Thật ra, những đại năng Thần Hải Cảnh đó không phải không tin, mà chỉ cảm thấy khó có thể tiếp nhậnQuy tắc thời gian của tứ đại thần quốc được ghi lại trên vật tổ*. Đương nhiên, đây đều không phải là đồ vật chốn Hạ Giới mà được truyền từ Thượng Giới xuống thông qua con đường Nghịch Linh của Mật Giáo.
* Vật tổ hay còn được gọi là “đồ đằng” hoặc “tô tem”, là một vật biểu tượng cho tinh thần của một tập thể.
Tuy nhiên, vật tổ ghi lại quy tắc thời gian thì không bị cướp đoạt. So ra thì những vật tổ khác ghi lại quy tắc hệ Hỏa tầng ba, tầng bốn, rồi hệ Băng, hệ Kim, hệ Lôi thường bị cướp nhiều hơn!
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi quy tắc thời gian quá khó để lĩnh ngộ.
Chuyện trên Thượng Giới thì bọn họ không hiểu rõ lắm, bởi dù sao số lượng võ giả có thể lĩnh ngộ quy tắc thời gian trong cả tứ đại thần quốc cộng lại cũng không quá trăm người!
Giống như nữ võ giả Nguyệt Doanh đi theo Yến Vương kia, thiên phú khác của nàng cũng không mạnh, nhưng chính vì lĩnh ngộ quy tắc thời gian tầng thứ nhất thành thạo nên cũng đã đủ cho nàng đứng đầu đội ngũ thứ hai.
Thiên phú của Hỏa Doãn Nhi cũng đã đủ mạnh rồi, nhưng quan trọng là để hoàn toàn lĩnh ngộ được tầng thứ nhất của quy tắc thời gian thì nàng cũng phải mất tới bảy năm!
Nàng tu luyện đến Hư Kiếp Cảnh hậu kỳ đã tốn gần mười chín năm, nhưng chỉ riêng việc lĩnh ngộ quy tắc thời gian đã tốn mất bảy năm…
Bởi vì khó có thể lĩnh ngộ, hơn nữa thời gian lĩnh ngộ lại quá dài, cho nên rất nhiều võ giả đã kiên quyết từ bỏ việc lĩnh ngộ quy tắc thời gian dựa trên những vật tổ. Không ít võ giả cũng đã may mắn chạm được tới vật tổ có ghi quy tắc thời gian, nhưng lại phát hiện mình không có thiên phú ở phương diện này nên cũng đã từ bỏ.
Chính xác thì cái quy tắc thời gian này rất mạnh, nhưng lại tốn quá nhiều thời gian, đã thế lại khó lòng đạt được thành tựu nên đối với đại đa số các võ giả thì hơi vô ích.
Đương nhiên, trong đại lục thần quốc cũng có kẻ rất có nghị lực. Từng có một vị Hoàng tử của thần quốc Tinh Dã, là võ giả Chiếu Thần Cảnh có thiên phú cấp Thần, lại si mê với việc lĩnh ngộ quy tắc thời gian nên đã mất khoảng năm trăm sáu mươi ba năm mới lĩnh ngộ được sáu phần quy tắc thời gian tầng thứ nhất được ghi trên vật tổ!
Cũng bởi vì việc lĩnh ngộ quy tắc thời gian tốn quá nhiều thời gian nên người này chỉ sống đến hơn năm trăm năm, tu vi cũng chỉ gần đến Thần Đan Cảnh sơ kỳ, cuối cùng vì thọ nguyên hao hết mà chết.
Cho nên chỉ có hai loại người tu luyện quy tắc thời gian trên đại lục thần quốc này. Loại thứ nhất là võ giả có sức tiếp thu vô cùng mạnh mẽ với quy tắc thời gian. Cho dù trong thần quốc có nhiều thiên tài đến mấy thì số lượng những thiên tài này cũng ít đến đáng thương. Trong lớp trẻ bây giờ cũng chỉ có một mình Hỏa Doãn Nhi!
Loại còn lại là đại năng Thần Hải Cảnh.
Tu luyện đến cấp độ như bọn họ thì không có chuyện gì là không thể làm, nhưng họ lại không thể phi thăng lên Thượng Giới, nên cũng chỉ đành tu luyện các loại quy tắc, hoặc đi ra nước ngoài tìm kiếm di tích…
Thần Hải Cảnh có tuổi thọ rất dài nên dùng thời gian cả nghìn năm để lĩnh ngộ thì dù không tương thích với quy tắc thời gian lắm cũng có thể lĩnh ngộ được một chút.
Đây cũng là lý do vì sao những đại năng Thần Hải Cảnh kia khó có thể tiếp nhận chuyện La Chinh lại có thể lĩnh ngộ được trong thời gian ngắn như vậy.
