La Chinh cũng đã lĩnh ngộ hết những nguyên lý cơ bản trong bộ thần võ tối cao này, dẫn lực từ ngôi sao rót lên chính bản thân mìnhMà trên nửa đầu cuốn “Sao Chiến Thể” có tổng cộng tám chiêu tất cả. Theo như Xích Long giải thích, tám chiêu ở nửa đầu cuốn này tương ứng với tám tòa Đạo Đài.
Mỗi khi La Chinh xây dựng được một tòa Đạo Đài thì có thể thi triển ra được một chiêu.
Hiện giờ La Chinh mới sắp mở được thêm một tòa Đạo Đài nữa mà thôi, còn tương ứng với Bách Hội Đài chính là thức thứ nhất của Sao Chiến Thể – Sao Rơi Đất Động!
Nếu lúc này có người nhìn lên bầu trời sao thì sẽ thấy trong trời cao xa xôi vời vợi kia có một ngôi sao bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng kịch liệt. Từ xa nhìn lại thì trông giống như từng đám ánh sao lớn nhỏ tụ lại, giờ phút này như một quả trứng chim bồ câu vậy, ánh sáng tỏa ra đâu chỉ gấp trăm lần?
Đây chính là năng lực của Sao Chiến Thể, chúng dẫn lực từ các ngôi sao rót lên để bản thân mình dùng!
Chỉ trong nháy mắt, trên người La Chinh đã bị những ánh sao lờ mờ bao phủ.
Bởi vì lúc này La Chinh gần như đã nối liền với một ngôi sao, cho nên ánh sao trên thân thể còn tương đối lờ mờ. Nếu sau này La Chinh kết nối với càng nhiều ngôi sao hơn thì ánh sao trên cơ thể hắn cũng sẽ ngày càng nồng đậm hơn, thậm chí còn khiến hắn lóng lánh như một ngôi sao thực sự vậy!
Bản chất việc ngưng kết lực từ các ngôi sao của Sao Chiến Thể không giống với bức Nhật Nguyệt Tinh Thần. Dù sao thì phương pháp quán tưởng bức Nhật Nguyệt Tinh Thần đúng là rất chân thật, nhưng chung quy lại thì cũng chỉ dựa vào việc quán tưởng ngôi sao mà ra. Còn Sao Chiến Thể chính là lực từ các ngôi sao hàng thật giá thật!
Đương nhiên không thể tùy ý phân cao thấp giữa hai thứ này. Tuy Sao Chiến Thể được xưng là thần võ tối cao, còn bức Nhật Nguyệt Tinh Thần lại là truyền thừa của Tiên Phủ, Sao Chiến Thể là tuyệt học tối cao của người luyện thể, còn bức Nhật Nguyệt Tinh Thần lại là đỉnh cao của hệ thống chân nguyên. Vì vậy, dốc hết sức đi đến cuối của hai con đường này, La Chinh cũng không thể phân biệt tốt xấu, trong đó luôn có không gian tương đối lớn để khám phá.
Chẳng qua ở giai đoạn hiện tại, ít nhất là trong đại lục Hải Thần này, La Chinh vẫn lấy luyện thể làm chủ, cho nên buộc phải xem thử uy lực của Sao Chiến Thể.
Khi ánh sao ngưng kết lại trên người La Chinh xong, La Chinh chợt tiến về phía đối phương.
Rốt cuộc người từng là chủ nhân của tháp Tội Ác này có cảnh giới gì thì hiện tại La Chinh cũng không thể tưởng tượng được. Giống như thực lực của Cung chủ Long Uyên Cung trên Chân Long tộc vậy, mức độ cao hơn La Chinh rất nhiều, hắn không thể suy đoán nổi tu vi của bọn họ.
Nhưng cho dù người trước mắt này có thực lực thế nào, nếu đã áp chế tu vi xuống còn Chiến Giả cấp mười, La Chinh chắc chắn có thể chiến thắng đối phương!
Trên nắm tay người kia thản nhiên lóe ra tia quyền mang, cương nguyên như một cơn lốc xoáy, không ngừng ngưng tụ lại. Nếu không phải ở đây trống rỗng thì La Chinh nghĩ, gã gần như có thể hút hết cả vạn vật trong thiên hạ vào đó.
