Tốc độ cực nhanh, khi xuất hiện trước mặt Tô Minh thì hình ảnh người ngoài không trông thấy như tựa mũi tên nhọn bắn về phía trán hắn. Sát khí đậm đặc tới gần, mãnh liệt như ngọn lửa vô hình đốt cháy trời đất.
Tô Minh lạnh lùng nhìn, không nhúc nhích. Khi bóng dáng biến thành tên nhọn tới gần Tô Minh chưa đến ba trượng thì chợt mắt hắn lóe tia sáng lạnh, huyết mạch trong người ầm vang, tu vi Man Thần bùng phát. Man hồn, man cốt, thậm chí tất cả hơi thở Man Thần trong một chớp mắt cực kỳ mạnh mẽ khuếch tán.
Cùng lúc đó, hơn trăm triệu hồn Đại Man Bộ ở trong người Tô Minh bỗng tản ra, vòng quanh người hắn bái lạy. Bây giờ dù Tô Minh không có triển khai Man Thần Biến, nhưng thân thể hắn lộ ra đều là Man Thần. Đó là huyết mạch Đại Man Bộ tinh thuần, là hồn Đại Man tinh thuần. Tất cả khuếch tán ra, thân hình lao về phía Tô Minh run lên.
Khi khí thế Man Thần của Tô Minh không chút giữ lại phóng ra, đặc biệt là những hồn Đại Man tràn ngập làm bóng dáng kia run rẩy, chợt ngừng lại cách mặt Tô Minh một trượng.
Nó nhìn chằm chằm vào Tô Minh, sát khí biến mất, chậm rãi quỳ xuống. Khi nó hoàn toàn quỳ trước mặt Tô Minh thì hơi thở Man Thần của hắn lại lan tràn, lực lượng duyên pháp khổng lồ làm Tô Minh chấn động phát ra từ bóng dáng kia, lao về phía hắn, nháy mắt dung nhập vào cơ thể, khiến hồn hắn trở nên cường đại hơn nhiều.
- Tộc trưởng đời thứ chín của Đại Man Bộ bái kiến… Đại Man Linh Tiên!
Giọng khàn khàn ồm ồm chậm rãi vang lên, thanh âm trúc trắc dường như thật lâu không nói chuyện.
Nói xong cái bóng ấy cúi đầu, không nhúc nhích.
- Man Công để lại di ngôn: Thứ đỉnh không ra thì ta sẽ ở trong phong ấn, nếu thứ đỉnh xuất hiện thì chính là người theo vận mệnh tiên đoán của Đại Man Bộ giáng xuống. Nếu người này không phải là Đại Man Linh Tiên thì đỉnh vỡ ta chết, nếu là Đại Man Linh Tiên thì khẩn cầu cho lão phu quy vị!
Bóng dáng ấy quỳ lạy, thanh âm vẫn khàn khàn, mơ hồ nhưng mấy chữ cuối chất chứa quyết tâm.
Tô Minh nhìn thân hình người ngoài không trông thấy này dời ánh mắt vào tiểu đỉnh trong tay phải, lộ vẻ mặt suy tư. Thật lâu sau Tô Minh gật đầu.
- Cho phép quy vị!
Khi Tô Minh thốt ra bốn chữ này thì bóng dáng kia vụt ngẩng đầu, chợt nhảy người lên lao về phía tiểu đỉnh trong tay phải của Tô Minh.
Tô Minh không có ngăn cản, mặc kệ thân hình kia tới gần. Tiểu đỉnh như biến thành hố đen hút mọi thứ, phút chốc hút cái bóng vào trong.
Cái bóng vào trong rồi, tiểu đỉnh bỗng toát ra một tia hơi thở dọc theo tay phải chui vào người Tô Minh, chạy một vòng trong người hắn. Dường như nó vẽ ra kinh mạch của Tô Minh, tìm được mạch lạc tu vi cả đời của hắn, nối mạch lạc lại thành một hình ảnh, sau đó trở lại tiểu đỉnh. Tiểu đỉnh phát ra ánh sáng chói lòa, lấp lánh rực rỡ, từ xa nhìn lại như mặt trời ban trưa. Hào quang bắn ra bốn phía, trong chớp mắt chiếu rọi toàn Man Tộc, chiếu lên người các người Man Tộc.
Trong ánh sáng này có vô số hình ảnh giống y nhau, những hình ảnh đều là thân hình người do mạch lạc tổ thành, đó là mạch lạc trong người Tô Minh. Những hình ảnh dung nhập vào ánh sáng, rơi vào người mỗi một man sĩ Man Tộc, cưỡng ép đánh vào thân thể họ.
