Đại trưởng lão, Kỷ Sưởng và những người khác đều lộ vẻ khó hiểu khi nghe câu nói của Điêu ViễnKỷ Sưởng sầm mặt lại, nhìn chằm chằm vào Điêu Viễn: “Điêu Viễn, ngươi biết mình đang nói bậy bạ gì không?”
Gương mặt đẹp đẽ và trắng nõn của đại trưởng lão cũng lộ vẻ kỳ quặc, nàng hỏi Điêu Viễn: “Ngươi vừa mới nói La Chinh chính là người tộc ta ư?”
Hiển nhiên Điêu Viễn cũng biết bọn họ sẽ không tin, trước đó ông ta cũng vậy. Nếu không tận mắt nhìn thấy La Chinh hấp thu một miếng hoang cốt huyết thống thì ông ta cũng sẽ không tin.
Thế giới này có hơn bảy nghìn người sở hữu huyết thống Xi Vưu và tất cả đều tập trung trong cốt tháp Thiên Linh, thế nên việc một kẻ ngoại tộc có huyết thống Xi Vưu là điều không tưởng.
“Đúng, ta tận mắt chứng kiến hắn hấp thu một miếng hoang cốt huyết thống Xi Vưu” Điêu Viễn gật đầu.
Cho dù Điêu Viễn đã khẳng định nhưng những người khác vẫn không tin, Kỷ Sưởng còn nhìn ông ta với vẻ cảnh giác: “Điêu Viễn, chẳng lẽ ngươi đang chơi trò gian trá gì à?”
Điêu Viễn không vui, cười lạnh đáp lại: “Ngươi không tin thì cứ để đại trưởng lão kiểm tra La Chinh, ta tin La Chinh có thể vượt qua, cứ để hắn nhận thêm một phần huyết thống bản tộc cũng không tồi!”
Nếu như La Chinh không cần cấy huyết thống thì phần huyết thống cuối cùng trong một nghìn năm này sẽ rơi vào tay vị huynh đệ tông chủ của Kỷ Sưởng.
Kỷ Sưởng nghe Điêu Viễn nói thế bèn im lặng. Tất nhiên hắn ta và Điêu Viễn không vừa mắt nhau, nhưng nếu lời Điêu Viễn nói là sự thật thì chuyện này sẽ có lợi cho hắn ta.
“Đừng tranh cãi” Thân thể đại trưởng lão nhẹ nhàng bay đến trước mặt La Chinh, cặp mắt quyến rũ nhìn thẳng vào hắn: “Thử là biết ngay ngươi có huyết thống tộc Xi Vưu hay không. Kỷ Sưởng, ngươi đi thông báo cho người trong tộc mang những đứa trẻ tròn sáu tuổi ra, ta sẽ chuẩn bị để La Chinh ngươi và người tộc ta cùng tham gia nghi thức tịnh huyết”
Dứt lời, nàng mỉm cười với La Chinh, vòng eo nhỏ khẽ xoay rồi bay về một hướng khác.
Không lâu sau đó, khoảng bốn năm trăm người tộc Xi Vưu cùng tập hợp tại một sân rộng trong tộc và xì xào bàn tán với nhau.
“Tại sao phải làm nghi thức tịnh huyết sớm thế?”
“Nghe nói một tên ngoại tộc lại mang trong mình huyết thống của tộc ta nên mới tổ chức sớm”
“Sao có thể thế được? Huyết thống tộc ta cao quý, làm thế nào một kẻ ngoại tộc lại có thể sở hữu dễ dàng như vậy?”
“Có khi nào hắn trộm huyết thống đó không?”
“Điều đó là không thể, ngươi tưởng huyết thống là thứ muốn trộm thì trộm à? Kể cả đại trưởng lão cũng không có khả năng cấy huyết thống…”
La Chinh và Điêu Viễn đứng ở một bên sân nghe tiếng nghị luận của mọi người, Điêu Viễn hơi lúng túng cười: “Người tộc Xi Vưu ta vô cùng xem trọng huyết thống của mình nên không tránh khỏi có thái độ thù địch với ngươi, đừng để bụng”
La Chinh mỉm cười, nghĩ thầm tất nhiên hắn sẽ không so đo với bọn họ làm gì.
Sau một lúc chờ đợi, cuối cùng mọi người trông thấy một luồng sáng trắng dịu bay vụt qua, thoáng chốc đại trưởng lão đã đáp xuống giữa sân. Nàng mỉm cười nói với mọi người: “Lẽ ra nghi thức tịnh huyết sẽ được cử hành vào bốn tháng sau, lần này hơi sớm một chút”
Nghi thức tịnh huyết được dùng để kiểm tra độ tinh khiết của huyết thống, thông thường sẽ được cử hành vài năm một lần và được dành riêng cho bọn trẻ vừa mới lớn của tộc Xi Vưu.
“Dựa vào cái gì mà tổ chức sớm!”
“Hôm qua Lộ Nhi nhà ta mới tròn sáu tuổi mà hôm nay đã tổ chức nghi thức tịnh huyết, quá bất công!”
“Đúng rồi, tổ chức nghi thức tịnh huyết vì một kẻ ngoại tộc là hơi xem trọng hắn quá rồi đó, lỡ như hắn lừa gạt thì sao?”
