Nước ở giữa hồ còn chưa tới eo của Hầu Linh Vương, mỗi lần nó bước ra một bước lại tạo ra một con sóng lớn vô cùng. Khoảng cách giữa Hầu Linh Vương và lối đi càng lúc càng ngắn, Song Kỳ Đại Xà và Mục Linh lại càng cẩn thận hơnĐám Hầu Chủ càng ngày càng điên cuồng, liều mạng lao về phía chúng.
Phương pháp giết chết Quỷ Quyệt vừa rườm rà vừa phức tạp, cách giải quyết đơn giản nhất là ném chúng vào trong Hư Trần.
Nhưng từ khi có ba, bốn vị Hầu Chủ bị đánh vào Hư Trần và chết vì bị cắn nuốt, các Hầu Chủ khác đã thay đổi sách lược, dùng tầng trời thấp hơn để tiếp cận. Như vậy thì dù bị Hầu Linh Vương đánh bay cũng sẽ không bị đánh vào hư không mà chỉ bị nện vào trong hồ thôi. Như thế, bọn họ sẽ không chết được.
“Vèo vèo vèo…”
Lại có ba Hầu Chủ khác vòng từ bên cạnh tới.
Thân thể Hầu Linh Vương khẽ nghiêng về phía bên phải, sau đó lại vung tay ra.
“Bộp, bộp, bộp!”
Ba vị Hầu Chủ rơi vào trong nước tạo lên một cột nước cao tới nghìn trượng. Khi Hầu Linh Vương vừa đứng vững thì Đại Cổ ở một bên khác đã đứng trên vai của nó.
“Ta đoán các ngươi không đi được” Đại Cổ nói với giọng lạnh tanh.
Mặt ngoài thân thể Quỷ Quyệt của nó hiện ra từng đường vân mạ vàng. Một lực lượng mạnh mẽ tản ra từ thân thể của Đại Cổ, sau đó xông thẳng về phía Song Kỳ Đại Xà.
“Đúng là dây dưa mãi không thôi”
Trong mắt Song Kỳ Đại Xà toát ra sát ý, nó đột nhiên trở nên rất nhanh nhẹn. Lúc Đại Cổ vừa mới xông tới thì Song Kỳ Đại Xà đã “vèo” một cái trèo lên người của nó với tốc độ khó tin nổi. Song Kỳ Đại Xà quấn chặt lấy Đại Cổ.
Đám Xà Chủ đều có một lực xoắn cực lớn, bất cứ sinh linh nào bị chúng quấn chặt thì chỉ có con đường chết. Nhưng kẻ mà nó đang quấn lấy lại là Đại Viên Vương mạnh nhất trong các Quỷ Quyệt.
Đại Cổ nhìn Song Kỳ Đại Xà với ánh mắt thương hại: “Ngươi… Muốn dùng cách này để giết ta à? Có phải ý nghĩ của ngươi quá hão huyền rồi không?”
Song Kỳ Đại Xà cười khinh bỉ đáp: “Ta không thể hiện sức mạnh ra thì có lẽ các ngươi không biết rằng bản thân đã lạc hậu trong thời đại này rồi. Ta sẽ giết ngươi một lần trước đã, lần sau sẽ giải quyết luôn cả tọa độ của ngươi!”
Sau khi cổ họng của Song Kỳ Đại Xà phát ra âm thanh, trong thân thể nó đột nhiên mọc ra từng cái gai xương. Những cái gai xương này chôn sâu trong thân thể nó. Những cái gai này rỗng ở bên trong, bên trong có đá thánh. Như vậy sẽ đảm bảo đá thánh không thể ảnh hưởng được tới Song Kỳ Đại Xà.
“Phập phập phập phập…”
Sau khi gai xương mọc từ trong thân thể Song Kỳ Đại Xà ra, nó lập tức cắm vào người Đại Cổ. Ba, bốn mươi cái gai đâm vào trong thân thể nó, lớp ngoài của gai tự động vỡ vụn lộ đá thánh ở bên trong ra.
“Ù!”
Tất cả đá thánh tỏa ra ánh sáng Phá Diệt cùng một lúc.
Ánh sáng Phá Diệt có thể ảnh hưởng tới tất cả các loại Quỷ Quyệt, nhưng Quỷ Quyệt càng cường đại thì khả năng chống cự lại ánh sáng Phá Diệt càng mạnh. Quỷ Quyệt cấp Thù sẽ bị ánh sáng Phá Diệt đánh tan ngay tức khắc, Quỷ Quyệt cấp Oán có thể chống cự lại ánh sáng này. Ánh sáng Phá Diệt khiến bọn chúng suy yếu bất lực và mất khả năng khôi phục cường đại. Quỷ Quyệt cấp Hận thì hoàn toàn có thể tiếp nhận ánh sáng Phá Diệt.
Đại Viên Vương đã hoàn toàn vượt qua phạm trù của Quỷ Quyệt cấp Hận. Dù nó có bị ánh sáng Phá Diệt bao phủ cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Song Kỳ Đại Xà lựa chọn ra tay thì đương nhiên là có phần nắm chắc. Nó sử dụng đá thánh lấy từ tầng cao nhất của tứ trụ, cũng là đá thánh có phẩm cấp cao nhất!
Khi những đá thánh này phát ra một lượng ánh sáng Phá Diệt lớn, Đại Viên Vương như bị chạm phải điện, thân thể không ngừng run rẩy. Thân thể Quỷ Quyệt vốn có thể tùy ý biến hình nhanh chóng cứng lại, mặt ngoài có vết rạn chằng chịt. Vô số mảnh vỡ màu trắng bong từ trên người nó ra.
