Các võ giả khác đến Diễn Vũ Đường, vẫn không thể hiểu tại sao, chỉ cảm thấy dường như bản thân La Chinh đi lên cao quá dễ dàngNgoài ông lão mày trắng ra, Tạ Mãng cũng nhìn ra bí mật ẩn giấu trong đó.
Trước đây, khi Tạ Mãng đi lên cao, cũng cố gắng áp chế một phần sức mạnh. Nhưng nguyên nhân khiến hắn cố gắng áp chế sức mạnh là vì sau khi lên tới độ cao nhất định, hắn sẽ đột nhiên bùng nổ. Nhưng điểm xuất phát của hắn với La Chinh lại khác nhau.
Hơn nữa mặc dù hắn cố gắng áp chế sức mạnh của mình, nhưng khi tới độ cao này rồi, hắn cũng sẽ bị trọng lực này áp chế, làm sao có thể nhàn nhã giống như La Chinh, hơn nữa lại còn duy trì được tốc độ đều đặn như thế?
Từ đó suy ra, sức mạnh của thằng nhóc này còn lâu mới đạt tới cực hạn!
Mười lăm trượng, mười sáu trượng…
Ở xung quanh La Chinh, những đốm sáng màu trắng nho nhỏ chuyển động loạn lên. Những đốm sáng màu trắng đều bao bọc thần khí nhị phẩm phía trong.
Thậm chí có một số đốm sáng còn nhảy lên mặt La Chinh, chỉ cần hắn đưa tay ra là có thể bắt lấy dễ như trở bàn tay.
Nhưng La Chinh vẫn ngẩng đầu như trước, khí hỗn độn trong cơ thể càng thêm dồi dào…
Phân bố ở độ cao mười sáu trượng là thần khí nhị phẩm, còn độ cao mười tám trượng là thần khí tòng nhất phẩm.
Về phần độ cao mười chín trượng, chỉ có bốn đốm sáng màu đỏ. Đó là thần khí nhất phẩm mà trước đây Tạ Mãng đã tốn bốn trăm viên ngọc chân nguyên để đưa lên mái vòm.
Mà một cái thần khí nhất phẩm duy nhất, cũng chính là đốm sáng màu xanh lam, lại lơ lửng ở độ cao hai mươi trượng. Đốm sáng màu xanh lam sát với trần mái vòm đang liên tục lay động…
“Bay lên…”
Đến lúc này, trọng lực cũng càng lúc càng khủng khiếp!
Mặc dù là La Chinh cũng cảm thấy rất khó khăn, nhưng hắn vẫn luôn khéo léo duy trì cân bằng, vận chuyển khí hỗn độn trong cơ thể càng lúc càng nhanh, đồng thời dùng lực vảy rồng bổ sung chống lại trọng lực.
Từng tấm vảy rồng trong đầu được La Chinh lần lượt thắp sáng.
Năm trăm tấm…
Một nghìn tấm…
Hai nghìn tấm…
Khi La Chinh kích hoạt đến bốn nghìn tấm vảy rồng, hắn đã tới độ cao mười chín trượng!
Nếu lúc này La Chinh di chuyển theo chiều ngang, hoàn toàn có thể đuổi theo bốn thần khí nhất phẩm kia!
“Không ngờ mục tiêu của người này thật sự là Lôi Phong U Thần Kiếm…”
“Thực ra chỉ cần lấy được một món thần khí nhất phẩm, cơ bản đã quá lời rồi! Có vẻ thằng nhóc này hơi tham lam!”
“Nói thừa, có năng lực theo đuổi đồ tốt hơn, dựa vào cái gì phải lấy đồ kém hơn?”
Nhóm võ giả này đã hiểu, thật sự La Chinh có năng lực này!
Trước đây, Tạ Mãng cũng gần tới độ cao mười chín trượng, chỉ kém chút xíu nữa là với tới thần khí nhất phẩm. Nhưng thời gian Tạ Mãng dừng lại ở độ cao mười chín trượng quá ngắn, cũng căn bản không có chút sức mạnh đuổi theo những đốm sáng màu đỏ kia.
Nhưng lúc này La Chinh đã đứng vững ở độ cao mười chín trượng, cũng chỉ cách mái vòm một trượng nữa thôi!
