Đốm lửa xuất hiện khiến Tô Minh con ngươi co rút.
Chỉ thấy Hòa Phong không cam lòng gào thét, toàn thân tâm điên cuồng, trên người xuất hiện đốm lửa, ngày càng nhiều, cuối cùng phủ toàn thân.
- Ta mới là Hỏa Man!
- Ta là Hỏa Man duy nhất trên thế giới này!
- Ta là Man Tộc thành tín với lửa nhất trên cõi đời!!
Hòa Phong gầm rống, trên người ngọn lửa ngày càng đậm, lại loại khống chế lửa lại lộ ra trong lòng. Khi người gã xuất hiện lửa thì nhiệt độ nóng gấp mấy lần trước kia như muốn hòa tan tất cả khuếch tán bốn phía.
Tô Minh nhìn Hòa Phong, mắt dần sáng.
- Đây là dấu vết mệnh, dù không có hơi thở Mệnh cảnh nhưng ý chí mãnh liệt sinh ra lực lượng có thể quấy nhiễu thiên địa vạn vật, nắm giữ vận mệnh của mình. Vì cố chấp hỏa, cố ý dung vào hỏa, nên có thể… Khống chế!
- Lửa trên người Hòa Phong đã không còn thuộc về Hỏa Man ở thời đại Man Thần đời thứ ba mà là của chính gã.
Tô Minh nhìn Hòa Phong, có hiểu ra, hắn bỗng ngộ, trong mệnh cách có lẽ liên quan rất lớn đến ý chí.
Tô Minh không đánh gãy Hòa Phong biến đổi, hắn muốn từ trên người gã tìm hiểu càng nhiều.
Bây giờ Hòa Phong toàn thân ngập trời ngọn lửa, trong trời đất nhiệt độ ngày càng cao. Một lát sau, gã mạnh mẽ mở mắt ra, ngửa đầu rống, vọt về phía Tô Minh.
- Ta mới là Hỏa Man!!
Gã gầm rống đến gần, hơi nóng ập vào mặt, nắm đấm tay phải đánh về phía Tô Minh.
Trong nắm đấm ẩn chứa tất cả lực lượng lửa trên người, là lần đầu tiên trong đời gã chân chính nắm giữ lửa thuộc về mình.
Lửa thét gào bay ra, hóa thành sói lửa hực cháy gầm rống tới gần Tô Minh.
Tô Minh đứng đó không lùi bước, cũng nâng lên phải nhưng không ẩn chứa lửa mà là tám phần lực lượng man cốt trong người, cùng với một tia hơi thở Mệnh cảnh.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, Hòa Phong hộc máu, sói lửa tan vỡ, cùng gã lùi ra xa trăm trượng. Hòa Phong lại hộc máu, người biến điên cuồng thêm.
- Ta đem sinh mạng tế hiến cho thiên địa hỏa, cam nguyện trở thành người hầu của hỏa, xin ban cho ta lực lượng hỏa, cho ta hỏa càng cường!!
Hòa Phong rống to, lửa trên người lại bùng nổ, lần này mãnh liệt hơn trước gấp mấy lần.
Nhưng thân thể gã vì lửa mãnh liệt mà có dấu vết cạn kiệt, da thịt khô, dường như không thể chịu đựng. Máu trong người gã mất đi nhiều, thành sương đỏ tản ra khỏi người. Mắt gã đỏ thẫm, điên cuồng càng đậm.
- Ta là Hỏa Man, ta là Hỏa Man!
Đây là câu nói gã cứ lặp đi lặp lại, lần nữa ngưng tụ lửa, gã gầm rống vọt về phía Tô Minh.
Khoảnh khắc tới gần, Tô Minh bình tĩnh nâng tay phải lên, lại đánh ra một đấm. Nắm đấm lại đánh Hòa Phong rút lui, lửa trên người gã lại ám đi, cũng khiến gã miệng hộc máu, cánh tay vỡ nát.
Nhưng Tô Minh lùi một bước!
- Ý chí thật mạnh!!
Mắt Tô Minh chợt lóe, nhìn Hòa Phong lùi về sau, gầm rống lửa trong người lại tăng lên.
- Đây là một loại trạng thái, trạng thái điên cuồng mất thần trí, ở trạng thái này gã có được lửa thuộc về mình, hoặc là nói mệnh của riêng gã! Mỗi người đều có mệnh cách của mình, mỗi người khác nhau. Không lẽ muốn biết cái gì mới là mệnh cách chân chính, muốn bước vào cảnh giới Mệnh cảnh thì cần sự quá độ? Trạng thái giống như Hòa Phong bây giờ chính là quá độ?
