Đại trưởng lão cũng ngây người trước cảnh tượng ấyNhững người khác không hiểu rõ nghi thức tịnh huyết, tuy biết khối ngọc thạch này có thể kiểm tra độ tinh khiết huyết thống nhưng lại không hiểu nguyên lý trong đó.
Thế nhưng đại trưởng lão lại hiểu, bởi vì phụ thân nàng chính là người đã ban tặng ngọc thạch này cho nàng.
Chất liệu của khối đá Minh Huyết này rất yếu nhưng lại có thể kích thích sức mạnh trong huyết thống, nếu sức mạnh ẩn trong huyết thống mạnh mẽ thì sẽ có thể làm nó đổi màu.
Đá Minh Huyết không chỉ có thể kiểm tra ra huyết thống của tộc Xi Vưu mà còn của những tộc khác nữa, nhưng cách bố trí pháp trận khác nhau sẽ làm màu sắc thay đổi không giống nhau.
Bản thân đại trưởng lão có huyết thống bát phẩm thượng, tức là chuẩn cửu phẩm. Đá Minh Huyết đã hiện màu đỏ sẫm lúc nàng nhỏ máu của mình lên!
Bởi vì phụ thân nàng là người kế thừa đời thứ nhất nên độ tinh khiết huyết thống của những người cùng tộc khác không thể sánh bằng nàng!
Hiện giờ đá Minh Huyết đã biến thành màu đỏ sẫm và bể nát, điều này có nghĩa là sao?
“La Chinh, ngươi ở yên đây, ta đi một lát rồi sẽ quay lại” Đại trưởng lão nhìn chăm chăm vào hắn một lát, sau đó nhẹ nhàng vung tay về hướng những mảnh đá Minh Huyết làm chúng bay hết vào tay mình.
“Vèo!”
Phần hông mềm mại của nàng lắc nhẹ, cả người hóa thành một luồng sáng trắng và bay về một hướng.
Lúc này, khắp mảnh sân rộng lại bắt đầu có tiếng xì xào bàn tán.
Người tộc Xi Vưu không hề ngu ngốc, trái lại đã hiểu La Chinh có điểm đặc biệt, thậm chí có không ít người nhìn La Chinh với vẻ thấp thỏm bất an.
“Cái tên nhà ngươi làm cách nào thế hả? Không ngờ ngươi lại có thể làm vỡ đá Minh Huyết!” Điêu Viễn cười ha ha.
Tạm chưa nói chuyện đá Minh Huyết bị nát, màu sắc ban nãy của đá Minh Huyết cũng đã đủ để xếp vào hàng cửu phẩm rồi.
Nên biết trong nhiều năm qua, nếu tính cả đại trưởng lão thì chỉ có hai người trong tộc Xi Vưu đứng hàng cửu phẩm thôi!
“Ta cũng không biết” La Chinh cũng buồn bực.
Đại trưởng lão lướt qua hang động lớn, chui vào một hang động hẹp rồi rẽ ngang rẽ dọc mấy lần. Chỉ chốc lát sau, nàng đã đứng trước một bức tường ngọc.
Sau khi ổn định thân hình, nàng mới khẽ gọi: “Phụ thân”
“Tử Ngọc, có chuyện gì không?” Một giọng nói nhẹ nghe có vẻ rất mệt mỏi nhưng vẫn ẩn chứa sự trang nghiêm truyền đến từ sau bức tường ngọc.
“Đá Minh Huyết vỡ rồi” Tử Ngọc bình tĩnh nói.
“Vỡ thì vỡ, chất liệu của đá Minh Huyết rất yếu, lơ là một tí là làm vỡ ngay. Sử dụng bao năm rồi, rơi vỡ cũng là chuyện bình thường, để hôm nào phụ thân lại tạo một khối khác cho con” Giọng nói kia vẫn thản nhiên vì không để chuyện đó trong lòng.
Nghe thế, Tử Ngọc hơi nhăn mày rồi nói tiếp: “Đá Minh Huyết không bị rơi vỡ”
“Ồ? Vậy sao nó lại vỡ?” Giọng nói kia tỏ ra kỳ lạ.
“Hôm nay Điêu Viễn dẫn một người ngoại tộc về, đồng thời bảo rằng hắn có huyết thống của tộc ta, cho nên con mới tổ chức nghi thức tịnh huyết sớm. Nào ngờ hắn vừa nhỏ máu thì đá Minh Huyết đã đổi sang màu đỏ tươi rồi vỡ nát…” Tử Ngọc kể lại chuyện xảy ra trong nghi thức tịnh huyết.
“Đá Minh Huyết vỡ nát trong nghi thức tịnh huyết ư?” Giọng nói kia trở nên nghiêm túc hơn: “Huyết thống của một người ngoại tộc lại có thể làm vỡ đá Minh Huyết!”
“Điều đó nghĩa là sao?” Tử Ngọc lấy làm lạ.
“Nghĩa là huyết thống của tên đó không chỉ là thập phẩm!” Giọng nói kia không còn vẻ mệt mỏi mà trở nên hưng phấn.