Lúc này, La Chinh đã không để ý tới bất kỳ thứ gì nữa, trong mắt hắn chỉ có đốm sáng màu xanh lam đang bay lượn kia!
Nhưng chỉ đưa bản thân đi lên tới độ cao này thì vẫn chưa đủ. Những đốm sáng này cũng không phải bị cấm hoạt động, chúng giống như một con đom đóm nho nhỏ, nhẹ nhàng bay lượn xung quanh.
Tốc độ bay lượn này cũng không tính là nhanh, dùng năng lực phản ứng của võ giả, tốc độ bay lượn của những đốm sáng này có nhanh hơn gấp mười, thì vươn tay ra vẫn có thể dễ dàng bắt lấy.
Tuy nhiên, dưới trọng lực này, cho dù là thở một hơi, không cẩn thận một cái thôi là sức mạnh sẽ suy giảm, rồi trực tiếp bị trọng lực nện xuống, lại còn phải bắt những đốm sáng kia, bởi vậy có thể thấy là nó khó đến mức nào.
Sau khi La Chinh khóa chặt đốm sáng kia, hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lôi Phong U Thần Kiếm này quả nhiên khó lấy, khi tới ba trượng cuối cùng, dường như cứ cách một trượng, trọng lực sẽ lại tăng lên, hắn phải tăng lực vảy rồng lên gấp đôi để chống cự lại mức trọng lực đó…
Mà độ cao hai mươi trượng kia, nếu trọng lực còn tăng gấp đôi nữa, chỉ sợ bản thân có phần không chống đỡ được.
Bởi vì giới hạn chứa đựng lực vảy rồng của thân thể La Chinh là hơn sáu nghìn tấm.
Quả thực hắn có thể kích hoạt lực của tám nghìn tấm vảy rồng, nhưng thân thể của hắn lại không chống đỡ được…
Chỉ có thể liều mạng một phen!
Khó khắn lắm mới lên tới độ cao này, đương nhiên La Chinh cũng không hy vọng ra về tay không. Nếu muốn an toàn một chút, quả thực hắn có thể chọn bất kỳ một cái nào trong số bốn thần khí nhất phẩm kia. Nhưng nếu La Chinh đã đặt ra mục tiêu cho bản thân, thì sẽ không có lý do gì để không hoàn thành. Mặc dù, mục tiêu này nhìn qua có chút khó khăn.
Nhưng từ trước đến nay, hắn không e ngại thử thách. Võ giả cũng chỉ có trải qua nhiều lần thử thách mới có thể trưởng thành!
“Vù!”
Ngay lập tức, La Chinh đột nhiên thắp sáng hơn sáu nghìn tấm vảy rồng trong cơ thể!
Sức mạnh kia cuộn trào mãnh liệt giống như đê vỡ nước tràn, chảy xuôi trong tứ chi của La Chinh. Cùng lúc đó, bên trong thân thể La Chinh lại truyền đến âm thanh “đùng đoàng đùng đoàng”.
“Xem ra là kích hoạt bí pháp nào đó rồi!”
“Chỉ sợ thằng nhóc này không biết, ở dưới mái vòm, sức mạnh của bản thân càng lớn mạnh thì trọng lực mái vòm áp chế xuống dưới cũng càng lớn!”
“Yên lặng xem thế nào, có thể thành công hay không phải xem giờ khắc này. Nhưng mặc kệ thành công hay không, ta đều khâm phục dũng khí của thằng nhóc này. Vừa mới tiến vào thiên cung Vân Miểu chúng ta mà đã dám tấn công binh khí của nhóm lão Cung chủ để lại…”
Giống như lời nói của những võ giả này, sau khi sức mạnh trong cơ thể La Chinh bùng nổ, trọng lực tương ứng cũng tăng lên nhanh chóng.
Nhưng tốc độ gia tăng của trọng lực này cũng không nhanh bằng La Chinh!
Bởi vì ngay lập tức, La Chinh lợi dụng sự di chuyển của khí hỗn độn trong cơ thể để kích hoạt quy tắc hệ Phong, hơn nữa cương nguyên cũng đồng thời bắt đầu bùng nổ.
“Vù!”
