- Điểm Tiên Bút, tiên bảo này ẩn chứa thái âm lực. Cha thu thập mười hai tinh thần, hóa thành mười hai cái phù văn ẩn chứa thái âm lực, lấy bút này làm phép mà ra, uy lực rất lớn.
- Khốn Tiên Võng, tiên bảo này uy lực tầm thường nhưng khí hồn bên trong cũng đã xuất hiện thần trí ở mức độ sơ khai, có chút thú vị. Ta nghĩ con sẽ thích!
- Về phần kiện tiên bảo thứ ba chính là để phối hợp với Vũ Tiên Kiếm sử dụng. Tiên bảo này tên là Linh Sao, đem Vũ Tiên Kiếm dung nhập vào bên trong, có thể khiến cho kiếm linh lớn mạnh. Tiên bảo này là do cha lấy Sóc Tiên Kim trong Tẩy Linh Trì chế tác ra.
- Còn về bộ tiên thuật kia, mặc dù chỉ là hạ phẩm tiên thuật, uy lực bình thường nhưng cũng rất có thú vị. Tiên thuật này có tên là Định Thân Thuật. Là do cha vô tình đạt được ở một viễn cổ tinh cầu, đáng tiếc là nó không được trọn vẹn, đầy đủ. Cha đoán rằng tiên thuật này chắc là một bộ phận của một thần thông cực kỳ cường đại, cha đã cố gắng sửa sang lại nhưng không thể chân chính khôi phục lại được toàn bộ thần thông kia.
Vẻ hưng phấn trên mặt Vương Lâm dần bình phục. Bên trong ngọc giản này tổng cộng có ba bộ phận. Bộ phận thứ nhất đó là giới thiệu về ba kiện tiên bảo và tiên thuật kia, cũng như tỉ mỉ ghi lại phương pháp sử dụng.
Bộ phận này không có cấm chế che giấu, thần thức đảo qua liền sáng tỏ. Về phần hai bộ phận kia, khi thần thức quan khán thì chứa đầy một mớ hỗn độn, chỉ có thể nhìn thấy vài ba câu, không thể rõ toàn bộ.
Trong bộ phận thứ hai có phương pháp chế tác Tiên Vệ. Lão già thấp bé chính là bắt đầu từ những ghi chép này mà hiểu biết về Tiên Vệ.
- Ngọc giản này cha bố trí huyết mạch cấm chế, nếu không có máu huyết của con thì không thể phá giải!
Trong ngọc giản còn ghi lại một câu này.
Chẳng qua ngọc giản này đã tồn tại lâu lắm rồi. Lâu đến độ lấy thực lực cường đại của người này mà cũng dần bị triệt tiêu qua năm tháng. Bộ phận thứ nhất phong ấn đã bị phá giải, bộ phận thứ hai cũng bị hóa giải hơn phân nửa. Duy chỉ còn bộ phận thứ ba vẫn duy trì được phong ấn đầy đủ.
- Ba kiện tiên bảo, ta chỉ thấy có hai kiện, không có kiện Linh Sao kia… Những vật phẩm này là đưa cho một nữ tử có tên là Thanh Sương. Nàng tên là Thanh Sương, vậy cha của nàng là…
Hai mắt của Vương Lâm chớp động, hắn hạ giọng nói:
- Tiên Đế Thanh Lâm!
Vương Lâm nhìn kỹ ngọc giản trong tay, trong mắt hắn lộ ra vẻ trầm tư.
- Dựa theo giọng điệu trên ngọc giản này, Thanh Sương chính là Tiên Quân của Vũ Tiên Giới. Pháp bảo của nàng cũng có tên giống như thế, Vũ Tiên Kiếm…
Vương Lâm nhắm hai mắt lại, một lúc sau mở ra, hai mắt tuôn ra một đạo tinh mang.
- Vũ Tiên Giới… Vũ Tiên Kiếm… Trên thế gian này thức sự tạo ra sự trùng hợp khiến người ta chấn động đến vậy sao… Nữ thi khiến Chu Dật tiền bối si tình kia… Có phải là con gái của Tiên Đế Thanh Lâm hay không?
