Lúc này cự thú phía dưới sớm không nhịn nổi nữa, nó rống vang lên một tiếng, hai cánh tay lớn vươn ra hùng hổ vỗ một cái vào không trung.
Bàn tay khổng lồ trong hư không phía trước mờ dần đi, đột nhiên lại lóe lên kèm theo tiếng nổ chói tai kéo theo một cơn sóng khí cuốn thẳng tới Hàn Lập.
Hàn Lập hơi nhíu mày, thân hình của hắn vẫn bình ổn lơ lửng ở một chỗ rồi đem bàn tay khẽ đảo, một dải sáng màu tro hiện lên, lập tức có một tòa núi nhỏ màu đen chắn ngang trước người.
Ngọn núi này có màu đen nhánh, lớn chừng mấy trượng, đúng là tòa Nguyên Từ Cực Sơn!
Chỉ thấy làn sóng khí màu trắng ập tới gào thét như muôn ngàn sóng to gió lớn, phát ra từng trận nổ vang. Nhưng ngọn núi nhỏ màu đen kia vẫn vững vàng như Thái Sơn không chút nhúc nhích.
Cùng một thời gian, Báo Lân Thú tứ chi khẽ động, thân hình nhún về sau, thoáng cái hóa thành mười đạo hư ảnh độc nhất vô nhị rồi hung hăng xông thẳng đến Từ Quang Thú phía dưới.
Trong nháy mắt, hơn mười đạo hư ảnh xuất hiện tại bốn phía cự thú, móng vuốt đánh tới khắp nơi, chằng chịt từ bốn phương tám hướng đánh đến, kim quang chớp động, tất cả đều nhắm tới thân hình khổng lồ của cự thú.
Vô số vệt cắt trên thân thể cự thú nứt ra, một đám sỏi đá trên thân lăn xuống dưới kêu lên những tiếng trầm đục, thế nhưng con Từ Quang Thú này lại vẫn bình yên vô sự.
Con thú này ngược lại càng giận dữ thêm, hơn mười con mắt đồng thời nhìn chằm chằm về phía Báo Lân Thú.
Một đoàn ánh sáng năm màu kỳ lạ trong mắt nó lóe lên, phát ra âm thanh "Phốc phốc"!
Hơn mười cột sáng năm màu bắn ra, chớp một cái liền đem những hư ảnh con thú màu vàng bao phủ bên trong.
Một cảnh không thể tưởng tượng nổi hiện lên!
Những nơi cột sáng năm màu đi qua, hư ảnh mà Báo Lân Thú huyễn hóa ra đều run lên một cái rồi giam chặt trong không trung, thậm chí mí mắt cũng không thể nhúc nhích nổi.
Sau một khắc, khuôn mặt dữ tợn của cự thú lộ dần ra, cột sáng sáng năm màu ở mắt quay tròn một hồi, hư ảnh Báo Lân Thú bao bên trong giống như đồng thời bị vô số lưỡi dao sắc bén cắt vào, trong nháy mắt đã bị xé đứt thành vô số mảnh nhỏ.
Tuy nhiên dù cho tất cả hư ảnh đều biến mất, không trung vẫn không có dù chỉ nửa giọt máu tươi lưu lại.
Rõ ràng những này hư ảnh này đều không phải là chân thân của Báo Lân Thú!
Từ Quang Thú hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, trong nội tâm nó cơn phẫn nộ không giảm chút nào, ngược lại những cột sáng năm màu được phun ra từ mắt nó càng uy lực hơn, càng thô to thêm mấy phần, chúng gào thét quét qua bốn phía trong không trung.
Đột nhiên trong đó có một cột sáng năm màu hơi dừng lại, lập tức hư không xung quanh ngưng tụ lại, một đạo con thú màu vàngloạng choạng ngã lăn ra, lộ rõ thân hình.
Đúng là chân thân Báo Lân Thú!