Tô Minh nhìn Hòa Phong, suy nghĩ rất nhiều.
Bây giờ Hòa Phong tựa như cánh cửa mở ra suy nghĩ của Tô Minh, cho hắn hiểu rõ rất nhiều.
Hòa Phong bắn ngược khiến gã đứng trên bầu trời, gầm rống, lửa quanh người lại tăng vọt vô số lần. Đôi chân gã vào phút này tan vỡ, bị đốt thành tro. Nhưng gã không biết đau, điên cuồng tiếp tục khát vọng lửa càng mạnh hơn!
Gã đạt được rồi. Lửa tỏa trên người gã dường như bầu trời cũng khó thể chịu đựng, như hòa tan cuốn đi. Giây phút lửa đạt đến mức cường liệt nhất thì Hòa Phong nhìn chằm chằm Tô Minh, dùng cánh tay còn sót lại bay về phía Tô Minh, đánh hắn!
- Chết cho ta!!
Hòa Phong gầm to.
Gã đánh ra một đấm, Tô Minh nheo mắt lại, tay phải lại nắm va chạm với gã. Tiếng nổ điếc tai vang vọng, Tô Minh liên tục lùi mấy bước, người khí huyết cuồn cuộn. Nhìn Hòa Phong, trong người gã đã không còn máu, bắn ngược ra, cánh tay trái nổ, chỉ còn nửa thân hình va chạm màn trời, phát ra tiếng gầm lớn nhất trong cuộc đời.
- Đem linh hồn ta cũng cực hạn đưa cho hỏa thiên địa, cho ta… Cho ta lửa càng cường!!
Khoảnh khắc gã nói ra câu này, trên người xuất hiện ngọn lửa trắng. Bạch hỏa xuất hiện, thân hình Hòa Phong nhanh chóng thiêu hủy, gã nhìn chằm chằm Tô Minh.
- Tô Minh, Hòa Phong ta mới là Hỏa Man!
Câu này là lời cuối cùng trong đời gã.
Vì khi nói xong câu đó thì thân hình gã chỉ còn lại cái đầu, đầu hóa thành tro bị bạch hỏa thiêu đốt, chớp mắt sinh mạng linh hồn đều biến mất không còn bóng dáng.
Bạch hỏa đốt cháy rồi nổ tung, nó bùng nổ bầu trời rốt cục không thể chịu đựng nổi, xuất hiện cái hố to lớn thông đến Thiên Môn tầng năm! Còn quét ngang tầng năm, từng tiếng hét thê lương vang vọng. Trong Thiên Môn tầng năm bộ lạc đã chuẩn bị sẵn sàng muốn giết chóc tìm tự do đều thành tế phẩm trong biển lửa trắng, theo biển lửa khuếch tán tan thành mây khói.
- Ngươi là Hỏa Man.
Tô Minh đứng đó, mắt nhắm nghiền, lát sau mở ra, bên trong có lĩnh ngộ.
Hòa Phong chết, không phải trong tay hắn mà chết trong biển lửa. Bởi vì trong mệnh của gã không thiếu lửa, mệnh cách không chứa được nhiều lửa, vậy nên gã không thể chịu đựng lửa cực độ, cưỡng ép hấp thu chỉ có cái chết.
- Con đường tu mệnh nguy hiểm, từng bước huyền cơ.
Tô Minh im lặng đi đến Thiên Môn tầng năm.
Hòa Phong mãi đến khi chết vẫn không biết tại sao sẽ bị lửa bản thân đốt chết, chỉ mình Tô Minh nhìn thấu chút, hiểu rõ chút, đối với con đường tu mệnh có tham khảo.
- Hòa Phong không biết tu mệnh, thế gian này có lẽ tồn tại kẻ tu mệnh nhưng chắc không nhiều, chắc chắn có không ít cường giả Man Hồn kỳ định đột phá nó nhưng cũng chết đi. Bởi vì bên trong thiếu một đường dẫn, một người từ Man Hồn kỳ bước vào Mệnh cảnh muốn tìm đến đường dẫn nhất định phải hiểu cái gì là mệnh cách, do đó chân chính bước vào.
