Chủ nhân, ta tinh thông giết người, cứu người nhàm chán cỡ nào, người ta lười học lắm! Mỹ nữ dị tộc cười khanh khách nói, áo da ôm vú không ngừng xóc nảy, gợi cảm vô cùng.
Nghe nàng nói xong, mọi người đều không tự chủ được lui về phía sau, cho dù lão tổ Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh cũng không ngoại lệ, mỹ nữ dị tộc này cường đại đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ rồi!
Thế gian... Lại vẫn còn Hóa Thần Cảnh tồn tại!
Nàng đến tột cùng là ai! Từ nơi nào tới đây! Vì sao trước kia chưa từng nghe nói qua.
Mọi người lui lại vài bước sau đó nhao nhao lấy ra Thuấn di phù, hưu hưu hưu, từng bóng người hư không tiêu thất.
Mỹ nữ dị tộc này thực lực mạnh đến đáng sợ, khiến các cường giả Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh đều sợ tới phát khiếp, sợ đi chậm một bước sẽ bị nàng nói giết liền giết, không tiếc tế xuất ra Thuấn di phù trân quý.
Tới nơi này tranh đoạt Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, mọi người đều cẩn thận tỉ mỉ, người nào cũng chuẩn bị một tấm Thuấn di phù, dù sao cho dù cường giả Thần Anh Cảnh cũng không dám nói sau khi lấy được thần dược có thể ung dung bỏ chạy.
Chỉ nháy mắt, giữa sân chỉ còn lại có Chu Hằng, Hàn Vũ Liên, mỹ nữ dị tộc ba người mà thôi.
- Ngươi là ai? Chu Hằng không dám có chút sơ suất, lời cảnh cáo của lão lừa đảo hãy còn bên tai, thu một người thực lực so mạnh hơn mình làm nô, sau lưng của hắn vừa không có nhân vật cường đại làm chỗ dựa, làm sao có thể an lòng.
- Chủ nhân, đây là một yêu cầu sao? Mỹ nữ dị tộc yêu kiều nói, đôi mắt đẹp chớp chớp, toát ra mị lực mê người.
- Không phải! Chu Hằng lắc lắc đầu.
- Thật đáng tiếc! Mỹ nữ dị tộc lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng lập tức lại trở nên hưng trí bừng bừng, vươn một cánh tay mềm mại như ngó sen cười nói:
- Chủ nhân, có muốn hôn nhẹ người ta không, thậm chí, có thể làm chút chuyện xuân sắc nha!
- Ngươi hy vọng ta làm như vậy? Chu Hằng hỏi, một tồn tại vô thượng có thể đánh cho cường giả Thần Anh Cảnh đều tè ra quần bỏ chạy, không ngờ dùng sắc dụ một Sơn Hà Cảnh nho nhỏ như hắn. Muốn nói trong đó không có uẩn khúc hắn tuyệt đối không tin.
- Chủ nhân, đây là một yêu cầu sao? Mỹ nữ dị tộc lại hỏi.
Những lời này, nàng hỏi hai lần!
Chu Hằng trong lòng vừa động, vừa rồi hắn hỏi tên họ của đối phương, đối phương tránh không đáp, đây căn bản không phải thái độ của người hầu nói với chủ nhân! Nhưng nếu như nói, đó là một yêu cầu thì đối phương nhất định phải trả lời?
Mà lão lừa đảo còn nói không đến bất đắc dĩ không nên dùng tượng người, như vậy, có thể như vậy hay không?
Chu Hằng cười cười, nói: - Có phải ta đưa ra yêu cầu, ngươi làm xong rồi, có thể đạt được tự do hay không?
Mỹ nữ dị tộc lập tức ngẩn ra, lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Quả nhiên là như vậy! Chu Hằng gật gật đầu, nói:
- Như vậy, ta có thể đưa ra mấy yêu cầu?
- Chủ nhân, đây là một yêu cầu sao? Mỹ nữ dị tộc lần thứ ba nói lời này, chỉ là lần này ánh mắt nàng không tốt mấy, cái miệng nhỏ nhắn chu lại hờn dỗi.