Cự thú mừng rỡ, nó không lưỡng lự lắc mạnh cái đầu, hơn mười con mắt lập tức nhìn vào Báo Lân Thú.
Hơn mười cột sáng năm màu ngưng tụ lai rồi dung hợp thành một thể, hóa thành một cột sáng cực kỳ thô to chiếu thẳng đến tiểu thú.
Báo Lân Thú kinh hãi, thân hình chớp động, muốn tránh đi chỗ khác.
Nhưng cột sáng năm màu còn chưa chiếu tới, bốn phía trong hư không giống như bị xiết chặt lại, thoáng cái trở nên rắn chắc như tinh cương, thần thông của nó lại không thể phá vỡ mà chạy đi được.
Tiểu thú mắt thấy cột sáng thô to muốn đem bản thể của mình bao phủ vào trong, lúc này mới thật sự hoảng sợ, trong miệng vội vàng phát ra nhưng âm thanh ô ô cầu cứu.
"Thấy chưa, bây giờ mới biết sợ hãi sao. Thần thông của Từ Quang Thú ngay cả ta lúc không kịp đề phòng cũng phải chịu thiệt thòi, bằng vào tu vi của ngươi còn chưa phải là đối thủ của nó."
Tại thời điểm mấu chốt, ân thanh lạnh nhạt của Hàn Lập từ trên cao truyền đến!
Vừa dứt lời, đột nhiên một đạo kiếm quang màu vàng óng lớn hơn trăm trượng phá không mà đến, thoáng cái chém vào cột sáng thô to kia.
Báo Lân Thú chỉ cảm thấy bốn phía lỏng ra, trong nháy mắt liền khôi phục tự do.
Nó lúc này mừng rỡ, thân hình hơi mờ đi lại lần nữa hóa thành một đạo hư ảnh chạy tới chỗ Hàn Lập.
Chỉ chớp động vài cái, con thú màu vàng đã xuất hiện bên cạnh Hàn Lập, bộ dáng gục đầu ủ rũ.
Hàn Lập một tay thanh cự kiếm màu vàng dài hơn một trượng kia, tay còn lại nắm khối đá màu xanh, vừa thấy bộ dáng đáng thương của Báo Lân Thú tức thì khẽ mỉm cười. Thế nhưng hắn còn chưa kịp nói gì thì Từ Quang Thú ở phía dưới đã nổi trận lôi đình vì bị Hàn Lập chen ngang.
Con thú gầm lên, chẳng những hơn mười con mắt trên đỉnh đầu một lần nữa thả ra hơn mười cột sáng năm màu, mà thân hình khổng lồ trên mỏm đá lắc mạnh, sau đó từ cơ thể nó bắn ra vô số tảng đá to lớn giống như sao băng bay về phía Hàn Lập.
Những khối đá này so với thân hình khổng lồ của Từ Quang Thú căn bản không đáng nhắc tới! Nhưng là cho dù vậy so với người thường cũng là rất lớn rồi, mỗi viên lớn bằng một căn phòng nhỏ, long trời lở đất ầm ầm bay đến, thanh thế quả thực cực kỳ kinh người.
Hàn Lập gặp tình hình này, thần sắc không chút nào biến hóa, một tay rung lên tức thì thanh cự kiếm màu vàng biến mất không thấy. Tiếp theo hắn bình tĩnh dùng một ngón tay điểm vào núi nhỏ màu đen ở phía trước.
"Đinh" một tiếng!
Mặt ngoài của núi nhỏ màu đen lóe lên vài cái ngân sắc phù văn, thể tích của nó thoáng cái lớn gấp trăm lần, biến thành một ngọn núi cao mấy trăm trượng, như tường đồng vách sắt che kín Hàn Lập cùng Báo Lân Thú đằng sau.
Bất kể cột sáng năm màu hay là cơn mưa đá lớn lao tới ngọn núi đen đều bị dải sáng màu tro chặn lại, sau một trận nổ ầm ầm, tất cả đã bị ngọn núi ngăn cản.
