Trong cánh cửa không gian khổng lồ không hề có một gợn sóng dao động không gian nào“Sao có thể như vậy…” Tộc trưởng Thiên Long sa sầm mặt, nói.
“Hây da hây da hây da…”
Quái ngư bò tới bò lui qua cánh cửa không gian, nhưng cánh cửa này không có pháp tắc chống đỡ nên hiện giờ chẳng khác nào một khung cửa bình thường, nó bò qua bò lại như vậy cũng có tác dụng gì đâu?
“Chắc là bộ tộc Ác Ma đã đóng cánh cửa không gian lại” La Chinh nhíu mày nói.
Có lẽ bộ tộc Ác Ma cũng đã chuẩn bị rất lâu cho đợt xâm chiếm của liên minh các gia tộc quyền quý lần này, chỉ chờ các Thánh Nhân tiến vào tầng thứ sáu là lập tức cắt đứt đường lui của bọn họ.
Đồng thời cũng cắt đứt đường lui của La Chinh.
“Làm sao bây giờ? Có thể làm cho cánh cửa không gian này khôi phục không?” Tộc trưởng Thiên Long hỏi.
La Chinh ngẩng đầu quan sát cánh cửa không gian, xung quanh khung cửa hội tụ vô số hoa văn phức tạp.
Vực sâu Ma vực nghiêm cấm pháp tắc không gian cho nên có lẽ tộc Ác Ma cũng đã hao tốn rất nhiều công sức mới có thể tạo ra một đường hầm không gian ở nơi này, một khi cắt đứt nó thì không thể khôi phục trong một thời gian ngắn được!
“Chỉ sợ là không được” La Chinh nhẹ giọng nói.
Tộc trưởng Thiên Long và các chân thần thì không sao, chỉ cần liên minh các gia tộc quyền thế chiến thắng tộc Ác Ma thì bọn họ cũng sẽ không bị làm khó.
Nhưng La Chinh thì khác! Mặc kệ bên nào giành được thắng lợi, hắn cũng sẽ có kết cục không hề tốt.
Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ, giọng nói lanh lảnh của Mục Huyết Dung bỗng nhiên lan truyền ra.
“La Chinh muốn xuyên qua vực sâu Ma Vực chạy trốn!”
Tuy Thánh Nhân và ác ma đang giao thủ, tiếng đánh nhau vang vọng ầm ĩ, chung quanh đều là cảnh tượng hỗn loạn, nhưng trong giọng nói của Mục Huyết Dung được rót chân nguyên vào nên nó truyền vào tai tất cả mọi người trong đồng bằng Tuyệt Vọng rõ mồn một!
Trong mắt Mục Huyết Dung, trận chiến này cũng không khó khăn cho lắm, chỉ cần thánh nhân hoặc á thánh ra tay là có thể ngăn chặn La Chinh. Thằng nhóc này rất quan trọng, ở một mức độ nào đó còn quan trọng hơn cả vực sâu Ma Vực, cho nên trong thời điểm then chốt, nàng ta phải bất chấp tất cả mà truyền tin tức này ra ngoài.
“La Chinh? Sao hắn lại ở chỗ này?” Hoa Thiên Mệnh sửng sốt.
Ngay cả liên minh các gia tộc quyền thế khi tiến vào vực sâu Ma Vực cũng đã hao tổn rất nhiều công sức, một vài á thánh và chân thần đại viên mãn đã bỏ mình.
Một mình La Chinh làm sao có thể xông vào cấm địa này?
Lẽ nào La Chinh vẫn luôn đi theo nhóm bọn họ? Chuyện này lại càng không thể, thần thức của các thánh nhân mạnh đến mức nào cơ chứ? Họ sẽ không bị bám đuôi lâu như vậy mà không phát hiện.
Nhưng khi Hoa Thiên Mệnh vừa quay đầu nhìn, đồng tử tức khắc co rụt lại, hắn ta thực sự nhìn thấy La Chinh đứng dưới cánh cửa không gian.
Hàm Thanh Đế quay đầu lại nhìn, tầm mắt cũng dừng lại trên người La Chinh, trong mắt ánh lên vẻ nghi hoặc.
Ông ta cũng giống với Hoa Thiên Mệnh, đều nghĩ mãi không hiểu…
Nhưng sự nghi hoặc này chỉ duy trì trong một hơi thở, ngay sau đó trong mắt ông ta chợt lóe lên một tia sáng.
Trong các thánh nhân ở đây, chỉ có ông ta biết được bí mật về vùng đất chuyển thế.
La Chinh không cùng bọn họ tiến vào vực sâu Ma vực, như vậy chỉ có thể tiến vào từ một lối đi khác, đó chính là vùng đất chuyển thế!
Dù sao năm xưa Hàm Thanh Đế cũng từng đi từ nơi đó ra!
“Ta đã bố trí xong mọi thứ ở vùng đất chuyển thế rồi, dù có tìm được chuột Thạch Lẫm và tiến vào trong đó cũng nhất định phải chết, sao La Chinh có thể bình an rời đi?” Hàm Thanh Đế sinh lòng kiêng kỵ: “Thằng nhóc này… không thể giữ lại!”
“Đi chết đi!”
Một ác ma thống lĩnh khiêng một cây búa lớn nhắm thẳng vào đầu Hàm Thanh Đế mà nện xuống.
Lúc này quanh thân bộ tộc Ác Ma đều lóe lên một vầng sáng màu đỏ cực kỳ cuồng bạo.
Thực lực của ác ma thống lĩnh này đã sắp đạt tới á thánh đỉnh phong, nhưng dưới sự thúc đẩy của vầng sáng màu đỏ cuồng bạo, nó hoàn toàn có thể đánh một trận với thánh nhân.