Trong cơn lốc xoáy không ngừng hấp thu cương nguyên, đồng thời chuyển hóa thành quyền mang, gã ta thản nhiên nhìn thân thể La Chinh, trên mặt toát ra vẻ kinh ngạc: “Khó trách ngươi lại có thể đi đến tầng cuối cùng của khảo nghiệm này. Là Chiến Giả Nhân tộc, vậy mà có được thần võ tối cao… Hơn nữa, dường như lại còn là bộ thần võ tối cao của Sao Thiên Tôn…”
La Chinh vận sức đã lâu, vốn đang chuẩn bị phát động chiêu đầu tiên của Sao Chiến Thể thì nghe được lời của đối phương. nên hắn liền ngừng lại. “Bộ thần võ tối cao của Sao Thiên Tôn? Đó là ai?”
Sao Chiến Thể cũng không phải là thứ do Xích Long tạo ra, Xích Long cũng từng nhắc tới rồi. Xích Long gần như chỉ có một nửa bộ, hơn nữa cũng đã cảnh cáo La Chinh rằng Sao Chiến Thể thực tế chỉ là một phiên bản còn thiếu. Nhưng điều khiến La Chinh không ngờ là chủ nhân tháp Tội Ác lại nhận ra môn công pháp này của hắn.
Trên mặt gã ta toát lên nụ cười thản nhiên: “Ở giai đoạn Chiến Giả mà có được một môn thần võ tối cao, vận số cũng không tồi. Về vấn đề của ngươi, ngươi cứ giữ lại rồi từ từ mà tìm kiếm. Muốn thông qua khảo nghiệm cuối cùng thì trước hết phải nhận một quyền này của ta”
Nói xong, nắm tay gã ta co rụt lại, từng sợi kinh mạch trên đó bắt đầu nổi lên dữ dội. Kinh mạch của người bình thường sẽ có màu xanh, thế mà kinh mạch của gã ta, sợi nào sợi nấy đều giống như màu vàng kim vậy.
“Nơi Trời Chiếm Lấy!”
Cương nguyên gã tập trung lại một hồi lâu chợt bùng nổ. Tuy đã áp chế tu vi xuống làm Chiến Giả cấp mười, nhưng uy lực bộc phát ra vẫn khiến La Chinh cảm thấy chấn động!
Sở dĩ vừa rồi La Chinh dừng thế công lại cũng là muốn hỏi dò về lai lịch của Sao Chiến Thể, nhưng xem ra đối phương không định nói. Giờ phút này, La Chinh cũng không làm như gã muốn, một chiêu này La Chinh chắc chắn toàn lực ứng phó.
“Sao Rơi Đất Động!”
Nếu có người thứ ba ở đây mà thấy cảnh tiến công này thì chắc chắn sẽ trợn mắt há mồm ra mà nhìn.
Tu vi hai người đều là Chiến Giả cấp mười, thế nhưng uy lực bộc phát ra còn hơn cả Chiến Tướng nhiều, thậm chí ngay cả các Chiến Tôn bình thường cũng không thể diễn giải sức bật của cương nguyên ra tới mức như thế!
Cương nguyên trong cơ thể La Chinh cuồn cuộn, không ngừng bộc phát ra, một quyền này kết hợp với lực của Tinh dũng mãnh, trên nắm tay hắn lóe ra ánh sao chói mắt, giống như trong tay hắn có nắm một ngôi sao nho nhỏ vậy, cứ thế mà đánh xuống đối phương.
Còn một quyền của đối phương cũng không thể coi thường được, cương nguyên chợt bùng nổ một cách kịch liệt, tạo thành một cơn lốc xoáy thật lớn, giữa lốc xoáy lại là quyền mang dao động mãnh liệt.
“Soạt…”
Khi hai quyền tràn đầy sức mạnh cường đại cùng giao thoa với nhau liền tỏa ra luồng ánh sáng như muốn chói lòa hết mắt người khác.
Giờ phút này đã không còn là đánh giá giữa quyền với quyền nữa mà là thuần túy so đấu cương nguyên, giữa cuộc đua sức mạnh.
La Chinh không thấy rõ tất cả những gì diễn ra trước mắt, thế nhưng hắn hiểu, điều hắn cần làm lúc này là không ngừng tiến về phía trước, xé nát ấn ký vong linh trước mắt này!
Lực của Tinh thực sự vẫn cường đại hơn sức tưởng tượng của La Chinh rất nhiều.
Đối mặt với một quyền của vị chủ nhân tháp Tội Ác này, dường như cho dù La Chinh vận dụng Vạn Sát Sinh Tử Luân, hoàn toàn bộc phát hết sát khí trong đó ra thì chỉ sợ không thể nào phá vỡ được lốc xoáy này của gã!
La Chinh không thể xác định được rằng có phải đối phương sử dụng thần võ tối cao hay không, thế nhưng dù có không phải thì có lẽ cũng chẳng kém cạnh là bao. Cường độ của lốc xoáy này không phải là thứ mà Vạn Sát Sinh Tử Luân có thể đối kháng được.
