sóng tiến đến ầm ầm.
Tình cảnh này giống như lôi đình phá vỡ tinh không làm cho vẻ mặt đám tu sĩ trên tất cả tu chân tinh biến đổi dữ dội. Ngay cả vẻ mặt người đàn ông trung niên cao to cũng đột nhiên biến đổi.
Tiếng lôi đình đã thay thế tất cả âm thanh trong thiên địa, nhưng trong khoảnh khắc này, trong miếu thờ trên thánh điện, trong luồng lôi đình bất diệt nối liền thiên địa đột nhiên vang lên một tiếng gầm cuồn cuộn.
- Ngươi… Ngươi là người phương nào?
Thật sự cũng không phải ở trong miếu thờ, mà người đang tu luyện trong luồng lôi đình bất diệt chính là tộc nhân Thiểm Lôi Tộc, là đại trưởng lão Thiên Nhân đệ Ngủ Suy.
Trong luồng lôi đình bất diệt chợt lộ ra một gương mặt trên trăm trượng, tộc ấn trên mi tâm gương mặt này bùng ra những luồng sáng đoạt thiên chiếm địa, giống như ánh nắng mặt trời chiếu rọi cả tinh không.
- Vương Lâm ta hôm nay tới đây để thu lôi đình bất diệt, đồng thời cũng diệt Thiểm Lôi Tộc của ngươi!
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, hắn chậm rãi mở miệng.