- Không phải! Chu Hằng lắc lắc đầu.
- Thật là đáng tiếc, vậy lão nương cũng không muốn trả lời! Hình tượng mỹ nữ dị tộc này đại biến, lúc trước còn là thái độ hạ nhân thận trọng, hiện tại lại quay gót 180 độ, cả người ngửa nằm trên không trung, dường như đang ngủ vậy.
Đúng là bộ dáng yêu nữ hào phóng!
Nàng nghiêng mặt sang một bên, nói: - Ngươi không sợ ta làm thịt ngươi sao?
Chu Hằng trong lòng lạnh lẽo, đại nhân vật này tuyệt đối là tồn tại Hóa Thần Cảnh. Nếu như muốn xuất thủ với hắn, hắn căn bản ngay cả cơ hội ý niệm trong đầu vừa động tiến vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cũng không có.
Thậm chí, cho dù tiến vào bảo tháp cũng có thể bị đối phương mạnh mẽ bắt được.
Nhưng hắn lại là cười to, nói: - Nếu ngươi muốn hạ thủ, cần gì phải nói nhảm với ta nhiều như vậy! Chỉ sợ, không thể đả thương chủ nhân của ngươi được, đây là hạn chế của ngươi sao?
- Xú tiểu tử. Đầu óc còn linh hoạt lắm! Dị tộc mỹ nhân trên không trung đá một cái, khóe miệng gợi lên vẻ tươi cười, nói: - Được rồi. Lão nương thấy ngươi cũng là người thông minh, vậy nói thẳng đi!
- Lão nương gọi là Nạp Lan Yêu Nguyệt, bị một tên khốn kiếp bắt, sau đó bị phong ấn vào trong tượng người, nếu như ai bóp vỡ tượng người, đó chính là chủ nhân của lão nương, lão nương nhất thiết phải đáp ứng hắn một yêu cầu! Tuy nhiên, sau khi hoàn thành yêu cầu, lão nương sẽ được tự do!
- Xú tiểu tử, ngươi có yêu cầu gì nhanh nói đi, bảo lão nương lên giường với ngươi cũng được.
- Hì hì, công phu trên giường của lão nương tuyệt đối là nhất lưu, bảo đảm ngươi sẽ vừa lòng!
Nói xong lời cuối cùng, nàng nghiễm nhiên đã biến mình thành nữ nhân thanh lâu, dùng ánh mắt tràn đầy mê hoặc khiêu khích Chu Hằng, còn le lưỡi nhỏ thơm tho liếm đôi môi đỏ mọng, hai mắt mê ly, liên tục làm ra vẻ quyến rũ.
Chu Hằng chợt cảm thấy có cổ tà hỏa từ bụng dâng lên, hắn hừ một tiếng, nói: - Yêu cầu của ta rất đơn giản, cứu nàng! Hắn ôm lấy Hàn Vũ Liên.
- Lão nương chỉ biết giết người, sẽ không cứu người, ngươi tên tiểu vương bát đản này, có yêu cầu gì nói nhanh một chút, đừng để lão nương nổi đóa! Nạp Lan Yêu Nguyệt đột nhiên nổi khùng, một tay chụp Chu Hằng xách lên.
Bộ ngực của nàng cực kỳ hùng vĩ, mặt của Chu Hằng dán chặt lên bầu ngực cao vút, mũi còn ngửi được hương thơm mê người khiến hắn dâng lên cỗ cảm giác chiếm hữu mãnh liệt.
- Thân là hạ phó, còn vỗ lễ với chủ nhân sao? Chu Hằng buồn bực nói, hiện tại không phải lúc làm chuyện như vậy.
Nạp Lan Yêu Nguyệt mị nhãn loạn chuyển, hừ một tiếng, nói: - Lão nương đây là dùng thân thể mình khao chủ nhân, ngươi còn không thỏa mãn? Nàng lại dùng lực, toàn bộ khuôn mặt Chu Hằng đều bị nhét vào giữa hai đỉnh đầu vú kia.
