Quái vật đầu to trên đĩa tròn đã bị dọn dẹp bảy tám phần, xa xa chỉ còn ba bốn con du đãng không mục tiêuLa Chinh bèn xách trường thương chạy thẳng tới…
Ngay lập tức, ở phía xa lóe lên vài đường thương màu bạc, sau đó mấy con quái vật đầu to còn sống cũng bị đánh chết.
La Chinh đã xách trường thương lững thững đi đến, hờ hững nhìn mọi người. Hắn nghiêng đầu, há miệng ra.
“Ọc ọc…”
Thân thể của Quỷ Quyệt từ tai mắt miệng mũi của La Chinh không ngừng chảy ra ồ ạt, hội tụ thành hình dáng một người.
Lúc trước con Quỷ Quyệt này chỉ là một hình người trừu tượng, nhất là gương mặt cực kỳ quái dị, bây giờ thì khác, mỗi một chi tiết trên người nó đều đã hiện ra rõ ràng, dung mạo cực kỳ anh tuấn, giống y như đúc bức tượng đồng xanh bên bờ ao.
Hai mắt La Chinh nhắm chặt một lúc, khi mở ra giống như có ánh sáng lóe lên bên trong, khóe miệng cong lên nở nụ cười với mọi người.
“La Chinh!”
“Ngươi không sao chứ?”
“Quá tốt rồi…”
Sau khi giải quyết những con quái vật kia, bọn họ còn đang suy nghĩ phải làm thế nào để liên hệ được với Quỷ Quyệt, bảo Quỷ Quyệt rời khỏi thân thể La Chinh. Không ngờ Quỷ Quyệt lại trực tiếp rời khỏi thân thể La Chinh.
“Yên tâm, không sao cả, vị Thiên Truyền tiền bối này chính là đồng tộc với chúng ta, sao có thể tổn thương ta được chứ” La Chinh cười nói.
“Tên hắn là Thiên Truyền à?” Nữ Oa hỏi.
“Hắn đến từ đâu?” Phục Hy cũng truy hỏi.
“Vì sao phải nhập vào người ngươi… Chít!” Thắng Thiên Thử Vương nói.
Trong lòng bọn họ cất giấu vô số câu hỏi…
Nghe thấy bọn họ mồm năm miệng người truy hỏi, La Chinh bật cười, đối mặt với Quỷ Quyệt, trong cơ thể phát ra một âm thanh hợp xướng: “Thiên Truyền tiền bối, tại hạ có rất nhiều thắc mắc, có thể thỉnh giáo tiền bối được không?”
Thiên Truyền lạnh nhạt nhìn La Chinh: “Ta đã trả thân thể lại cho ngươi, các ngươi có thể rời đi”
Nói xong hắn ta chỉ vào người La Chinh, tất cả áo giáp dán vào bên ngoài thân thể La Chinh đều tróc ra, trường thương đã bị rút ra khỏi tay La Chinh.
Thiên Truyền đã hoàn toàn thức tỉnh, đây là lần đầu tiên hắn ta thành công trong vô số năm tháng dài đằng đẵng kia.
Hai trăm người bị mắc kẹt ở con đường Than Khóc, liên tục thử nghiệm, phàm là người đi ngang qua đều sẽ bị bọn họ nhập vào người, bất kể gian khổ đến đâu cũng phải tới nơi này…
Hôm nay cuối cùng cũng thành công, thật ra thì trong lòng Thiên Truyền cũng vô cùng hưng phấn, nhưng hắn ta không hề biểu lộ chút cảm xúc nào ra ngoài.
“Thiên Truyền tiền bối xuất thân từ Nhân Linh Môn đúng không? Nhân tộc chúng ta cũng có thể coi là một hậu duệ của Nhân Linh Môn, nếu có gì có thể giúp được Thiên Truyền tiền bối, xin tiền bối cứ việc căn dặn, cần gì phải tỏ ra xa cách từ chối” La Chinh kiên nhẫn nói.
Với tính cách của La Chinh thì hắn không muốn cưỡng ép lấy được câu trả lời từ trên người người khác, nhưng hắn cũng biết vất vả lắm mới gặp được một Nhân Linh, loại cơ hội nghìn năm có một này, sao hắn có thể bằng lòng dễ dàng rời đi.
Thiên Truyền hờ hững nhìn La Chinh, biểu cảm trên mặt hơi biến đổi, trong mắt hơi có vẻ chế giễu: “Thân xác của ngươi rất tốt, nhưng tác dụng lớn nhất vẫn là giúp ta tiếp xúc với ánh sáng Phá Diệt, giết chết những con Quỷ Quyệt kia để ta thức tỉnh, còn tác dụng khác…” Hắn ta vừa nói vừa lắc đầu: “Các ngươi đi đi, những chuyện này vốn không liên quan đến các ngươi”
Ánh sáng Phá Diệt mà Thiên Truyền nói đến chính là năng lượng màu bạc trên áo giáp và trường thương.
Ánh sáng Phá Diệt cực kỳ khắc chế Quỷ Quyệt, nhưng bây giờ Thiên Truyền cũng là Quỷ Quyệt nên đương nhiên không thể tiếp xúc trực tiếp, cho nên cần dựa vào thân xác của một người.
Mà lúc Thiên Truyền chọn lựa thân xác, trong tiềm thức sẽ chọn những tồn tại cường đại.
Bây giờ Thiên Truyền đã thức tỉnh, thân xác của La Chinh đương nhiên mất đi tác dụng.