Lúc này, La Chinh lại tiếp tục duy trì tốc độ từ từ bay lên. Dưới sự bùng nổ như thế, tốc độ hắn bay lên đã tăng lên mấy lần!
“Trọng lực thật lớn mạnh!”
Bay đến độ cao này, dưới sự ảnh hưởng lớn mạnh của trọng lực, không gian xung quanh bắt đầu trở nên đặc quánh. Giống như lúc này La Chinh không phải bị vây trong không khí, mà như đang ở trong một vũng bùn vậy. Mỗi một luồng không khí đều giống như bùn lầy ẩm ướt, bị trọng lực ép chặt trên người La Chinh.
Nhưng La Chinh giống như một con cá linh hoạt. Lúc này, hắn lại không liều mạng xông lên trên mà đổi hướng, lao lên theo chiều nghiêng, thân hình uốn lượn, độ cao của bản thân lại tăng lên!
Sau vài lần uốn lượn như thế, cuối cùng La Chinh cũng tới độ cao của trần mái vòm!
Tất cả võ giả trong Thần Binh Đường không còn nói chuyện nữa, có một số võ giả đã nắm hai tay thành quyền. Cảnh tượng xảy ra trước mặt bọn họ, quả thực khiến bọn họ có cảm giác không thể tưởng tượng nổi. Dù sao binh khí của Thần Binh Đường nổi tiếng là khó có thể lấy được.
Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy may mắn, dù sao trước đây còn có một số võ giả lấy được thần khí nhất phẩm. Nhưng chuyện lấy được vũ khí của lão Cung chủ thì chưa bao giờ xảy ra.
Có thể chứng kiến cảnh tượng như vậy, cũng đủ khiến cho bọn họ ba hoa với bạn bè của mình trong một năm…
Thân hình của La Chinh khó khăn lắm mới ổn định được ở độ cao hai mươi trượng. Hắn biết chỉ cần bản thân có bất kỳ sự lơi lỏng nào thì sẽ thất bại trong gang tấc. Giống như Tạ Mãng, nện thẳng xuống mặt đất.
Cho nên sau khi bay đến độ cao này, hắn hết sức tập trung ngăn cản trọng lực, cũng không vội vàng đuổi theo đốm sáng màu xanh lam kia.
Về phần đốm sáng màu xanh lam, nó vẫn bay xung quanh không biết gì. Thỉnh thoảng nó sẽ cách khá gần, nhưng vừa mới tới gần La Chinh thì nó lại đột nhiên nhảy ra xa.
Một nhịp thở…
Hai nhịp thở…
Tiếng thở của La Chinh cũng càng lúc càng nặng nề.
Thân thể hắn đã đạt tới cực hạn chịu tải sức mạnh. Có lẽ tăng thêm chút sức mạnh nữa, sẽ giống như giọt nước tràn ly, hoặc sẽ khiến thân thể hắn tan rã, hoặc hắn sẽ trực tiếp bị nện xuống.
“Hắn ngẩn người, vậy mà hắn lại ngẩn người ở trên mái vòm cao hai mươi trượng. Người này cũng thật sự khiến người ta không còn gì để nói…”
“Có lẽ đang tập trung vào đốm sáng màu xanh lam. Độ cao hai mươi trượng thật sự đáng sợ. Bây giờ hắn giống như màn biểu diễn xiếc đi trên dây, có thể chậm, dù sao hắn còn chịu đựng được, nhưng không thể để xuất hiện bất kỳ sơ suất nào, nếu không sẽ rơi thẳng xuống!”
“Nhưng chậm cũng phải có mức độ, hắn căn bản vẫn đứng yên tại chỗ!”
Mà lúc này, ông lão mày trắng đã đứng dậy và nhìn La Chinh…
Lúc này, trong lòng ông lão mày trắng lại bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ. Ông không hy vọng La Chinh lấy được Lôi Phong U Thần Kiếm dễ dàng như thế, ông muốn nhìn xem giới hạn của La Chinh tới đâu!
Những đốm sáng này đều do ông lão mày trắng tự mình đưa lên. Chỉ cần ông muốn, thực ra có thể thoải mái điều khiển những đốm sáng này.
Ông cũng không muốn cố ý làm khó La Chinh, nhưng ông thật sự rất tò mò, rất muốn nhìn xem La Chinh này có chịu đựng được hay không…