Không chỉ có thế, Hàn Lập hít sâu một hơi bỗng nhiên há miệng, một đoàn tinh khí màu xanh bắn ra, vừa lóe lên tức thì chui vào bên trong ngọn núi màu đen. Sau một khắc, cả ngọn núi lại ầm ầm to lên, từng dải từng dải sáng màu tro từ đó tuôn ra ngưng tụ trên không, thoáng cái biến ảo thành một đám mây có đường kính gần một dặm. Đám mây lập lòe quang mang, lại dày đặc dị thường giống như chất rắn vậy.
Đám mây vô thanh vô tức hạ xuống nhưng lại phát ra khí tức cực kỳ khủng bố, thậm chí trong nháy mắt vừa rơi xuống, không khí xung quanh bị ép ầm ầm tản ra bốn phía.
Trong vòng mười dặm chịu ảnh hưởng của đám mây khiến không khí dường như cũng loãng đi vài phần.
Tuy rằng Nguyên Từ Cực Sơn vẫn là tòa núi như trước kia, nhưng Hàn Lập pháp lực càng ngày càng hùng hậu, lúc này lại toàn lực thúc dục liền làm phong vân biến sắc, so với khi vừa mới tiến giai Hợp Thể Hậu kỳ đã có thay đổi rất lớn .
Từ Quang Thú phía dưới vội vàng dùng những con mắt trên đỉnh đầu cùng đá lớn trên người công kích, nhưng không thể nào ngăn cản đám mây khổng lồ kia rơi xuống, trong mắt nó dần hiện lên vẻ sợ hãi.
Nó tựa hồ cũng biết tình thế không ổn, trong miệng rống to một tiếng, tứ chi trùng xuống, thân thể khổng lồ thoáng cái nằm phủ phục trên mặt đất.
Màn sáng măm màu bên ngoài thân cự thú lưu chuyển một hồi, thân hình đột nhiên trở nên trong suốt, lại giống như hóa thân thành một khối thủy tinh cực lớn sáng long lanh!
Tại trung tâm khối thủy tinh, đột nhiên có một khối lục sắc quang đoàn khổng lồ.
Mà trong quang đoàn, mơ hồ cũng có một khối đá xanh chớp động không thôi, cùng với khối đá trong tay Hàn Lập thập phần giống nhau. Tuy nhiên thể tích lớn hơn vô số lần và màu sắc cũng đậm hơn rất nhiều.
"Muốn liều mạng sao! Ta vừa vặn cũng muốn thử xem Đại Âm Dương Ngũ Hành Chân Quang trong truyền thuyết cùng Nguyên Từ Thần Quang, rốt cuộc cái nào lợi hại hơn." Hàn Lập mắt thấy cảnh này hai mắt sáng lên, không kinh sợ mà còn lấy làm mừng rỡ thì thầm tự nói một câu.
Tiếp theo thần niệm hắn lập tức thúc giục cực sơn, chỉ thấy uy lực của quang hà trong ngọn núi màu đen càng tăng, đám mây màu tro lại càng to lớn hơn nữa, thể tích thoáng cái tăng thêm non nửa, cơ hồ che phủ cả nửa bầu trời.
Mắt thấy đúng lúc đám mây khổng lồ rơi xuống trên người Từ Quang Thú, thì cự thú cũng thi triển xong thần thông, thân hình co rụt lại, hòn đá xanh trong cơ thể đột nhiên sáng ngời rồi bắn ra một đoàn mũi nhọn năm màu.
Mà từ bên trong thân hình trong suốt cả cự thú, những mũi nhọn này thoáng cái phóng đại gấp trăm lần, sau đó ở bên ngoài ngưng tụ lại hóa thành một vòng sáng thể tích không thua gì đám mây khổng lồ kia, phát ra một tiếng rít thê lương lao thẳng lên không trung.