Hễ là người Man Tộc bị ánh sáng chiếu rọi thì lập tức biến sắc, lộ vẻ mừng như điên, khó tin. Tất cả lập tức khoanh chân ngồi, vận chuyển tu vi. Bởi vì bọn họ phát hiện dường như trong ánh sáng, một chỗ vị trí trong huyết mạch bình thường không hay biết nay bị mở ra. Tựa như là một phong ấn trong huyết mạch truyền thừa mỗi một người Man Tộc vào giây phút này bị mở ra.
Cùng với phong ấn mở ra, tu vi hùng hồn chợt bùng phát. Tu vi tăng vọt cực nhanh làm mỗi một man sĩ Man Tộc sâu sắc cảm nhận được cường đại.
Khai Trần, Tế Cốt, Man Hồn, Nhân cảnh, Địa cảnh, Thiên cảnh, Vị Giới, Kiếp Nguyệt, Kiếp Dương, Chưởng cảnh, Duyên cảnh, Sinh cảnh, Diệt cảnh, Bất Khả Ngôn.
Hơn mười cảnh giới trong giây phút này đều khắc vào cơ thể man sĩ Man Tộc, thay đổi kinh mạch của họ, biến động mạch lạc. Những cảnh giới này là cả đời Tô Minh trải qua, đi qua, có thể nói là hắn tự kết hợp tu vi bên ngoài đi ra con đường tu chân. Con đường này giống như là trong rất nhiều con đường bị Tô Minh lựa chọn ra, giờ thì mượn tiểu đỉnh phóng ra, khắc vào tinh thần, huyết mạch truyền thừa trong mỗi Man Tộc.
Nó cũng chia làm ba bước, bước đầu tiên là Khai Trần đến Man Hồn, bước thứ hai là từ Nhân cảnh đến Vị Giới, Kiếp Nguyệt, Kiếp Dương là cầu nối, bước thứ ba là Chưởng Duyên Sinh Diệt, tiến tới Bất Khả Ngôn, đây đã là vượt qua bước thứ ba, bước vào tiết tấu của bước thứ tư.
Hệ thống hoàn chỉnh, con đường tu vi mà Tô Minh trải qua giờ trong phút chốc trở thành hệ thống tu luyện đã mất của Đại Man Bộ.
Bởi vì đủ nội tình cùng cơ sở, vì không có phương hướng tu hành, cho nên tích lũy đủ tu vi, bởi vậy lần đặt dấu ấn hệ thống này lập tức khiến tu vi của toàn người Man Tộc tăng vọt.
Sáu trăm ngàn man sĩ Man Tộc xung quanh có tu vi yếu nhất cũng là Khai Trần hậu kỳ, phải đến Khai Trần hậu kỳ mới bay lâu được, mới có thể từ bốn phương tám hướng tới đây.
Những man sĩ Khai Trần hậu kỳ bùng phát tu vi, trực tiếp đột phá tới Tế Cốt kỳ, lại lần nữa đột phá tới Man Hồn kỳ.
Những man sĩ Tế Cốt kỳ thì đột phá bước qua Man Hồn kỳ, đạt tới Nhân cảnh, thậm chí bên trong có người có tư chất nổi bật, đạt tới Địa cảnh, đạt thành tu vi lúc trước Tô Minh rời đi.
Biến hóa lớn nhất là những tộc nhân vốn có tu vi Man Hồn kỳ, họ tích lũy rất nhiều tu vi, chỉ vì không có đường chỉ dẫn cho nên tiến triển chậm chạp. Nhưng giây phút này, cùng với hệ thống tu vi trong người khắc sâu, đầu óc rõ ràng phương hướng tương lai, theo tiểu đỉnh dẫn động, tu vi của họ bùng phát.
Từ Man Hồn kỳ đột phá đến Nhân cảnh, lại đến Địa cảnh, có một số lão quái tu vi đột phá Địa cảnh bước vào Thiên cảnh.
Tất cả cảm ngộ của họ đều đạt được từ chỗ Tô Minh, con đường của họ đã được trải sẵn. Trong sáu trăm ngàn man sĩ Man Tộc có hơn mười ông lão từng được Tô Minh sắc phong, hơn ngàn năm trước đã đạt tới Man Hồn viên mãn, thậm chí càng là bước ra một bước lần mò đến Địa cảnh.
Bọn họ mới là người nổi bật trong lần Man Tộc tăng vọt tu vi này. Tích lũy nhiều năm qua, cả đời vùng vẫy khỏi vận mệnh khiến đám người này trong thân thể như có được thiên hà vạn giang, nhưng không cách nào khiến chúng nó hòa lại.