Vương Lâm trầm ngâm, vỗ túi trữ vật, bảo tháp lập tức bay ra. Khi nó chưa kịp biến lớn, tay phải Vương Lâm bấm quyết, một nữ thi xinh đẹp đến độ khiến trái tim người ta cũng phải đập thình thịch từ từ bay ra.
Nhìn nữ thi này, vẻ trầm tư trong mắt Vương Lâm càng đậm. Đôi mắt hắn sắc bén, quang mang lăng lệ loé ra. Tay phải hắn kết hai ngón tay thành kiếm chỉ vung lên, một đạo đao phong bay ra, chém vào cổ tay phải của nữ thi áo trắng, lập tức một vết ngân màu đỏ xuất hiện.
Chẳng qua không đợi máu bên trong tràn ra, dấu vết kia liền lập tức tiêu tan, khôi phục như lúc ban đầu.
Thần sắc của Vương Lâm như thường nhưng trong mắt càng thêm sắc bén. Tâm niệm của hắn khẽ động, kiếm khí của Lăng Thiên Hậu lập tức dung nhập vào song chỉ của hắn. Hắn lại vung lên, vết cắt màu đỏ lại xuất hiện trên cổ tay nữ thi áo trắng kia. Lần này tuy vẫn nhanh chóng khép lại nhưng tốc độ rõ ràng đã chậm lại rất nhiều.
Một giọt máu tươi màu đỏ theo miệng vết thương trên cổ tay nữ thi rơi xuống.
Vương Lâm thu hồi kiếm khí Lăng Thiên Hậu, tay phải cách không chụp một cái, liền thu giọt máu này vào trong tay. Tay trái hắn vung lên, nữ thi bay trở lại vào trong bảo tháp, bị hắn thu vào trong túi trữ vật!
- Rốt cục ngươi có phải là Thanh Sương hay không thì cứ thử một lần sẽ biết ngay thôi!
Vương Lâm không chút do dự đặt giọt máu trên tay phải lên ngọc giản.
Giọt máu rơi vào trên ngọc giản lập tức tản mát ra một cỗ hồng vụ, dần dần dung nhập vào bên trong. Bên trong ngọc giản lập tức vang lên những tiếng răng rắc, một tầng màu xanh bên ngoài ngọc giản vỡ ra.
Một ngọc giản màu xanh lóng lánh, mang theo một tia máu xuất hiện.
Vương Lâm không rảnh rỗi nhìn xem ngọc giản rực rỡ như thế nào, thần thức đảo qua, lập tức hít sâu một hơi. Ánh mắt hắn lộ ra vẻ suy tư nồng đậm.
Hai bộ phận bị phong ấn trong ngọc giản lúc này đã hoàn toàn được mở ra.
- Nàng… Không ngờ quả thật là Thanh Sương…
Vương Lâm than nhẹ, thần thức dung nhập vào bên trong ngọc giản, xem xét hai bộ phận nội dung còn lại.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Vương Lâm chìm đắm trong ngọc giản kia không còn biết gì đến thời gian nữa.
Ngày tiếp theo sau ngày Vương Lâm chìm đắm vào trong ngọc giản kia thì lão già thấp bé kia tỉnh lại, nhưng bên ngoài thân thể hắn bị Tam Tài kiếm trận bao vây, từng trận kiếm khí âm hàn từ ngoài da truyền vào thân thể khiến cho hắn không dám có chút cử động!
Với tu vi của hắn mơ hồ có thể nhìn ra sự huyền diệu của Tam Tài kiếm trận này, cũng không chỉ là ở những bảo kiếm này mà là lực lượng kỳ dị ẩn chứa bên trong.
Mặt khác còn có Hứa Lập Quốc ở một bên nhìn hắn chằm chằm. Tên Hứa Lập Quốc này rỗi rãi bay đi thổi lại xung quanh lão già, thỉnh thoảng lại mỉm cười âm trầm, cầm Loan Đao, khoa tay múa chân trước người vài cái.
Mấy ngày sau, thần thức của Vương Lâm thu hồi ra khỏi ngọc giản, mở hai mắt, thở ra một hơi thật dài.