Lúc trước Hàm Thanh Đế còn đang ác chiến hơn mười hiệp với ác ma thống lĩnh, hai người dây dưa không dứt ra được.
Ác ma thống lĩnh thấy Hàm Thanh Đế hơi thất thần bèn bộc phát ra tất cả sức mạnh, dốc hết toàn lực vào một kích, muốn lấy đi tính mạng của ông ta!
“Hừ!”
Hàm Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, sau đó đột nhiên giơ tay.
“Cạch!”
Cây búa với bề rộng chừng hai nghìn mét giáng xuống, bị Hàm Thanh Đế chặn lại bằng một tay!
Ác ma thống lĩnh tức khắc trợn tròn mắt, trong đôi mắt to lớn tràn đầy vẻ không thể tin nổi…
“Rắc rắc rắc…”
Trên lưỡi búa xuất hiện một vết nứt thật nhỏ, sau đó nhanh chóng lan tràn ra toàn bộ bề mặt cây rìu.
Cây búa khổng lồ ấy chẳng qua chỉ bị Hàm Thanh Đế nhẹ nhàng ngăn chặn lại thôi, vậy mà ngay sau đó đã vỡ nát.
“Vù!”
Trong mắt Hàm Thanh Đế chợt lóe sáng, ông ta cầm theo trường kiếm bay vút về phía ác ma thống lĩnh.
Suy nghĩ của ác ma thống lĩnh cũng rất nhanh nhạy, biết ngay thực lực của Thánh Nhân trước mặt hơn xa những gì mình tưởng tượng. Thì ra lúc trước đối thủ căn bản không hề giao đấu nghiêm túc.
“Vù…”
Thân thể khổng lồ nhảy bật lên, ác ma thống lĩnh định bụng quay đầu bỏ chạy,
Thế nhưng, tốc độ của gã làm sao có thể nhanh hơn Hàm Thanh Đế? Chỉ vừa mới chạy được hai bước, gã đã cảm thấy bụng mình truyền đến cảm giác lạnh toát.
Cùng lúc đó, một giọng nói lạnh nhạt truyền đến!
“Một kiếm… chặn thiên địa!”
Nhát kiếm này ẩn chứa chân ý của đạo.
Thân thể cao tới ba bốn nghìn mét cứ thế bị chém thành hai nửa một cách gọn gàng lưu loát, căn bản không hề có sức đánh trả!
Hàm Thanh Đế hao tổn tâm sức gia nhập liên minh các gia tộc quyền thế không phải để giúp đỡ Đông Phương Thuần Quân nắm trong tay vực sâu Ma Vực, huống chi nếu ông ta biểu hiện quá mức mạnh mẽ thì nhất định sẽ khiến Đông Phương Thuần Quân kiêng kỵ.
Lúc giao thủ với ác ma thống lĩnh, ông ta chỉ ra chiêu chứ không ra sức.
Nhưng bây giờ đã khác, ông ta phải bắt được La Chinh!
Giữa lúc Hàm Thanh Đế đang định lao thẳng tới chỗ La Chinh, phía sau ông ta đột nhiên truyền đến một tiếng động thật lớn!
“Xoạt!”
Kèm theo một ánh sáng cực mạnh, một thân hình bắn ngược tới, đập ra một cái hố to trên khoảng đất phía trước Hàm Thanh Đế.
Đông Phương Thuần Quân đứng sừng sững trong hố, vừa rồi ông ta đối kháng một chiêu với Gia Lục, quần áo trên người đã hơi rách nát nhưng trong mắt lại tràn đầy ý chí chiến đấu.
Ông ta liếc nhìn Hàm Thanh Đế, lập tức nói: “Thanh Đế huynh thực lực xuất sắc, đám ác ma thống lĩnh này thực sự không dễ đối phó, cần Thanh Đế huynh chiếu cố nhiều hơn!”
Dứt lời, Đông Phương Thuần Quân lại hóa thành một trận gió, xông về phía Gia Lục đang ở tận cùng của đồng bằng Tuyệt Vọng.
“Lão cáo già này!” Trong lòng Hàm Thanh Đế hơi giận giữ.
Ông ta hiểu rõ Đông Phương Thuần Quân sinh lòng kiêng kỵ với mình, nhưng bây giờ Đông Phương Thuần Quân, Đường Lôn và Mục Hải Cực đều đang quấn lấy Gia Lục, không rảnh để quan tâm chuyện khác. Đây cũng là một trong những thời cơ tốt nhất dành cho ông ta!
Song, Đông Phương Thuần Quân nói như thế rõ ràng là muốn ông ta ở lại trên chiến trường.
Ông ta nhìn La Chinh đã chạy sang bên trái đồng bằng Tuyệt Vọng, suy nghĩ trong lòng chợt nhoáng lên.
“Bắt hắn lại…”
Hàm Lưu Tô, Hàm Sơ Nguyệt và Hàm Thương Yên cũng đang ác chiến với sứ ma vực sâu, ba người bọn họ phối hợp nhuần nhuyễn giống như một người tâm linh tương thông.
Mặc dù ba người bọn họ đều vừa mới bước vào cảnh giới đại viên mãn, nhưng thực lực biểu hiện ra lúc kết hợp cùng nhau lại vượt xa những chân thần đại viên mãn bình thường khác!
Lúc này, ba người bọn họ chợt dừng tay, đưa mắt nhìn về phía bên trái đồng bằng Tuyệt Vọng. Sau khi xác định được vị trí của La Chinh, họ đồng loạt nhảy lên, lao về phía hắn với tốc độ cực nhanh.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!