Người tộc Xi Vưu cho rằng phải đợi bọn trẻ phát triển thêm chút nữa mới kiểm tra, như vậy mới có thể nâng cao độ tinh khiết của huyết thống. Trong khi đó, thật ra độ tinh khiết của huyết thống đã được định sẵn từ khi vừa ra đời, chẳng qua những người này muốn giành lợi ích lớn hơn cho con của mình nên mới quyết định tổ chức nghi thức tịnh huyết vào năm sáu tuổi.
Đại trưởng lão ung dung vẫy tay ngọc trước mặt mọi người, toàn bộ những ai có mặt trên sân đều im lặng xuống để nghe đại trưởng lão nói: “Nếu ai không bằng lòng tham gia nghi thức tịnh huyết thì có thể rời đi, người ở lại có thể bắt đầu ngay”
Đại trưởng lão vừa nói xong liền khẽ vỗ tay, một pháp trận hình trứng lập tức xuất hiện ngay giữa sân. Trong lúc pháp trận không ngừng lóe sáng, một khối ngọc thạch hình trứng nổi lên.
Khối ngọc thạch này to cỡ chậu rửa mặt và tỏa ra ánh sáng trắng nhũ hơi nhạt, trên bề mặt không có bất cứ tì vết nào, trông hệt như một quả trứng gà to hoàn chỉnh vậy.
Sau khi ngọc thạch màu trắng ấy nổi lên, đại trưởng lão xoay eo cười nhẹ với La Chinh: “La Chinh, ngươi có thể đến đây rồi”
La Chinh gật đầu, đang định bước đến thì bỗng nghe thấy một người trong tộc ở bên sân nói: “Tại sao lại cho kẻ ngoại tộc kiểm tra trước! Vũ Nhi và Linh Nhi nhà ta phải kiểm tra trước!”
Dứt lời, hắn ta bước đến, trên hai tay ôm một bé trai và một bé gái.
La Chinh thấy thế bèn đứng nhún vai, đâu thể đi giành với bọn nhỏ được.
Đại trưởng lão khẽ lắc đầu, những người trong tộc luôn bài xích kẻ ngoại tộc nên dù nàng có bất đắc dĩ cũng không tiện nói gì, do vậy nàng đành nói: “Đã vậy thì kiểm tra cho Vũ Nhi và Linh Nhi trước đi”
Vũ Nhi và Linh Nhi là một cặp sinh đôi long phụng vừa tròn sáu tuổi không lâu trước đó. Hai đứa trẻ vừa thấy ngọc thạch trắng đẹp đẽ bèn vui vẻ vây quanh.
Đại trưởng lão đứng trước mặt hai đứa trẻ rồi cười ngọt ngào với Linh Nhi, đồng thời nắm lấy tay cô bé.
Linh Nhi chớp chớp đôi mắt to, hỏi: “Đại trưởng lão tỷ tỷ, tại sao lại cầm tay của ta thế?”
“Bởi vì sẽ hơi đau đó” Đại trưởng lão vừa dứt câu thì đầu ngón tay đã hiện một tia sáng trắng mảnh như kim, sau đó nàng đâm kim vào đầu ngón tay Linh Nhi.
Vài giọt máu tươi phụt ra từ đầu ngón tay của Linh Nhi.
Linh Nhi cảm thấy đầu ngón tay đau nên định khóc, ai ngờ đại trưởng lão vừa điểm nhẹ lên trán cô bé thì cơn đau kia đã biến mất.
Đại trưởng lão dẫn vài giọt máu dung hợp thành một giọt to trên không trung rồi cho nó rơi xuống khối ngọc thạch kia.
Những giọt máu đỏ thắm lan tràn trên bề mặt ngọc thạch, sau đó bị hấp thu trong nháy mắt.
“Ù…”
Khối ngọc thạch bắt đầu rung động, một tia sáng đỏ nhạt bắt đầu xuất hiện trên lớp vỏ màu trắng tinh khiết, hơn nữa không ngừng sậm màu hơn.
“Đã tam phẩm rồi! Hơn nữa màu sắc vẫn đang thay đổi!”
“Tứ phẩm rồi!”
“Đừng nói Linh Nhi nhà Bá Húc trên ngũ phẩm nhé?”
“Ta nói rồi mà, chắc chắn độ tinh khiết huyết thống của Linh Nhi không tệ đâu, nhất định là tốt!” Người tộc Xi Vưu vừa ôm hai đứa trẻ đến trở nên kích động.
Sau hơn mười lần hô hấp, màu sắc trên khối ngọc thạch không tiếp tục thay đổi mà trở nên ổn định.
Lúc này đại trưởng lão mới tuyên bố: “Huyết thống của Linh Nhi là lục phẩm thượng thượng, cũng là chuẩn thất phẩm, chúc mừng Bá Húc!”
Độ tinh khiết huyết thống được chia làm thập phẩm, lục phẩm đã là thượng phẩm trong tộc Xi Vưu và sau này nhất định sẽ được bộ tộc trọng dụng.
Linh Nhi được xếp vào hàng chuẩn thất phẩm nên cha cô bé – Bá Húc, rất là mừng rỡ.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!