Chiếc thuyền chiến màu đen này dừng lại trước mặt La Chinh, một võ giả Thánh tộc đứng ngay trước mũi thuyềnMặc dù võ giả này chỉ có tu vi Thần Biến Cảnh, nhưng khi đối diện với La Chinh, gã vẫn tỏ vẻ bề trên nhìn xuống, khí thế bức người.
“Các hạ tới lãnh địa của Thánh tộc ta là để ‘đầu hàng’ ư?” Võ giả Thánh tộc nhìn chằm chằm La Chinh hỏi.
Thực ra võ giả Thánh tộc tỏ thái độ như vậy là vì La Chinh có tu vi Giới Chủ, nếu La Chinh chỉ là võ giả Hóa Thần Tam Biến, hay thậm chí là Sinh Tử Cảnh thì e rằng bọn họ sẽ trực tiếp ra tay giết hắn luôn. Trong con mắt người Thánh tộc, sinh linh của vũ trụ Đại Diễn chẳng khác gì đám “heo chó” cả.
“Quả nhiên là người Thánh tộc…” Nhìn võ giả Thánh tộc kia, La Chinh khẽ híp mắt. Dựa theo lời của gã, La Chinh có thể nắm bắt được một vài tin tức.
Lãnh địa của Thánh tộc, vậy tức là Đại Giới này đã bị Thánh tộc xâm chiếm.
Đầu hàng…
Có nghĩa là trong Nhân tộc có Giới Chủ đã lựa chọn phản bội.
Từ xưa đến nay, trong xã hội loài người không hề thiếu những kẻ phản bội. Một số võ giả lựa chọn đầu hàng Thánh tộc để sống sót cũng chẳng phải là điều không thể xảy ra.
“Các hạ tới đầu hàng ư?” Võ giả Thánh tộc kia hỏi lại.
Mấy võ giả Thánh tộc khác cũng ngầm tỏ ra cảnh giác, nếu tên này không phải tới để đầu hàng thì e rằng bọn họ phải ra tay thật rồi.
Chỉ có điều, các võ giả Thánh tộc cũng khá tự tin vào thực lực của bản thân. Huống hồ bảy người họ còn là võ giả Thần Biến Cảnh cấp cao. Nhóm bọn họ đã sớm có một bộ chiến thuật hoàn chỉnh, tự tin rằng bọn họ có thể liên thủ áp chế được một vị Giới Chủ.
Càng đừng nói đến việc nơi này cách đại bản doanh của bọn họ không xa, cho dù thực sự không địch nổi thì vẫn tự tin rằng có thể chạy thoát khỏi La Chinh.
Nghe thấy lời chất vấn của võ giả Thánh tộc, La Chinh bèn khẽ nở nụ cười, cơ thể lơ lửng giữa không trung. Khuôn mặt hắn vẫn nguyên nét cười thong dong, từ từ di chuyển tới chỗ chiếc thuyền chiến màu đen kia, đồng thời mở miệng nói: “Nếu ta muốn đầu hàng, không biết Thánh tộc có bằng lòng thu nhận hay không?”
Nghe La Chinh nói vậy, ánh mắt đám võ giả Thánh tộc bỗng sáng lên.
Thắng bại của trận chiến giữa hai vũ trụ được quyết định bởi các Thiên Tôn và thần tối cao.
Thế nhưng điều đó không có nghĩa là võ giả tầng chót không có bất cứ tác dụng nào.
Nếu Thánh tộc muốn nắm giữ toàn bộ vũ trụ thì cần một số lượng lớn các Giới Chủ, từng chút từng chút củng cố Đại Giới mà bọn họ đã chiếm được.
Vũ trụ Đại Diễn quả thực là quá lớn. Trước chưa nói đến thực lực, chỉ riêng số lượng người của vũ trụ Đại Diễn cũng tương đương với toàn bộ Thánh tộc rồi. Thế nên việc Thánh tộc muốn chiếm lấy toàn bộ vũ trụ Đại Diễn vẫn là một chuyện khá phiền toái.
Bởi vì thiếu người.
Tháng này bọn họ đã chiếm được mười hai Đại Giới, nhưng Thánh tộc không thể phân chia binh lính luôn trấn thủ ở các Đại Giới đã bị chiếm. Chỉ vẻn vẹn một tháng sau, Nhân tộc lại tránh khỏi đội chủ lực của quân Thánh tộc để chiếm lại mười Đại Giới.
Hai bên cứ giằng co mãi như thế, ngươi nghỉ thì ta đánh, ngươi đánh thì ta nghỉ khiến cho Thánh tộc phiền não vô cùng.