- Tiên nhân còn lãnh khốc hơn cả tu sĩ! Bộ phận thứ hai của ngọc giản này ghi chép tỉ mỉ về phương pháp chế tác một loại khôi lỗi tên là Tiên Vệ. Pháp thuật này cũng không phải lấy tiên nhân để chuẩn bị mà là sử dụng tu sĩ, bắt tu sĩ luyện chế thành khôi lỗi. Nếu thành công thì thực lực của Tiên Vệ rất mạnh. Trong con mắt của tiên nhân, Tiên Vệ không phải là người mà chỉ là một loại pháp bảo, chia làm ba loại thượng, trung, hạ phẩm. Tu vi của hạ phẩm Tiên Vệ tương đương với Vấn Đỉnh viên mãn, cũng chính là tu vi bước thứ nhất cực hạn. Còn tu vi của trung phẩm Tiên Vệ và thượng phẩm Tiên Vệ thì với tu vi bây giờ của ta không thể phán đoán được thực lực tương đương với cảnh giới nào trong Toái Niết tam cảnh. Còn bộ phận thứ ba của ngọc giản không ngờ lại là một bộ bản đồ. Xem bộ dáng thì chính là bản đồ địa hình của một động phủ!
Ánh mắt Vương Lâm loé ra, thu hồi ngọc giản, nhìn về phía lão già thấp bé kia.
- Đưa đây!
Vương Lâm bình thản nói.
Vẻ mặt của lão già thấp bé chua xót, nói:
- Túi trữ vật của ta đều ở chỗ ngươi, ngươi còn muốn ta lấy cái gì?
Nội tâm hắn mắng nhiếc:
- Tên Vương Lâm này còn đáng giận hơn so với một đôi đạo lữ trước kia. Năm đó hai đạo lữ này chỉ đoạt của ta một túi trữ vật nhưng tên họ Vương này không buông tha cho ta nửa điểm nào!
Vương Lâm lạnh lùng nhìn lão già này, vỗ túi trữ vật, mười khối toái ngọc lần lượt bay ra. Toái ngọc này chính là vật lấy ra từ mười Tiên Vệ dưới trướng của lão.
Lão già nhìn thấy những toái ngọc này lập tức sắc mặt đại biến.
Vương Lâm cách không miết tay phải một cái, mười khối toái ngọc lập tức dung hợp lại với nhau, hình thành một khối.
Sau đó, bàn tay của hắn chụp một cái, lão già thấp bé bị hắn nắm lấy. Tay phải hắn vỗ xuống, đánh thẳng về phía huyệt huyệt Thiên Linh của lão già, chấn xuất nguyên thần của lão ra.
Nguyên thần của lão già vừa mới ly thể, Vương Lâm phun ra một ngụm nguyên thần tinh khí, bao vây lấy nguyên thần lão già bắt đầu luyện hoá. Nguyên thần của lão già lập tức ngưng tụ một đạo tiên khí, hóa thành một khối toái ngọc nhỏ bằng đầu ngón tay.
Thu lấy toái ngọc, nguyên thần của lão già bị Vương Lâm ném ra, bay thẳng ra bên ngoài bảo tháp, bị màn sương Thập Ức Tôn Hồn Phiên giữa không trung cắn nuốt, trở thành một thành viên trong đó.
Còn thân thể của lão già Vương Lâm cũng không thèm liếc mắt, tay áo vung lên, trực tiếp hóa thành tro bụi tiêu tán.
Lưu nguyên thần của người này trong Thập Ức Tôn Hồn Phiên chính là bởi vì không muốn lãng phí đáng tiếc, dù sao đây chân chính cũng là nguyên thần của một tu sĩ Anh Biến hậu kỳ. Ngoài ra còn có một nguyên nhân khác đó là Vương Lâm khá là hứng thú với động phủ mà người này đã phát hiện ra.
