Gương mặt của “Liễu Minh” cũng chỉ hơi co rút lại, một chân gập xuống rồi đạp mạnh, thân hình bắn về phía mỹ phụ như tên bắn, đồng thời cũng tung ra một quyền.
“Đạo hữu, hãy nghe ta nói đã, ta có một thiên đại bí mật …” Mỹ phụ tóc rắn lúc này khí tức hỗn loạn, toàn thân vô lực, nhìn thấy “Liễu Minh” công tới thì không thể trốn tránh, vội vàng quát to một tiếng.
“Phanh” một tiếng.
Phu nhân chưa kịp nói xong đã bị “Liễu Minh” đánh bay ra ngoài, thân ảnh lóe lên, “Liễu Minh” lại quỷ dị xuất hiện trên không, tiếp tục đánh ra một quyền.
“Oanh” một tiếng.
Mỹ phụ tóc rắn kêu lên thảm thiết, xương cốt toàn thân vỡ vụn, rơi trên mặt đất tạo thành một cái hố to, không thể nhúc nhích, giống với tình hình của Liễu Minh lúc trước khi ma hóa.
Lúc này, thân ảnh “Liễu Minh” mơ hồ, liền xuất hiện bên trong hố lớn, không chút khách khí dùng chân giẫm mạnh vào đầu của mỹ phụ tóc rắn.
“Không…” Vị lão tổ Kim Man này vừa hét lên một tiếng thì đầu của nàng bị vỡ tung ra như dưa hấu, huyết nhục cùng xương cốt văng ra đầy đất, mà tinh hồn bên trong cũng bị một đạp này mà diệt.
Ma hóa Liễu Minh cũng không có ý dừng tay, một tay còn lại mơ hồ, trảo về phía thi thể không đầu, vô số trảo ảnh hiện lên liền đem thi thể cào xé thành một đống thịt nát, sau đó hắn ngẩng đầu lên trời thét dài, sự tàn bạo giống như chưa được phát tiết hết.
Bỗng nhiên, “Liễu Minh” hướng vào đống thịt nát trảo một trảo, trong tay liền xuất hiện một cái bình nhỏ óng ánh.
Đúng là lọ Thiên Yêu tinh huyết.
“Liễu Minh” đưa lên mũi hít hà, năm ngón tay dùng lực liền bóp nát bình nhỏ, mở miệng ra hút lấy tinh huyết.
Liễu Minh bên trong thân hình ma hóa nhìn thấy cảnh này thì biến sắc, nhưng khổ nỗi là hắn không thể khống chế thân hình, chỉ có thể trơ mắt nhìn “Chính mình” đem giọt Thiên Yêu tinh huyết kia nuốt vào.
Phải biết rằng Thiên Yêu tinh huyết này chính là thánh vật yêu tộc, từ trước đến nay hắn nghe từ trong miệng Khuê Mộc tôn giả nói ra, nếu không phải người của yêu tộc mà phục dụng thì hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Ngay lúc Liễu Minh đang sợ hãi trong lòng thì giọt tinh huyết kia đã chui vào bụng, một luồng linh lực cường đại lập tức truyền khắp toàn thân, khiến cơ thể hắn như bị căng ra vậy, cảm giác cực kỳ đau đớn.
“Liễu Minh” phát ra một tiếng trầm đục, liền ngã xuống đất, mặt mày méo mó dị thường, điên cuồng lăn qua lăn lại.
Liễu Minh bên trong thân hình ma hóa, trong đầu bỗng “Oanh” một tiếng, mất đi ý thức, ngất đi.
Ngay lúc đó, một luồng sương mù màu máu từ bên trong cơ thể bốc lên, điên cuồng chuyển động, vây lấy thân thể Liễu Minh.
Thân thể Liễu Minh yên ắng trở lại, thương thế trên người lấy mắt thường trông thấy nhanh chóng lành lại, một nửa thân hình không trọn vẹn cũng đầy tơ máu, “ xùy xùy” đan xen vào nhau, khôi phục như lúc ban đầu.