Một mặt, Thánh tộc điều động người từ vũ trụ Đại Cực, mặt khác lại “chiêu hàng” võ giả Nhân tộc, lợi dụng sức kêu gọi của Giới Chủ Nhân tộc gia nhập vào Thánh tộc để củng cố Đại Giới mà bọn họ đã chiếm được.
Nếu tiểu đội Thánh tộc này có thể chiêu hàng được một vị Giới Chủ Nhân tộc, bọn họ sẽ được trọng thưởng.
“Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nói cho cùng Thánh tộc ta sẽ là chủ nhân của thế giới này, nếu ngươi có thể vứt bỏ chủng tộc của mình thì đương nhiên là có thể trở thành một thành viên của Thánh tộc chúng ta” Võ giả Thánh tộc cười nói, thậm chí thái độ cũng thân thiện hơn vài phần.
Nhân loại nương nhờ vào Thánh tộc được nhận đãi ngộ không tệ. Thậm chí còn có thể trở thành một tên thủ lĩnh nho nhỏ trong Thánh tộc nữa.
Dù là ở đâu thì kẻ mạnh cũng đều rất hiếm hoi, đặc biệt là trong trận chiến giữa hai vũ trụ. Đừng chỉ nhìn số Giới Chủ giữa hai bên đều có hơn mấy trăm nghìn người, thế nhưng võ giả dưới cấp Giới Chủ đều phải đếm bằng triệu…
Mấu chốt là sau khi gia nhập vào Thánh tộc, bọn họ sẽ bị Thánh tộc gieo vào người một thứ có tên là “trùng Diệt Tâm”. Thánh tộc không sợ đám nhân loại này sẽ phản bội cũng bởi lẽ kết quả của phản bội chỉ có một, đó chính là sẽ chết cực kỳ thê thảm.
Lúc này, đám võ giả Thánh tộc kia đã cơ bản xác định được rằng vị Giới Chủ này tới để đầu hàng. Sau khi bọn họ đưa vị Giới Chủ này về sẽ có thể nhận được một phần thưởng hậu hĩnh.
Không ngờ La Chinh lại mở miệng hỏi tiếp: “Nếu như ta tới không phải để đầu hàng thì sao?”
Lời này truyền vào tai của võ giả Thánh tộc kia khiển gã hơi ngẩn người ra, con mắt đầy ý cười kia bất chợt trở nên lạnh lùng: “Các hạ đang nói đùa sao? Nếu không gia nhập vào Thánh tộc ta, các hạ dám xâm nhập vào nơi này là tự tìm đến cái chết đó”
“Trả lời đúng rồi, quả thực là ta đến để chịu chết đây”
La Chinh vừa dứt lời, cơ thể đã nhoáng cái đi đến trước mặt võ giả Thánh tộc, bất thình lình tung ra một chưởng.
Hiển nhiên là không thể coi thường sức mạnh trong một chưởng này của La Chinh, nhưng những võ giả Thánh tộc kia vốn đang vô cùng cảnh giác nên cũng phản ứng lại rất nhanh. Chớp mắt một cái, bảy vị võ giả Thánh tộc đã tản ra xung quanh…
“Ầm…”
Một tiếng nổ lớn vang lên, chiếc thuyền chiến màu đen đã nổ tung, biến thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống.
Ngay lúc này, bảy vị võ giả Thánh tộc kia liền tạo thành một vòng tròn bao vây lấy La Chinh.
“Xông lên!”
Không thể không thừa nhận, thực lực tổng hợp của võ giả Thánh tộc quả thực mạnh hơn võ giả vũ trụ Đại Diễn một tầng.
Trong đó ẩn chứa một vài nguyên nhân.
Vũ trụ Đại Cực là một vũ trụ bình thường, không hề tồn tại thứ gọi là diễn kỷ. Bởi vì Mục Hải Cực – người xây dựng nên vũ trụ Đại Cực không cần kéo dài hơi tàn như La Tiêu.
Còn La Tiêu, để giữ cho chân nguyên trong vũ trụ không trôi đi hoàn toàn nên bèn lần lượt hủy diệt Thiên Đạo rồi lại xây dựng lên cái mới. Bởi vậy, ông vẫn luôn giữ được lượng lớn chân nguyên chảy trong vũ trụ, đồng thời bảo vệ được sự sống của toàn bộ vũ trụ Đại Diễn.
Nhưng vấn đề kèm theo đó chính là sau khi kết thúc một diễn kỷ, sẽ dẫn tới một lần hủy diệt lớn của toàn vũ trụ, khiến cho một vài truyền thừa viễn cổ bị thất lạc, bị tuyệt tích. Thế nên cứ cách ba tỉ sáu trăm nghìn năm, vũ trụ này sẽ phát triển lại từ đầu một lần.
