Ẩm Tuyết Châu vốn thuộc về Lê Sơn. Lê Sơn quản lý mười một đại châu, những đại châu này xếp thành một hàngTrong mười một đại châu, Ẩm Tuyết Châu là châu cách xa Lê Sơn nhất.
Lúc trước các thế lực siêu cấp liên minh với nhau, ép Lê Sơn giao Hồn Nguyên Chi Linh ra. Lê Sơn không chịu nổi áp lực, cuối cùng đành phải chọn thỏa hiệp.
Kế đó những thế lực siêu cấp kia còn yêu cầu sắp đặt Hồn Nguyên Đại Thế Giới tại trung tâm thế giới mẹ nhưng Lê Sơn liều chết không chịu. Sau vài lần bàn bạc, Lê Sơn lựa chọn bỏ Ẩm Tuyết Châu, biến Ẩm Tuyết Châu thành một châu công lập và đưa Hồn Nguyên Đại Thế Giới vào đó.
Nơi này cách quá xa một vài thế lực siêu cấp, vì thế có một vài thế lực siêu cấp đã xuất phát từ nửa năm trước rồi.
Khoảng cách từ Thái Nhất Thiên Cung đến đây tương đối gần, chỉ cần nửa tháng là đã tới nơi.
Nhiệt độ không khí ở Ẩm Tuyết Châu cực thấp, người phàm bình thường sẽ biến thành tượng băng chỉ trong mấy nhịp thở, thế nhưng nhiệt độ này vẫn khá bình thường với các cường giả Bỉ Ngạn cảnh.
Dù ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt này vẫn có không ít thành trì lớn được thành lập trong đó.
Đã sắp đi đến nơi, trên mặt không ít đệ tử Thiên Cung đều lộ ra vẻ hưng phấn. Bọn họ tụm năm tụm ba, nghiên cứu những tin tức của Hồn Nguyên Đại Thế Giới.
Mặc dù những đệ tử Thiên Cung này lần đầu đến Hồn Nguyên Đại Thế Giới nhưng các tiền bối của Thiên Cung đã chỉ dạy một số mưu mẹo cho bọn họ, bọn họ túm tụm lại cũng để trao đổi tin tức.
Dù đều thuộc núi Thái Nhất nhưng bốn phe phái ở núi Thái Nhất đã phân chia quá rõ ràng.
Các đệ tử dòng chính của Thái Đích Cung kiêu ngạo nhất, bọn họ chiếm vị trí ở phần mũi của phi thuyền. Một đệ tử tên Cảnh Nguyên cao giọng: “Đợi đến khi vào Hồn Nguyên Đại Thế Giới rồi, đệ tử Thái Đích Cung chúng ta nhất định phải tề tựu giúp đỡ nhau!”
“Nhưng đại ca ta nói những Hồn Nguyên Chi Linh đó rải rác khắp nơi, nếu cả nhóm cứ đi cùng thì sợ là khó mà bắt được” Một đệ tử Thái Đích Cung khác phản đối.
“Chuyện này phải xem lựa chọn thế nào. Có một vài dị tộc rất tàn bạo, vừa vào là đã giết người bừa bãi…”
Thí kiếm phái và Tuyệt Trận kiếm phái chiếm giữ vị trí giữa phi thuyền, còn Tâm Lưu kiếm phái thì ở phần đuôi, được Mạc Nhất Kiếm và Cao Khải Chính dẫn dắt.
Sáu người trong tộc Cửu Lê cũng đang ở trên phi thuyền, tuy nhiên do thân phận của bọn họ khá nhạy cảm nên lúc này không xuất hiện trên boong.
La Chinh đứng bên mạn thuyền, mặc cho gió tuyết thổi ập vào mặt, những bông tuyết to như lông ngỗng tự động tan biến cách mặt hắn ba tấc.
“Hồn Nguyên Đại Thế Giới lần này là nấc thang bắt buộc phải bước qua của toàn bộ Bỉ Ngạn cảnh, hẳn là La Yên cũng sẽ tham gia nhỉ? Không biết lần này có chạm mặt không nữa?”
Sau khi chia tay nhóm Minh Vi trong thế giới mẹ, đã mấy năm rồi bọn họ chưa gặp mặt. Nhìn cảnh tuyết rơi bao la, trong lòng La Chinh lại thoáng chút thương cảm.
Lúc này, một bàn tay trắng nõn như ngọc vươn ra từ bên phải La Chinh, khẽ đón lấy một bông tuyết hình lông ngỗng, bông tuyết này dần dần tan thành nước.
La Chinh xoay sang nhìn thì thấy là Phượng Ca.
Phượng Ca vừa xuất hiện trên boong thuyền đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người, thế nhưng nàng vẫn luôn lạnh lùng như băng, tỏ vẻ người sống chớ đến gần nên người ngoài không dám tới gần trò chuyện.
“Phụ thân nói với ta là khi tới Hồn Nguyên Đại Thế Giới, mấy người các ngươi phải cẩn thận một chút” Phượng Ca nhìn vùng đất trắng xóa nơi xa, dặn dò.
“Đông Hoàng?” Mắt La Chinh sáng lên.
Phượng Ca gật đầu: “Tộc Hữu Hùng chắc chắn sẽ nhanh chóng xử ngươi. Mặc dù bọn họ không tìm được ngươi nhưng gần như có thể xác định được ngươi sẽ đến Hồn Nguyên Đại Thế Giới, và cũng nhất định sẽ đối phó với ngươi”
Thân thể trong Bỉ Ngạn là một mối nguy cực lớn.