La Chinh và Hỏa Doãn Nhi chỉ mới khai chiến được khoảng một nén nhang. Trong thời gian này, La Chinh đã có thể nâng tốc độ trôi của thời gian lên gấp mười lần?
Có thể yêu nghiệt như vậy ư?
Sau khi quái vật nhỏ bị người ta đánh thức thì cũng không ngủ tiếp nữa. Trước đây, nó không có hứng thú với những trận so đấu kiểu này, trừ phi là đại năng Thần Hải Cảnh gặp nhau thì có lẽ nó mới có hứng thú. Vậy nên trận so đấu giữa những võ giả Hư Kiếp Cảnh, căn bản nó không thèm liếc lấy một cái.
Tuy nhiên lúc này, trong cặp mắt đen vô cùng ma quỷ của hắn cũng lộ vẻ khác thường.
“Chậc chậc. Thiên phú này rất không bình thường. Nếu nuốt chửng ngươi, cướp thiên phú về tay thì chẳng phải ta…” Nghĩ đến đây, quái vật nhỏ bỗng nhiên lè lưỡi ra liếm chóp mũi mình.
Ngoài hai con mắt ra thì chiếc lưỡi của quái vật nhỏ cũng hết sức kỳ dị. Lưỡi hắn giống như lưỡi rắn, chính giữa xẻ đôi ra, hơn nữa lại rất dài, đầu lưỡi có thể vươn ra liếm đến tận mũi.
Thật ra quái vật nhỏ còn có một bí mật rất lớn, mà bí mật này vẫn luôn là tuyệt mật nằm sâu trong tứ đại thần quốc!
Quái vật nhỏ thích ăn sống não người. Hơn nữa, sau khi ăn sống thì có thể cướp thiên phú của đối phương, chiếm thành của riêng mình!
Rất nhiều đại năng Thần Hải Cảnh đều hiểu rất rõ bí mật trên người quái vật nhỏ. Thiên phú của quái vật nhỏ càng mạnh thì các võ giả cùng luận bàn với hắn càng được lợi, cũng rất dễ dàng đi vào trạng thái ngộ đạo, đột phá cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Mấy năm nay, tứ đại thần quốc cũng âm thầm lấy đi không ít thiên tài ở đội ngũ thứ hai ra để “hy sinh” cho quái vật nhỏ nuốt chửng.
Cho nên trong các võ phủ ở tứ đại thần quốc, thi thoảng sẽ có một hai thiên tài cấp Thần “mất tích”. Tuy nhiên đại lục thần quốc lớn như vậy, dăm ba thiên tài cấp Thần có vô tình mất tích thì thật sự cũng khó có thể khiến người ta phát giác, vậy nên không có ai nhận ra chuyện này.
Trên mặt La Chinh hiện lên một nụ cười thản nhiên rồi nhìn Hỏa Doãn Nhi cách đó không xa, sau đó hắn lấy chiếc nhẫn tu di trong tay mình và nhẹ nhàng ném đi. Chiếc nhẫn đó bay đến cách đỉnh đầu La Chinh ba thước, chỉ thấy mười ngón tay của hắn nhẹ nhàng duỗi ra, một luồng lực quy tắc thời gian mạnh mẽ trào ra ngoài.
Cảnh tượng kỳ quái xuất hiện.
Chiếc nhẫn đó từ từ, chậm rãi nằm trên tay hắn.
Thấy cảnh tượng như vậy, Hỏa Doãn Nhi kinh ngạc cảm thán: “Thiên phú của ngươi thật mạnh! Thời gian ngắn như vậy mà có thể ép thời gian xuống mười lần! Năm đó để lĩnh ngộ đến trình độ như ngươi bây giờ, ta đã tốn mất ba năm!”
La Chinh đã trải qua lễ tẩy trần quy tắc nên thân thể có tỷ lệ tương thích với tất cả các quy tắc ở mức cao nhất, tất nhiên tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn. Mấy tháng trước, La Chinh giao đấu với Nguyệt Doanh cũng là muốn thông qua cô nàng để lĩnh ngộ lực quy tắc thời gian. Nhưng khổ nỗi bản thân Nguyệt Doanh lĩnh ngộ được quá ít nên La Chinh không thể lĩnh ngộ được.
Khoảng thời gian trước, La Chinh cũng từng hỏi Nguyệt Doanh xem cô nàng đã tu luyện quy tắc thời gian ở chỗ nào. Sau đó mới biết được, vật tổ ghi lại quy tắc thời gian kia đang ở thần quốc Thiên Phong, hơn nữa lại luôn nằm trong hoàng thất, thế nên La Chinh không có cơ hội đi lĩnh ngộ.