Vũ trụ Đại Cực không hề tồn tại vấn đề này. Quá trình phát triển của cả vũ trụ nối liền nhau, trong đó có nhiều truyền thừa kéo dài từ khi xây dựng nên vũ trụ Đại Cực tới nay. Cho dù là so về lĩnh ngộ quy tắc hay là sự phát triển của toàn vũ trụ thì vũ trụ Đại Cực đều hơn xa vũ trụ Đại Diễn.
Thế nên võ giả cùng cảnh giới trong vũ trụ Đại Cực hầu như đều mạnh hơn so với võ giả của vũ trụ Đại Diễn một chút.
Đó là lý do vì sao mà khi bảy vị võ giả Thần Biến Cảnh đối mặt với một vị Giới Chủ không hề chạy trốn thục mạng mà lại có can đảm vây công La Chinh. Bọn họ cho rằng bảy người liên hợp lại đủ để bao vây, thậm chí là giết chết vị Giới Chủ này.
Nếu là Giới Chủ bình thường, e rằng thực sự không phải là đối thủ của bảy người.
Đáng tiếc người bọn họ gặp phải là La Chinh – một hạt giống đã trưởng thành, mang trong mình vô số tâm huyết của La Tiêu.
Hạt giống này không chỉ gánh vác số mệnh cứu lấy vũ trụ Đại Diễn, thậm chí còn khuấy động lên cả vũng nước tù trong Thần Vực, mang theo một kế hoạch động trời của La Tiêu.
Trong lúc bao vây lấy La Chinh, ba võ giả Thánh tộc bèn ra tay cùng lúc.
“Tâm Ma Nguyên Linh!”
Con mắt của ba võ giả Thánh tộc lần lượt tối lại, khi bọn họ đồng loạt hô lên, âm thanh kia dường như toát ra một luồng ma tính, trực tiếp công kích linh hồn của La Chinh, khiến tinh thần của hắn bắt đầu rối loạn.
Thánh tộc độc chiếm cả vũ trụ Đại Cực, toàn bộ vũ trụ đều có trật tự rõ ràng. Bọn họ có đủ thời gian và phương pháp để huấn luyện các võ giả trong tộc trở thành những binh lính phối hợp ăn ý với nhau chứ không đơn thuần chỉ là một võ giả thông thường.
Còn vũ trụ Đại Diễn lại có rất nhiều thế lực, chủng tộc cũng đa dạng phức tạp. Về cơ bản, các võ giả đều chiến đấu độc lập. Cho dù có một vài thế lực mở rộng phương pháp tấn công bằng số đông, nhưng tới cảnh giới Thần Biến Cảnh hay Giới Chủ, phương pháp này chẳng đáng xem trọng nữa.
So ra, võ giả của vũ trụ Đại Diễn có vẻ không đoàn kết cho lắm…
Dưới ánh nhìn của ba người, tinh thần La Chinh có phần xao động, một vài cảm xúc tiêu cực bắt đầu trồi lên.
Có điều cảm giác nhiễu loạn ấy chỉ diễn ra trong chớp mắt, sau đó khuôn mặt của La Chinh lại hiện lên một nụ cười thong dong.
Sau khi rời khỏi Trấn Hồn Nhai, hắn từng tiến vào tháp tu luyện bản tâm, cũng từng chịu sự giày vò của tâm ma trong bảy mươi bảy tầng của tháp ấy. Vì vậy thuật nhiễu loạn tinh thần của ba võ giả Thần Biến Cảnh trước mặt cũng chỉ bằng tâm ma ở tầng ba mươi gì đó thôi, căn bản không thể khiến cho tâm cảnh của hắn bị dao động.
“Thánh tộc… cũng chỉ có chút bản lĩnh đó mà thôi”
Sau khi bước ra một bước, La Chinh không để cho bọn họ có cơ hội chạy thoát, ngón trỏ thanh mảnh khẽ phất qua trán của một gã Thánh tộc.
Con ngươi của võ giả Thánh tộc bỗng trợn trừng, ánh mắt ngập tràn khó tin nhìn La Chinh. Cơ thể gã mềm oặt rơi xuống dưới, cho đến khi cơ thể chạm tới mặt đất, ánh mắt vẫn cực kỳ không cam lòng ngước nhìn La Chinh trên không trung.
Chỉ một cái phất tay nhẹ nhàng, xương cốt của võ giả Thánh tộc này đã hoàn toàn vỡ vụn. Sức mạnh ấy khuấy nát bộ não của gã, làm linh hồn gã tiêu tán chỉ trong chớp mắt.