Hầu Linh Vương cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng nó có thể phân biệt được cái gì là tốt, cái gì là xấu thông qua cảm nhận hữu hạn của mình. Nếu quả thật có người muốn làm hại nó, đồng thời còn có ý đồ làm nó tỉnh lại thì nhất định đối phương sẽ hối hậnToàn bộ Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên lọt vào trong “Mộng” mà không gặp bất cứ trở ngại nào. Lần này, Hầu Linh Vương không tiếp tục tránh né nữa mà nghênh đón Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên, mặc cho nó đeo lên cổ mình.
Giờ phút này, biên giới của thế giới “Mộng” xuất hiện vô số khe hở nhỏ, giống như cái gương lớn bị hàng nghìn hàng vạn cái búa ra sức đập nát. Cuối cùng, “Mộng” nhốt Hầu Linh Vương hơn một nghìn kỷ nguyên Hỗn Độn cũng bị phá vỡ. Chỉ trong giây lát, Hầu Linh Vương đã mở hai mắt ra.
Trong quá trình Hầu Linh Vương thức tỉnh, đám Hầu Chủ lần lượt chạy tới. Bọn chúng đứng trên mặt nước, nhìn Hầu Linh Vương chằm chằm với vẻ mặt tràn đầy sự kích động. Khi Hầu Linh Vương mở hai mắt ra, Đại Cổ đã dẫn đầu tất cả những Hầu Chủ quỳ trên mặt nước.
“Tham kiến ngô vương”
Giọng nói của đám Hầu Chủ quanh quẩn trong toàn bộ đảo Dạ Kiến.
Đại Cổ nói: “Thuộc hạ vô dụng nên không đánh thức được ngô vương. Ngô vương đã ngủ say hơn một nghìn kỷ nguyên Hỗn Độn”
Sau khi Hầu Linh Vương mở hai mắt ra thì vẫn ngồi yên ở giữa hồ nước. Dường như nó không nghe thấy lời Đại Cổ nói mà đang quan sát và đánh giá xung quanh.
Hơn một nghìn kỷ nguyên Hỗn Độn, Hầu Linh Vương chỉ có thể sống trong biển rộng vô tận, cực kỳ ngột ngạt. Bây giờ, nó chẳng khác nào phạm nhân vừa từ trong ngục giam ra ngoài, cảm thấy mọi thứ ở bên ngoài thật mới lạ.
“Soạt!”
Thân thể to lớn của nó đột nhiên đứng từ trong nước lên, nhẹ nhàng nhảy lên một cái. Hầu Linh Vương nhảy lên đỉnh của một ngọn núi lớn, đối với nó thì ngọn núi lớn này chỉ là một sườn núi nhỏ mà thôi.
Có lẽ do Hầu Linh Vương quá kích động nên nó nhảy cao lên một cái. Lực lượng phát tiết xuống dưới chân, “sườn núi nhỏ” kia lập tức biến thành hàng nghìn khối vụn.
“Ngô vương, không thể tới nơi đó được…” Đại Cổ thấy Hầu Linh Vương đang bay lên không trung thì sắc mặt lập tức biến đổi.
Phía trên đảo Dạ Kiến là rất nhiều Hư Trần. Nếu Hầu Linh Vương chui vào trong Hư Trần thì e rằng cũng sẽ bị nó cắn nuốt.
Nhưng lời nhắc nhở của Đại Cổ vẫn chậm một chút. Lúc Hầu Linh Vương xông lên phía trên, đầu nó bị Hư Trần ăn mòn.
“Xèo xèo xèo…”
Hư Trần cắn nuốt thân thể Quỷ Quyệt của nó với tốc độ cực nhanh. Hầu Linh Vương thầm kinh hãi trong lòng, đột nhiên hạ xuống một cái, đạp mạnh vào đảo Dạ Kiến.
“Rầm!”
Toàn bộ đảo Dạ Kiến rung lắc mạnh. Thật ra, Hầu Linh Vương đã thức tỉnh nên dù có bị cắn nuốt thì cũng chẳng phải chuyện gì lớn. Nó vẫn có thể phục sinh ở trong núi quỷ.
“Đại Cổ, trước khi ta thức tỉnh đã xảy ra chuyện gì?” Hầu Linh Vương hỏi.
Trong “Mộng” nó đã gặp phải mối nguy hiểm rất lớn, không thể không điều tra chuyện này.
Đại Cổ tiến thẳng lên phía trước, kể cho Hầu Linh Vương nghe những chuyện xảy ra ở đảo Dạ Kiến trong thời gian này. Khi Hầu Linh Vương nghe nói Song Kỳ Đại Xà ra tay thì trong mắt nó đột nhiên hiện lên vẻ phẫn hận. Trong mộng, Hầu Linh Vương cũng đoán là Xà Linh Môn làm, bây giờ chắc chắn với phán đoán của mình nên nó cực kỳ giận dữ.
“Thân thể mà ta luôn tự hào đã bị hủy diệt, bọn chúng vẫn muốn làm trò với thân thể Quỷ Quyệt của ta. Đúng là khinh người quá đáng!” Hầu Linh Vương quát.
Đại Cổ bình tĩnh nhìn vương nhà mình. Dù nó ngủ say lâu như vậy nhưng bản tính của Hầu Linh Vương vẫn chẳng thay đổi chút nào.
Đợi tới khi Hầu Linh Vương bình tĩnh lại, Đại Cổ mới nói tiếp: “Sở dĩ vương có thể chuyển nguy thành an, thậm chí có thể thức tỉnh không phải công lao của bọn thuộc hạ”
“Ồ? Thế thì là ai?” Ánh mắt của Hầu Linh Vương cực kỳ sắc bén.