Ở trong mắt hắn ta, những Bất Hủ cảnh như La Chinh, Nữ Oa, Phục Hy coi như là thế giới thứ cấp, bất kể là thực lực hay giới hạn trời sinh đều không đủ tư cách tham dự.
“Tại hạ dù gì cũng đã giúp Thiên Truyền tiền bối ngài thức tỉnh, ta không cần thù lao, chỉ muốn hiểu rõ một vài chuyện mà thôi” La Chinh tiếp tục mặt dày nói.
Mặc dù Thiên Truyền tỏ ra cao cao tại thượng nhưng cũng không khó nói chuyện, hắn ta có vẻ bất lực nhún vai: “Vậy ngươi hỏi đi”
“Tiền bối, nơi này chính là Ngọc Thanh Thiên?” La Chinh hỏi.
“Ngọc Thanh Thiên…” Thiên Truyền gật đầu: “Coi như là vậy đi. Nhưng đây chẳng qua chỉ là một đài Thanh Thiên nho nhỏ thôi. Trong Ngọc Thanh Thiên có không ít đài Thanh Thiên, đài Thanh Thiên chính ở đằng kia, lớn hơn đài Thanh Thiên dưới chân chúng ta trăm nghìn lần, nghiêm chỉnh mà nói nơi đó mới tính là Ngọc Thanh Thiên”
Thiên Truyền đưa tay chỉ ra xa.
La Chinh nhìn sang theo hướng tay hắn ta chỉ, xa xa thấy một vùng ánh sao rậm rạp chằng chịt, căn bản không thấy rõ.
Lời Thiên Truyền tiền bối nói cũng không khác lắm so với suy đoán của Nữ Oa trước đây, nơi này chỉ là một nhánh nhỏ của Ngọc Thanh Thiên.
“Tiền bối thuộc văn minh Khoảnh Khắc?” La Chinh lại hỏi.
“Văn minh Khoảnh Khắc?” Hiển nhiên Thiên Truyền thấy khó hiểu với từ này.
Sau khi suy nghĩ một lúc, La Chinh giải thích: “Văn minh đầu tiên tồn tại bên trong toàn bộ Hỗn Độn, có lẽ là văn minh xây dựng lên Hỗn Độn này”
Hắn hỏi như vậy thì Thiên Truyền hiểu, hắn ta khẽ mỉm cười: “Văn minh Khoảnh Khắc theo lý giải của các ngươi chắc hẳn là chỉ bọn ta, hoặc có thể nói là hai trăm người bọn ta, bởi vì thế giới Hỗn Độn trong miệng ngươi chính là do bọn ta xây dựng lên”
“Thế giới Hỗn Độn thật sự đúng là do các người xây dựng!”
Mặc dù trong lòng La Chinh đã có phỏng đoán trước, nhưng không ngờ Thiên Truyền lại trực tiếp thừa nhận.
“Đương nhiên rồi” Thiên Truyền lộ ra vẻ thương cảm: “Thế giới thứ cấp Ất Đinh số một trăm mười ba, cũng là thế giới thứ cấp cuối cùng mà bọn ta xây dựng lên, cũng chấm dứt từ đây”
Có lẽ là La Chinh hỏi trúng vấn đề, Thiên Truyền lần lượt nói rõ lai lịch của mình. Hai trăm con Quỷ Quyệt kia chính là người kiến tạo trong Nhân Linh Môn, từng lần lượt xây dựng lên các thế giới thứ cấp, không ngừng không nghỉ, chưa từng gián đoạn…
Ai ngờ đâu tranh đấu bên trong Tứ Linh Môn lại cuốn lên đầu bọn họ.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Sau khi xây dựng xong thế giới Hỗn Độn, bọn họ đã định tiến hành khởi động lại thế giới thứ cấp Ất Đinh số một trăm mười ba, sau đó thế giới thứ cấp Ất Đinh số một trăm mười ba sẽ tự mình vận hành.
Nhưng ngay một ngày trước khi bọn họ định khởi động lại, trên đài Thanh Thiên này lại bốc lên từng luồng chất độc vô hình. Dưới tình huống chẳng biết gì, hai trăm người không một ai may mắn tránh khỏi, đều bị độc chết.
Sinh linh ở thế giới chủ sau khi chết đi ở thế giới thứ cấp sẽ hóa thân thành Quỷ Quyệt, không bao giờ chết, không bao giờ diệt…
Những Quỷ Quyệt này đều ngây ngốc mà sống, du đãng dựa theo ý thức còn sót lại.
Nhưng trong lòng bọn họ đều có chấp niệm của bản thân mình, một khi chấp niệm hoàn thành, sau đó Quỷ Quyệt sẽ thức tỉnh, trở thành loại thức tỉnh.
Đài Thanh Thiên này chính là nơi ở của hai trăm người kiến tạo trong Nhân Linh Môn, bọn họ bị kẹt ở con đường Than Khóc, chấp niệm chính là trở lại nơi này, bọn họ sẽ “thức tỉnh” hoàn chỉnh một lần, hoàn toàn khôi phục ý thức của bản thân.
Sau khi khôi phục ý thức của mình, những người kiến tạo này sẽ điều tra năm đó có chuyện gì xảy ra, tại sao những người kiến tạo như bọn họ lại bị xóa sổ trong chớp mắt, kẻ xóa sổ bọn họ là ai?
Đáng tiếc là, những người kiến tạo này căn bản không có cơ hội thoát ra đã bị những con quái vật đầu to kia nhai nuốt ăn sạch không còn một mống.
Không lâu sau, bọn họ lại một lần nữa sống lại ở con đường Than Khóc.
Thế nhưng lần này cuối cùng cũng thành công.