Đám mây màu tro cùng vòng sáng lấp lánh không một tiếng động đâm vào nhau!
Sau một khắc, một tiếng nổ long trời lở đất truyền ra!
Hai cái vòng khổng lồ trên không trung đụng vào nhau, từng luồng sóng khí văng khắp nơi, trong nháy mắt hình thành từng đạo bọt khí trắng xóa phóng thẳng lên trời, đồng thời vô số tia sáng màu tro tuôn ra tứ phía.
Trong khoảnh khắc này, những tiếng "xuy xuy" vang lên tràn ngập cả thiên không.
Nhưng đám mây cùng vòng sáng đột nhiên run lên, lại đồng thời lóe lên trên không rồi biến mất.
Hàn Lập thấy vậy thì trong lòng run lên một cái.
Từ Quang Thú cùng lắm chỉ có tu vi Hợp Thể trung kỳ, nhưng sử dụng Đại Âm Dương Ngũ Hành Chân Quang biến hóa ra công kích chống lại mình đã toàn lực thúc dục Nguyên Từ Thần Quang mà không rơi vào thế hạ phong. Điều này . . .
Còn chưa nói đến việc Ngũ Hành Chân Quang có đặc tính dung nhập vạn pháp, vừa rồi mới chỉ là công kích bình thường mà uy năng của nó đã mạnh hơn Nguyên Từ Thần Quang hơn một bậc.
Trách không được trong phương pháp luyện chế năm tòa cực sơn thì Đại Âm Dương Ngũ Hành Cực Sơn là khó luyện chế nhất.
Hàn Lập âm thầm đánh giá, nhưng trong lòng đối với thần thông này càng ham muốn vô cùng, không nói hai lời liền bấm niệm pháp quyết!
Ngoài thân hắn kim quang đột nhiên sáng rực, thân hình đón gió điên cuồng lớn lên, thoáng cái huyễn hóa thành một đầu cự viên lông vàng cao hơn trăm trượng, một bàn tay khổng lồ vươn vào không trung.
Ngọn núi đen trước người đột nhiên nhanh chóng thu nhỏ lại, lúc này chỉ lớn hơn mười trượng rồi "Sưu" một tiếng bay vào trong tay cự viên.
Cự viên rống lên một tiếng, sau lưng hiện ra cự ma ba đầu sáu tay.
Ba khuôn mặt giống nhau như đúc không chút biểu tình, hắc khí xoáy tròn ngưng tụ lại, tại hai đầu lông mày hiện ra một yêu mục đen kịt chậm rãi mở ra nhìn thẳng về phía Từ Quang cự thú.
"Phốc" "Phốc" "Phốc" ba tiếng, ba đạo hắc ti trong mắt đồng thời bắn ra, thoáng cái dung hợp thành một cột sáng màu đen kịt, tức thì lóe lên một cái rồi biến mất một cách quỷ dị.
Mà dường như cùng lúc đó, cự viên nắm tòa núi nhỏ trong tay đột nhiên vung mạnh, hung hăng ném một cái.
Một tiếng nổ vang!
Nguyên Từ Cực Sơn cũng đột nhiên run lên biến mất trong tay cự viên.
Sau một khắc, tại hư không cách Từ Quang Thú mấy trượng bên trên bỗng nhiên nổi lên một đợt xao động, ba đạo cột sáng đen lóe lên. Mà tại một chỗ khác gần đó, ngọn núi nhỏ màu đen cũng phá không bay tới.
Từ Quang Thú kinh hãi, cơ hồ không dám lưỡng lự thêm liền đem thân hình lần nữa thu nhỏ lại, khối đá màu xanh trong cơ thể càng thêm sáng ngời, quang mang thoáng cái càng thêm chói mắt.
Nhìn vào bên trong thân thể trong suốt của cự thú, lúc này có thêm một vòng sáng như một mặt trời năm màu đang từ từ lớn lên trong cơ thể của nó!