Thần sắc Hàn Lập rất khó coi.
Điện võng tuy có thể tạm thời cản lại hỏa diễm nhưng hỏa diễm này lại không giống như vật bình thường, nó bùng cháy ở trên mặt của điện hồ, tạo thành một cái lồng lửa khốn trụ Hàn Lập ở bên trong.
Hiện tại nếu hắn muốn đào thoát cũng không cách nào làm được.
Càng khiến cho Hàn Lập lo lắng chíh là hỏa diễm thôn phệ từng chút, từng chút điện hồ kim sắc, mặc dù tốc độ rất chậm nhưng đích xác là làm cho điện võng quanh thân hình hắn từ từ thu nhỏ lại.
Đương nhiên hỏa diễm cũng phải tổn hao một ít, nhưng chung quy nó vẫn đuợc coi là áp đảo, chiếm thế thượng phong.
Thấy tình cảnh này, Huyền Cốt thở phào một hơi, trên mặt lộ xuất vẻ mỉm cười.
Hắn không tin rằng dưới sự bao vây của Tu La thánh hỏa, Hàn Lập vẫn còn có thủ đoạn khác để thoát khốn một lần nữa.
Rút cuộc uy danh của loại hỏa diễm Tu La, Huyền Cốt tin rằng cho dù tu sĩ Nguyên Anh kỳ bị vây trong đó, cũng phải liều mạng tổn thương rất nhiều nguyên khí mới có khả năng thi triển bí thuật đào thoát. Còn đợi khi hắn luyện hóa xong thánh hỏa, khôi phục lại tu vi Nguyên Anh kỳ thời trước thì việc quét sách hơn quá nửa Loạn Tinh hải cũng chẳng phải là vấn đề.
Nghĩ tới đây, Huyền Cốt lim dim, nheo mắt lại, Hàn Lập hiện tại ở trong mắt hắn chẳng khác gì một người chết.
Tình huống thực sự càng lúc càng không ổn.
Mắt thấy tầng điện võng phòng hộ do Ích Tà Thần Lôi tạo thành sắp bị phá hủy nhưng sắc mặt Hàn Lập vẫn không chút thay đổi, hai tay nhấc lên, hai đạo điện hồ từ trong phun ra, dung hợp với tầng bảo hộ bên ngoài.
Điện hồ cuồn cuộn không ngừng từ trong tay của Hàn Lập tuôn ra, điện võng nguyên bản ảm đạm bỗng nhiên kim quang đại thịnh, không những hồi phục lại kích thước ban đầu, mà còn liên tiếp xuất hiện những tia lôi điện thô to công kích, ngăn cản hỏa diễm ở bên ngoài, có xu thế phản ngược lại.
Con ngươi của Huyền Cốt suýt chút nữa phải rớt ra. Hắn hiện tại mới biết được cái gì gọi là “người tính không bằng trời tính”.
Hàn Lập vẫn còn nhiều Ích Tà Thần Lôi như vậy, thực sự quá khiêu khích thần kinh của lão ma.
Cho dù Tu La thánh hỏa cao hơn một cấp so với Ích Tà Thần Lôi, nhưng số lượng Ích Tà Thần Lôi lại nhiều hơn hắn. Ai có khả năng diệt ai, thực sự rất khó nói.
Huyền Cốt dùng ánh mắt nhìn chòng chọc Hàn Lập như đang nhìn thấy yêu nghiệt vậy.
Hắn thực sự muốn nhìn trong thân thể không cao to kia rút cuộc ẩn chưa bao nhiêu kiện pháp bảo Kim Lôi trúc, chẳng lẽ đối phương thực sự dùng mãi không hết thần lôi?
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện đã khiến Huyền Cốt đột nhiên cả kinh, dùng hàm răng cắn mạnh đầu lưỡi của mình.
Cơn đau nhức cùng với mùi vị mằn mặn khiến đầu óc hắn tỉnh táo hơn nhiều.
Lão ma lắc lắc đầu, đem cái ý nghĩ hoang đường đó vứt khỏi bộ não.
Ích Tà Thần Lôi dùng mãi không hết? Tự nhiên không thể có loại tình huống này. Hắn chỉ là bị số lượng của nó khiến cho mất tự tin, hơn nữa đối phương đã ba phen bốn bận phóng ra nhiều thần lôi như vậy thì hiện tại khẳng định lượng tồn dư còn rất ít. Hắn chỉ cần duy trì qua giai đoạn quan trọng này là có thể giết chết Hàn Lập và tự nhiên đống pháp bảo Kim Lôi trúc sẽ thuộc về hắn.
