Trong phạm vi bị ý chí thế giới bao trùm, không có cái gì là bí mật đối với La ChinhLa Chinh đã tìm được vị trí nơi Thần Tiễn Thiên Tôn ở ẩn.
Mục tiêu La Chinh xuất hiện lần này rất rõ ràng. Đó là xóa sổ hai vị Vương của Yêu Dạ tộc với cái giá nhỏ nhất. Hóa giải thế tiến công của Yêu Dạ tộc xong thì có thể một lòng chống lại Thánh tộc.
Có điều, nói cho cùng thì La Chinh cũng chỉ là một người ngoại tộc. Bây giờ linh hồn của Huân cũng không có phản ứng gì, hắn chỉ có thể trông chờ vào Thần Tiễn Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc.
Những người Yêu Dạ tộc ở đây vẫn còn hơi nghi ngờ.
Thần Tiễn Thiên Tôn đã biến mất từ mười năm trở về trước, thậm chí còn không rõ sống chết thế nào… Chẳng qua mười năm trước Thần Tiễn Thiên Tôn từng lên tiếng bằng Thét Lệnh nên mới chứng minh được rằng bản thân ông chưa hề ra đi. Giờ đây La Chinh lại đột nhiên nói có thể đưa họ đi gặp Thần Tiễn Thiên Tôn, những người Yêu Dạ tộc này vẫn thấy hơi khó tin.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại thì linh hồn của Huân nương nhờ trên người thanh niên Nhân tộc trước mắt này nên sự hiểu biết của La Chinh có lẽ cũng vượt xa họ. Vì vậy trong lòng họ khó tránh khỏi nảy sinh một kỳ vọng mãnh liệt!
La Chinh không nói thêm nữa mà chỉ nhẹ nhàng rút Na Di Lệnh trong tay ra. Một vòng sáng màu trắng rực xuất hiện trước mặt hắn.
“Các vị, mời theo ta” Dứt lời, La Chinh bước một bước vào trong vòng sáng này rồi biến mất ở trước mắt mọi người.
Vòng sáng màu trắng nọ liên tục xoay tròn trong con mắt của mọi người, giống như một cánh cửa thông đến thế giới khác. Nhưng mọi người vẫn hơi có vẻ do dự. Bọn họ nên đi theo một người tộc khác hay không? Dù sao thì xét trên một phương diện nào đó, đi theo La Chinh chẳng khác nào phản bội Yêu Dạ tộc. Đối với người Yêu Dạ tộc vốn vô cùng trung thành, chuyện này còn khó chấp nhận hơn cả Vĩnh Dạ Hình…
Thời khắc này Lưu Vũ gần như không hề do dự. Đôi chân trần trắng như tuyết đi về phía vòng sáng kia. Dưới sự chiếu rọi của ánh sáng rừng rực, khuôn mặt trắng như tuyết kia phác họa ra đường nét cực kỳ xinh đẹp, mạ lên dung mạo của nàng một tầng ánh sáng thánh thiện. Nàng bỗng nhiên lớn tiếng nói: “Ta là người Yêu Dạ tộc phi thăng từ Hạ Giới!”
Nghe thấy câu này, người Yêu Dạ tộc ở đây đều tỏ ra ngạc nhiên.
Có tầm hơn ba nghìn người Yêu Dạ tộc được La Chinh cứu thoát. Trong đó bao gồm hơn một nghìn Giới Chủ Cảnh và ba vị Đại Giới Chủ của Yêu Dạ tộc. Đây hầu như đều là người của danh môn vọng tộc trong Yêu Dạ tộc, bởi vì đắc tội Dao nên mới bị giam giữ trong đảo Tù Lung.
So ra, Lưu Vũ có vẻ hoàn toàn khác với bọn họ. Nàng chỉ là một võ giả Thần Hải Cảnh mà thôi, hơn nữa hình như còn mới vừa bước vào Thần Hải Cảnh…
Bây giờ nghe Lưu Vũ nói nàng phi thăng từ Hạ Giới đến, mọi người liền bừng tỉnh. Đồng thời, họ cũng nghi ngờ, tại sao lại có người Yêu Dạ tộc từ Hạ Giới đến mà lại bị giam trong đảo Tù Lung?
Phải là người có tư cách nhất định thì mới bị giam giữ ở đây. Không phải bất cứ ai cũng có thể bị bắt vào đảo Tù Lung này.
