Viêm Lôi Tử bay giữa không trung, hai tay bắt quyết. Lập tức từ đỉnh đầu liền có một làn ánh sáng màu đen lóe ra. Sau khi làn ánh sáng xuất hiện lập tức to lên, hóa thanh một mảnh đại lục nhỏ.
Hơn mười mảnh đại lục nhỏ của Lôi Tiên Giới trong nháy mắt ngưng tụ trên bầu trời, tạo ra một thứ uy áp không thể tưởng. Nó khiến cho đông đảo tu sĩ trong Lôi Tiên Điện đều ngẩng đầu lên nhìn đồng thời vận chuyển nguyên lực chống cự.
Đưa mắt nhìn quanh, bầu trời như bị chia thành nhiều khoảng nhỏ. Từ luồng ánh sáng từ những vị trí tiếp giáp giữa các mảnh đại lục chiếu xuống mặt đất. Cảnh tượng đó khiến cho tất cả các tu sĩ trong La Thiên Tinh Vực nhìn thấy đều chấn động, máu huyết sôi sùng sục.
Trong mắt Viêm Lôi Tử chỉ còn sự cừu hận trong mấy vạn năm. Vào lúc này, hắn hít một hơi thật sâu, hai tay duỗi ra, hua lên. Nhất thời, trên bầu trời vang lên những tiếng nố ầm ầm khiến cho trời đất phải biến sắc.
Vô số mảnh đại lục nho nhỏ, bay ngang trên bầu trời, theo hai bàn tay của Viêm Lôi Tử cũng từ từ xoay tròn. Lúc mới đầu, chúng chuyển động còn thong thả, nhưng một lát sau càng lúc càng nhanh, phát ra những tiếng động vang vọng trời đất. Thậm chí tiếng động còn lan ra xa, xuyên thấu phạm vi của Lôi Tiên Điện, khiến cho toàn bộ các khu vực xung quanh đều có thể nghe được.
Sau đó ở vị trí giữa của các khối đại lục đang di chuyển có một dòng xoáy xuất hiện. Dòng xoáy cực mạnh, hóa thành một trận gió lốc phát ra những tiếng động rung chuyển trời đất.
Tầng mây trên bầu trời vào lúc này, nhanh chóng tiêu tán, giống như bị một đôi bàn tay to xé rách để lộ ra những ánh sao trời. Trong bầu trời sao đó, dòng xoáy do những mảnh đại lục xoay tròn tạo ra cứ thể mở rộng. Cuối cùng, nó gần như bao phủ toàn bộ bầu trời trên Lôi Tiên Điện.
Trong dòng xoáy ẩn chứa một thứ lực lượng không thể tưởng tượng. Thứ lực lượng này có thể trong nháy mắt giết chết tu sĩ Khuy Niết kỳ. Cho dù là tu sĩ Tịnh Niết kỳ ở bên trong cũng không thể chịu được lâu.
Thời gian trôi đi, thứ lực lượng đó càng lúc càng mạnh, ngưng tụ sâu bên trong dòng xoáy. Những tiếng nổ ầm ầm lại xuất hiện.
Những âm thanh đó giống như tiếng trống ngực của tu sĩ. Mỗi lần xuất hiện lại khiến cho tinh thần của mỗi tu sĩ trong Lôi Tiên Điện chấn động, giống như bị một cây chùy lớn đánh vào ngực.
Không chỉ có bọn họ như vậy mà vào lúc này, trong toàn bộ La Thiên Tinh Vực, tất cả tu sĩ cũng nghe thấy được những âm thanh đó.
Mỗi một lần âm thanh đó vang lên, cả bầu trời lại tỏa ra vô vàn những cơn sóng. Dòng xoáy càng lúc càng lớn, những tiếng động từ trong nó truyền ra càng mạnh, không thể diễn tả được bằng lời.
Giống như có thể so sánh với tiếng sét. Những âm thanh đó ẩn chứa lực lượng cực mạnh đánh thẳng về phía bức tường không gian.
- Chư vị đạo hữu! Giúp ta một tay.
Mái tóc trắng của Viêm Lôi Tử tung bay, hắn quát lên một tiếng thật to.
Mười một lão quái đang ngồi trên bồ đoàn, hai con mắt đều lộ ra tinh quang. Kể cả Huyết Thần Tử đang ở bên trong cũng nhanh chóng bay lên, đứng giữa không trung rồi khoanh chân ngồi xuống. Tất cả đều thi triển thần thông, dung nhập vào trong dòng xoáy khiến cho dòng xoáy trong phút chốc tăng lên mấy lần.
