Sắc mặt mọi người đều thay đổi, ngẩng đầu nhìn lên. Một vết nứt được sinh ra, một bóng người đen sì liền xuất hiện. Toàn thân người này mọc đầy gai ngược, lởm chởm“Là Đại Vu”
“Tu vi tương đương với Giới Chủ”
“La Chinh, mau kích hoạt cái thứ quái quỷ kia của ngươi đi, đưa chúng ta rời khỏi đây!” Liệt Thiên Hàn gào lên.
“Ta đã nói rồi, không tên nào có thể chạy thoát được. Nằm mơ đi!” Gã Đại Vu kia cầm thanh cốt trượng lên quơ xung quanh. Từng luồng sương mù màu đen vòng quanh cốt trượng, lao thẳng đến đám người La Chinh rồi lập tức chui vào trái tim của tám người: “Ha ha, các ngươi thử chạy đi. Đến lúc đó, tim của các ngươi sẽ nổ tung”
Đây chính là lời nguyền Lưới Khói Khóa Tim của Vu tộc thượng cổ. Trừ phi giết chết người tung ra lời nguyền, nếu không thì không ai có thể thoát khỏi luồng sương mù màu đen này. Từ đó có thể thấy, công dụng của nó giống như Tuyệt Mệnh Loạn Đấu.
Nhưng điều này cũng còn phụ thuộc vào thực lực người tung ra lời nguyền. Rõ ràng gã Đại Vu này cho rằng mình có đủ thực lực để áp đảo tám vị Đạo Tử này.
“Giải quyết gã trước rồi nói. Những người khác rời khỏi Vân Điện!” Ánh sáng lấp lóe dưới chân Hoa Thiên Mệnh, bóng người hắn nhanh chóng lao lên, Đằng Xà Kiếm cũng xuất hiện trong tay.
Hôm nay có rất nhiều võ giả đến Vân Điện làm khách. Bọn họ thật sự không ngờ bản thân lại bị cuốn vào cuộc đấu có trình độ này nên nhất thời đều bối rối, luống cuống, thậm chí còn quên mất việc chạy trốn.
Lúc này, lời của Hoa Thiên Mệnh đã thức tỉnh bọn họ. Đám võ giả này vội vàng chạy trốn.
Gã Đại Vu kia hình như cũng không quan tâm đến các võ giả tầm thường này mà chỉ tập trung vào tám Đạo Tử.
“Tạm thời phân tán đám người trong Vân Điện, sau đó đưa Niệm Nhi rời khỏi Vân Điện trước” La Chinh dặn dò.
Hoa Thiên Mệnh xông lên, La Chinh cũng đi theo.
Cùng lúc đó, Cơ Lạc Tuyết, Khổ Đăng và Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu đều thi triển thủ đoạn của riêng mình.
Hiên Viên Thần Phong và Liệt Thiên Hàn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì đành cắn răng nghênh chiến.
Mặc dù tu vi của tám vị Đạo Tử chỉ là Thần Cực Cảnh, nhưng cũng không phải không có khả năng vượt cấp để đánh bại võ giả Thần Biến Cảnh.
Mặc dù gã Đại Vu này có tu vi ngang với Giới Chủ, nhưng tám người liên thủ lại với nhau thì chưa hẳn không thể chiến một trận.
Một luồng ánh sáng lập tức tràn khắp toàn thân gã Đại Vu. Bóng dáng Hoa Thiên Mệnh đồng thời xuất hiện ở cuối tia sáng, tốc độ lóe lên nhanh như chớp, Đằng Xà Kiếm trong tay hắn cũng được đâm ra nhanh chóng.
“Ha ha, không hổ là Đạo Tử” Gã Đại Vu kia cười lạnh, cốt trượng trong tay nhẹ nhàng điểm một cái. Cốt trượng bạch ngọc đột nhiên rung lên, quỷ trảo màu đen hình thành, bất ngờ chộp vào Đằng Xà Kiếm.
“Keng”
Không biết quỷ trảo màu đen kia được làm từ vật gì mà ngay cả Đằng Xà Kiếm cũng không thể chém đứt. Quỷ trảo cứ thế vung ra, ép Hoa Thiên Mệnh phải lui về.
“Chết đi!” Cốt trượng của gã Đại Vu xoay một vòng, mũi trượng xuất hiện bóng dáng một con côn trùng màu đen, lướt qua mặt Hoa Thiên Mệnh. Nếu bị một kích trí mạng này của Vu tộc điểm trúng thì lập tức mất mạng ngay. Đây là một thủ đoạn lấy đi sinh mệnh cực kỳ bá đạo của Vu tộc thượng cổ.
“Nằm mơ!”
La Chinh lao đến, tất cả lực vảy rồng đều được kích hoạt. Lúc này, hắn giống như một con thú hoang cổ. Cú va chạm này, cho dù là Giới Chủ cũng không thể dùng cơ thể để đối chọi lại được chứ huống chi Vu tộc thượng cổ còn không giỏi sử dụng cơ thể để nghênh chiến.
Gã Đại Vu kia chỉ có thể từ bỏ việc giết chết Hoa Thiên Mệnh. Sau khi vung cốt trượng, rất nhiều quỷ trảo màu đen xuất hiện trong sương mù. Trong đó có hai quỷ trảo hóa thành nắm đấm, đấm vào mặt La Chinh.
“Bụp, bụp!”
Hai tiếng trầm đục vang lên. Hai quỷ trảo bị La Chinh đập thành khói đen, nhưng sức mạnh trong quỷ trảo lại vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn. Sau cú va chạm, La Chinh cũng bay ngược ra ngoài.
Ngay sau đó, Cơ Lạc Tuyết, Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu và Hiên Viên Thần Phong cũng đã thi triển thủ đoạn của mình, phát động đợt tấn công thứ nhất.
Quân tử nhận ra nguy hiểm sẽ rời đi ngay. Mặc dù bọn họ hy vọng có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng đang bị lời nguyền Lưới Khói Khóa Tim khóa chặt nên chỉ có thể giết chết gã Đại Vu này trước mà thôi.
“Ầm…”
Vân Điện đang lơ lửng trên không trung bỗng nhiên chấn động dữ dội.
Mặc dù bọn họ đều tập trung công kích vào người Đại Vu, nhưng uy lực phát ra vẫn quá mức khổng lồ. Dù sao Vân Điện cũng không chịu nổi sức mạnh kinh khủng như thế.
Hiên Viên Thần Phong đâm một thương về phía gã Đại Vu kia nhưng thất bại. Chính ánh thương bắn ra đã khiến nóc cung điện bị lật tung, bắn thẳng về phía kết giới Ánh Nước Tràn Đầy.
Năm đó, Thôi Tà không thể làm gì được kết giới Ánh Nước Tràn Đầy, nhưng khi ánh thương của Hiên Viên Thần Phong phóng tới, gợn sóng của còn chưa kịp khuếch tán hết sức mạnh thì kết giới đã ầm ầm sụp đổ.