“Ta là người chứng kiến La Chinh trưởng thành. Khi đó Sát Lục Vương của chúng ta đã nương nhờ hắn rồi” Lưu Vũ tiếp tục nói: “Cũng vào thời gian đó, ta đắc tội với Hình Phạt Vương, cho nên mới bị giam ở đây”
“Ta không có tư cách đánh giá sự tranh chấp giữa các vị Vương. Người ta tin tưởng cũng không phải Huân, mà là La Chinh. Hắn có thể đưa Yêu Dạ tộc thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn!” Nói xong, Lưu Vũ quay đầu rồi chui vào trong vòng sáng màu trắng kia.
Thật ra thì những lời mà Lưu Vũ nói khá là đại nghịch bất đạo. Nàng thậm chí không tin Huân mà lại tin tưởng một con người.
Những người Yêu Dạ tộc ở đây khá ngạc nhiên.
Trong Yêu Dạ tộc có một câu ngạn ngữ được truyền đi bằng tiếng Yêu Dạ tộc. Dịch thẳng ra thì ý tứ của nó đại khái là lấy mạng của một người Yêu Dạ tộc rất dễ, nhưng muốn người Yêu Dạ tộc phản bội lại tộc mình còn khó hơn lên trời.
Bây giờ Lưu Vũ gần như tuyên bố nàng phản bội Yêu Dạ tộc, đi theo một võ giả Nhân tộc.
“Ta muốn gặp Thần Tiễn Thiên Tôn!” Cuối cùng, một vị Giới Chủ Yêu Dạ tộc cũng hạ quyết tâm. Nàng đi về phía vòng sáng màu trắng, thân hình cao gầy bước vào trong ánh sáng, trong giây lát liền biến mất ngay trước mắt mọi người.
“Ta cũng muốn…” Người Yêu Dạ tộc thứ hai cũng đi tới.
“Ta…”
Thực ra suy nghĩ trong lòng bọn họ cũng không khác Lưu Vũ bao nhiêu. Họ tin tưởng La Chinh, nhưng nói cho cùng thì những gì họ trải qua cũng khác với Lưu Vũ. Họ không thể thẳng thừng nói ra lời này trước mặt mọi người. Thần Tiễn Thiên Tôn đã trở thành một cái cớ tốt nhất để đi theo La Chinh.
Vì vậy càng lúc càng có nhiều người Yêu Dạ tộc ở đây chui vào trong vòng sáng kia…
Chỉ chốc lát sau, những người Yêu Dạ tộc ở đây đều đã đi hết, chỉ còn lại hai người là Thủy Ảnh và Phượng Linh.
“Ngươi không muốn ngăn cản à?” Thủy Ảnh nhìn chằm chằm vào Phượng Linh bên cạnh mà hỏi.
Phượng Linh cắn môi, dùng sức tương đối mạnh, mùi máu tươi lập tức dâng lên từ trong miệng nàng: “Chẳng biết vì sao mà ta cảm thấy bọn họ làm đúng”
Hai người bọn họ thuộc phái Thánh Liên, chính là người đi theo Hình Phạt Vương, có lập trường hoàn toàn khác với những người kia. Nhưng giờ đây, trong lòng Phượng Linh cũng bắt đầu lung lay.
“Đó không phải là ảo giác” Thủy Ảnh mỉm cười: “Ta cũng cảm thấy họ làm đúng”
Nghe được câu này, Phượng Linh nhìn chằm chằm Thủy Ảnh. Trong ánh mắt của hai cô gái đều sinh ra một chút sắc thái khác thường. Họ đều thấy rõ sự khác thường đó trong mắt đối phương. Giống như một lớp giấy cửa sổ đã bị chọc thủng, lại giống như một đôi nam nữ thầm yêu nhau nay đã nhìn thấu cõi lòng của đối phương…
“Ngươi cũng muốn đi?”
“Đúng vậy, dù sao mọi người cũng chạy sạch rồi…”
“Ta cũng muốn đi, chờ ta một chút…”
Trong không gian do Na Di Lệnh tạo ra, hơn ba nghìn người Yêu Dạ tộc đang bay lơ lửng. Họ tò mò đánh giá phong cảnh xung quanh, hoàn toàn không nghĩ ra đây là dạng không gian gì. Giống như Đại Giới trong toàn bộ vũ trụ đều bị nén lại trong không gian này. Năng lực phải đạt tới cấp bậc nào mới làm được thế này?
La Chinh vẫn dõi theo vòng sáng trước mắt này. Hắn không hề thu nó lại, dường như còn đang đợi gì đó.
“Tất cả mọi người đã vào rồi” Lưu Vũ bay lơ lửng bên cạnh La Chinh, nhẹ giọng nhắc nhở hắn.