Những tiếng động càng lúc càng mạnh, càng nhanh. Tốc độ xoay tròn của dòng xoáy đã đạt tới cực hạn, tỏa ra một thứ lực lượng không thể tưởng tường. Nó giống như một cây chùy cứ thế đập vào hư không, cố gắng phá vỡ bức tường.
- Lôi giới lực!
Hai tay Viêm Lôi Tử bắt quyết, gầm nhẹ một tiếng. Nhất thời, từ mười mảnh đại lục nhỏ chợt có một con Lôi Thú xuất hiện. Vừa mới bay ra, nó liền gầm lên một tiếng rồi hóa thành từng đạo sét, bay thẳng vào giữa dòng xoáy.
- Ầm…
Bầu trời chấn động, dòng xoáy đang xoay tròn lại mở rộng để lộ ra một bầu trời sao. Một làn hơi thở lạnh như băng từ trong dòng xoáy hiện ra khiến cho người khác ớn lạnh.
Đám lão quái xung quanh, hai tay đều bắt quyết. Trong mắt Liệt Vân Tử chợt lóe lên tia sáng rồi lao ra. Ngón tay phải của lão xuất hiện một tia sáng trắng, rồi nhảy vào trong dòng xoáy. Ngón tay của lão ấn nhẹ một cái làm phát ra một tiếng nổ, giống như mặt kính bị nghiền nát.
Liệt Vân Tử nhanh chóng lui lại phía sau, sắc mặt tái nhợt vội vã lui ra. Ngay sau hắn đến lượt Thân Công lão tổ cũng bước ra. Lão vỗ trán một cái liền xuất hiện một lá cờ nhỏ. Lá cờ nhanh chóng hóa thành một vệt sáng mờ bay vào trong dòng xoáy.
Âm thanh tiếng kính bị nghiền nát lại vang lên. Toàn thân Huyết Thần Tử đỏ như máu, xông ra ngoài, đấm mạnh vào sâu trong dòng xoáy. Một luồng ánh sáng đỏ như máu bay thẳng vào sâu bên trong.
Lão nhân của Hướng gia và nam tử họ Công Tôn cũng lần lượt bước ra. Sau bọn họ, vô số lão quái đều ra tay. Trong khoảng thời gian ngắn, dòng xoáy trên bầu trời nhanh chóng to lên, phát ra những tiếng động liên tiếp.
Cuối cùng, Viêm Lôi Tử cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết nguyên thần, hóa thành huyết vụ rồi tản ra dung nhập vào trong trời đất.
- Đất Lôi Tiên Giới! Khai Thiên Tích Địa.
Hai mắt Viêm Lôi Tử đỏ như máu, hét lớn một tiếng.
Chỉ thấy trong tinh không mười mảnh đại lục tạo ra dòng xoáy vào lúc này như biến thành mười bóng người. Những bóng người đó đúng là linh hồn của những mảnh đại lục bị Viêm Lôi Tử phong ấn.
Sau khi bọn họ xuất hiện liền dung nhập vào trong dòng suối. Trong nháy mắt, một thứ lực lượng không thể tưởng tượng được xuất hiện. Càng thêm đáng sợ đó là trong thứ lực lượng đó lại ẩn chứa một tia Cực cảnh.
Một tia Cực cảnh đó chính là do Thanh Thủy Tiên Quân tống ra.
Lực lượng ẩn chứa tia chớp màu đỏ của Cực cảnh điên cuồng công kích vào trong, đâm thẳng vào chỗ sâu nhất của dòng xoáy.
- Ầm…
Cả Lôi Tiên Điện chấn động, trời đất biến sắc, phong vân đổi màu. Tất cả tu sĩ trong La Thiên Tinh Vực đều thấy được một cảnh tượng mà cả đời này bọn họ không thể nào quên.
Chỉ thấy dòng xoáy trong tinh không đột nhiên chấn động. Sâu bên trong dòng xoáy có một cái khe hở thật nhở bị xé rách. Khe hở vừa mới xuất hiện liền nhanh chóng được xé rộng. Chỉ trong phút chốc nó đã dài ngắn khoảng chừng mười trượng, giống như một vết sẹo khiến cho người ta kinh hãi.
Bên bờ của cái khe những cơn lốc màu đen cứ thế chạy ra. Thi thoảng lại có có những dòng khí lạnh buốt phun ra theo. Khi những cơn lốc di chuyển, cái khe nhanh chóng thu hẹp với tốc độ cực nhanh.