Nhưng dưới áp chế từ lực của Tinh, một quyền này của La Chinh lại có thế như chẻ tre. Tuy lực của Tinh có hơi ảm đạm, nhưng lại không ngừng mai một, không ngừng sinh sôi, cuối cùng thì một quyền của La Chinh cũng phá tan được lốc xoáy, sau đó đánh lên người đối phương.
Mà người nọ lại chỉ là một ấn ký vong linh mà thôi, thân thể cũng được tạo thành từ ký ức của ấn ký vong linh đó chứ không phải chân thân.
Cho nên khi một quyền này đánh xuống, thân thể gã tức khắc tan thành mảnh nhỏ, chỉ còn lại một cái đầu lâu trôi nổi trong không trung, dùng ánh mắt thản nhiên như trước nhìn chằm chằm La Chinh, gã mở miệng nói: “Thiên phú và thực lực không tồi, ngươi được Thiên Vị tộc thừa nhận”
“Được Thiên Vị tộc thừa nhận thì có lợi ích gì?” La Chinh hỏi.
Khóe miệng người nọ nhếch lên thành một nụ cười: “Thực ra thì chẳng có lợi ích gì hết, đây là số mệnh của ngươi”
“Mệnh của ta? Số mệnh gì của ta?” La Chinh nhíu mày nói.
Cái đầu lâu kia chậm rãi tiêu tán, tiếng nói cũng càng ngày càng nhỏ, nhưng La Chinh vẫn nghe rõ câu cuối cùng: “Chờ ngươi đi đến bước đó thì tự nhiên ngươi sẽ rõ ràng số mệnh của mình, đến lúc đó đừng có khóc à nha…”
Những lời cuối cùng này cũng khiến La Chinh cảm thấy rất mông lung. Trong lời nói của người này có hàm ý khác, thế nên La Chinh nghe mà cứ như lọt vào trong sương mù vậy. Đến lúc đó đừng khóc? Đây là có ý gì?
Đáng tiếc vẫn chẳng có ai trả lời cho câu hỏi này của hắn được, ấn ký vong linh kia đã biến mất hoàn toàn, La Chinh lại một lần nữa đứng trong hư không vô tận.
Giọng nói bình thản của khí linh kia lại vang lên lần nữa: “Chàng trai, ngươi đã thông qua khảo nghiệm cuối cùng”
“Phần thưởng là cái gì?” Khảo nghiệm cả nửa ngày trời, La Chinh vẫn chẳng rõ tình hình. Tất cả những cao nhân đều có một vài tật xấu, chủ nhân tháp Tội Ác là vậy, Thiên Miểu Tiên Nhân cũng tương tự như thế, đều chỉ nói một nửa, cố tình che giấu đi thứ quan trọng nhất. Nghĩ vậy, trong lòng La Chinh đã muốn mắng người lắm rồi.
“Sau khi thông qua khảo nghiệm cuối cùng, ngươi có thể đạt được quyền hạn cao nhất của tháp Tội Ác, có thể tự do qua lại trong tháp, cũng có thể khống chế tất cả mọi thứ trong tháp Tội Ác” Khí linh thản nhiên nói: “Còn ta, sẽ phục vụ cho ngươi”
“Cái gì!” Trên mặt La Chinh toát ra vẻ vừa mừng vừa sợ: “Vậy chẳng phải tương đương với việc, ta sẽ được sở hữu tháp Tội Ác?”
“Không. Tháp Tội Ác không phải là thứ ngươi có thể luyện hóa, chỉ có Thiên Vị tộc mới có tư cách luyện hóa tháp Tội Ác. Ngươi chỉ là được Thiên Vị tộc thừa nhận mà thôi. Huống chi, thực lực của ngươi căn bản không có khả năng luyện hóa tòa tháp này. Cho nên, ngươi chỉ có thể khống chế tòa tháp này ở một mức độ nào đó dưới sự trợ giúp của ta mà thôi” Khí linh nói.
“Có ý gì? Ví dụ?” La Chinh tiếp tục hỏi.
“Ví dụ như, ngươi có thể thoải mái xuyên qua tất cả các vách tường và tầng lầu, sẽ không có cái gì ngăn cản ngươi. Ví như, ngươi có thể đá bất kỳ sinh linh nào ra khỏi tháp Tội Ác” Khí linh nói.
Lông mày La Chinh khẽ nhướng, trái tim đập đánh “thịch” một cái!
Chuyện này tương đương La Chinh khống chế quyền sinh quyền sát trong tháp Tội Ác này!