La Chinh mỉm cười. Ngay vào lúc này, vòng sáng trước mặt hắn đột nhiên lắc lư. Một bóng màu đen lướt ra từ trong vòng sáng. Ngay sau đó, một bóng màu đỏ khác cũng chui ra, chính là hai người Phượng Linh và Thủy Ảnh!
Không ít Giới Chủ Yêu Dạ tộc ở đây lập tức nhíu mày, tỏ vẻ căm thù đối với hai người này.
“Hai người các ngươi vẫn muốn tìm chết sao?” Một vị Đại Giới Chủ lạnh lùng nhìn thẳng vào Phượng Linh và Thủy Ảnh. Được dưỡng sức một khoảng thời gian nên chân nguyên trong cơ thể Đại Giới Chủ này đã khôi phục được không ít. Tuy không phải là thời kỳ sung sức, nhưng để tự bảo vệ mình trước mặt hai Giới Chủ thì đã không thành vấn đề. Huống hồ cả đám bọn họ còn có mấy nghìn người!
Lông mày của Thủy Ảnh nhíu lại, khuôn mặt hiện ra vẻ tàn khốc. Nhưng Phượng Linh lại kéo Thủy Ảnh ra sau lưng mình, cười thân thiện với mọi người: “Ta cảm thấy… Chúng ta nên tham gia với các ngươi!”
Đối với người Yêu Dạ tộc, đây là một thời kỳ sụp đổ của tín ngưỡng.
Quyết định không được lòng dân của Dao và Doanh đã kéo Yêu Dạ tộc vào vực sâu. Mâu thuẫn trong Yêu Dạ tộc đã chồng chất, chỉ là không có con dê đầu đàn đứng ra mà thôi…
Nếu như Huân không mài mòn châm phong linh hồn, nàng cũng sẽ bị châm phong linh hồn điều khiển mà tham gia vào hành động của Dao và Doanh.
Nhưng bây giờ La Chinh lại dùng danh nghĩa của Huân, làm dê đầu đàn của Yêu Dạ tộc.
Lúc tạo ra chủng tộc này, Mục Hải Cực cũng không hề dự liệu được tình huống hiện tại. Mục Hải Cực không ngờ sẽ có một vị Vương thoát khỏi tầm kiểm soát, càng không ngờ vị Vương này sẽ đánh đổi chục nghìn năm thời gian, dùng nghị lực cực lớn, đánh đổi tất cả ký ức của mình để mài mòn hết châm phong linh hồn!
Ở sau lưng La Chinh, mọi người không ngừng qua lại như con thoi trong không gian.
Không gian này gần như đánh dấu toàn bộ Thượng Giới của vũ trụ, giống như một tấm bản đồ to lớn. Ở bên trong này khiến người ta cảm thấy bản thân hết sức nhỏ bé.
Bây giờ bọn họ chỉ vô cùng tò mò chứ chưa ý thức được không gian này có ý nghĩa gì…
Chẳng mấy chốc, La Chinh đã chọn một Đại Giới. Hắn mở một vòng sáng màu trắng trên đỉnh của Đại Giới đó rồi chui vào trước!
Sau khi chui vào bên trong theo La Chinh và nhìn thấy thế giới trước mắt, mỗi người Yêu Dạ tộc này đều trưng ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Giờ họ mới biết không gian kia kết nối với tất cả các Đại Giới trong vũ trụ! Nhờ nó, La Chinh có thể tùy ý qua lại giữa các Đại Giới!
“Đây, đây là Tử Tuyết giới?”
“Vừa rồi chúng ta đã đi qua hơn chín trăm Đại Giới?”
“Rốt cuộc làm thế nào mà được vậy nhỉ?”
Trên thế giới này chỉ có rất ít người biết được sự thần kỳ của Na Di Lệnh. Khi đi lại trong Na Di Lệnh, đám Hiên Viên Thần Phong, Cơ Lạc Tuyết cũng hết sức kinh ngạc. Mà họ còn là Đạo Tử, nhìn pháp bảo thần khí nhiều đến nỗi đã chẳng còn gì để ngạc nhiên nữa.
Còn nhóm người Yêu Dạ tộc đi theo La Chinh thì khác, đặc biệt là hai vị Đại Giới Chủ kia, đâu đâu bọn họ cũng cảm thấy không thể tin được.
Chỉ Thiên Tôn mới có thể xuyên qua hơn một nghìn Đại Giới chỉ trong nháy mắt. Hơn nữa ngay cả Thiên Tôn cũng không thể dẫn mấy nghìn người vượt qua cự ly dài như vậy được!