Lúc này, La Chinh nhìn thấy lực quy tắc thời gian hoàn chỉnh mà Hỏa Doãn Nhi có được thì làm sao hắn có thể buông tha?
La Chinh cười thản nhiên, sau đó hỏi: “Tiếp tục không?”
Chân mày xinh đẹp của Hỏa Doãn Nhi hơi dựng lên, sau đó “ờ” một tiếng: “Nhưng mà ngươi cũng đừng có đắc ý! Ngươi mới ép thời gian xuống được mười lần mà thôi, ta đã có thể ép thời gian xuống cả trăm lần rồi, cho nên tốc độ tuyệt đối của ta còn nhanh hơn ngươi gấp mười lần!”
Sau khi nói xong, nàng nhẹ nhàng lắc chiếc vòng ngọc, lực quy tắc thời gian lại khuếch tán ra thêm lần nữa.
Tất nhiên, La Chinh cũng biết sự chênh lệch giữa hắn và Hỏa Doãn Nhi, chẳng qua chuyện nàng nói tốc độ giữa nàng và hắn chênh lệch gấp mười lần, hắn cũng không tán đồng.
Nếu hai người đều đứng yên rồi dùng lực quy tắc thời gian thì La Chinh sẽ dùng toàn lực, thúc giục cương nguyên và chân nguyên cùng bùng nổ một lúc. Lợi dụng thiên phú của Truy Vân Sư, tốc độ của La Chinh cũng đã đủ để nhanh hơn gấp hai lần so với Hỏa Doãn Nhi!
Sau khi không còn chênh lệch giữa quy tắc thời gian của hai người thì có lẽ tốc độ tuyệt đối của Hỏa Doãn Nhi cũng chỉ hơn La Chinh khoảng năm lần.
Chênh lệch năm lần, hẳn là có thể chấp nhận được…
“Vù vù vù…”
Vẻ mặt Hỏa Doãn Nhi càng lúc càng nghiêm túc. Tuy tính tình nàng ngây thơ hồn nhiên, nhưng khi tu luyện võ đạo lại có được sự nghiêm túc mà người thường khó bằng. Dù sao đi trên con đường võ đạo mà chỉ dựa vào thiên phú thì cũng không được. Không có nghị lực và kiên trì, không có nhiệt tình và nghiêm túc thì dù thiên phú có mạnh hơn nữa cũng khó có thể đi xa hơn được.
Chỉ thấy thân hình của Hỏa Doãn Nhi mơ hồ vòng ra phía sau La Chinh, còn tốc độ của La Chinh lại hết sức thong thả, nhưng cũng đã nhanh hơn cái lúc chậm như sên không ít.
“Bốp!”
Lúc này, Hỏa Doãn Nhi đập thật mạnh vào phía sau La Chinh một cái, La Chinh uốn người rồi dùng khuỷu tay chặn đòn tấn công của Hỏa Doãn Nhi lại.
“Ầm!”
Một tiếng trầm vang, La Chinh lại bay ra ngoài lần nữa. Lúc ấy La Chinh đã vào tư thế phòng ngự nên cũng không bị thương.
Vì thế, tình hình chiến đấu trong kết giới bỗng có vẻ vô cùng sốt ruột.
Hỏa Doãn Nhi đánh từng chưởng ra ngoài. Dĩ nhiên, tốc độ của nàng chiếm ưu thế không nhỏ, nhưng La Chinh lại có kinh nghiệm chiến đấu hơn Hỏa Doãn Nhi nhiều. Nói chung, hắn có thể tính toán, dự liệu trước, nên đã phòng ngự trước đòn tấn công của Hỏa Doãn Nhi rồi!
Càng điên đầu hơn nữa là, La Chinh không chỉ có thể ngăn cản đòn tấn công của Hỏa Doãn Nhi mà hắn còn lĩnh ngộ quy tắc thời gian ngày một nhanh hơn!
Sau chưởng thứ mười ba mà La Chinh chống đỡ được từ Hỏa Doãn Nhi, hắn đã có thể ép thời gian được khoảng mười một lần. Mà khi Hỏa Doãn Nhi đánh ra hai mươi chưởng với La Chinh, La Chinh đã có thể ép thời gian đến khoảng mười hai lần.
Vạn sự khởi đầu nan, nhưng La Chinh ngày càng lĩnh ngộ được nhiều quy tắc thời gian tầng thứ nhất hơn, tốc độ lĩnh ngộ càng lúc càng nhanh hơn.
Một đại năng Thần Hải Cảnh nhìn ra manh mối trong đó xong liền lắc đầu. Kiểu này, chỉ sợ tình hình của Hỏa Doãn Nhi không ổn.