Tuy nhiên, Vương Lâm biết bây giờ không phải là thời điểm để rời đi. Chuyện quan trọng nhất hiện nay của hắn trong hơn mười năm còn lại chính là làm cho tu vi của bản thân và tiên bảo đều đạt tới đỉnh, nghênh đón ước hẹn trăm năm với Cổ Yêu.
Nhất là hai loại tiên bảo và hạ phẩm tiên thuật mới đạt được kia!
Nghĩ đến tiên thuật ánh mắt Vương Lâm lại lộ ra vẻ hưng phấn, đây chân chính là tiên thuật! Cuộc đời tu hành của Vương Lâm, ngoại trừ tu luyện Sát Lục Tiên Quyết thì còn lại đều là các loại pháp thuật bắt chước từ hạ phẩm tiên thuật mà thôi.
Dù sao tiên thuật thật sự rất hiếm gặp. Dù là nhân vật thuộc hàng nhất lưu như Thiên Vận Tử cũng cực kỳ thèm khát tiên thuật, càng không cần phải nói đến Vương Lâm.
Tiên thuật mới chân chính là pháp thuật! So với một thần thông bình thường đều cường đại hơn vô số lần, cực kỳ sắc bén!
Nhiều năm qua, Yêu Linh chi địa hấp dẫn vô số tu sĩ đến đây, bọn họ không tiếc giết chóc, không tiếc khom lưng khuỵu gối đối với Yêu Linh chẳng phải là vì có thể cuối cùng được dung hợp với Yêu Linh, có thể được ban cho tiên thuật đó sao?
Ở Thiên Vận Tông, muốn đạt được tiên thuật thì chỉ có liên tục vô số năm nắm giữ phong hiệu Thiên Vận Thất Tử, mới được ban cho một bộ tiên thuật. Nhưng tiên thuật này, Thiên Vận Tử quyết không thể ban cho loại tốt nhất, chỉ lựa chọn một loại tiên thuật tầm thường để ban tặng mà thôi.
- Định Thân Thuật!
Vương Lâm hít sâu một hơi, trong đầu hiện lên khẩu quyết của tiên thuật này ghi trong ngọc giản. Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, cả người chìm vào trong tiên thuật này.
Thời gian lặng lẽ trôi qua không chút tiếng động. Trong nháy mắt mà đã qua hơn hai mươi năm.
Chiến tranh giữa Thiên Yêu Quận và Hỏa Yêu Quận đã giằng co rất lâu. Chiến tranh hai bên không ngừng ngày càng nóng, càng trở nên kịch liệt hơn. Các quận còn lại rốt cục không chịu nổi nữa, chuẩn bị ra tay.
Bên trong Thiên Yêu Quận, Cổ Yêu trước khi quyết định đánh nhau với Hỏa Yêu Quận đã suy xét tới vấn đề này. Ngay khi mấy quận còn lại đang rục rịch liền lấy lực lượng của mình phong ấn Thiên Yêu Thành lại.
Còn các thành trì khác trong Thiên Yêu Quận thì Cổ Yêu từ bỏ tất cả, chỉ để Đế Đô và Long Đàm, chờ đợi ước định với Vương Lâm! Hắn không sợ Vương Lâm đổi ý, nếu Vương Lâm thật sự đổi ý, hắn lập tức sẽ triển khai thần thông, lên trời xuống đất cũng phải đánh chết Vương Lâm! Hắn tin tưởng Vương Lâm không phải loại người thiển cận như thế!
Dưới tình huống này, Luyện Hồn bộ lạc đã càng thêm khuếch trương, không ngừng lớn mạnh.
Trên chiến trường của Hỏa Yêu Quận, mấy chục năm qua, xuất hiện một đám hắc y nhân hành tích rất quỷ dị, song phương giao chiến đã dần dần chú ý đến. Đám nam tử mặc áo đen này thường xuất hiện trên chiến trường, hấp thu đại lượng hồn phách, đồng thời mang đi đại lượng sức sống.
Đồng thời, trên chiến trường có một yêu binh giết được vô số địch nhân, biểu hiện rất xuất sắc, thực lực đề cao rất nhiều ở trong đại quân của hai bên đã được thăng tiến lên làm tướng lãnh, thay thế cho những vị trí đã chết!