Nghĩ tới đây tinh thần Huyền Cốt rung lên, dùng ánh mắt tham lam, nhìn chọng chọc Hàn Lập rồi ngẩng đầu nhìn quang cầu đang ở trên không trung.
Đối phương có Ích Tà Thần Lôi dự trữ chưa phóng xuất, còn hắn vừa rồi đâu có đem tất cả lam sắc băng diễm dung hóa thành Tu La thánh hỏa, hắn chỉ dùng có non nửa mà thôi, bởi vì sợ bị bí thuật phản phệ.
Nhưng hiện tại xem ra chừng đó vẫn chưa đủ giết chết tên biến thái kia.
Chỉ có thể đem tất cả băng diễm đã dung hợp phóng ra mới tiêu diệt được đối phương.
Nghĩ tới đây, hai tay hắn bắt pháp quyết.
Quang cầu trong không trung nhanh chóng quay tít, thêm lần nữa phát ra hào quang chói lọi.
Hàn Lập nhìn thấy màn này, trong lòng đột nhiên lạnh buốt.
Giống như dự liệu của Huyền Cốt, Hàn Lập sau khi liên tiếp thi triển Ích Tà Thần Lôi liều mạng chống đỡ lam sắc hỏa diễm và Tu La thánh hỏa thì thần lôi đã tiêu hao đến tám, chín phần. Hiện tại lại thấy đối phương tiếp tục dùng thánh hỏa để công kích, Hàn Lập tự biết tuyệt đối không có khả năng dùng chút thần lôi còn lại để duy trì.
Biện pháp duy nhất chính là phá vòng vây, chạy thoát rồi mới nói tiếp. Dù hỏa diễm của đối phương có lợi hại cách mấy, nếu không tiếp xúc với thân thể hắn thì cũng vô dụng.
Nghĩ tới đây, trong lòng Hàn Lập đã quyết, hắn đem tất cả Ích Tà Thần Lôi còn dư trong thân thể, trong nháy mắt phóng xuất ra ngoài.
Lập tức hai đạo điện hồ to bằng cánh tay đồng thời từ trong lòng bàn tay xuất hiện, bắn lên tầng bảo hộ bên ngoài.
Điện võng nhanh chóng chớp lóe lên vài cái, vang lên một tiếng sấm sét ì ầm, cuối cùng hóa thành một mảnh hào quang màu vàng nhạt, nổ tung.
Vô số tia điện đẩy lùi số lượng hỏa diễm còn lại không nhiều ở bên ngoài ra xa.
Thân hình Hàn Lập lóe lên vài cái, người liền biến mất khỏi chỗ cũ, xuất hiện ở một địa phương cách đó khoảng vài trượng.
Trong quá trình di động, Hàn Lập âm thầm lau một đống mồ hôi lạnh.
Hắn rất sợ mình sơ ý, trong lúc vô tình dính phải một tia hỏa diễm, đối với hắn mà nói tuyệt đối trí mạng.
Bây giờ đã thoát khỏi sự bao vây của Tu La thánh hỏa, Hàn Lập không chút do dự dồn linh lực vào chiếc áo choàng màu đỏ, nó liền tự động bay lên.
Đây chính là hiện tượng khi sử dụng cổ bảo.
Hắn dã hạ quyết tâm vọt tới bên thạch đài, sau đó lợi dụng Thanh Trúc Phong Vân kiếm mở ra cấm chế bảo vệ, thừa cơ hội đào thoát.
Huyền Cốt trông thấy vậy, cũng đoán được một chút tâm tư của Hàn Lập.
Trong lòng lão ma liền quýnh lên, không kịp suy nghĩ đề thăng pháp lực, tăng nhanh tốc độ chuyển hóa quang cầu.
Âm thanh to lớn vang lên, cả quang cầu triệt để bùng cháy, trong nháy mắt biến thành hỏa diễm màu trắng xám, dường như Tu La thánh hỏa đã hình thành.
Nhưng kỳ dị chính là trong trung tâm của hỏa cầu có một đoàn lam quang nhỏ nhắn, rất bình thường đang chuyển động không ngừng, bộ dạng dường như rất bất ổn.
Huyền Cốt thấy cảnh này liền ngẩn ra, nhưng lập tức bỏ qua, không chú ý. Có lẽ do pháp lực hắn không cao nên không thể chuyển hóa toàn bộ, đây cũng chẳng phải là sự tình đáng lo ngại.
Hắn lo lắng chính là Hàn Lập sẽ lập tức đào thoát. Nói thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể buông tha một mối họa tâm phúc dễ dàng như vậy.