Đám Hầu Chủ chính là thuộc hạ mạnh nhất của nó. Chẳng lẽ còn có người sở hữu năng lực mạnh hơn Đại Cổ sao?
“Là những Nhân tộc này” Đại Cổ nói: “Bọn họ không chỉ ngăn cản Song Kỳ Đại Xà bắt ngài đi mà còn sửa chữa Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên”
“Nhân tộc?” Ánh mắt của Hầu Linh Vương bắn ra: “Hậu duệ của Nhân Linh?”
“Nguồn gốc của họ và Nhân Linh có liên quan mật thiết với nhau, xem như Nhân Linh sinh ra ở thế giới cấp thấp” Đại Cổ đáp.
Nhân Linh, Xà Linh, Hầu Linh, Điểu Linh sinh ra ở thế giới cấp thấp là chuyện bình thường.
“Chờ một chút!” Hầu Linh Vương đột nhiên phản ứng lại: “Ngươi nói đám Nhân tộc này có thể sửa được Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên?”
Sức mạnh huyết mạch của Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên đã bị xói mòn gần như không còn, vì sao sau đó nó lại trở nên sung mãn như xưa? Hầu Linh Vương đắm chìm trong cảm giác vui sướng khi thức tỉnh nên nhất thời không nghĩ tới. Bây giờ, nó ý thức được điểm này thì lập tức giật nảy mình.
Chỉ có một cách duy nhất để sửa chữa Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên, đó là dùng Khởi Nguyên Thần huyết. Dù có đưa được Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên tới Vĩnh Hằng Thần Đình thì muốn chữa trị cũng cực kỳ khó khăn… Trực tiếp chữa răng sói trong đảo Dạ Kiến là chuyện nằm mơ giữa ban ngày!
Vấn đề là Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên trên cổ nó cũng không phải là giả. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hầu Linh Vương lại có vẻ mặt này.
Nhân tộc lẳng lặng đứng ở đỉnh núi khác quan sát. Mọi biểu cảm trên mặt Hầu Linh Vương đều lọt vào mắt bọn họ. Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa bản tôn cũng lặng lẽ phân tích kết quả và phản ứng.
Dường như tình huống này vẫn còn ổn…
Tính cách của Hầu Linh Vương khá phóng khoáng, không phải kẻ ngang ngược, xảo trá. Bọn họ nhỏ giọng bàn bạc, thậm chí Nguyên Thủy Thiên Tôn còn chuẩn bị một số lý do thoái thác ở trong lòng.
Nhưng Hầu Linh Vương còn nhạy bén hơn so với tưởng tượng của Nguyên Thủy Thiên Tôn nhiều. Nó nhẹ nhàng lướt một cái, sau đó dán mắt vào La Chinh đang đứng ở cuối đoàn người.
Hầu Linh Vương duỗi một ngón tay ra chỉ vào La Chinh và nói: “Tên loài người kia, ngươi qua đây”
La Chinh không hề tỏ ra ngạc nhiên. Đương nhiên, Hầu Linh Vương sẽ truy tra chuyện răng sói. Đây là chuyện ván đã đóng thuyền, chỉ có điều không ngờ nó chỉ liếc một cái là đã tìm ra được La Chinh!
Sau khi hắn bước tới trước mặt Hầu Linh Vương thì khẽ thở dài, chắp hai tay vái Hầu Linh Vương một cái.
Hầu Linh Vương mỉm cười đánh giá con người nhỏ bé trước mặt. Đám Đại Cổ, Không Cổ ở bên cạnh thì tỏ ra khó hiểu. Trong mắt bọn chúng, người cứu Hầu Linh Vương lúc trước là Phục Hy, người chữa răng sói chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn. Dù thế nào cũng chẳng tới lượt người thanh niên này. Hơn nữa, người này cũng không tới từ núi quỷ mà là ở bên ngoài tới cách đây không lâu.
“Ngươi là người trợ giúp ta thức tỉnh phải không?” Hầu Linh Vương hỏi.
La Chinh lắc đầu: “Không phải một mình tại hạ mà là tất cả mọi người ở đây cùng cố gắng”
Hầu Linh Vương nhìn La Chinh với ánh mắt tràn đầy sự hứng thú: “Có nhiều thứ không phải cứ cố gắng là được, ví dụ như huyết mạch. Nhưng điều làm ta kinh ngạc hơn là có một số huyết mạch chỉ có thể ở trong chén thánh mà thôi. Vì sao ngươi là sử dụng được? Ngươi làm thế nào mà lại làm được?”
Đại Cổ, Không Cổ và Hạ Cổ nghe như vậy thì đều nhìn về phía La Chinh với ánh mắt khó tin. Chỉ có Khởi Nguyên Thần Huyết mới là huyết mạch luôn ở trong chén thánh. Ý của Hầu Linh Vương rất rõ ràng, Khởi Nguyên Thần Huyết đang ở trong thân thể của thằng nhãi này. Vào giây phút này, chúng nghi ngờ rằng Hầu Linh Vương đã nhìn nhầm, thậm chí là nói hươu nói vượn.
Không thể có chuyện Khởi Nguyên Thần Huyết bị kế thừa! Đây là chuyện tất cả mọi người trong Tứ Linh Môn đều biết, chưa bao giờ có trường hợp ngoại lệ.
Mặc dù có người đoán Khởi Nguyên Thần Huyết đã có thêm đặc tính, có một chút khả năng kế thừa Khởi Nguyên Thần Huyết. Nhưng một nửa số cột sáng phải sáng lên, đây là chuyện tuyệt đối không bao giờ xảy ra. Truyền thuyết kia đã tồn tại rất lâu trong Chủ Giới, chưa bao giờ ứng nghiệm.