Một lúc sau, thân hình Liễu Minh một lần nữa khôi phục nguyên vẹn, nhưng vào lúc này, “Phốc” một tiếng, một luồng hắc khí trong thân thể cuồn cuộn bốc lên, giống như đối đầu cùng sương mù màu máu, không ai nhường ai, va chạm kịch liệt với nhau, khiến cho hư không vang lên âm thanh ông ông.
Cùng lúc này thì nhiệt độ bên ngoài thân thể Liễu Minh cũng kịch liệt gia tăng, cơ bắp từng khối từng khối lồi lên, mà hơn nữa da thịt chuyển dần sang màu đỏ tươi như máu, những mạch máu nổi lên như rễ cây màu đen, thân hình giống như sắp nổ tung vậy.
Đúng lúc này, phần bụng Liễu Minh lóe lên bạch quang, một hư ảnh bong bóng khí to như hạt đậu nành quỷ dị hiện ra.
“Phanh phanh” hai tiếng, hai cái túi da bên hông Liễu Minh nổ tung ra, hiện ra thân ảnh Cốt Hạt và Khô Lâu, nhưng cả hai con đều bất tỉnh, nằm lơ lửng tại chỗ.
Ngoài ra, trên người Liễu Minh lóe lên ngân quang, một con bạch tuộc màu phấn hồng to cỡ bàn tay cũng lăng không hiện ra.
Hư ảnh bong bóng khí quay tít một vòng, hiện ra một màn sáng bảo vệ ngũ sắc, lan đến sương mù màu máu, liền cắt ra một bộ phận huyết vụ phân biệt đưa vào cơ thể đám Khô Lâu, Cốt Hạt và bạch tuộc.
Bộ phận huyết vụ bị phân ra tái đi một chút, tựa hồ như thành phần so với huyết vụ ban đầu có chút khác nhau.
Cùng lúc đó, phần huyết vụ còn lại dưới tác dụng của màn sáng ngũ sắc lập tức hòa vào với sương mù với nhau thành một thể, nhanh chóng chui vào cơ thể Liễu Minh.
Những dị trạng trên người Liễu Minh nhanh chóng biến mất, hô hấp trở nên ổn định lại.
Cốt Hạt cùng Phi Lâu bên cạnh vốn đang trọng thương, sau khi toàn bộ huyết vụ tách ra chui hết vào trong người thì các vết thương ngoài thân nhanh chóng bình phục, lúc này rơi trên mặt đất, tiếp tục hôn mê bất tỉnh.
Con bạch tuộc nhỏ cũng đồng dạng một màn như vậy.
Trong nhất thời, toàn bộ bãi cỏ trở nên im ắng.
Cùng lúc đó, tại mật thất sâu trong một sơn cốc cực lớn, mây mù lượn lờ quanh năm, cách Lôi Trì sơn không biết bao nhiêu vạn dặm.
“Phốc” một tiếng!
Một mỹ phụ tóc rắn ngồi trên bồ đoàn, bỗng nhiên thân hình nghiêng về phía trước, phun ra một ngụm máu lớn.
“Ai, là ai dám hủy diệt hóa thân của ta, chẳng lẽ lại là hai tên Lôi, Thiết yêu tự mình ra tay? Không đúng, với tính cách của hai lão này, trước lúc thí luyện chưa chấm dứt, tuyệt sẽ không làm như vậy. Chẳng lẽ lại là một môn hạ đệ tử nào đó của hai lão.” Ánh mắt mỹ phụ tóc rắn âm lãnh, dùng lưỡi liếm máu tươi trên miệng, thần sắc trên mặt tràn đầy kinh nghi.
Liễu Minh lần này hôn mê bất tỉnh, trọn vẹn mất một ngày.
Một ngày sau, Liễu Minh rút cuộc cũng chậm rãi mở ra hai mắt, hắn liền phát hiện tay chân đầy đủ bình thường, trên người cũng không có thương tích gì, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Tình trạng của Cốt hạt và Phi Lâu đang nằm bên cạnh cũng giống như vậy, chẳng qua là vẫn đang trong trạng thái ngủ say mà thôi.
Liễu Minh tự nhiên vừa mừng vừa sợ, tiếp tục đưa mắt nhìn qua Tiểu