Sau khi tính chất thân thể của Đại Viên Vương thay đổi, nó không thể nào chịu được sức mạnh của Song Kỳ Đại Xà nữa. Từng âm thanh vỡ vụn “tạch tạch tạch” phát ra từ trong thân thể. Sau đó, thân thể nó đột nhiên sụp đổ…
Vào giây phút thân thể Đại Viên Vương vỡ nát, Song Kỳ Đại Xà đã rời đi. Bản thân của Song Kỳ Đại Xà cũng chẳng thể chịu nổi ánh sáng Phá Diệt tản ra từ mấy chục viên đá thánh như sao trời kia.
Vì bọn chúng chiến đấu trên vai Hầu Linh Vương nên một phần ánh sáng Phá Diệt ảnh hưởng tới nó. Bả vai kia của Hầu Linh Vương đã lộ ra vô số vết rạn.
“Thu những viên đá thánh kia về đi” Song Kỳ Đại Xà hạ lệnh.
Loại ánh sáng Phá Diệt mà nó e sợ kia lại chẳng hề ảnh hưởng được tới Mục Linh.
Mục Linh khẽ đảo mắt qua đã thu hết được những viên đá thánh kia vào trong mắt rồi.
Mấy Hầu Chủ theo phía sau thấy cảnh này thì sắc mặt cực kỳ khó coi. Đại Viên Vương và Song Kỳ Đại Xà là cường giả cùng cấp. Luận thực lực, Đại Viên Vương mạnh hơn Song Kỳ Đại Xà rất nhiều, nhưng bây giờ nó lại bị giết chết.
Tuy Đại Viên Vương có thể phục sinh nhưng đám Hầu Chủ vẫn còn hơi do dự.
“Đám vô dụng! Có gan thì lên tiếp đi!” Song Kỳ Đại Xà nhìn bọn họ với ánh mắt lạnh lùng, sau đó tiếp tục khống chế Hầu Linh Vương đi về hướng giữa hồ.
Trong tay Song Kỳ Đại Xà có mấy đòn sát thủ nhằm về phía đám Hầu Chủ, đủ để giải quyết được những Hầu Chủ này một cách dễ dàng. Nhưng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở ngực của Hầu Linh Vương. Người này chính là Phục Hy.
Phục Hy mang theo một cái kéo màu đen, ngẩng đầu nhìn lên trên một cái. Ánh mắt của hắn ta chạm vào ánh mắt của Song Kỳ Đại Xà. Phục Hy lập tức nở nụ cười để lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp.
“Ngươi dám!”
Đám nhân loại ti tiện này… Sao lại dám tham dự vào tranh đấu của Tứ Linh Môn! Đúng là muốn chết!
Vào thời khắc này, trong đầu Song Kỳ Đại Xà hiện lên mấy suy nghĩ nhưng thời gian chỉ cho phép nó thốt ra hai chữ kia.
“Rắc rắc!”
Phục Hy cắt đứt Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên mà không hề do dự chút nào. Dây thừng bện từ Tam Oán Độc rũ xuống, những chiếc răng sói kia cũng thuận dây thừng tuột xuống.
“Phục Hy, ngươi muốn chết à!”
Mục Linh bay vút lên, trong mắt nó ẩn chứa một màu đen chết chóc. Phục Hy đạt được mục tiêu chỉ trong một lần cắt, sau đó hắn ta lập tức rút lui.
“Vô Điểu Dực” ở sau lưng Phục Hy chỉ có thể dùng một lần. Bây giờ, nó đã mất tác dụng nên hắn ta có thể chạy trốn hay không thì chỉ có thể dựa vào vận may.
Đám Hầu Chủ ở cách đó không xa nhìn thấy cảnh này thì vị nào vị nấy trợn mắt há hốc miệng.
Bọn chúng có chú ý tới đám Nhân tộc này. Nhưng vào thời điểm quan trọng chúng đã không để tâm tới đám người tự thoát khỏi núi quỷ này nữa rồi. Không ngờ đám người của Nhân tộc này lại nghĩ cách giải cứu Hầu Linh Vương.
Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên đã đứt, nó đem tới hy vọng lớn lao cho đám Hầu Chủ. Song Kỳ Đại Xà không thèm đuổi giết Phục Hy, nó vội vàng khống chế dây thừng ba màu xuyên răng sói bị tuột xuống lại.
Dưới sự điều khiển của Song Kỳ Đại Xà, dây thừng ba màu cứ như là những con rắn linh hoạt đuổi theo mấy cái răng sói. Những chiếc răng sói kia còn chưa rơi xuống trăm trượng thì từng chiếc răng lại bị dây thừng xâu ngược trở lại!
Phục Hy đã rút lui, đám người La Chinh quan sát từ phía xa, thậm chí đám Hầu Chủ nhìn thấy cảnh này đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Ánh sáng hy vọng vừa được thắp lên đã bị dập tắt. Hai đầu của dây thừng xâu răng sói đang nối lại, nó sắp hình thành cái vòng kín.
Lúc này, tay phải của Hầu Linh Vương đột nhiên gảy một cái. Sau đó, nó túm lấy Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên ở trên cổ rồi giật phăng ra với thế sét đánh không kịp bưng tai. Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên bị giật đứt ngay lập tức. Một phần dây thừng ba màu chui vào phần ót của Hầu Linh Vương cũng bị tách rời.
Vừa rồi, lúc Phục Hy cắt đứt Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên, sự khống chế của Song Kỳ Đại Xà với Hầu Linh Vương đã yếu bớt. Hầu Linh Vương ở trong “Mộng” cũng phát hiện được thời cơ này nên nó gần như dùng toàn bộ sức mạnh tinh thần để điều khiển thân thể mình.