Tốn bao nhiêu công sức mới làm cho hàng rào không gian tiếp nối với Liên Minh Tinh Vực xuất hiện một khe hở, Viêm Lôi Tử làm sao có thể để cho nó khép lại được. Hắn chờ đợi cái ngày này đã lâu lắm. Vào lúc này, đôi mắt hắn đỏ như máu, nét mặt dữ tợn, tay phải bắt quyết chỉ về phía trước, quát:
- Chống thiên.
Trong dòng xoáy một mảnh đại lục nhỏ nhanh chóng thu lại rồi với tốc độ cực nhanh bay vào miệng cái khe. Đúng lúc này, mảnh nhở đại lục liền phóng to. Trong những tiếng nổ ầm ầm vang lên, nó giống như một miếng vá cố gắng chống cự.
Chỉ có điều, với sức của một vị tu sĩ không thể chống lại được sự thư hẹp của cái khe. Vì vậy mà mảnh đại lục nhỏ phát nổ một tiếng rồi vỡ nát.
Nhưng cho dù nó vỡ nát thì chút thời gian ngắn ngủi đó cũng tạo ra được một thời cơ. Trong nháy mắt khi nó tan vỡ, rất nhiều mảnh đại lúc khác liền nhảy vào bên trong, mà chống đỡ khiến cho cái khe không thể khép lại.
Không chỉ có vậy, sau khi nhiều mảnh đại lục nhảy vào trong, từ từ cái khe bị xé rách, dài tới cả trăm trượng.
Vào lúc này, toàn bộ tu sĩ ở Lôi Tiên Điện, hay La Thiên Tinh Vực cũng đều chấn động. Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng đó đều đứng lên. Một làn sát khí tỏa ra khắp La Thiên.
Ngoài Lôi Tiên Điện, bốn khu vực Đông, Tây, Nam, Bắc đám đại quân tu sĩ đều đứng dậy nhìn chăm chú hình ảnh cái khe trong tinh không.
Một làn hơi thở không thuộc La Thiên nhưng mang lại cho Vương Lâm cái cảm giác thân quen từ trong cái khe phát ra. Hơi thở đó chính là cảm giác về Liên Minh Tinh Vực.
Thậm chí trong cái khe còn có một khoảng không đầy sao. Khoảng không đó Vương Lâm rất quen thuộc.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng gầm chợt từ trong cái khe phát ra. Tiếng gầm rất to chẳng khác nào một con cự thú từ thời kỳ Viễn Cổ rống lên giận dữ.
Một cánh tay thật lớn từ trong cái khe vương ra, nắm lấy một mảnh đại lục. Một tiếng nổ vang lên, mảnh đại lục vỡ nát.
- Không phải Cổ Thần.
Ánh mắt Vương Lâm chăm chú. Từ bàn tay đó hắn không cảm nhận được hơi thở của Cổ Thần.
Bàn tay đó vẫn không dừng lại, nhanh chóng bóp nát những mảnh đại lục. Cái khe dài trăm trượng nhanh chóng khép lại. Đúng lúc này, trong dòng xoáy chọt xuất hiện một cái bóng mơ hồ.
Cái bóng đó xuất hiện một cách quỷ dị. Vương Lâm vừa nhìn thấy nó, tinh thần hắn liền chấn động.
Đồng tử trong mắt hắn co lại. Mà không chỉ có hắn, ngay cả Thanh Thủy, trong mắt cũng lóe lên hàn quang.
Cái bóng đột nhiên xuất hiện đó đúng là thứ mà ngày đó đã ngăn cả Thanh Thủy và Huyết Thần Tử đại chiến.
Hắn hiện thân một cách quỷ dị, ngón tay phải chỉ thẳng về phía trước. Một thứ lực lượng bổn nguyên xuất hiện nơi đầu ngón tay. Ngón tay đó vừa mới đưa ra liền khiến cho Vương Lâm hoảng hốt.
Nó giống như vào lúc này tất cả mọi thứ xung quanh đều đứng yên, chỉ có duy nhất ngón tay đó chuyển động.
Đầu ngón tay vừa đưa vào trong cái khe, cánh tay khổng lồ liền biến mất.
- Các ngươi mở bức tường không gian, vi phạm quy tắc của Viễn Cổ Tiên Vực.
Thanh âm từ trong cái khe lan rộng ra xa rồi biến mất.
- Lão phu đang muốn xem Viễn Cổ Tiên Vực có ở đây hay không?
Cái bóng chợt phát ra âm thanh, đồng thời tỏa ra một sự uy nghiêm.
- Liên Minh Tinh Vực…
Vương Lâm nhìn cái khe lên trong tinh không, nhìn hình ảnh quen thuộc đó mà im lặng. Hắn rời khỏi Chu Tước Tinh đã lâu lắm rồi…