Bây giờ La Chinh chỉ có thể ngang ngược lộng hành ở Thập Tam Trọng Thiên, nhưng sau này lên Dục Giới thì sao? Khi đột phá Dục Giới, lên đến trọng thiên cao hơn nữa thì sao? Đây là chuyện mà tộc Hữu Hùng hoàn toàn không muốn nhìn thấy.
Trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới không có quy tắc hạn chế, chỉ cần đi vào trong đó là có thể giết người thoải mái.
Thiên Cung và tộc Hữu Hùng vốn đã trở mặt với nhau, nếu bọn họ đoán vị “Thiên Hành” kia là đệ tử Thiên Cung, rất có thể bọn họ sẽ hợp tác với Kim Ô, Thần Nông để sát hại đệ tử Thiên Cung. Trận tàn sát này ắt hẳn có thể xử lý được “Thiên Hành”.
“Bọn họ không có năng lực lớn thế đâu nhỉ?” La Chinh cười nói.
“Bất cứ chuyện gì cũng có thể” Phượng Ca nghiêm mặt đáp.
“Vậy còn ngươi thì sao?” La Chinh hỏi ngược lại.
Phượng Ca cũng dùng thân thể xuất hiện tại Bỉ Ngạn, hơn nữa nàng lại là Thuần Khiết Giả, thân thể thuộc về Bỉ Ngạn nên dung mạo hiển hiện rất rõ ràng. Nếu có người chú ý tới nàng thì chắc chắn sẽ để tâm.
Thân phận của nàng không thể nào che đậy được, bắt mắt hơn La Chinh nhiều.
So với La Chinh, hẳn là Phượng Ca còn nguy hiểm hơn.
Phượng Ca chớp mắt, chợt nở một nụ cười ngây thơ: “Ngươi đã đồng ý sẽ bảo vệ ta”
La Chinh nhìn gương mặt thuần khiết không tì vết của nàng, hơi động lòng một chút. Mặc dù ký ức của Phượng Ca đã khôi phục nhưng tính cách ở Ám vực sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến nàng, ít nhất là nàng cũng không tỏ thái độ tránh xa người khác ngàn dặm nữa.
Thế nhưng La Chinh không biết, trừ những lúc ở trước mặt hắn ra, Phượng Ca vẫn giống như ngày xưa, không thay đổi gì mấy.
Vì chuyện của nhóm Hàm Lưu Tô nên Phượng Ca đã dạy dỗ đám đệ tử dòng chính của Thái Đích Cung một trận, cho nên các đệ tử đến Hồn Nguyên Đại Thế Giới đều câm như hến khi nhìn thấy nàng, kể cả Cảnh Nguyên cũng vậy.
“Có đúng không?” Phượng Ca bổ sung thêm.
La Chinh gật đầu bất đắc dĩ: “Đương nhiên rồi”
Phượng Ca khẽ mím môi, trong mắt hiện vẻ vui mừng. Nàng đột ngột chỉ về phía trước rồi nói: “Ngươi nhìn kìa”
Lúc này, ở phía trước xuất hiện một dãy núi hình vòng cung cực lớn. Bên ngoài dãy núi là băng tuyết ngập trời, bên trong dãy núi lại bị sương đen bao phủ.
Toàn bộ dãy núi bị một kết giới kéo dài ba trăm vạn dặm bao phủ, trông giống như một quả trứng lớn màu đen.
Đây chính là Hồn Nguyên Đại Thế Giới.
Phía trước Hồn Nguyên Đại Thế Giới là hàng ngàn cây cột đá khổng lồ, trên mỗi một cột đá đều khắc tên một thế lực siêu cấp. Bảy chiếc phi thuyền của Thái Nhất Thiên Cung bay về phía cột đá thuộc về Thiên Cung rồi dừng sát bên cạnh cột đá.
Phi thuyền của sáu núi Thái Ất, núi Thái Kim, núi Thái Minh… cũng nối gót theo sau, hạ cánh thẳng hàng sát bên cột đá.
Bên cạnh cột đá của những thế lực siêu cấp khác cũng đã có không ít phi thuyền neo lại. Bên ngoài một số phi thuyền bị tuyết đọng che phủ từng lớp, xem ra là đã đến từ lâu rồi.
Các đệ tử của bảy núi trong Thiên Cung cũng lục tục xuống khỏi phi thuyền, đứng tụm lại với nhau.
Sáu người của tộc Cửu Lê thì đi sát theo sau lưng La Chinh.
Mấy người Cao Khải Chính nhìn thấy sáu người họ thì cảm thấy hơi kỳ lạ, vì sao sáu người này không thuộc Tâm Lưu kiếm phái mà vẫn có thể đi phi thuyền đến đây?
Dù có cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng không ai đề cập đến vấn đề này.
Lần này đến Hồn Nguyên Đại Thế Giới, mỗi một ngọn núi đều cử một cường giả đến dẫn dắt, gọi là người dẫn đầu.
Người được núi Thái Nhất phái đi là Thu Âm Hà, núi Thái Ất là Lâm Chiến Đình, năm ngọn núi còn lại cũng có cường giả của mình theo cùng.
Dưới sự dẫn dắt của Thu Âm Hà, sau khi mấy người bọn họ ra khỏi khu rừng đá thì phía trước xuất hiện một vùng đất trống rộng lớn. Tuyết đọng ở vùng đất trống này đã được quét dọn sạch sẽ, rất nhiều sinh linh của các chủng tộc đều tự chiếm một góc.