- Hòa Phong vô tình bước vào đường dẫn này, đây là điên cuồng, nhưng cuối cùng chết bởi điên. Như vậy đường dẫn của mình là cái gì? Con người cố chấp thì điên, con người cố chấp thì…
Tô Minh im lặng bước vào Thiên Môn tầng năm.
Trong Thiên Môn tầng năm lửa đã tán đi, nhưng khói đặc lượn lờ, mặt đất cháy khét, không có núi, bầu trời lượn lờ sương khói. Nơi này không có sự sống.
Ánh mắt Tô Minh quét bốn phía, nhìn bầu trời. Hắn nâng tay phải lên, áo giáp tím lại hiện ra, Táng Tà Thương bị hắn nắm trong tay, một tia hơi thở Mệnh cảnh lượn lờ đây là sức mạnh lớn nhất hắn hiện ra trước khi hóa thành Túc Mệnh!
Cầm trường thương, Tô Minh bước về phía bầu trời, bóng dáng như cầu vồng tím xé gió xuyên tầng mây, một thương đâm màn trời.
Một thương này Tô Minh bùng phát hết sức mạnh, có gió Phong Man quanh quẩn, sấm sét cuồn cuộn chậm rãi bùng nổ, dung hợp lại, cộng thêm một tia hơi thở Mệnh cảnh, khiến một thương trong tiếng ầm ầm va chạm màn trời thì nguyên màn trời rung động, một vết rách to lớn xuất hiện, Tô Minh cất bước đi vào!
Thiên Môn tầng sáu!
Khoảnh khắc Tô Minh bước vào Thiên Môn tầng sáu, mắt lóe tia sáng. Hắn trông thấy trên Thiên Môn tầng sáu đứng mấy ngàn người quỳ ở đó, luôn chờ Tô Minh đến. Dẫn đầu là một ông lão, ông lão bện một bím tóc rất dài quấn trên người, yên lặng quỳ ở đó. Sau lưng lão tất cả tộc nhân bộ lạc ai nấy đều có tóc rất dài.
Đây là… Bộ lạc Quỷ Đài!
Ông lão chính là tộc trưởng bộ lạc Quỷ Đài năm đó Tô Minh từng gặp!
- Thiên Môn tầng bảy là bộ lạc Nam Cương dưới trướng đại bộ lạc Thiên Hàn, bộ lạc trấn thủ phương nam, có năm trăm tộc nhân. Mặc dù chỉ có năm trăm nhưng là mũi nhọn của đại bộ lạc Thiên Hàn! Thiên Môn tầng tám là đại bộ lạc Thiên Hàn ở, mấy năm qua không có chút tin tức về đại bộ lạc Thiên Hàn, như ngăn cách. Thiên Môn tầng chín… Là nơi Tư Mã Tín bế quan.
Tộc trưởng bộ lạc Quỷ Đài ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn Tô Minh, chậm rãi nói.
Tô Minh không lên tiếng, mắt lướt qua ông lão, nhìn về phía tộc nhân bộ lạc Quỷ Đài, những tộc nhân này ai nấy im lặng, biểu tình chết lặng.
- Tô Minh, bộ lạc Quỷ Đài ta muốn giao dịch với ngươi, ta có thể nói cho ngươi tung tích Lôi Thần, có thể cho quỷ dẫn để tìm Quỷ Phương đời tiếp theo tộc ta cho ngươi, có vật đó là ngươi sẽ thấy Lôi Thần, ngươi có thể tìm ra hắn!
- Ngươi không cần trả gì nhiều, chỉ cần đưa tay trái cho chúng ta.
Tộc trưởng bộ lạc Quỷ Đài trầm giọng nói.
- Ngươi có thể không đồng ý, nhưng không có tộc ta thi pháp thì ngươi không thể được quỷ dẫn! Ta không muốn tham gia mối thù giữa ngươi và Tư Mã Tín, bộ lạc Quỷ Đài ta muốn chỉ là tự do!
- Van xin ngươi, cho chúng ta tự do!
Ông lão biểu tình phức tạp quỳ đó dập đầu về phía Tô Minh.
Sau lưng lão tất cả tộc nhân bộ lạc Quỷ Đài đều làm vậy, trong số đó có lão già, có người phụ nữ, có con nít, biểu tình chết lặng có một chút khao khát tự do, ánh mắt con nít sợ hãi nhìn về phía Tô Minh. Toàn tộc nhân bộ lạc Quỷ Đài quỳ lạy, tất cả điều này khiến Tô Minh hé môi rồi im lặng.