Con bà nó, đây không phải là ép người ta sao?
Nữ tử này không phải là Yêu tộc giỗng như hồ ly chứ, sao lại cả người mùi thơm cơ thể cũng chọc người như vậy, tuy rằng trong đầu Chu Hằng thanh minh, nhưng mà huyết dịch toàn thân lại sôi sục, vật kia trong nháy mắt cứng rắn như sắt.
- Khanh khách! Nạp Lan Yêu Nguyệt rút hắn từ ngực ra, một bàn tay ngọc hại vơ tới chân hắn, bắt được chỗ ngẩng cao kia, cười quyến rũ nói: - Chủ nhân, muốn người ta đi trừ hoả cho ngươi hay không?
- Cút về! Chu Hằng phẫn nộ quát.
- A... Nạp Lan Yêu Nguyệt cả kinh kêu lên một tiếng, trong nháy mắt cả người thu nhỏ lại, nhưng lại bị biến thành tượng người cao nửa xích.
Còn có thể như vậy?
Chu Hằng cầm lấy tượng người, dùng ngón cái nhẹ nhàng cà cà mặt ngoài, lập tức, một dòng nước xiết không hiểu từ tượng người truyền tới. Lúc hắn vừa mới nhận được tượng người cũng từng có cảm giác như vậy, nhưng khi đó cũng không nghĩ nhiều, không nghĩ tới đây là phản ứng của chân thân.
Hắc hắc, vừa rồi trêu chọc mình rất vui vẻ sao?
Chu Hằng quét nhìn Hàn Vũ Liên, lập tức thu hồi tâm tình trêu chọc lại, ném tượng người vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Hắn nhíu nhíu mày. Bên người hắn cũng không có linh đan diệu dược khởi tử trở lại, làm cách nào cứu người đây?
Linh đan diệu dược?
Bản thân Hàn Vũ Liên không phải là vậy sao?
Thời điểm Huyền Âm thể đang tự mình thiêu đốt, có thể khu trừ hết thảy hiệu quả tiêu cực, cường đại như Đồng Tâm Kết đều giải được, là siêu cấp tiên đan chân chánh! Đương nhiên, nếu như không được âm dương thông nhau, như vậy sẽ bị tiết hết nguyên âm mà chết.
Nhưng mà Chu Hằng lại khác. Hắn dùng Kim Dương Thảo vương, thể chất cực dương, vừa vặn cùng bổ với Huyền Âm.
Mấu chốt là, hắn hạ thủ được sao?
Cũng không phải trên mặt đối phương có hai vết sẹo lớn dọa người ảnh hưởng tới tâm tình, sức hấp dẫn của Huyền Âm thể xa xa dung mạo đẹp xấu. Nhưng mà nữ nhân này là cô cô của Hàn Diệc Dao a, về sau bảo hai nàng làm sao ở chung đây?
Với chiếm hữu mãnh liệt của hắn. Tuyệt đối không có khả năng để nữ nhân cùng chung đụng với mình chạy trốn!
Vẫn là cứu người quan trọng nhất!
Dù sao bên cạnh hắn đã có một đôi mẹ con, còn sợ gì chứ?
Chu Hằng biết đây là mình tự tìm cớ, Huyền Âm thể hấp dẫn với thể chất hắn quá lớn, giống như hai khối nam châm, trời sinh hút nhau, hắn trước kia tuy rằng kiệt lực kháng cự loại mê hoặc này. Nhưng chỉ cần có lý do thích hợp, hắn cũng không ngại bị hấp dẫn.
Thời gian không nhiều, nhất thiết phải mau chóng quyết định!
Chu Hằng cũng không phải người hay chần chừ, trong nháy mắt đã làm ra quyết định, hắn tế ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, phóng đại, cửa mở ra, hắn ôm Hàn Vũ Liên đi vào.
Bên ngoài trống trải. Trong nháy mắt Cửu Huyền Thí Luyện Tháp thu nhỏ lại thành hạt cát bé tí, lẫn vào trong bùn đất.