Bây giờ trong đầu họ đặt dấu ấn con đường tu chân của Tô Minh tựa như thiên hà vạn giang chỉ dẫn, dung thành đại hải!
Nha Man ngửa đầu gầm lên, khuôn mặt già nua nhanh chóng biến đổi, mãi đến khi biến thành trung niên, tu vi trực tiếp bước vào đến Thiên cảnh, lại đạp bước đạt tới Vị Giới.
Có thể đạt tới Vị Giới là bởi vì Tô Minh có được Đạo Thần phân thân, hắn có vô cùng vô tận lực Vị Giới, khiến người Man Tộc thoải mái hấp thu. Sau khi Nha Man đạt tới Vị Giới thì lại đột phá, bước vào đến Kiếp Nguyệt, sau đó mới ngừng lại.
Đây là tích lũy lâu dài rồi bùng phát, cũng là Đại Man Bộ bắt đầu chuẩn bị từ năm đó, đến giờ thì bùng phát.
Phong ấn để trong huyết mạch như đê đập chặn nước lũ, chỉ cho một phần nước thông qua, duy trì tu vi và sự sống. Huyết mạch các đời đều như vậy, cho đến có một ngày con đường Man Tộc được xác định, khi hệ thống Man Tộc lại khắc trong tinh thần mỗi một người Man Tộc thì đê mới vỡ, bùng phát ra tu vi bị phong ấn trong truyền thừa vô số năm qua.
Vô Song, Huyết Sát, Thiên Khải, đám người này đều bước vào Kiếp Nguyệt, đây là cực hạn hiện tại của họ nhưng không phải là cuối cùng. Nếu họ đi tới Đạo Thần chân giới, thích ứng không khí bên ngoài thì tu vi sẽ tăng vọt. Trong số người này tu vi biến đổi lớn nhất về mặt tổng thể là Mệnh Tộc, tu sĩ Mệnh Tộc gần như không ai thấp hơn Nhân cảnh.
Tăng cao lớn nhất là hai người.
Một là Xích Lôi Thiên, người thừa kế Lôi Man năm đó bị Tô Minh cướp một nửa lôi tinh. Ông lão này tính tình nóng nảy, tu vi tăng lên vượt qua Kiếp Nguyệt, đạt tới Kiếp Dương!
Nhưng lão không phải là mạnh nhất, cường giả mạnh nhất trong sáu trăm ngàn man sĩ Man Tộc là Nam Cung Ngân.
Tộc trưởng của Mệnh Tộc năm đó, bạn của Tô Minh, từ đầu đến cuối luôn gọi hắn là ân công, Nam Cung Ngân chỉ kém một bước là có thể đi tới ngưỡng cửa Chưởng cảnh.
Đây chính là Man Tộc.
Là tộc quần tăng vọt, đây là tích lũy mấy chục ngàn năm bùng phát.
Chỉ có Phương Thương Lan, chẳng những tu vi của cô không tăng lên mà trông hơi suy yếu. Ánh sáng tiểu đỉnh đối với Phương Thương Lan dường như không phải kích phát huyết mạch mà sinh ra tổn thương. Mặt Phương Thương Lan hơi tái nhưng vẫn mỉm cười nhìn Man Tộc reo hò, vui sướng vì tộc quần Man Tộc tăng vọt.
Trừ tu vi của sáu trăm ngàn man sĩ Man Tộc tăng cao ra, những Man Tộc trên mọi hòn đảo Man Tộc, các tộc nhân không thể bái kiến Tô Minh trong ánh sáng này dường như cũng tăng cao theo mức độ khác nhau.
Tô Minh nhìn xung quanh, nhìn các tộc nhân Man Tộc tăng vọt tu vi trong ánh sáng của tiểu đỉnh. Tô Minh chú ý thấy mặt Phương Thương Lan tái nhợt, vung tay áo. Lập tức ngoài người Phương Thương Lan không còn ánh sáng, sắc mặt của cô bình thường trở lại, dịu dàng cười với Tô Minh.
Phương Thương Lan muốn nói cái gì, bỗng nhiên cả bầu trời ầm vang, gió mây biến đổi, phong ấn khung trời như sắp tan vỡ. Trời đất nổi sương mù dày đặc, sương khói lăn lộn như ngưng tụ lệ quỷ gầm rống hướng mặt đất. Có ba ý chí cực kỳ cường đại lay động cả thế giới Man Tộc đã buông xuống.