Vì thế Huyền Cốt lập tức khoát tay về phía hỏa cầu, hỏa cầu sau khi rung động lên vài cái liền bắt đầu công kích đối phương theo như ý định trong lòng của hắn.
Nhưng lúc này dị biến đột nhiên xuất hiện!
Lam quang tàn dư ở trung tâm của quả cầu bỗng dưng lóe lên vài cái rồi nổ tung.
Lập tức mặt ngoài của hỏa cầu méo mó, từ trong lờ mờ truyền ra âm thanh sắc nhọn.
Trong lòng Huyền Cốt đại kinh, vội vàng khống chế dị biến của hỏa cầu.
Nhưng hắn sớm đã quên một việc rằng Tu La thánh hỏa kia không phải là hỏa diễm hắn chân chính luyện hóa, chỉ là mượn một chút sức bên ngoài để thao túng mà thôi. Hiện tại chịu đựng chấn động do vụ nổ gây ra ở hạch tâm khiến hỏa cầu không có cách nào bảo trì ổn định, hoàn toàn mất đi sự khống chế, trở nên cuồng bạo, một chút pháp lực nhỏ của hắn căn bản không thể chế trụ.
Huyền Cốt chảy mồ hôi lạnh, trong nháy mắt hỏa cầu liền liên tiếp thay đổi màu sắc rồi cũng nổ tung tại trên đầu lão ma, vô số tia lửa màu trắng xám bay tán loạn ra tứ phía.
Mặt mũi Huyền Cốt trở nên trắng bệch!
Hắn không dám nghĩ nhiều, thân hình nhanh chóng xoay tít, một mảng lớn quỷ khí màu xanh đen xuất hiện, chụp về phía Tu La thánh hỏa.
Tiếp theo thân hình lão ma bỗng nhoáng lên, giống như mũi tên vụt bay, chỉ cần có thể thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của hỏa cầu thì hắn có thể bảo vệ được tiểu mệnh của mình.
Mặc dù khí thế của quỷ khí màu xanh đen cực kỳ hung hăng nhưng khi tiếp xúc với nhưng tia lửa liền giống như đá chìm đáy biển, biến mất vô ảnh vô tung, căn bản chẳng có tác dụng ngăn cản tí gì.
Tuy tốc độ bắn ra của Tu La thánh hỏa không quá nhanh nhưng phạm vi quá rộng lớn, chân trước của Huyền Cốt vừa mới tới thì hỏa diễm đã tới chân sau.
Và lúc này thanh quang đột nhiên lóe lên trước mặt Huyền Cốt, đồng loạt hơn mười đạo kiếm quang chém tới.
Đó chính là do Hàn Lập phát hiện thấy tình hình nghịch chuyển, lập tức bỏ qua ý niệm chạy trốn, ngược lại còn chớp thời cơ, mười ngón tay liên tục bắn ra kiếm quang, vừa lúc ngăn chặn đường thoát của lão ma.
Huyền Cốt vừa sợ vừa giận, trong lòng mở miệng chửi to.
Nhưng lúc này hắn căn bản không thể tránh né được, chỉ có thể cắn răng đưa hai tay tới trước, tầng khí hộ thể lại xuất hiện thêm lần nữa, cố gắng xông lên.
Đợi đến khi một đạo kiếm quang đến trước thân hình, hắn mới hé miệng phóng ra một đạo lục mang, chính là pháp bảo tiểu tiễn do Kim Lôi trúc chế thành.
Lục mang sau khi phá hủy bốn, năm đạo kiếm quang, cuối cùng cũng bị đánh bay sang một bên.
Kiếm quang còn lại không chút khách khí công kích lên hai tay Huyền Cốt.
“Ầm! Ầm!”…Năm, sáu âm thanh nổ tung liên tiếp vang lên.
Huyền Cốt hiển nhiên đã đánh giá thấp uy lực Thanh Nguyên kiếm quang của Hàn Lập, mặc dù không việc gì khi dùng tay trực tiếp ngăn cản nhưng vẫn có hai đạo hào quang cũng đánh trúng thân thể của hắn, khiến cho thân hình lão ma rung lên vài cái, không tiến mà còn lùi lại vài bước.
Lần này Huyền Cốt hồn phi thiên ngoại, sắc mặt hắn tràn đầy vẻ kinh hoảng, vội vàng thò tay vào áo tìm cái gì đó. Nhưng một tia lửa nhìn rất nhu nhược đã vô thanh vô tức đã rơi xuống đầu vai của hắn.
“Xèo!” một tiếng, hỏa diễm màu trắng xám bốc lên.
Huyền Cốt không kịp kêu một tiếng thảm thiết, thân hình liền hóa thành tro bụi, biến mất vô ảnh vô tung.