- Vù!
Một đạo sương mù đen cuốn qua, dừng ở chỗ Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, là một kẻ có khuôn mặt nhân loại.
- Kỳ quái...
Mặt đen này phát ra một đạo thần thức dao động, trong nháy mắt lại hóa thành sương khói tán đi. ...
- Chu Hằng! Chúng nữ lập tức tiến lên đón, khi nhìn thấy hắn ôm Hàn Vũ Liên máu me dầm dề, đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Các ngươi đều đi lên lầu hai đi! Chu Hằng phẩy tay. Thân là chủ nhân Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, ở trong bảo tháp, hắn có được vô thượng quyền uy, chúng nữ cùng Tiểu Hôi lập tức bị đưa đến tầng thứ hai.
Chuyện kế tiếp, không nên bị người khác nhìn thấy.
- Hàn tiền bối. Ta bây giờ là vì cứu ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng để trong lòng! Chu Hằng hai tay hợp thành chữ thập nói, nhưng lập tức lại rút ra, mình nói năng lộn xộn cái gì vậy!
It nói nhảm, làm nhiều vào.
Hắn bắt đầu cởi áo, thắt lưng cho Hàn Vũ Liên, bởi vì cũng không phải sở trường cởi áo cho người, hai tay hắn phất qua, linh lực như kiếm, áo vải trên người Hàn Vũ Liên nhao nhao rơi xuống, với tu vi Sơn Hà Cảnh tự nhiên có thể làm y phục vỡ nát mà không bị tổn thương tới da.
Không nhìn hai vết sẹo dữ tợn kia, từ dưới cổ, thân thể Hàn Vũ Liên tuyệt đối hoàn mỹ không sứt mẻ, ngọc phong cao ngất rất tròn, lại trắng như tuyết, bụng bóng loáng bằng phẳng, cái mông cao thẳng tạo thành đường cong mê người, tròn mà không béo, hai chân dài thẳng tắp tinh tế, chân ngọc xinh xắn, 10 ngón chân, ngón tay màu phấn hồng, lộ ra mê hoặc mãnh liệt.
Chu Hằng cúi đầu, nhìn ánh mắt Hàn Vũ Liên, trong mắt kia sớm đã vô cùng phẫn nộ, ai oán, như muốn thiêu cháy người vậy.
Hàn Vũ Liên là bị tử thương, bị vây ở trạng thái sắp chết, nhưng mà lúc này thần trí lại vô cùng thanh tỉnh, nàng "Thấy rõ" bộ mặt thật sự của Chu Hằng, vô cùng tà ác!
Quả nhiên, nam nhân này đánh chủ ý lên thân thể nàng!
Không phải sao?
Nàng hiện tại vô cùng xấu xí, lại cách cái chết không xa, cho dù võ giả Tụ Linh Cảnh cũng không liếc nhìn nàng một cái - võ giả giống bậc cao như Chu Hằng còn thiếu mỹ nữ sao?
Như vậy, đáp án chỉ có một, hắn muốn cướp đoạt tu vi cả đời của mình!
Hận thương thiên!
Nàng đau khổ giữ trên trăm năm, rốt cục bước vào Linh Hải Cảnh, cách giải thoát chân chính chỉ thiếu chút nữa, cuối cùng lại thất bại trong gang tấc, còn bị rơi vào tay kẻ xấu! Hơn nữa, còn là người đã hại chết cháu gái Hàn Diệc Dao của nàng!
Hận! Hận! Hận! Hận!
Chẳng những trinh tiết của cô cháu đều bị tiểu nhân tà ác này đoạt đi, lại còn bị bồi thường tính mạng, còn đem tu vi cả đời cho hắn!
Sao có thể không khổ tâm!
Hàn Vũ Liên hiện tại ngay cả một ngón tay cũng không có cách nào nhúc nhích, nhưng trong mắt lại là sát khí cuồng bạo, nàng vẫn có một cơ hội!