Tử Ngọc vẫn khó hiểu: “Không chỉ thập phẩm là sao? Phụ thân, chẳng phải người đã nói huyết thống của tộc Xi Vưu ta chỉ có chín cấp thôi sao?”
“Ha ha, đối với các con thì đúng là chín cấp. Người tộc Xi Vưu trên thế giới này chỉ đạt cao lắm là cửu phẩm, bởi vì… huyết thống của người bị lưu đày như chúng ta không tinh khiết là bao” Giọng nói kia trở nên bất đắc dĩ.
Huyết thống là thứ được kế thừa từ cha mẹ, tổ tiên.
Hầu hết người tộc Xi Vưu trên thế giới này đều được kế thừa huyết thống từ những người bị lưu đày của tộc Xi Vưu.
Phụ thân của Tử Ngọc chính là một người bị lưu đày từ thế giới mẹ nên huyết thống của Tử Ngọc tinh khiết hơn những người cùng tộc khác nhiều!
Thế nhưng, nếu nàng kết hôn với một người khác trong tộc Xi Vưu thì huyết thống của con cái sẽ bị yếu dần.
Tuy thỉnh thoảng sẽ có kỳ tích xuất hiện, vẫn có khả năng con cái của Tử Ngọc sẽ có huyết thống trội hơn mẹ nó, song khả năng ấy là quá nhỏ.
“Khối đá Minh Huyết mà ta ban cho con chỉ có thể kiểm tra ra huyết thống từ thập phẩm trở xuống, bởi vì thập phẩm đã là dư dả với bọn con rồi. Không ngờ lại có người làm đá Minh Huyết vỡ vụn. Ta muốn đi gặp người đó” Giọng nói kia bình tĩnh lên tiếng.
Tử Ngọc bỗng nhướng mày: “Phụ thân muốn xuất quan ạ?”
Giọng nói phía sau tường ngọc im lặng một lát mới cười khẽ: “Những người bị lưu đày như chúng ta đều trúng nguyền rủa của cổ thần hỗn độn, phải trốn trong cốt tháp mới giữ được cái mạng, bế quan cũng chỉ là một cái cớ mà thôi…”
“Ầm ầm ầm ầm…”
Mặt ngoài của tường ngọc không ngừng rạn nứt ra xung quanh, sau đó bức tường nhanh chóng sụp xuống, một người đàn ông trung niên gầy gò xuất hiện sau tường ngọc. Ông có đôi mắt trầm lặng nhưng lại mang đậm nét mệt mỏi, mặt mày trông hơi giống Tử Ngọc.
Tử Ngọc ngẩn ra khi thấy gương mặt phụ thân mình.
Suốt nhiều năm qua, nàng chưa từng được thấy mặt của phụ thân.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Từ lúc có thể nhớ chuyện đến nay, nàng chỉ biết phụ thân mình ở phía sau tường ngọc này thôi.
Thế nhưng nàng vĩnh viễn chỉ có thể nghe giọng phụ thân chứ không được gặp mặt, phụ thân vẫn ở yên sau tường ngọc ngay cả khi mẫu thân qua đời.
Những người bị lưu đày khác trong cốt tháp cũng đều muốn phong ấn bản thân trong tường ngọc như ông nên hiếm khi lộ mặt.
Hồi trước tộc Xi Vưu từng gặp phải nguy cơ sống còn, sau đó một người bị lưu đày ở ẩn trong cốt tháp đã rời khỏi tường ngọc để cứu giúp.
Tử Ngọc nhớ, người bị lưu đày đó đã thể hiện sức mạnh không tưởng, chỉ nháy mắt mà đã biến mấy trăm người của tộc Hiên Viên thành mảnh vụn, đồng thời hóa giải nguy cơ của bộ tộc Xi Vưu.
Điều đó chứng minh không phải phụ thân không thể, mà là không muốn rời khỏi tường ngọc.
Trong lòng Tử Ngọc luôn canh cánh về chuyện này, dẫu sao nàng vẫn chưa biết phụ thân mình trông thế nào dù đã trưởng thành.
Nàng tuyệt đối không ngờ rằng phụ thân sẽ rời khỏi tường ngọc vì La Chinh làm vỡ đá Minh Huyết!
Trong phút chốc, nàng đứng sững tại chỗ, ngơ ngác nhìn gương mặt xa lạ trước mắt mình.
Người đàn ông trung niên nở nụ cười bất đắc dĩ, bước đến vuốt ve gương mặt trắng nõn và vô cùng mịn màng của nàng, đồng thời nói với vẻ thản nhiên: “Không phải ta không muốn rời khỏi tường ngọc. Mà là, người bị lưu đày như chúng ta luôn bị lời nguyền của cổ thần hỗn độn giày vò nên chỉ có thể cố gắng cuộn mình trong không gian hẹp này thôi…”
“Vâng” Tử Ngọc chớp mắt, tuy gương mặt phụ thân trông xa lạ nhưng giọng nói vẫn rất quen thuộc.
Dù sao ông cũng là phụ thân của nàng, do bất đắc dĩ nên mới bị nhốt trong thế giới này. Tử Ngọc nghĩ đến đây bèn thấy thoải mái hơn, kế đó dẫn ông đi gặp La Chinh.